Thể loại: kiếm hiệp, tiên hiệp dị giới, hệ thống hài hước
Vũ trụ này này được tạo ra bởi những vị thần. Còn những sinh linh khác chỉ là những quân cờ được tạo ra để trở thành công cụ liên tục chiến đấu với nhau để mang lại chiến thắng về cho vị thần mà họ quy phục.
Ở một nơi xa xôi, có một quân cờ mặc dù được lựa chọn bởi thần linh nhưng hắn không quy phục và bị điều khiển bởi một vị thần nào, hắn làm mọi việc là hắn muốn. Quân cờ đó khi là tốt, khi mà mã, khi là hậu, có lúc là vua....
Và một ngày nào đó quân cờ này sẽ là người chấm dứt cuộc chiến của các vị thần.
………………………………………
Điệp Vũ im lặng, trước mặt hắn là một người phụ nữ xinh đẹp như một nữ thần. Làn da trắng sáng phát quang như ánh trăng, mái tóc đen huyền quyến rũ như màn đêm, đôi mắt lạnh lùng màu tím phát ra ánh sáng nhàn nhạt huyền ảo giống như dải ngân hà, ngoại hình được điêu khắc tỉ mỉ đến từng góc cạnh, từng đường nét. Người phụ nữ mặc một chiếc áo bào màu đen bó sát cơ thể gợi cảm của mình, kín đáo mà quyến rũ.
Với một giọng nói lạnh lùng mà êm ái, nàng cất tiếng nói:
“Thay vì nhìn lũ người vô vị kia tu luyện một cách nhàm chán thì chẳng phải sẽ thú vị hơn khi nhìn một tên phàm nhân nhỏ bé vùng vẫy để sống sót trong thế giới tu chân tàn khốc hay sao?” Vị Nữ Thần khẽ liếm đôi môi nhỏ bé quyến rủ của mình, nói với giọng điệu cực kỳ chờ mong.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Điệp Vũ đã nhận ra rằng đằng sau vẻ đẹp mỹ lệ đó người phụ nữ này thật ra là một kẻ điên- một kẻ điên biến thái mang trong mình dòng máu bạo dâm.
Hắn thầm mặc niệm – Bỏ mẹ rồi!