- Không biết là người nào mà có uy thế lớn như vậy? Khách của hắn chẳng nhẽ ta không giết được sao?
- Tà Quân Chi Chủ!
Tu Mã còn cố chấp ương ngạnh, có một chút cáo mượn oai hùm:
- Ta phải thừa nhận rằng ngươi quả thực rất mạnh. Nhưng liệu ngươi có thể mạnh bằng Tà Quân Chi Chủ Quân Mạc Tà đại nhân sao?
- Tà Quân Chi Chủ? Quân Mạc Tà đại nhân?
Quân Mạc Tà giật mình, không tự chủ được sờ sờ cái mũi mình. Hắn quay đầu nhìn sang Thiên Tầm. Thiên Tầm cơ hồ không nhịn được phá lên cười, vội vàng nhìn về phía hắn.
Ta kháo, bổn tôn lão tử hiện đang ở chỗ này mà tên tiểu tử ngươi lại dám ỷ vào danh tiếng của lão tử ức hiếp chính lão tử? Ỷ vào uy thế của lão tử mà bức lấy quần áo của lão bà lão tử?
Cái này … Con mẹ nó, chuyện này không chỉ đơn thuần là truyện cười rồi.
- Ngươi nói, thứ trong tay ngươi chính là thiệp mời của Tà Quân Chi Chủ Quân Mạc Tà?
Quân Mạc Tà sắc mặc có chút khó coi đứng lên.
- Đúng vậy.
Tư Mã còn có chút đắc ý.
Xem ra người này cho dù cường đại như thế nào đi chăng nữa cũng vẫn không dám trêu vào Tà Quân Chi Chủ a. Hắn ngẩng cao đầu tiếp tục nói:
- Mau buông ta ra, ta chính là khách quý của Tà Quân đại nhân đó. Ta chính là người nhận được thiếp mời đó, ngươi biết thứ này đại biểu cho cái gì không?
Quân Mạc Tà không thèm chú ý đến lời nói của hắn. Hắn tiện tay vẫy một cái, vốn ban đầu Tư Mã còn đang nắm chặt cái lệnh bài tử đồng trong tay nhưng chỉ một cái vẫy của Quân Mạc Tà liền đã chuyển tới tay hắn. Quân Mạc Tà nhìn qua một chút, không khỏi cười khổ lắc đầu.
Thiên Tầm bên cạnh cũng tò mò quay đầu lại, chỉ thấy mặt trái có khắc mười sáu chữ nhỏ: tháng sáu ngày mười lăm. Tà Quân mở phủ, Quân lâm thiên hạ, thống nhất giang hồ.
Tà Quân mở phủ?
Quân Mạc Tà khẽ cau mày, trong nháy mắt hắn rốt cục đã minh bạch những chuyện kì lạ xảy ra trong những ngày hôm nay rồi.
Việc này chắc hẳn là kiệt tác của Mai Tuyết Yên.
Phóng mắt ra khắp thế gian này, nếu nói người hiểu rõ Quân Mạc Tà nhất khẳng định không ai khác ngoài Mai Tuyết Yên.
Chắc là sau khi Mai Tuyết Yên mang theo những mảnh nhỏ linh mạch trở lại Thiên Phạt khiến cho thực lực của mọi người đều tăng lên một cách tương đối. Làm cho Mai Tuyết Yên xác nhận Quân gia trước mặt đã có thực lực, đủ để ứng phó hết thảy mọi biến cố phát sinh … Nếu tiếp tục không phát uy cho mọi người biết đến mà nghỉ ngơi dưỡng sức thì quả thực là phí của trời …
Chuyện quan trọng nhất hiện giờ chính là Đoạt Thiên Chi Chiến sắp tới. Hiện tại mở phủ, khai tông lập phái chính là thời gian tốt nhất. Làm cho Tam Đại thánh địa phải ngậm bồ hòn làm ngọt, không dám làm ra động tác quá phận nào. Thậm chí còn phải tươi cười lấy lòng Quân gia.
Mà một nguyên nhân khác chính là: hiện tại Quân Mạc Tà còn đang ở bên trong Huyễn Phủ. Huyễn Phủ hùng bá một phương bao năm, mạng lưới thông tin rất cường đại. Như thế nào lại không nghi ngờ thân phận cùng lai lịch của Quân Mạc Tà? Như thế nào lại không phái người đi điều tra?
Nhưng nếu bên ngoài truyền ra thông tin Tà Quân Chi Chủ mở phủ, khai tông lập phái như vậy thì những người bên trong Huyễn Phủ vô luận đối với Quân Mạc Tà có bao nhiêu điểm đáng ngờ đều sẽ không nghi ngờ "Mặc Quân Dạ" chính là Quân Mạc Tà.
Chỉ có Quân Mạc Tà ở bên ngoài mới làm như vậy. Chứ người khác không hề nghi ngờ sự việc lại quỷ dị đến bực này.
Nếu Tà Quân Chi Chủ hiện tại đang ở Huyền Huyền đại lục gióng trống khua chiêng chuẩn bị khai tông lập phái như vậy thì làm sao còn có thời gian mà xuất hiện bên trong Huyễn Phủ?
Chính vì sự việc này cũng giúp Quân Mạc Tà thuận lợi tiến hành "ẩn núp" bên trong Huyễn Phủ.
Còn có toàn bộ dòng chính Quân gia ở trong Thiên Phạt sâm lâm nữa. Có vẻ như cũng chỉ có một người như Mai Tuyết Yên mới có thể đảm đương trách nhiệm thay thế Quân Mạc Tà ra một quyết định trọng đại như vậy.
Hơn nữa, Mai Tuyết Yên so với bất kỳ người nào khác cũng hiểu rõ sự kiêu ngạo trong lòng Quân Mạc Tà nhất.
Ngày đó lui về Thiên Phạt chính là bởi vì Quân gia phải đối mặt với sự uy hiếp trí mạng đến từ Tam Đại thánh địa không thể tránh được. Thực sự không thể không lui vào đó để tính kế lâu dài. Nếu thực sự cả đời này Quân Mạc Tà phải sống núp bóng trong Thiên Phạt thì thực sự hắn không chịu nổi.
Quân Mạc Tà có thể tạm thời thích ứng cuộc sống hiện giờ nhưng tuyệt đối không thể ăn nhờ ở đậu mãi được. Một khi lực lượng của Quân gia được tính lẫn lộn vào lực lượng của Thiên Phạt thì cũng chính là mối duyên tình giữa Quân gia và Thiên Phạt tan vỡ.
Bởi vì Quân Mạc tà nhất định sẽ có một ngày tự mình lập một môn phái.
Làm thiếu phu nhân Quân gia đồng thời cũng là người đứng đầu Thiên Phạt, Mai Tuyết Yên đối với vấn đề này hiểu rõ hơn ai hết. Nàng cân nhắc hồi lâu, rồi cuối cùng cũng đưa ra quyết định này.
Dứt khoát đưa ra quyết định này.
Sau khi cùng tám tiền bối thú hoàng thương nghị, Mai Tuyết Yên đưa ra quyết định: Thành lập Tà Quân phủ ở Thiên Phạt, hơn nữa còn đem Thiên Phạt gia nhập vào Tà Quân phủ.
Nói cách khác, tất cả mọi thứ đều là Quân Mạc Tà làm chủ.
Cứ như vậy, sau khi chỉnh đốn thế lực. Cũng không phải tiếp tục lấy việc của Quân gia là việc chính, mà là lấy việc của Quân Mạc Tà làm trọng tâm. Rút cục cũng tránh khỏi bao nhiêu mâu thuẫn tạo điều kiện tốt nhất cho kế hoạch.
Bởi vì đông đảo huyền thú Thiên Phạt quật khởi hoàn toàn là dựa vào một mình Quân Mạc Tà.
Thiên Phạt vạn năm, thành phạt một người.
Những lời này cho tới hiện tại đều đúng sự thật.
Quân Mạc Tà tại Thiên Phạt sâm lâm được xưng là đấng cứu thế, hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng quyết định quan trọng tới bậc này cũng chỉ có Mai Tuyết Yên mới làm ra được, cũng chỉ có nàng mới làm ra chuyện này.
Những người khác, cho dù ai cũng không thể tự mình quyết định được chuyện này. Cho dù Quân Mạc Tà cũng không được.
Quyết định này, nếu là bản thân Quân Mạc Tà đưa ra, vô luận dự tính ban đầu đưa ra như thế nào nhưng hắn cũng nhất định sẽ báo đáp ân tình của Thiên Phạt dành cho hắn. Nhưng cho dù thế nào hắn cũng sẽ vẫn thoát ly khỏi Thiên Phạt thành lập một thế lực riêng cho mình ở bên ngoài.
Cho nên người duy nhất có thân phận thích hợp chỉ có thế là Mai Tuyết Yên.
Cho nên Mai Tuyết Yên lúc này lựa chọn mở phủ, khai tông lập phái. Thậm chí ngay cả bản thân Quân Mạc Tà lúc này lại không biết rằng lúc này cả hai phía Quân gia cùng Thiên Phạt đều vô cùng vui vẻ. Cho dù hắn có biết cũng sẽ không làm ra một động thái nào hết.
Nhưng một khi đã mở phủ, tuyên cáo thiên hạ thì Quân gia cùng Thiên phạt chính thức hợp hai làm một tự nhiên là cần làm một nghi thức vô cùng long trọng.
Vì thế, sự tình được khuếch trương đến cực đại liền biến thành cái dạng như hiện giờ. Nhất là sau khi Đường Bàn Tử nghe được tin này liền đem hết khả năng của mình truyền bá ra bên ngoài. Làm cho việc mở phủ của Tà Quân càng trở nên quan trọng, hoàn toàn làm nổi nên sóng gió trong thiên hạ.
Hiện giờ, tuy rằng Tà Quân chưa chính thức mở phủ nhưng thế lực đích xác lại rất mạnh, cực kì mạnh mẽ. Quả thực so với Tam Đại Thánh Địa cũng chỉ có hơn chứ không kém.
Mà chuyện khiến cho người ta dở khóc dở cười nhất chính là mọi chuyện này căn bản đều không phải do hắn quyết định.
Cho nên hiện tại trong lòng Quân Mạc Tà thực sự có nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Thực sự có chút không ngờ tới, bất tri bất giác mình đã trở thành một trong năm thế lực cường đại nhất thế giới này. Thậm có còn có thể là thế lực cường đại nhất.
Trước mắc Thiên Phạt tuy rằng mạnh mẽ nhưng còn thiếu những cao thủ chân chính tỷ như Thánh Tôn, phía trên Thánh Tôn …
Nhưng nội tình bên trong Thiên phạt thực rất hùng hậu, lại còn có thêm một tên quái vật như Quân Mạc Tà luyện đan dược nghịch thiên nữa. Chỉ cần có chút thời gian, Quân Mạc Tà tự tin mình tuyệt đối có thể tạo ra một đoàn toàn bộ là cao thủ Thánh Tôn.
Quân Mạc Tà cúi đầu thở dài một tiếng, hắn hiểu được nỗi khổ tâm của Mai Tuyết Yên.
Việc Mai Tuyết Yên làm, có thể nói là lấy toàn bộ lực lượng Thiên Phạt, từ bỏ hết thảy để thành toàn cho mình. Ngay cả một điểm nhỏ nhoi nghĩ cho mình nàng cũng không hề nghĩ tới.
Con người sống ở trên đời, có thể có được một vị hồng nhan tri kỉ tuyệt sắc toàn tâm toàn ý vì mình như vậy thử hỏi còn đòi hỏi thêm gì nữa?
Giờ phút này, sát khí trong lòng Quân Mạc Tà tự nhiên chậm rãi tiêu tán.
Thậm chí hắn cũng không muốn tiếp tục giết tên Tư Mã này, bởi vì trong lòng hắn hiện giờ toàn bộ là cảm động cùng hạnh phúc tột cùng.
- Hảo! Nhân tiện Tà Quân phủ sắp khai tông ta sẽ tha cho ngươi một mạng. Vừa rồi ngươi cũng nói, giết người thực ra cực kì đơn giản, bất quá chỉ là đầu rơi xuống đất mà thôi, đúng không? Vậy tốt rồi, ta sẽ không giết ngươi. Nhưng ngươi phải khấu đầu chín cái cho ta, sau đó nói câu ta sai rồi chín lần. Ngươi có thể cút đi. Bằng không …
Quân Mạc Tà tiện tay đem vứt cái thiệp mời màu đỏ lên trên bàn, nhưng cái thiệp mời đó lại như một con dao sắc cắm sâu vào mặt bàn.
- Ta sai rồi?
Tư Mã lại còn cường ngạnh nói:
- Ngươi hôm nay đã đắc tội rất lớn với Tà Quân Chi Chủ lão nhân gia, mà ngươi lại còn cư nhiên muốn ta quỳ xuống lạy ngươi sao? Nếu hôm nay ngươi thả cho ta rời đi thì không sao. Nếu như ngươi kiên quyết như vậy, hừ …
Hắn giơ một ngón tay nói:
- Coi như ngươi có gan giết người diệt khẩu đi chẳng nữa. Nhưng hết thảy những người đang ngồi ở nơi này đều là khách mời của Tà Quân đại nhân a. Nếu ngươi dám gây chuyện với khách mời của ngài, thậm chí còn dám ra tay giết người. Tiểu tử, ngươi thử nghĩ xem khi đó ngươi sẽ có kết cục gì? Có thể ngươi có thực lực không tồi, nhưng có thể mạnh bằng Tam Đại thánh địa sao?
Tư Mã bây giờ đối với yêu cầu rõ ràng đã hạ thấp xuống rất nhiều. Hắn hiện tại cũng đã nhìn ra người đối diện hắn trăm vạn lần cũng không thể trêu vào. Không yêu cầu mang người đẹp về. Chỉ cần có thể mang cái mạng nhỏ này của mình rời đi là được rồi. Nơi đây chính là địa bàn của mình, nếu quả thực phải quỳ xuống mặt tiểu nữ kia lạy chín lần, còn kêu ta sai rồi nữa. Quả thực là không còn mặt mũi a. Quãng đời sau này của ta khẳng định cũng không sống được yên ổn.
- Hì hì!
Xà vương bên cạnh rốt cục không nhịn được cười lớn, vui vẻ nói:
- Tên Tư Mã bảo chủ kia, ngươi không nghĩ rằng hôm nay ngươi còn giữ được cái mạng nhỏ của ngươi là một việc may mắn sao? Cư nhiên lại còn muốn còn thể diện? Ta vỗn đã định bỏ qua, không nói một lời nào. Nhưng không ngờ, ngươi thực sự là …
Tư Mã còn cố chấp nói:
- Mặc kệ là ai, ở sau lưng Tà Quân Chi Chủ lão nhân gia đều phải giữ thể diện cho ngài. Cho dù các người huyền công cao cường, cao hơn tại hạ không biết bao lần. Nhưng ở trong mắt Tà Quân Chi Chủ các ngươi cũng không là gì cả.
Tư Mã nói những lời này, cũng là lần thứ hai thành công dấy lên sát khí trong lòng Quân Mạc Tà.
Thiên hạ này, không biết còn bao nhiêu người dựa vào uy thế của mình mà hà hiếp người lương thiện?
Ta không giết người tốt, nhưng bọn hắn lại bởi vì ta mà chết. Nếu không diệt trừ tai họa này, lòng ta sao có thể yên tĩnh được?
- Ha ha! Thật sự là buồn cười.
Quân Mạc Ta ngửa mặt lên trời cười một tiếng, sát khí lộ ra, thản nhiên nói:
- Làm trò ngay trước mặt bổn tôn, lại còn có thể cư nhiên dùng tên của ta uy hiếp ta cùng nữ nhân của ta. Tư Mã, tên cẩu tặc kia, lá gan của ngươi quả thực rất lớn a…
Quân Mạc Tà chưa nói xong đã lập tức động thủ. Hắn vươn một bàn tay ra ngoài bắt lấy cánh tay phải của Tư Mã. Tức thì tiếng khung xương vỡ vụn vang lên giống như chim hót dồn dập. Cũng chỉ là một cái nắm nhẹ nhàng mà cư nhiên lại có thể làm toàn bộ khung xương nửa người của Tư Mã bảo chủ vỡ vụn.
Nhưng mà tuy rằng đau đớn, nhưng cũng không bằng nỗi khiếp sợ trong lòng Tư Mã bảo chủ hiện giờ.
Đôi mắt Tư Mã bảo chủ cơ hồ muốn lồi ra.
Làm trò ngay trước mặt bổn tôn lại còn có thể ngang nhiên dùng tên của ta uy hiếp ta cùng nữ nhân của ta.