Tám Gậy Tre Đánh Người

Chương 15

Câu trả lời đầu tiên.

Lý Hành: [Ảnh chụp màn hình.JPG.]

Click mở.

[Cuối tuần này có bữa tiệc từ thiện, cô có thể làm bạn đồng hành nữ của tôi chứ?] (gạch bỏ chữ Bạn đồng hành nữ)]

Lý Hành: [Bạn gái?]

Tôi:!!!

Rối loạn hoạt động.

Không tiếp nhận nổi không tiếp nhận nổi.

Đây không phải là câu trả lời mà tôi muốn.

Không thể trả lời không thể trả lời.

Đêm khuya.

Câu trả lời thứ hai.

Lý Hành: [Em giận à?]

Tôi đang mơ mơ màng màng.

Tôi thực sự không hiểu chuyện gì khiến mình phải giận.

Rồi tôi ngẫm nghĩ.

Kết hợp với chuyện Tu la tràng mà Lâm Vi Lương nói.

Cuối cùng hiểu mục đích lời mời của Lý Hành.

Hiểu mình nên giận chuyện gì.

Tôi chỉ là tấm khiên chắn?

Lấy tôi ra đấu với Lý Khôn?

Tốt.

Tôi đang tức giận.

Ngày hôm sau.

Vẫn là một ngày bận rộn.

Buổi tối tôi mới nhớ mình chưa nhận được câu trả lời vừa ý.

Thay vào đó, tôi lại nhận được cuộc gọi của Giản Vệ Đông.

Giản Vệ Đông nói:  “Lý Hành rất quan tâm tới con. Hôm nay cậu ấy gặp ba, hỏi thăm vài chuyện về con.”

Tôi: “Hỏi chuyện gì?”

Giản Vệ Đông: “Cậu ấy hỏi con không thích những chỗ đông người sao?”

Úi.

Cảm động.

Hóa ra tinh túy ở đây.

Mục đích không phải là câu trả lời. Mục đích là bơ anh đi.

Giản Vệ Đông: “Cậu ấy rủ con đi chơi à? Con cố tình làm bộ làm tịch không đồng ý hả?”

Tôi: “Đâu có!”

Giản Vệ Đông: “Ba đã nói tốt cho con nhiều chuyện.”

Tôi có linh cảm đáng ngại mơ hồ: “… nói tốt chuyện gì?”

Giản Vệ Đông: “Ba đã cố gắng giúp con chu toàn. Ba nói với Lý Hành là con thực sự không thích những dịp đông đúc. Lúc con còn nhỏ, mẹ đã thường xuyên nhốt con ở nhà một mình nên bị mắc bệnh tự kỷ, tuy tình trạng rất nhẹ nhưng vẫn ngại tiếp xúc với mọi người. Từ đó cho thấy để ở bên cạnh Lý Hành, con đã tự vượt qua rào cản tâm lý lớn thế nào đó!”

Không phải.

Lão Giản.

Ba chắc chắn đó là lời nói tốt chứ?

Giản Vệ Đông: “Cậu ấy chủ động muốn tìm hiểu thêm về con. Chuyện đó rất tốt, chứng tỏ cậu ấy rất có lòng, nghiêm túc trong mối quan hệ này và coi trọng con.”

Tôi: “OK, bây giờ anh ấy biết con tự kỷ lại sợ hãi xã hội, ba có chắc là anh ấy vẫn muốn qua lại với con?”

Giản Vệ Đông: “Ba chắc chắn.”

Tôi: “Tại sao?”

Giản Vệ Đông: “Mấy ngày nữa con sẽ biết.”

Mấy ngày sau. Lý Hành không liên lạc với tôi.

Giản Vệ Đông.

Lão Giản.

A Đông.

Ba chắc chắn cái gì mà chắc chắn hả?

Đêm cuối tuần. Bữa tiệc từ thiện hoành tráng chưa từng thấy. Có rất nhiều người nổi tiếng, minh tinh hiện diện.

Bình luận trên phát sóng trực tiếp nổ ào ào.

Dân mạng 1: [Đù mé, sống lâu mới thấy! Lý Hành và Lý Khôn ở cùng khung hình!]

Dân mạng 2: [Nhan sắc hai người đàn ông này quá đỉnh! Muốn coi họ diễn vai tổng tài bá đạo!]

Dân mạng 3: [Stop stop, họ là phiên bản đời thực của tổng tài bá đạo à? Đại thiếu gia với Nhị thiếu gia nhà họ Lý! Anh trai em trai!]

Dân mạng 4: [Ban ngày là anh trai, ban đêm là cục cưng.]

Dân mạng 5: [Fan CP* tưởng vậy là đáng yêu à? Bình luận đừng có ám chỉ người thật!] (Fan CP – Fan Couple: yêu thích cặp đôi nào đó)

Dân mạng 6: [Cô gái bên cạnh Lý Khôn là ảnh hậu đúng không? Đệt, lại đổi bạn gái? Máy thu hoạch nữ thần à?]

Dân mạng 7: [Lý Hành lại leo lên hot search, tôi lo quá! Mỗi ngày lên hot search giống như anh Hành của tôi chỉ dựa vào mặt chứ không phải là thực lực như anh trai anh ấy!]

Dân mạng 8: [Lý Khôn dừng mua hot search được không? Dẫm đạp lên em trai mình thì có gì tốt chứ? Làm giỏi việc kinh doanh của mình chứ đừng tưởng mình là minh tinh được không?]

Tôi ngồi coi dân mạng hỗn chiến: từ fan, tới fan CP, tới người qua đường buôn dưa lê.

Khung hình lướt qua.

Úi?

Cha đẻ Gundam*! (Gundam là đồ chơi mô hình lắp ráp ấy)

Sư phụ XXX!

A a a a a a cái số của tôi!

Tôi rất rất muốn xin chữ ký ông ấy!

Có thể xin chữ ký vào mô hình phiên bản giới hạn mà tôi sưu tầm được thì coi như đời viên mãn!

Một bóng người quen thuộc bất ngờ xuất hiện trên màn hình phát sóng trực tiếp.

Lý Hành tới gần sư phụ XXX.

Sư phụ XXX đứng dậy.

Hai người bắt tay thân mật.

Sư phụ XXX hình như đã chuẩn bị sẵn, kêu trợ lý lấy ra tập sách nhỏ.

Chó chết.

Cuốn từ ngữ bản gốc!

Lý Hành cúi đầu nói thầm gì đó với sư phụ XXX.

Sư phụ XXX mỉm cười, lấy bút viết lên.

Bình luận trên phát sóng trực tiếp ghen tị—

[Hahaha anh Hành đã bị gục ngã!]

[Tôi tuyên bố yêu anh chàng dễ thương này!]

[Anh Hành lúc nào có dịp cũng ký tên cho em nha!]

[Theo đuổi thành công, mấy cô gái chua hơn chanh!] (Chua là ghen tị ấy)

Xưa giờ tôi chưa ghen tị với ai.

Chua.

Hơn chanh.

Sự ghen tị làm tôi thay đổi.

Đêm khuya.

Tôi tự phá bỏ công sức mình. Nhắn tin cho Lý Hành: [Anh có đó không?]

Lý Hành: [Ảnh.JPG.]

Tôi click vào.

Trời má, một mô hình phiên bản giới hạn không còn sản xuất.

Bên cạnh đó là quyển tập hợp các từ phiên bản gốc.

Trên tiêu đề, dòng chữ ký của sư phụ XXX bắt mắt—

Gửi: Tây Tây.

Tôi: A a a a a a!

Chết không hối tiếc.

Lý Hành: [Em vẫn còn giận à?]

Giận?

Không giận.

Không giận.

Tôi không giận, thật.