Edit: Mỏng
Văn án:
Giản Tây Khê: Tôi với Lý Hành? Tám gậy tre cũng đánh không tới đó.
Lý Hành: A. Mấy trang ăn cắp cút ra khỏi nhà Mỏng đi
Giản Tây Khê:?
Lý Hành: Em đánh anh.
Tóm tắt ngắn gọn của Editor:
Hai nhà Giản – Lý liên hôn với nhau. Chuyện thường thấy ở mấy nhà giàu có quan hệ chằng chéo về lợi ích nhau.
Cô nhóc Giản Tây Khê lơ ngơ ngốc nghếch bị tên xấu xa nham hiểm đen tối Lý Hành lừa đóng gói về nhà. Hay là câu chuyện về một cô nhóc ngu ngơ với một soái ca khoái ăn dưa bở.
Hết chuyện hahaha.
Lảm nhảm thêm: Truyện hài hước vì toàn cực phẩm. Nhưng mà có lúc mình đọc, vẫn hài đó mà tự nhiên lại thấy nhoi nhói xót xa, dù chỉ thoáng qua một câu văn, một lời nói. Mình nhớ có 1 quyển mình rất thích là “Dám kháng chỉ, chém!”. Nữ chính trong đó cứ tưng tửng nhưng mà mình đọc cứ thấy xót lòng. Thường cứ những người bông lơn, bình thản trước nỗi đau lại làm mình thương hơn những người mà khóc lóc thê thảm, xuân thương thu buồn hạ đau. Tánh kỳ!
Lưu ý trước khi nhảy hố:
1. Ý nghĩa đại khái tựa truyện: Hai người không có điểm chung để có thể gặp nhau, quăng tám sào cũng không trúng, kiểu như mình là “đại bác bắn 7 ngày không tới” ấy.
2. Truyện này mình giữ nguyên một số từ vì vốn từ hạn hẹp, không tìm ra được từ nào thuần việt mà có ý nghĩa tương tự, đơn giản mà đầy đủ ý nghĩa & gây hài như vậy. Hoan nghênh bạn đọc góp ý.
Mọi chữ viết tắt, viết tiếng Anh đều do tác giả viết, mình giữ nguyên. Ví dụ HE, OK, That Bitch…
3. Có nhiều từ nói bậy, ngôn ngữ mạng/trẻ, mình edit theo kiểu mình hiểu hơi tưng tưng, nếu không hợp thì bạn cứ bỏ qua, đừng nặng lời mình đau lòng mề. Mình đọc thì rất hài hước, nếu bạn đọc truyện mà không thấy vui thì là do lỗi mình không chuyển tải được chứ không phải tác giả viết không hay.
4. Thêm 1 chuyện nữa là câu văn trong truyện nó cứ cụt ngủn vậy đó. Mình cũng có gom lại nhưng đa phần để nguyên theo ý tác giả, mình nghĩ tác giả cố tình thế nên không muốn thay đổi quá nhiều.
5. Mọi chú thích trong ngoặc (abcd) đều do người edit giải nghĩa thêm.
6. Hết rồi, cảm ơn bạn đã đọc tới đây!