- Xuyên qua động thi thể thì chính là lúc các ngươi khiêu chiến đường Hoàng Tuyền, đó mới thật sự là cánh cửa tử vong của đường Hoàng Tuyền, cũng là lúc các yêu linh cường đại táng thân.
- Ha ha, các ngươi nhất định rất kinh ngạc, vì cái gì thực lực Bỉ Ngạn, Tam Đồ, Vong Xuyên, Hoàng Tuyền lại mạnh như vậy?
- Nguyên nhân rất đơn giản, Bỉ Ngạn, Tam Đồ, Vong Xuyên, Hoàng Tuyền chính là bốn yêu linh mạnh nhất trong số toàn bộ yêu linh khiêu chiến!
- Muốn bước vào Bất Hủ Thiên Cảnh nói dễ vậy sao, cũng không phải đánh bại bốn thủ hộ giả là có thể. Tất cả yêu linh khiêu chiến phải đánh bại bốn thủ hộ giả, sau đó thay thế chúng thủ hộ nơi này, lại trải qua thời gian bốn năm trấn thủ, chỉ có trong quá trình khiêu chiến không thất bại mới có thể thông qua, chúng mới có tư cách mang theo yêu quan bước vào trong yêu mộ.
Ly nhân già nua nói ra.
Phải đánh bại bốn thủ hộ giả trước tiên, sau đó thay thế chúng thủ hộ nơi này trong bốn năm, đây là điều kiện hà khắc cỡ nào, cũng khó trách vách đá yêu mộ thứ hai lại nhiều huyệt như vậy.
- Ù ù ù ù long ~~~~~~~~~~~~~~~~
Âm thanh chấn động vô cùng kịch liệt, tất cả thủy thủ kinh ngạc quay đầu lại.
Thời điểm này tất cả mọi người phát hiện đại quân cuồng thi còn cách bọn họ không xa, bọn họ có thể nhìn rõ cốt long to lớn đang đi lên trước đại quân.
Mùi thi thể nồng nặc bao phủ khắp đường Hoàng Tuyền, đứng ở nơi này lâu có thể bị hít thở không thông mà chết.
Đường Hoàng Tuyền rộng rãi, một thân ảnh cô độc đứng ở đó, so với quân đoàn cuồng thi thì thân ảnh của nó là nhỏ bé, nhưng mà yêu khí nó phóng thích ra lại như một tòa băng sơn. Làm cho đại quân cuồng thi không dám vượt qua!!
Quân đoàn cuồng thi đại quy mô áp tới, thân ảnh cô độc kia vẫn đứng đó không sứt mẻ gì.
- Xích!!!!!!!!!!!
Bỗng nhiên một tiếng yêu linh gáy vang lên. truyện được lấy tại Trà Truyện
Âm thanh cao ngạo này áp chế toàn bộ đại quân yêu linh, âm thanh tràn ngập lực lượng vang vọng đường Hoàng Tuyền!
Bỗng nhiên mộng hồn màu đen xuất hiện, đại thủ lĩnh Từ Khuông ngạc nhiên phát hiện thân thể cực lớn của Hoàng Tuyền có mộng hồn bao phủ, mộng ma này giống như chúa tể tất cả, dùng tư thái vương giả bao quát toàn bộ quân đoàn cuồng thi!
Dạ rống một tiếng làm cho thời gian ngừng lại, thủy triều đại quân cuồng thi như nuốt tất cả đều im bật, dừng lại cách một trăm mét.
Những thi hệ đi ở trước tiên đều là cấp chúa tể, nhưng mà những sinh vật này sau khi nhìn thấy Hoàng Tuyền thì không dám lỗ mãng tiến lên. Không có một sinh vật nào dám tiến lên nửa bước.
Đại quân cuồng thi dừng lại, có thể thấy được đám cuồng thi này đang sợ hãi, thân thể không tự giác thần phục!
Mấy ngàn người nhìn thấy đại quân cuồng thi giông như đóng băng thì hoảng sợ, cảnh này khí phách cỡ nào. Mấy chục vạn thi thể nghe được một tiếng rống mà dừng lại.
Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn qua Dạ. Nhìn qua thân ảnh cao ngạo này, nội tâm rung động thật lâu khó mà bình tĩnh được.
Đây chính là Hoàng Tuyền, yêu linh mạnh nhất trong đường Hoàng Tuyền.
Một sinh vật chỉ phát khí thế là có thể chấn nhiếp đại quân cuồng thi vài chục vạn.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông thật lâu mới từ thẫn thở khôi phục tinh thần lại. Hiện tại hắn phi thường rõ ràng, vừa rồi chiến đấu với Hoàng Tuyền thì nó không có dùng toàn lực.
Từ Khuông có chút khó tin nhìn qua Sở Mộ.
Hoàng Tuyền này thật sự là hồn sủng hắn sao?
Nếu là như vậy thì thằng này có được hồ tôn đánh bại Vong Xuyên, lại có hồn sủng là yêu linh mạnh nhất yêu mộ thứ hai, thực lực này rất khủng bố đấy.
- Tiểu tử, ngươi là chủ nhân trước của Hoàng Tuyền phải không?
Lý nhân già nua hỏi một câu.
Sở Mộ phục hồi tinh thần lại. Gật gật đầu.
- Ta chú ý Hoàng Tuyền thật lâu, từ khi nó bắt đầu tiến vào yêu mộ thì ta đã chú ý tới nó rồi. Bởi vì trên người của nó ta ngửi được hương vị đồng tộc, chắc hẳn là tên kia chỉ dẫn nó tới yêu mộ này đúng không?
Ly nhân già nua nói ra.
- Ly lão nhân?
Sở Mộ nghĩ đến đồng tộc chỉ có Ly lão nhân mà thôi, nhưng không hiểu vì lý do gì mà thằng này không hiện ra.
- Phải biết rằng trong yêu mộ thì yêu linh có tiên thiên ưu việt quá nhiều, mặc dù là đẳng cấp chủng tộc là chúa tể cũng chết như thường, nhưng một yêu linh cấp Thống Lĩnh lại sinh tồn ở khu vực nhiều sinh vật mạnh mẽ như thế này thì thật khó.
- Không thể không thừa nhận ta đã đánh giá thấp kiên định của no, đánh giá thấp nghị lực cùng quyết tâm của nó. Bước vào yêu mộ thì nó quá nhỏ yếu, đồng thời kỳ ngộ và tài nguyên trên đảo này giúp nó tăng lên thật nhanh.
- Thực lực của nó sau vài năm bước vào yêu mộ đã tăng lên thật nhanh, nó từ tít bên ngoài yêu mộ giết vào nơi này. Đầu tiên nó ngây ngốc bên ngoài yêu mộ một năm, cơ hồ mỗi ngày nó đều muốn thử khiêu chiến vách đá, tìm kiếm một con đường có thể bước lên cao hơn!
- Yêu linh ở nơi này mấy trăm năm nhiều vô số, nhưng mà chấp nhất như nó lại ít gặp.
- Lần đầu tiên nó khiêu chiến vách đá yêu mộ lần đầu tiên thất bại, cơ hồ chỉ còn lại một hơi thở, hấp hối trốn ở hốc cây. Ta cho rằng nó trải qua lần này thì nó sẽ buông tha, cho nên ta xuất hiện ở trước mặt nó, cũng nói cho nó biết phải tới Đế Hoàng đỉnh phong mới đủ.
Ly nhân chậm rãi kể lại.
Ánh mắt Sở Mộ nhìn qua Dạ đang ngăn cản đại quân cuồng thi, một khắc cũng không có dời qua.
Đại quân cuồng thi đúng là bị Dạ chấn nhiếp đứng tại chỗ, nhưng mà một ít thi thể yêu linh cấp chúa tể đang gào thét, hiển nhiên là muốn khiêu chiến uy nghiêm của Hoàng Tuyền!
Những thi thể này đều là những sinh vật khiêu chiến thất bại, mặc dù là tử vong thì linh hồn và oán khí của chúng vẫn tồn tại.
Trải qua những khiêu chiến của đám thi thể cấp tể, tổng cộng có hơn hai mươi thi vật cấp chúa tể cao dẳng, chúng thấp thỏm lo âu nhìn chằm chằm vào Dạ, Dạ tỉnh táo đứng ở nơi đó, giống như lúc nó đối mặt bọn người Từ Khuông, nó thản nhiên như băng sơn.
- Đám oán thi này đúng là không biết sống chết.
Ly nhân mắng một câu.
Sau đó Ly nhân dừng lại một lúc lại tiếp tục nói:
- Kết quả có lẽ ngươi cũng đoán được. Mặc dù không ít lần nó suýt tử vong, nhưng sau khi nó khôi phục lại bắt đầu khiêu chiến vách đá.
- Về sau ta không quan tâm tới gia hỏa cố chấp này nữa, chỉ phái Bỉ Ngạn tiếp tục chú ý tới nó. Cơ hồ mỗi khi qua một thời gian ngắn Bỉ Ngạn lại nói với ta nó lại thất bại, nó lại thất bại, nó có thất bại... Lúc ấy ta cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc là cái gì khiến nó kiên trì, rốt cuộc là cái gì giúp nó kiên trì như vậy?
- Cơ hồ khi ta đã quen với thất bại của nó, hoặc là nói ta chờ đợi Bỉ Ngạn báo cho ta tin tức nó tử vong, bỗng nhiên có một ngày Bỉ Ngạn nói cho ta biết nó đã vượt qua vách đá rồi, bước vào trung yêu mộ.
Ly nhân sờ chòm râu của mình, nửa híp mắt mang theo một tia thưởng thức nhìn qua Dạ đang đấu với đám cuồng thi.
- Trung yêu mộ này là khu vực tràn ngập kỳ ngộ, nhưng cũng tràn ngập cạnh tranh tàn khốc.
- Sau khi bò lên vách đá dựng đứng thì chẳng khác nào nó lại biến thành kẻ yếu, phải tiếp tục sống chui lủi sống sót...
- Ta cũng có một ít chiếu cố với nó, nhưng có thể bước vào chúa tể đỉnh phong hay không vẫn phải xem nó mà thôi.
- Nói thật, ta thật không ngờ nó lại sống sót, hơn nữa thực lực đột nhiên tăng mạnh, chuyện này có quan hệ tới huyết thống lang thang của nó...
Thời điểm nói tới đây thì vừa lúc Dạ xuyên qua con cuồng thi, ngay sau đó con cuồng thi này bị đánh nát bấy.
Dạ công kích vô cùng quỷ dị, con oán thi này và những con chung quanh không hiểu gì đã bị giết chết, nhanh mà lăng lệ ác liệt, hơn nữa không hề có dấu hiệu!
- Đây là kỹ năng sở trường của nó, Yêu Mộng Chi Toái, những yêu linh trong trung yêu mộ khinh thị đều bị nó giết chết.
Ly nhân nói ra.
Nghe Ly nhân miêu tả thì Sở Mộ hoàn toàn có thể tưởng tượng được Dạ vào lúc mới bước vào trung yêu mộ đã gian khổ thế nào, dù sao trong trung yêu mộ thì khắp nơi đều có sinh vật đẳng cấp chủng tộc cao, đã bị khi dễ, đã bị khinh thị, đã bị khu trục...
Dạ luyện ra đôi mắt lạnh như băng không phải là từ giết chóc mà thành, mà là nó thường xuyên nhìn thấy sinh vật hung hăng vênh váo trước mặt của nó.
- Yêu mộ chính là như vậy, cho dù đẳng cấp chủng tộc của ngươi thấp, chỉ cần ngươi có thể nhịn được tất cả, cẩn thận từng chút để sống sót là được, đến cuối cùng thì ngươi sẽ giẫm nát kẻ địch dưới chân, bởi vì đảo này có không biết bao nhiêu sinh vật mạnh mẽ.
- Nó miểu sát địch nhân và lấy đi huyền vật tài nguyên nó cần, có khi nó bị quân đoàn yêu linh đuổi giết trong đêm trăng, nó cúi đầu im lặng trước yêu linh mạnh hơn nó...
- Không biết các ngươi có trải qua những chuyện như vậy chưa, tốn sức và tâm tư khiến cho mình đầy thương tích tìm được huyền vật, lại bởi vì một địch nhân mạnh hơn mình xuất hiện, vì cầu được sinh tồn nên đành chắp tay đưa huyền vật dâng lên không?
Ly nhân nói ra lời này làm nội tâm Sở Mộ run lên.
Loại tư vị này tuyệt đối rất thống khổ rất khó có thể bình tĩnh, phải biết đạt được một huyền vật là khó khăn cỡ nào?
- Nó có ngông nghênh, lại hiểu được cúi đầu, đây là chuyện có rất nhiều yêu linh đẳng cấp chủng tộc cao không hiểu được, cho nên nó sống sót, dần dần những yêu linh trừng trào phúng, khinh thị, ức hiếp nó đều bị nó giẫm dưới chân, mà những oán khi đang khiêu chiến nó không phải từng khi nhục nó hay sao?
Ly nhân nhìn qua đám oán khi đang đánh nhau với Dạ nói một câu.
Con đường sinh tồn, con đường cường giả, con đường gì cũng nhấp nhô, cũng chua xót, sẽ có máu và nước mắt đan xen với nhau, sống đến cuối cùng mới thật sự là cường giả!
Bọn người Từ Khuông nghe ly nhân này tự thuật thì mới đầu bọn họ còn cảm thấy kinh ngạc đẳng cấp chủng tộc của Hoàng Tuyền qua thấp, dù sao Dạ Chi Lôi Mộng Thú chỉ là cấp Thống Lĩnh!
Nhưng bây giờ nghe Ly nhân tự thuật thì trong giây lát bọn họ đã tỉnh ngộ, Hoàng Tuyền cường đại hôm nay đã từng là sinh vật bị khinh thường và ức hiếp, con đường mà nó đi rất nhấp nhô.
Nó cường đại không phải bẩm sinh, nó thậm chí chỉ có huyết thống cấp Thống Lĩnh.
Thế nhưng mà nó đi đến cuối cùng!
Trở thành Hoàng Tuyền hiện tại, là yêu linh mạnh nhất cả trung yêu mộ này.