Mục Nhan trước lúc chết nhìn lại một đời ngắn ngủi của mình, cuối cùng chỉ kết luận bằng hai chữ: Ngu Xuẩn!
Sống lại một đời cô quyết định tránh xa hai chữ "yêu đương", chỉ tận tâm bảo vệ tổ ấm gia đình nhỏ của cô, ấy vậy nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, những giấc mơ về đời trước vẫn cứ luôn hành hạ cô.
Cô nhìn thấy chồng cũ bạc tình, nhìn thấy bạn thân bội nghĩa, nhìn thấy. anh ấy.
Người đàn ông mỗi ngày đem đến đặt trước mộ cô một bông hoa khác nhau không trùng lặp, thủ thỉ với tấm ảnh của cô trên bia mộ về thông điệp của bông hoa ấy cũng là nỗi lòng của anh.
"Nhan Nhan, hôm nay anh tặng em một bông hoa diên vĩ, anh muốn nói, anh sẽ mãi chung thủy với em."
"Nhan Nhan, hoa thủy tiên hôm nay anh tặng em cầu cho em ở thế giới bên ấy may mắn, hạnh phúc."
"Nhan Nhan, hoa hồng đỏ minh chứng cho tình yêu của anh dành cho em."
Rồi đến một ngày, dáng người tiều tụy đứng trước mộ cô, dịu dàng đặt nhành hoa lily xuống, cười nhẹ bẫng thầm thì." Hoa lily, anh đi đoàn tụ với em. Nhan, chờ anh."
Hôm sau, anh tự sát.
-----------------------------