OAN GIA DỄ DÀNG HÓA GIẢI

Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
Thanh Dao Các
Lượt xem
706
Đánh giá
Nguồn convert: lue tỷ_2T
Editor: Sâu

Hồi nhỏ ngây thơ không hiểu chuyện, hai đứa trẻ trần truồng "hẹn ước" với nhau bằng "miệng"
Mụ mụ của đồng chí Chân Lãng cũng quá tích cực đi, khiến đoạn nhạc đệm trong những kỉ niệm lúc nhỏ của hai người càng trở nên khó quên
Chưa kể đó cũng là một trong những căn nguyên khiến hai người trở thành oan gia gần chục năm trời
Có thể nói, sự đời khó đoán a
Cô bé Cổ Thược mũm mĩm khả ái ngày xưa cứ đòi lấy cho bằng được tiểu kê kê của Chân Lãng, dùng nụ hôn non nớt mà dụ dỗ anh
Bé con Chân Lãng đáng thương, bị nhóc tì túm "đệ đệ" lôi xềnh xệch ra khỏi phòng tắm hạch họe sao mẹ sao mình không có đồ chơi vui như vậy, cuối cùng dù nước mắt rơi lã chã, khóc đến tội nghiệp vẫn phải chu môi đáp trả, dưới sự dẫn dắt khéo léo của mẹ ruột, đầu óc ngây thơ chẳng biết mẹ mình dường như đã âm mưu sẵn mà đồng ý cho cô tiểu kê kê của mình =]]
Aiii sự đời ngang trái
Lớn lên rồi hai đứa chẳng ai chịu thua ai, quyết tranh hơn thua cho bằng được, giống như để đòi lại bằng được sự thoải mái từ sự việc mất mặt lúc nhỏ vậy
Nhưng mà, số trời đã đành, oan gia phải thành thân gia thôi, hahaha
------
Chân Lãng: "Phật viết, kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua, nếu như sớm biết gặp phải cô, ở lần ngoái đầu thứ bốn trăm chín chín, tôi đã đem tròng mắt của mình móc ra!"

Cổ Thược: "Cũng nói nam nữ ban đầu một thể lưng tựa lưng, sau khi bị chia tách trong biển người tìm lẫn nhau, nếu như tôi nhất định phải tìm đến anh, tôi đây thà không bao giờ phải chia tách, ít nhất tôi có thể dùng cái mông để đối diện anh mà không phải nhìn cái mặt của anh.
"

Chân Lãng: "Cũng nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha, tôi đây đời này nhất định phải yêu cô thật tốt, như vậy đời sau có thể làm ba ba của cô.
"

Cổ Thược: "Qua cùng thuyền phải tu mười năm, nếu người tôi tu đến là anh, tôi đây thà nhảy sông tự vẫn!"

Bọn họ một đôi lấy hãm hại đối phương làm nhiệm vụ, lấy hạ gục đối phương làm mục tiêu, lấy bôi nhọ danh dự đối phương làm cội nguồn hạnh phúc, một trận chiến này kéo dài đã hai mươi năm, rồi đây sẽ phải lấy thắng lợi của người nào để chấm dứt?