Sau khi nghe giọng nói này, Đế Long không lên tiếng, vì hắn biết trường hợp này mình không nên lên tiếng, cũng không có tư cách mở miệng, ở trước mặt một nhân vật lớn như Bạch Khởi, bản thân nhỏ bé giống như một con kiến, thân là một con kiến nhỏ bé thì nơi này không có cơ hội để mình mở miệng.
Ngược lại Đế Na sau khi nghe thấy giọng nói này vội vàng chạy lại bên Linh Nhi thấp giọng nói:
- Người đó… chính là Bạch Khởi, ta đã giúp muội tìm hắn đến đây.
- Sao có thể như vậy được? Ta… sao muội có thể gặp chàng như vậy? Đế Na tỷ tỷ… mau… chúng ta mau vào trong, muội phải trang điểm một chút…
Sau khi Linh Nhi nghe xong liền biến đổi sắc mặt, vội vàng kéo tay Đế Na nói như vậy, nói xong liền kéo cơ thể yếu ớt của mình vào trong phòng nhưng đáng tiếc đã bị Đế Na kéo lại.
Lời nói của Linh Nhi và Đế Na, Bạch Khởi nghe không sót từ nào, mặc dù giọng nói của hai người rất nhỏ nhưng với thính lực của Bạch Khởi muốn nghe được hai người nói chuyện cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn, nếu không thì Bạch Khởi đâu xứng là một Đấu Vương.
Trong lòng khẽ có chút rung động, nói thật trước đây Bạch Khởi chưa từng gặp qua Linh Nhi, nhưng trong tưởng tượng của Bạch Khởi, Linh Nhi có sự khác biệt rất lớn. Điều này khiến Bạch Khởi có chút nghi ngờ, đồng thời tâm tình trong lòng cũng rất tốt, dù sao không ai hy vọng vị hôn thê mà mình chưa gặp mặt lại là một cô khủng long, đặc biệt là nữ nhân nhìn vạm vỡ như vượn người thái sơn lại càng không có người thích. Còn bộ dạng của Linh Nhi lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Bạch Khởi, có chút kinh ngạc đồng thời cũng có chút thương cảm, nói thật con người Bạch Khởi không tin lắm vào câu nói tình yêu sét đánh, nhưng lúc này lại có chút tin tưởng, vì chuyện này thật sự đang bày ra trước mắt, nhìn Linh Nhi trong nháy mắt Bạch Khởi đã cảm thấy trái tim mình đang rung động, nhảy múa.
Trong khoảng thời gian ngắn, Bạch Khởi cũng không biết nói gì với cô gái trước mặt, một cảm giác áy náy hổ thẹn chợt tràn đầy trong lòng, mặc dù hắn cũng hiểu bản thân mình thật sự không có lỗi gì, nếu có lỗi thì cũng chỉ là lỗi của ông trời, không cho hai người cơ hội gặp mặt trước đó, cũng không cho hai người cơ hội làm quen, để Linh Nhi phải một mình chịu tất cả bi ai.
Một hồi lâu Bạch Khởi mới thốt ra được một câu, thấp giọng nói với Linh Nhi:
- Xin lỗi… ta cũng không biết chuyện này lại như vậy, Liễu Thành Bạch Gia không có ai truyền tin cho ta, nhưng nàng cứ yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ truy xét đến cùng…
- Dạ… chuyện này cũng không trách được ngài, chuyện đã qua rồi, coi như xong…
Linh Nhi nghe xong lời của Bạch Khởi có chút đỏ mặt thấp giọng nói, khi nói chuyện cúi đầu thật thấp, gương mặt đỏ hồng giống như một trái táo, khiến người ta nhìn cảm thấy rất đáng yêu.
- Đi thôi… chúng ta quay về rồi hãy nói…
Bạch Khởi nghe xong không biết nên trả lời thế nào, thẳng thắn mà nói Bạch Khởi mặc dù không phải là người tốt gì cả, nhưng yêu thương chính thức cũng mới là lần đầu tiên, mặc dù quá trình này có hơi chút nhanh quá, nhưng lại là hàng thật giá thật, khó tránh khỏi Bạch Khởi có chút hối thúc.
- Dạ… Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện
Linh Nhi cũng không nói nhiều chỉ gật gật đầu, bộ dạng có chút thẹn thùng, nhưng vẫn bước nhẹ nhàng tới bên cạnh Bạch Khởi, sau đó dịu dàng đứng cạnh Bạch Khởi, cúi thấp đầu không dám nói gì nhiều, bộ dạng đó giống như một chú cừu nhỏ ngoan ngoãn, cũng không biết là tính cách vốn như vậy hay là bản thân có chút thẹn thùng.
Nhưng đột nhiên nàng giống như nghĩ ra điều gì, liền ngẩng đầu, nhìn Bạch Khởi ở trước mặt sau đó nhìn những thành viên của Liệt Diễm Dong binh đoàn, cúi người chào nói:
- Các vị, cám ơn các vị, Linh Nhi cám ơn mọi người đã chăm sóc nhiều ngày qua, sau này ta nhất định sẽ thường xuyên đến thăm mọi người
Nàng vừa nói xong Bạch Khởi cũng gật gật đầu, sau đó thấp giọng nói:
- Ta cũng cám ơn các vị, ngày mai ta sẽ kêu người mang tới mười vạn kim tệ cho các ngươi, để làm lễ cảm tạ, ngoài ra… nếu mọi người muốn an cư lạc nghiệp thì cứ đến phủ đệ của ta tìm quản gia của ta, ta sẽ giao phó cho hắn sắp xếp cho mọi người…
Bạch Khởi đưa ra mười vạn kim tệ để biểu thị lòng biết ơn, đối với Bạch Khởi mà nói mười vạn kim tệ mặc dù không ít, nhưng vẫn rất đáng giá. Đây là một phần tâm ý của Bạch Khởi, những cái khác cũng không nói nhiều, Bạch Khởi có muốn đưa nhiều e là những người này cũng không dám nhận. Dù sao có lúc có nhiều thứ quá đối với người bình thường mà nói cũng không hẳn là chuyện tốt, những dong binh này cũng như vậy. Bạch Khởi tin là mười vạn Kim tệ là đủ để bọn họ phát triển Dong binh đoàn, nếu không kinh doanh thì Liệt Diễm Dong binh đoàn vẫn có thể sống qua ngày, nếu Đế Long sử dụng hợp lý số tiền này thì Liệt Diễm Dong binh đoàn có thể phát triển lên được.
Sau khi mang theo Linh Nhi và trò chuyện vài câu với đoàn người của Liệt Diễm Dong binh đoàn, Bạch Khởi rời khỏi nơi đó, quay về phủ đệ của Bạch Gia. Đối với tất cả mọi thứ ở đây Bạch Khởi đều không hiểu, hắn không biết lời nói của hắn khiến cho đám người này chấn động bao nhiêu, hắn cũng không biết chỉ bằng vài câu nói tùy tiện của hắn đã có thể thay đổi vận mệnh của mấy trăm con người, hắn cũng không biết lần này hắn tới đây đã mang đến bao nhiêu phong ba lớn thế nào cho bên ngoài. Từ sau ngày đó Liệt Diễm Dong binh đoàn phát triển với tốc độ cực nhanh vì tất cả mọi người hầu như đều biết tin này, đó chính là Liệt Diễm Dong binh đoàn có quan hệ với Bắc phương Nguyên Soái Bạch Khởi, hầu như tất cả các quý tộc đều thích tìm đến Liệt Diễm Dong binh đoàn để thuê mướn nhiệm vụ, vì có Bắc phương Nguyên Soái, tọa trấn sự an toàn của Liệt Diễm Dong binh đoàn tăng lên rất nhiều. Sau khi tin tức này được truyền đi, cũng tạo thành không có ai dám mạo phạm tới Liệt Diễm Dong binh đoàn, vì ai cũng sợ phải đối mặt với Sát Thần Bạch Khởi, đây là nguyên nhân mà tất cả băng nhóm trộm cướp nào cũng không muốn đối mặt.
Điều này dẫn đến Liệt Diễm Dong binh đoàn nhanh chóng lớn mạnh, tương lai không lâu trở thành đội Đệ nhất Dong binh đoàn trong Đế Quốc.
o0o
Mang theo Linh Nhi quay về phủ đệ, sau khi bái kiến lão gia tử Bạch Ngọc Đường xong, liền giới thiệu nàng với phụ thân của mình, Bạch Kình Thiên, đồng thời cũng nói thẳng đây là vị hôn thê của mình. Điều này khiến Lão gia tử và Bạch Kình Thiên rất vui mừng, thẳng thắn mà nói Bạch Khởi mặc dù mới chỉ mười tám tuổi, nhưng ở Thiên Ân Đại Lục, quý tộc mười tám tuổi đã thành thân từ lâu, thậm chí còn có mấy đứa con nữa, cho nên bọn họ mãi lo lắng về chuyện này. Nhưng dù sao Bạch Khởi cũng không như trước nữa, bây giờ và trước đây Bạch Khởi đã thay đổi thành hai người khác hoàn toàn. Thực lực và thế lực của Bạch Khởi đều đã vượt qua hai người, cho nên bây giờ bọn họ cũng không biết nói gì, nói bóng nói gió nhiều lần cũng không có kết quả, cho nên cũng chỉ có thể chờ đợi như vậy. Nhưng bây giờ Bạch Khởi đột nhiên dẫn về một người, hơn nữa còn là hôn sự do Bạch Ngọc Đường ấn định, điều này khiến Bạch Ngọc Đường rất vui mừng, tương đối mãn nguyện.
Sau khi dàn xếp cho mấy nữ nhân qua hầu hạ Linh Nhi xong, vào lúc đêm khuya Bạch Khởi mặc vào trang phục dạ hành, ngồi vào xe ngựa, mang theo hai mươi mấy hộ vệ mặc thường phục hướng về Tử Kinh Hoa Thương hội, ngoài thành Đế Đô mà đi. Bạch Khởi muốn đi tìm A Lý, đương nhiên mục đích đi tìm A Lý rất đơn giản. Một là vì muốn nhìn thấy sự phát triển của Tử Kinh Hoa Thương hội cho đến hôm nay, hai là vì muốn lấy một chút tiền. Dù sao Bạch Khởi cũng rất eo hẹp, Bạch Khởi bây giờ chỉ có năm vạn Kim tệ, ngay cả tiền đưa cho Liệt Diễm Dong binh đoàn cũng không đủ, chứ đừng nói đến việc Bạch Khởi muốn nâng cao thực lực của mình.
Cho nên lúc này Bạch Khởi muốn đi tìm A Lý, đương nhiên nói là đi tìm A Lý cũng không thể chỉ đi như vậy? Nói thật ra, hắn còn có bí mật cần nói, mặc dù bây giờ đã cấm đi lại ban đêm, vào buổi tối đen kịt thế này sợ là có rất ít người có thể phát hiện ra bóng người những người của mình, nhưng vạn nhất bị người ta phát hiện thì cũng không tốt. Như vậy mặc dù để tạm thời không có ai đi trêu chọc Tử Kinh Hoa Thương hội, nhưng một ngày nào đó kẻ thù của mình ra tay với mình, kết quả không cần nói cũng biết, mặc dù… rất ít người biết mối quan hệ giữa mình và Tử Kinh Hoa Thương hội, đây cũng không phải là chuyện gì cực kì bí mật, nhưng nếu hôm nay mình mang theo hộ vệ cứ thế mà đi đấu đá lung tung thì sợ là ngày thứ hai tất cả mọi người ở Đế Đô đều biết mình chính là ông chủ phía sau của Tử Kinh Hoa Thương hội, dù sao thân phận, địa vị, thực lực của mình cũng khác biệt một trời một vực so với trước đây.
Bạch Khởi ngồi trong một chiếc xe ngựa vô cùng bình thường mang theo mười tên hộ vệ nhằm hướng tổng hội của Tử Kinh Hoa Thương hội ở đằng xa mà đi, đại khái sau khoảng nửa canh giờ bọn họ đã đến được mục tiêu, trực tiếp gõ cửa lớn. Mặc dù trên đường không có trở ngại gì, mặc dù Thành Vệ Quân và Cấm Vệ Quân, Đế Đô Đặc Cảnh Ty đang đi tuần tra chứ không phải ngồi ăn cơm, nhưng sau khi nhìn thấy lệnh bài của Bạch Gia vội rối rít tránh ra. Bạch Gia bây giờ không giống như ngày xưa, đặc biệt là về mặt quân đội lại càng như vậy, cho nên những binh sĩ này vừa nhìn thấy người của Bạch Gia đương nhiên không dám ngăn cản.
Đông đông đông…
Khi Bạch Khởi bước xuống xe ngựa, một hộ vệ lập tức tiến lên trước, gõ vào cửa lớn màu đỏ thắm của nhà A Lý. Chỉ chốc lát sau cửa lớn mở ra, bốn năm tên hộ vệ đứng ở cửa, nhìn đám hộ vệ của Bạch Khởi đang ở trước mặt với chút đề phòng hỏi:
- Các ngươi là ai? Tìm ai?
- Là ta… ta tìm A Lý…
Bạch Khởi tiến tới phía cửa, nói với lão bá đứng ngoài cửa như vậy, mặc dù không nhớ đối phương tên gì, nhưng Bạch Khởi nhớ rõ là bản thân mình đã gặp qua đối phương, mặc dù Bạch Khởi cũng không nhớ ra là ở đâu.
- A… Bạch Thiếu gia? Bạch Thiếu gia mời ngài… Mời ngài… tôi sẽ đi gọi lão gia ngay…
Lão bộc kia sau khi nghe xong đầu tiên là sửng sốt, sau đó tập trung nhìn, sau khi thấy được Bạch Khởi vội vàng mở cửa lớn, vẻ mặt kích động nói với Bạch Khởi, nói xong liền chạy vào trong nhà. Còn mười mấy tên hộ vệ đứng sau cửa của nhà A Lý hai mặt nhìn nhau trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì, bọn họ cũng không nhận ra Bạch Khởi nhưng nhìn bộ dạng của Phúc bá như vậy cũng biết người này nhất định tôn quý vô cùng, nếu không thì Phúc bá cũng không có bộ dạng như vậy.
Về phần tại sao trong nhà A Lý lại có nhiều hộ vệ như vậy thì rất đơn giản, ai làm kinh doanh mà chẳng có hộ vệ, đặc biệt là A Lý, người kinh doanh với hơn phân nửa đại thương nhân của Đế Quốc lại càng như vậy. Toàn bộ hộ vệ của thương hội bây giờ có khoảng ngàn người, đều là lực lượng vũ trang mà A Lý có thể chi phối, một là dùng để bảo vệ an toàn, hai là dùng để trù bị. Dù sao sau chuyện mà A Lý đã trải qua ở Gia Lam lần trước thì hắn lại càng ý thức được chuyện phải phát triển lực lượng vũ trang của mình, cho nên mới để dành nhiều người như vậy… Đương nhiên cũng có mục đích, đó chính là A Lý chuẩn bị phát triển tiêu cục lên một quy mô lớn, như vậy đương nhiên cần không ít người, cho nên mới nuôi dưỡng nhiều người như vậy, thẳng thắn mà nói Tử Kinh Hoa Thương hội vì chuyện này mà đã tốn không ít tiền.
Chỉ chốc lát sau khi Bạch Khởi tiến vào trong phòng thì A Lý đã mặc vội y phục từ trong viện rối rít chạy vào. Sau khi Bạch Khởi và A Lý cùng tiến vào phòng khách, bọn hộ vệ xung quanh dần dần lui ra đứng ở ngoài cửa, chỉ để lại một hộ vệ xuất sắc trấn giữ ở cửa. Cái mà bọn họ cần làm chính là có thể đoán được tâm ý của chủ nhân, lúc nào nên làm cái gì, không thể để chủ nhân lãng phí lời nói, những hộ vệ thủ hạ của Bạch Khởi chính là như thế.
Bọn họ canh giữ ở vị trí cửa không cho phép bất cứ ai ra vào, còn Bạch Khởi và A Lý hai người lưu lại trong phòng khách…
- A Lý tham kiến chủ nhân… không biết lần này ngài tới có chuyện gì giao phó?
Sau khi nhìn bốn bề xung quanh không có một ai A Lý nhanh chóng quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Bạch Khởi đang ở trước mặt vô cùng cung kính nói.
- Nào đứng lên đi… thật ra hôm nay ta có một số chuyện tới tìm ngươi giúp… ngươi đứng lên trước rồi nói…
Bạch Khởi nghe xong thì gật gật đầu sau đó thấp giọng nói. Khi nói tiện thể tìm một chỗ ngồi xuống, còn A Lý cũng đứng lên, cẩn thận đứng bên cạnh Bạch Khởi. Bộ dạng này nếu để người khác nhìn thấy nhất định là sẽ rất kinh ngạc, A Lý Hội trưởng của Tử Kinh Hoa Thương hội oai phong một cõi lại cung kính đứng bên cạnh một người như vậy, bộ dạng chẳng khác gì một tên nô tài, điều này thật sự khiến người ta kinh ngạc.
- Chủ nhân ngài có gì giao phó xin cứ nói, chỉ cần là chuyện A Lý có thể làm được, A Lý dù có máu chảy đầu rời cũng nguyện chết để làm…
A Lý nghe xong lập tức kích động nói như vậy. Bao nhiêu năm nay, Bạch Khởi không có dùng đến A Lý, A Lý mãi cảm thấy trong lòng có cảm giác không thoải mái, dù sao nô bộc có thể được chủ nhân thường xuyên sử dụng mới là nô bộc tốt. A Lý cảm thấy chủ nhân cho mình nhiều như vậy nhưng mình lại chưa làm được gì để hồi báo, điều này khiến trong lòng A Lý rất hổ thẹn, khó được Bạch Khởi có chuyện tìm mình, A Lý đương nhiên cảm thấy rất vui.
- Ha ha, ngồi xuống… ngồi xuống… không cần như vậy… thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là gần đây ta có hơi thiếu tiền, Tử Kinh Hoa Thương hội bây giờ có còn tiền không? Có tiền đưa cho ta là được rwH.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, đứng lên vỗ vào vai A Lý, sau khi để A Lý ngồi xuống mới nói như vậy.
- Chuyện này… chủ nhân yên tâm chúng tôi bây giờ hiện vẫn còn một trăm lẻ năm vạn Kim tệ, nếu chủ nhân cần tiền, tôi có thể nội trong ba ngày tập trung được bốn trăm vạn Kim tệ cho ngài… nếu vẫn không đủ…
A Lý nghe xong lời này lập tức nói như vậy, hoàn toàn không có chút gì do dự. Người ngoài nhìn vào thấy A Lý là một thương nhân keo kiệt, nhưng ở trước mặt Bạch Khởi, A Lý không hề như vậy. Bạch Khởi vừa nói ra hắn đã lập tức đem tất cả tiền bạc của mình kể ra tỉ mỉ. Mặc dù Tử Kinh Hoa Thương hội là do A Lý kinh doanh, cũng là vì có A Lý mới có được quy mô như hôm nay, nhưng trong lòng A Lý tất cả đều là của chủ nhân Bạch Khởi, còn bản thân mình chỉ là người quản lý mà thôi. Cái mà bản thân cần làm chính là giúp chủ nhân hết sức kiếm tiền sau đó cung ứng cho chủ nhân khi chủ nhân cần sử dụng, cũng giống như bây giờ vậy.
- Tốt lắm… tốt lắm… Không cần nhiều như vậy, ta chỉ cần một trăm vạn Kim tệ, ngươi đưa cho ta được rồi, cần mất bao lâu thời gian?
Bạch Khởi nghe xong lời nói của A Lý có chút choáng váng, đối với sự trung thành của người hầu này Bạch Khởi có lúc cũng có đầy sự bất đắc dĩ, dù sao A Lý quá trung thành, quá nhiệt tình khiến Bạch Khởi trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào tiếp nhận.
- Chuyện này… chủ nhân số Kim tệ này tôi đều đặt trong viện, ngài có thể lấy bất cứ lúc nào, một lát nữa tôi sẽ đưa ngài đi lấy.
Sau khi A Lý nghe xong lời này lập tức gật đầu nói, không có một chút do dự, một trăm vạn Kim tệ thế nhưng cũng phải chiếm hơn trăm cái rương, nhưng A Lý cũng không sợ Bạch Khởi mang đi không nổi, vì hắn biết chuyện chủ nhân vĩ đại có một Không Gian Giới Chỉ, cho nên hắn không vì chuyện mang Kim tệ đi mà lo lắng.
- Được… đúng rồi, bây giờ tình hình Tử Kinh Hoa Thương hội chúng ta như thế nào? Lâu rồi ta không quan tâm đến chuyện phát triển Tử Kinh Hoa Thương hội của chúng ta, ngươi nói chút xem nào… Bây giờ tình hình thương nghiệp của chúng ta như thế nào?
Sau khi Bạch Khởi nghe xong lời này liền hỏi với vẻ quan tâm.
- Chuyện này… chủ nhân xin ngài cứ yên tâm, tất cả đều theo kế hoạch ban đầu mà chúng ta đã định ra, hơn nữa phát triển rất mạnh mẽ, hơn rất nhiều so với sự phỏng đoán ban đầu của chúng ta. Ngài biết đấy, địa vị của ngài không giống như trước, hơn nữa có Bối Tác Tư thiếu gia và Lý Tầm Hoan thiếu gia giúp đỡ, Tử Kinh Hoa Thương hội chúng ta có thể nói là muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, ở trong Đế Quốc phát triển rất nhanh. Bây giờ Đế Quốc có tám mươi hành tỉnh, thương hội chúng ta đã bao trùm một nửa. Bây giờ chúng ta đang không ngừng nỗ lực để mở rộng, đồng thời tôi cũng đang dự trữ không ít cao thủ và hộ vệ, tương lai sau này con đường kinh doanh của chúng ta sẽ khai thông. Một ngày nào đó, chúng ta có thể nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường. Chủ nhân tôi dự tính trong mười năm đầu, tôi thấy nếu theo tình hình bây giờ, đặc biệt là với địa vị bây giờ của ngài, tôi nghĩ kế hoạch của chúng ta để hoàn thành. Đại khái chỉ cần thời gian tám năm, thậm chí là thời gian ngắn hơn thế là đủ rồi…
A Lý nghe xong lời này, cao hứng nói, hắn cảm thấy chuyện đáng tự hào nhất chính là sự phát triển của Tử Kinh Hoa Thương hội. Cho đến hôm nay trong Đế Quốc, Tử Kinh Hoa Thương hội đã có thể tiến vào địa vị Thập Đại Thương Hội, được xếp vào vị trí thứ chín, mặc dù so với các thương hội uy tín lâu đời, cùng với Đức Hắc Lan gia tộc cự phách, con đường mà Tử Kinh Hoa Thương hội cần đi vẫn còn dài nhưng nói tóm lại đã là rất khá rồi. Nếu theo tình hình tiếp tục phát triển như bây giờ, chuyện Tử Kinh Hoa Thương hội vượt qua các gia tộc lâu đời kia chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Như vậy à… tốt lắm… nếu là như vậy thì ta cũng yên tâm… A Lý à… không nói chuyện này nữa, chúng ta đi lấy Kim tệ thôi… Ta còn phải quay về gấp…
Bạch Khởi nghe xong lời này thì gật đầu hài lòng, sau khi vỗ vỗ vào vai của A Lý nói như vậy. Đối với A Lý, Bạch Khởi ngoài sự hài lòng vạn phần, cảm thấy may mắn đối với sự lựa chọn ban đầu của mình, nếu ban đầu không có sự lựa chọn của mình thì e là cũng không có Tử Kinh Hoa Thương hội lớn mạnh như hôm nay… bản thân cũng không có tài nguyên hùng hậu phía sau gì, điều này khiến Bạch Khởi rất vui mừng, tối thiểu nhất bản thân ở phía sau Bạch Khởi, tương lai không lâu cũng không cần vì chuyện tiêu hao tiền bạc để nâng cao sức mạnh của mình mà khiến cho rầu rĩ.