Tư Mã Thượng vẫn còn mờ mịt, nhưng hắn không dám nghĩ đến, vạn lần không dám nghĩ đến! Hắn hiện tại chỉ mong thời gian dừng ngay tại thời khắc này!
Dường như những người khác cũng không phải là kẻ ngu, lập tức minh bạch,trong lúc nhất thời sắc mặt mọi người nơi đây đều trắng bệch, ánh mắt sợ hãi nhìn Quân Mạc Tà. Vị thiếu niên trước mắt này không ngờ lại chính là người trong truyền thuyết…Tà Chi Quân Chủ?
Đúng vậy, Tà Chi Quân Chủ trong truyền thuyết chính là Thiên Hương Quân gia Quân Mạc Tà, mà vị Quân Tam Thiếu kia, tuổi tác không lớn, mới chưa đầy 20 …Nghe nói người này bề ngoài phong thần tuấn lãng, ngọc thụ lâm phong,, nói chung chính là một mỹ thiếu niên…( đẹp trai khoai to)
Chẳng lẽ thực sự là hắn sao?
Lúc này, Tư Mã Thượng cuối cùng cũng hét thảm một tiếng. Giống như là bị một cơn đau thấu xương truyền đến trung khu thần kinh bắt phải tỉnh lại vậy, hắn không dám đối mặt với sự thật bày ra trước mắt này.
- Quân…Quân chủ đại nhân…., lão nhân gia người hãy tha cho …ta đi…
Tư Mã Thượng toàn thân run rẩy.Hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ ra vận khí của mình lại có thể đen đến mức này!
Bản thân lấy danh hiệu Tà Chi Quân Chủ đi ức hiếp người khác, không ngờ lại gặp phải Tà Chi Quân Chủ thật!
Vận khí lúc này thật sự là xú khí xung thiên
Cũng không biết tổ tông đã gây ra bao nhiêu ác nghiệt mới có thể đẩy ta vào hoàn cảnh này
Quân Mạc Tà mặt lạnh, không hề mảy may để ý tới lời xin tha mạng của Tư Mã Thượng, cổ tay nhẹ nhàng rung lên, cứ như vậy bất động tại chỗ, nhưng từ chỗ ghế ngồi đột nhiên tung ra một cước, "phanh" một tiếng, thân thể khôi ngô của Tư Mã Thượng kia ngay cả một tiếng hét thảm cũng không kịp phát ra, cả thân thể "bồng bềnh, đung đưa" phi thẳng ra ngoài!
Quỹ đạo " phi hành" không ngờ lại có thể không vận hành theo một đường thằng, mà ở giữa không trung đột nhiên quặt sang bay theo hướng cửa lớn của tử lầu. Tất cả mọi người đều có thể chứng kiến một thân ảnh đang bay xa xa giữ không trung, đột nhiên "Phanh" một tiếng giống như pháo hoa nổ tung ra, huyết nhục đầy trời lả tả rơi xuống, cả thân thể dập nát, dường như nửa điểm xương cốt nguyên vẹn cũng không còn.
Đúng là xứng danh với câu tục ngữ "thịt nát xương tan".
- Bất luận kẻ nào nếu còn tiếp tuc lấy danh nghĩa Tà Quân đi lừa bịp thiên hạ, ức hiếp lương dân, Tư Mã Thượng chính là tấm gương!
Quân Mạc Tà lạnh lùng nói, các giang hồ hảo hán trước mặt cũng không có thông đồng với Tư Mã Thượng làm bậy, thập chí còn muốn ngăn cản hắn, cho nên Mạc Quân Tà đương nhiên sẽ không trút giận sang người khác.
Chỉ là mọi người vẫn câm như hến, có người nhát gan, thậm chí toàn thân còn run lẩy bẩy, thanh danh Quân Mạc Tà sớm đã vang vọng khắp cả Huyền Huyền đại lục, ai cũng biết hắn bên ngoài ngọc thụ lâm phong, mỹ nam tử, nhưng bên trong chính là một kẻ giết người không chớp mắt tuyệt thế Ma Quân, Ân, hoặc cũng có thể dùng từ "tuyệt thế tà nhân" để hình dung thì càng chuẩn xác hơn.
Hôm nay tự mình chứng kiến, quả là nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt còn hơn cả danh tiếng, quả nhiên là tuyệt đại hung nhân!
Quân Mạc Tà chậm rãi đứng lên:
- Các vị có tâm đến dự việc bổn tông khai phủ, bản tôn lúc này xin tạ ơn, xin cùng chư vị nói lời cáo biệt! Nếu có duyên, chúng ta sẽ tái ngộ tại Thiên Nam.
- Thế lực bọn thủ hạ của Tư Mã Bảo Chủ như thế nào?
- Bẩm Quân Chủ, Tư Mã Thượng cùng đám thuộc hạ, thanh danh vô cùng tồi tệ, chẳng qua bởi vì tu vi đã đạt Thiên Huyền đỉnh phong, cho nên không người nào có thể chế trụ!
Vị Thiên Huyền cao thủ lúc trước đứng ra can ngăn Tư Mã Thượng cung kính nói.
- A, thì ra thế, nếu là như vậy thì thế lực gây ác kia cũng không cần phải tồn tại nữa!
Quân Mạc Tà thản nhiên nói, nói xong những lời này, hắn liền nắm tay Thiên Tầm, sau đó thân ảnh chợt lóe rồi biến mất vô ảnh vô tung
Một lúc lâu sau, một túi bạc trắng từ không trung đung đưa bay tới, nhẹ nhàng rơi lên trên mặt chiếc bàn nguyên bản Quân Mạc Tà vừa nãy ngồi... Giống như là có người nhẹ nhàng buông xuống, thế nhưng không có phát ra nửa điểm thanh âm...
Mọi người ở đây, mãi cho đến Quân Mạc Tà hai người rời đi thật lâu sau, vẫn là cung kính đứng, không dám ngồi xuống!
Tà Chi Quân Chủ!
Chúng ta rốt cuộc cũng tận mắt nhìn thấy một đời bá chủ trong truyền thuyết, đứng trên đỉnh của đại lục Tà Chi Quân Chủ!
Vài vị Thiên Huyền cao thủ kích động đến toàn tôn run rẩy!
Bởi vì bọn họ, không chỉ có gặp được bản thân Tà Chi Quân Chủ, lại còn nhận được mệnh lệnh của Tà Chi Quân Chủ!
- Thế lực gây ra tội ác như thế cũng không cần phải tồn tại nữa!
Câu nói này của Tà Chi Quân Chủ, không thể nghi ngờ chính là mệnh lệnh! Hơn nữa đối mặt chính là mênh lệnh đối với tất cả mọi người đang có mặt nơi đây.
Thế lực vốn có của Tư Mã Thượng, kết quả tất yếu, dĩ nhiên là do bọn hắn tiêu diệt, cũng do bọn hắn chia cắt! Lời này chính là ý của Tà Chi Quân Chủ! Việc này tương đương với việc ban cho bọn hắn thiên đại của cải!
Mệnh lệnh của Tà Chi Quân Chủ, hiệu lực còn vượt xa cả thánh chỉ của quân vương một nước trên đại lục.! Những lời Tà Chi Quân Chủ vừa nói ra, đã chú định vận mệnh thế lực của Tư Mã Thượng. Đó chính là tan thành mây khói!
Nếu là từ đó về sau, thế lực đã bị Tà Chi Quân chủ định nghĩa là " một phương thế lực tội ác" còn có thể tồn tại trên đời này, như vậy chẳng phải chính là tát vào mặt vị Tà Chi quân chủ này sao? Hơn nữa lại còn do bọn hắn "đánh hội đồng"… Ai dám?
Tin tưởng bất cứ kẻ nào đều không thể gánh chịu hậu quả này, cho dù là tam đại thánh địa, cũng không dám!
Tất cả ánh mặt mọi người nơi này đều toát ra màu máu: chuyện này nếu là không hoàn thành, tới Thiên Nam, như thế nào đối mặt Tà Chi Quân Chủ? Ngay cả tới đó mọi người cũng chưa chắc có thể có cơ hội diện kiến Tà Chi quân chủ….
...
Từng đôi mắt màu đỏ như máu, đồng loạt hướng về phía bọn tùy tòng của Tư Mã Thượng. Đám đại hán thần tình dữ tợn này lập tức bị đánh đến nằm thẳng cẳng trên mặt đất. Nhất là lão bà nương vừa mới nhìn vào quần áo của Xà Vương với ánh mắt thèm thuồng, sớm đã co quắp dật dật nằm ở trên mặt đất.
Ai có thể dự đoán được, khởi nguyên của toàn bộ sự việc chẳng qua là bởi vì bản năng yêu thích trang phục đẹp của nữ nhân, thế nhưng lại có thể đem một phương thế lực đẩy vào tình cảnh vạn kiếp bất phục?
Cho nên, việc nữ nhân thích y phục đẹp không phải là lỗi, nhưng chính là phải lượng sức mà làm...
Nếu là ép bạn trai mình táng gia bại sản cũng muốn mua đám ý phục này..., Như vậy y phục đẹp, chẳng thà không cần cũng tốt.hơn... ( kết nhất câu này giá như một nửa của mình được như thế)
Nhất thời, một trận thanh âm như thủy triều cuồn cuộn vang lên: chứng kiến lão nhân gia, thật không hỗ là Tà Chi Quân Chủ a! Ngay cả bữa cơm ở quán rượu cũng muốn trả tiền, không hề chiếm một chút tiện nghi nào... Cái này cần bao nhiêu cao thượng, bao nhiêu vĩ đai đây….
Ăn cơm trả tiền, vốn là việc thiên kinh địa nghĩa, nhưng Quân đại thiếu ăn cơm trả tiền, lại có thể thành hiệp nghĩa …
Đây là tấm lòng thương lê dân bá tánh cỡ nào a
Đây là cỡ nào trừng phạt ác đồ, dương cao chính nghĩa a…
Đây là ý chí hiệp nghĩa đến mức nào a….
Ngay buổi chiều cùng ngày, thế lực của Tư Mã Thượng bảo chủ đã bị mấy phương thế lực liên thủ h, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh hoàn toàn phá hủy, từ nay về sau, biến mất trên thế giới này!
Bởi vì Tà Chi Quân Chủ lão nhân gia người nói: thế lực này, vốn không cần phải tồn tại nữa...
Tin tức này làm cho Quân đại thiếu nguyên bản còn muốn đến Thiên Hương thành trực tiếp bỏ qua cái ý định này…
Quân Mạc Tà mang theo Xà Vương, hai người cơ hồ là một nắng hai sương, ngựa không dừng vó cấp tốc chạy tới Thiên Nam!
Quân đại thiếu tăng tốc phi hành, không ngờ lại đem xà Vương điện hạ cõng ở trên lưng, một đường triển khai Âm Dương Độn đến cực hạn, cực tốc phi hành giống như là đằng vân giá vũ vậy...
Trước mắt xanh biếc một màu, Thiên Nam đã ở trong tầm mắt!
Một đường cấp tốc phi hành này, ánh mắt Xà vương có vẻ như bị gió thổi khiến cho có chút đau đớn, không khỏi tươi cười hâm mộ nói:
-Tỷ phu, tốc độ của ngươi cũng thật đủ kinh người! Về tốc độ thân pháp của đại tỷ vốn đã xưng hùng, nhưng so với tốc độ của ngươi, cho dù là đại tỷ chỉ sợ là cũng phải cam bái hạ phong!
Quân Mạc Tà cười lớn, thả người mà đi, đạp trên ngọn sóng, ngâm nga nói:
- Cái gì là tốc độ? Ha ha, nha đầu, hôm nay ta để cho ngươi kiến thức!
Triêu du bắc hải mộ thương ngô
Tụ lý thanh xà đảm khí thô
Tam quá thiên hương nhân bất thức
Lãng ngậm phi quá thiên nam hồ!
( Bốc phét theo tài liệu trên mạng tạm dịch thơ:
Sớm chơi Bắc Hải tối Thương Ngô
Kiếm báu trong tay đảm khí thô
Ai biết ba lần say gác Nhạc
Thơ ngâm bay khắp Động Đình hồ
- Cái này, chính là thơ sao?
-Vẫn là tỷ phu có văn hóa, xuất khẩu thành văni, thật tốt a.
Xà Vương vẻ mặt sùng bái, nói:
-Bất quá nhiều ít vẫn có điểm không hợp lý a... Người ta mặc dù là thanh xà, nhưng... Người ta là ở trên lưng của ngươi, chứ không phải là ở trong tay áo...
-Ách... Ách ách
- Quân đại thiếu xấu hổ há mồm, trên mặt lại có chút hồng lên, không phải là bởi vì Xà Vương không phải ở trong tay áo, mà là bởi vì Xà Vương khích lệ, có "văn hóa"? Cái này cũng là tính khích lệ sao?
Quân đại thiếu mặc dù da mặt dày, nhưng thủy chung vẫn là có cực hạn, tuy rằng ta đây là chôm chỉa, nhưng cũng không thể dùng từ "Có văn hóa" để hình dung a...
Vượt qua hồ Thiên Nam, phi hành thêm một ngày một đêm nữa, thành Thiên nam dĩ nhiên là đã ở trong tầm mắt!
Quân Mạc Tà rõ ràng phát hiện, thiên nam thành bây giờ hoàn toàn trái ngược với thiên nam thành tiêu điều trước kia, đầu tường tinh kỳ bay phấp phới, giống như là đang tiến hàn một ngày lễ long trọng vậy, đồng thời, xa xa truyền đến từng đợt thanh âm rít gào, giống như là bài sơi hải đảo vậy
Bay thẳng qua Thiên Nam thành, Quân đại thiếu chăm chú nhìn kỹ xuống phía dưới, không khỏi chấn động, nhịn không được dụi dụi con mắt, không thể tin được những thứ chính mình vừa nhìn thấy..
Thành Thiên Nam phía nam, chiếm phạm vi chừng hơn một ngàn lý, chí ít có đến mấy vạn cái lều trại tuyết trắng, giống như là tại đây giữa hè mùa, chợt đột nhiên rời xuống đầy trời tuyết trắng vậy...
Mặt khác có một lá kỳ cực lớn đang bay phần phật ở trước mắt! Xét riêng độ cao của cái cột cờ, ít nhất cũng phải năm mươi trượng! Hoàn toàn chính là lấy một gốc đại thụ che trời để chế tạo thành cái cột cờ này!
Phần gốc của cái gọi là 'Cột cờ" có vẻ như hai mươi đại hán ôm cũng không hết...
Trên bề mặt ngọn đại kỳ có in mười sáu chữ lớn, kích cỡ của mỗi chữ không sai lệch là mấy, kim quang lóng lánh, lộ ra phong thái quân lâm thiên hạ!
Ngay khi Quân đại thiếu gia chứng kiến được mười sáu chữ này, thiếu chút nữa té từ trên trời xuống đất!
- Quân lâm thiên hạ, Tà Chi Quân Chủ! Thiên thu vạn tái, thống nhất giang hồ!
Ta XXX! Chẳng lẽ lại có vài vị nhân huynh vừa mới xuyên việt? Khẩu hiệu như vậy thật sự làm cho người nhìn thấy nó không tự chủ được mà nghĩ tới Đông Phương giáo chủ trong truyền thuyết (), mặc dù là Quân đại thiếu gia cũng không nhịn được chỗ kín tê rần, cây hoa cúc nhất thời cảm thấy ngưa ngứa...Xa xa, vô số thân ảnh với đủ loại y phục thành viên của Tà Quân phủ, đang ở ân cần tiếp đãi khách nhân... Bốn phương tám hướng, mỗi phương, đều có từng nhóm người đang vô cùng bận bịu, quả thực giống như là đang giật gấu vá vai vậy
Khách nhân thực sự vô cùng nhiều, quả thực giống như là thủy triều quét ngang qua vậy..
"Vút" một tiếng hạ xuống, trước mặt Quân Vô Ý Quân Tam Tướng quân đang hiệp đồng cùng phu nhân nghênh đón khách nhân, hai người mặt mày đều hớn hở, chân thành tươi cười.