- Không. Nhưng cứ thử mềm mỏng chút đi. Sẽ nhận ra được những nét đáng yêu của cô ấy.
- Vậy là cậu đã nhận ra rồi hả?
- Không hẳn.
- Mà tớ thấy cậu cũng vậy. Không nên mãi khắc sâu một mối tình đâu Mạnh à! Đã bao nhiêu năm rồi!
Mạnh hơi buồn. Duy thấy vậy nên lãng qua chuyện khác:
- Hôm trước, tớ có gạn hỏi Trần Kiên …
- Chuyện ba của cậu à?
- Hắn có vẻ miễn cưỡng nhưng không muốn làm tớ nghi ngờ.
- Trần Kiên là một con người hết sức chu đáo và cẩn thận đến mức cáo già. Cậu cẩn thận đó.
- Ừ. Tớ biết chứ.
Bảo Yến về tới nhà, Tuệ Lâm hí hửng khoe và kể lại mọi chuyện. Nghe xong mặt cô bạn thân đăm chiêu:
- Cậu có vẻ hào hứng?
- Chứ sao. Anh Mạnh ủng hộ tớ mà.
- Nhưng cậu chưa hề biết người này.
- Cần gì. Cứ phải cậu biết thì cậu mới xin việc à?
- Ừ. Thì tớ chỉ hỏi thôi.
- Chọn giúp tớ đi. Ngày mai tớ sẽ đến thử việc.
- Dù là công việc gì thì ở đây cũng là Việt Nam. Kín đáo một chút! Comple nhé!
- Đừng có khùng.
- Mà cậu thích anh chàng Tiến Mạnh đó thật à?
- Không hẳn thế.
- Tức là cũng có?
- Chắc là vậy. Hơi hơi thôi!
Bảo Yến nhún vai bỏ đi trước, cô cũng không hiểu cô bạn có phải vì sự nhiệt tình của Tiến Mạnh mà hí hửng với công việc mới này hay không??? Rồi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo …