Số chương: 127
[PHIÊN BẢN NGỌT SỦNG]Hai bóng người cùng đi chung, sao đầy trời soi sáng chiếc bóng đen trên mặt đất, kéo dài, song song bên nhau. Hai người đều trầm mặc đi bên cạnh nhau, dường như tỏ vẻ không thèm quan tâm đối phương. Một lúc sau, chàng thiếu niên thở dài một tiếng:
- Nhĩ Đoá, tớ cảm thấy tớ sắp chết.
Cô gái bĩu môi không đáp lại.
"Tớ chọc giận một tiểu tiên nữ". Hắn có chút khổ sở: "Ông trời nhất định sẽ trừng phạt tớ"
[Phiên bản điên rồ] Thành phố Thanh Hà lần này có hẳn hai Trạng Nguyên kỳ thi trung khảo. Quan hệ của bọn họ trong mắt mọi người ở trường là hai đường thẳng song song nhưng đối nghịch nhau.
Cho đến một ngày kia đồng học bát quái chuyện: "Mẹ nó tớ nhìn thấy hai người kia cùng nhau đi về hướng rừng cây sau trường, là muốn yêu sớm sao! Mau đi chụp ảnh đi!"
Tại rừng cây nhỏ, dưới tán cây đa, nam sinh ấn nữ sinh vào thân cây mắt sáng quắc nhìn nữ sinh. Trầm mặt thật lâu, ngữ khí trầm thấp: "Kêu ba ba"
Ăn dưa bở: Sorry??