Chương 18
……..8h sáng hôm sau Việt Anh đã dậy sớm ăn mặc chỉnh tề, tóc vuốt ngược, tay đeo đồng hồ, thắt lưng quần mặc áo sơ mi trắng hơi mở cúc trên, hắn làm vậy là thử bắt trước mấy tên trên TV khá coll pha chút hoang dã. Sau khi nhìn gương chỉ chu một hồi hắn nhìn đồng hồ gật đầu đã đến giờ, hắn đi xuống trước cổng trường đến chỗ Grad đã thuê từ trước vào trong xe.
Vào xe tài xế hỏi: "Anh đi đâu?".
Việt Anh nói ngắn gọn: "Công ty Ảnh Star".
Người tài xế nghe vậy ngạc nhiên quay lại nhìn quan sát Việt Anh một phen. Việt Anh nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì sao?".
"À không không có gì. Cậu là gì của công ty ấy vậy?" Tài xế vừa chạy xe vừa hỏi.
"Diễn viên mới" Việt Anh trả lời.
Tài xế nghe vậy ngạc nhiên hỏi: "Vậy cậu chắc có chân trong hả? Tôi nghe nói để vào được công ty rất khó đấy!".
Việt Anh nhìn người tài xế một lúc xong lại nhìn ra cửa kính xe nhìn khung cảnh trôi qua bên đường lòng hoang mang, hồ hộp pha chút lo lắng nói: "Chân trong thì sao chứ vẫn phải gánh sinh tự lực thôi, muốn thành công phải cố gắng chịu mọi đau khổ mới đỉnh cao được".
Tài xế nghe vậy cũng trầm ngâm nói: "Cậu nói đúng nam nhân chúng ta muốn thành công phải chịu khổ đau. Tuy nhiên có nhiều ngườu không chịu được nên sẵn sàng lấy thân thể mình đổi lấy vinh quang thật không thể nói nổi mà".
Việt Anh không biểu cảm nói: "Đấy là motuip chung thời nay mà, giới giải trí như một vòng xoáy vậy nó pha trộn mọi thứ với nhau, tốt xấu lẫn lộn, bây giờ diễn viên nữ nổi danh nhiều thực chất cũng toàn nhờ thông qua việc lên giường cả, dĩ nhiên vẫn có những người nhiệt huyết vì công việc. Quan trọng là nhận thức để đưa ra quyết định cho bản thân đấy mới là điều quan trọng".
Hắn vừa nói xong thì tài xế cho xe dừng lại bảo đã đến nơi. Hắn thanh toán tiền xe rồi mở cửa bước ra, đập cào mắt là một tòa nhà cao lớn vô cùng đẹp ở trước mặt còn gắn biển hiệu "Công ty Ảnh Star".
Đi qua cửa xoay liền nhận được điện của tên Tân Minh là người mời hắn vào công ty hồi trước. Nghe theo hắn chỉ dẫn đi bộ quẹo vài phát liền thấy tên Tân. Tên Tân Minhđang đứng ở trước cửa một căn phòng vẫy tay với hắn, Việt Anh hít sâu một hơi đi bộ đường hoàng đến trào hỏi với hắn: "Anh Tân Minh khỏe chứ".
Tân Minh nghe vậy hài lòng thái độ của Việt Anh nói: "Anh khỏe còn chú thì sao? Chuẩn bị tâm lí thế nào".
"Dạ tâm trạng cũng bình thường chẳng qua hơi lo lắng chút thôi" Việt Anh không dấu nói.
Tân Minh nhì vậy cười nói: "Không sao đâu! Chú không cần lo nếu có gì khó chú cứ gọi điện cho anh với ở đây nhiều cô xinh lắm biết đâu chú lại vớ được cô nào thì sao".