Cửu U Long Giới

Chương 209: Linh Nhi

Cô gái mặc áo hồng tên là Đế Na, là dong binh cấp thấp của Liệt Diễm Dong binh đoàn, nhưng ca ca của nàng lại là Đoàn trưởng của Liệt Diễm Dong binh đoàn, một Dong binh đoàn có quy mô không lớn, với số lượng chỉ có mười người. Năm nay gần ba mươi tuổi, hắn đã có trình độ Bát Tinh Đại Đấu Sư, đột phá Đấu Linh chỉ là chuyện sớm muộn, mặc dù không phải là thiên tài gì nhưng đã là một cao thủ rất khá rồi. Dù sao cao thủ trong giới dong binh không phải là nhiều. Các cao thủ đều nhận được đãi ngộ cao khiến người ta nhìn mà thèm, cho nên cao thủ thật sự rất ít người có thể trở thành dong binh, trừ phi là vì long yêu thích của người đó, nếu không thì bọn họ căn bản không đi để hoàn thành nhiệm vụ xuất sinh nhập tử như vậy. Hơn nữa đối tượng phục vụ của dong binh cũng đều là những phú thương và các tiểu quý tộc, dù sao cao đẳng quý tộc và đại quý tộc cũng có lực lượng vũ trang, có cao thủ của riêng mình, rất ít người sử dụng dong binh, cho nên dong binh chỉ có thể dựa vào các tiểu quý tộc và thương nhân mà tồn tại.

Quy mô của Liệt Diễm Dong binh đoàn cũng không phải là lớn, chỉ có khoảng mười người, theo cách nói thì chỉ là một Dong binh đoàn mô hình nhỏ, ở những nơi như Bất Diệt Hoàng Triều hay Thành Hoa Hồng những Dong binh đoàn có quy mô như vậy ít nhiều cũng có khoảng trăm cái, chẳng có gì lạ, và Đế Na cũng là một trong những thành viên của Dong binh đoàn này.

Bạch Khởi đi dọc đường hỏi thăm một số chuyện cụ thể của Linh Nhi, hơn nữa cũng tìm hiểu ở Đế Na về mối quan hệ giữa Linh Nhi với Dong binh đoàn này. Về chuyện này Đế Na đương nhiên không dám giấu diếm, nhìn khí thế hùng hổ của các thân binh xung quanh và hồi tưởng lại sát khí kinh thiên động địa của Bạch Khởi vừa rồi, trong lòng Đế Na có chút sợ hãi. Mặc dù tính cách nóng nảy, bộc trực nhưng không có nghĩa Đế Na là một kẻ ngốc, con người ai cũng có thể cảm nhận được sự khủng khiếp của Bạch Khởi, Đế Na cũng không phải là ngoại lệ. Nàng chắc chắn một điều rằng nếu bản thân cự tuyệt lời của Bạch Khởi thì sẽ bị sát khí đầy người của gã này chém thành thịt vụn, vì vậy Đế Na thông minh lựa chọn nói thẳng để được khoan hồng, Bạch Khởi hỏi cái gì nói cái ấy, không có chút gì giấu diếm. Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện

Từ trong những câu trả lời của Đế Na, Bạch Khởi biết rằng thời gian trước Liệt Diễm Dong binh đoàn khi từ Tây Nam vận chuyển một khối lượng Kim tệ lớn tới Đế Đô, trong một đêm của một ngày mưa dầm rả rít, khi bọn Đế Na đi qua một chân núi bên đường thì phát hiện một cô gái sắc mặt nhợt nhạt giống như đang hấp hối nằm trên đất, người con gái ấy không phải ai khác mà chính là Linh Nhi, sau đó hai người đã trở thành bạn tốt, Linh Nhi yếu ớt cùng với đoàn dong binh đã cùng đi đến Đế Đô.

Sau đó Linh Nhi đã kể cho Đế Na nghe cảnh ngộ của mình, theo lời Linh Nhi nói thì Thái gia gia của mình và mình từ nhỏ đã dựa vào nhau mà sống, Thái gia gia đã nuôi nàng trưởng thành, bản thân nàng chỉ có một người thân là Thái gia gia. Thái gia gia đã mất năm ngoái, trước khi chết đã nói cho nàng một chuyện đó chính là mối hôn sự với thiếu gia Bạch Khởi của Bạch Gia, kêu nàng đi tìm Bạch Khởi, vì vậy một mình nàng sau khi cầm tất cả tiền bạc tích góp được lo việc mai táng cho Thái gia gia, đã một mình xuyên núi Việt Lĩnh, trèo núi lội sông để đến Tây Bắc Liễu Thành rồi đến Bạch Gia Liễu Thành để thăm dò tin tức của Bạch Khởi, nhưng khi biết được tin thì Bạch Khởi lại đã đến phương Bắc, hơn nữa rất có khả năng sắp trở về Đế Đô, cho nên nàng mới một mình hướng về phía Đế Đô mà đi, nhưng tiền bạc trên người đã ngày càng ít, mặc dù nàng đã cố hết sức tiết kiệm nhưng cuối cùng chẳng còn gì, cuối cùng hôn mê bên đường, được Đế Na gặp phải, lúc đó nàng đã ba ngày không ăn cơm rồi.

Lời nói này khiến trong lòng Bạch Khởi thổn thức vô cùng, trong nháy mắt ngũ tạng trong người như đảo lộn, không biết nên nói những gì. Nói thật trong lòng Bạch Khởi rất cảm động, mặc dù trước đây mình đối với vị Linh Nhi cô nương này, đối với vị hôn thê chưa cưới tên là Linh Nhi rất không ưa, thậm chí trong lòng đã vẽ ra một hình tượng vượn người thái sơn đủ để hù chết đối phương. Nhưng sau khi nghe những lời Đế Na nói, phòng tuyến trong lòng Bạch Khởi lại có chút rung động, một cảm giác chua xót chợt xuất hiện, không biết lúc nào trong lòng Bạch Khởi lại xuất hiện nhiều suy nghĩ như vậy:

- Nếu Linh Nhi nhất định theo mình… vậy Bạch Khởi ta nhất định sẽ không bạc đãi nàng, bất kể có thích nàng không, bất kể tướng mạo của nàng như thế nào, Bạch Khởi ta cũng sẽ tôn trọng lời hứa để nàng trở thành Thiếu phu nhân của Bạch Gia, để nàng sống cuộc sống giàu sang phú quý, nếu nàng không thích ta cũng sẽ bảo đảm cho cuộc sống của nàng, để nàng được sống cùng với người mà nàng thích…

Đương nhiên trong lời nói của Đế Na còn loáng thoáng để lộ tin tức là ca ca Đế Long của Đế Na rất thích Linh Nhi, mặc dù không có biểu hiện chính thức ra nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu rõ tâm tư của hắn. Nhưng đáng tiếc bây giờ đã không thành công, Linh Nhi vẫn hy vọng tìm được mình, chẳng qua chỉ là thân thể yếu ớt, dáng vẻ không chỉnh tề cho nên chưa dám xuất hiện trước mặt mình.

Chỉ chốc lát đoàn người Bạch Khởi dẫn theo mấy chục tên kỵ binh cùng Lưu Dịch Tư và Đế Na đã xuyên qua mấy con đường phồn hoa, sau đó tới một hẻm nhỏ nằm phía sau lưng con đường lớn Huyền Vũ. Con hẻm vừa tối tăm lại sâu hun hút, một đoàn người cưỡi chiến mã cùng đi, chỉ có thể đi vào bốn người chứ không thể nhiều hơn. Sau khi đám người đi lòng vòng qua mười mấy khúc quanh cuối cùng cũng đến được cánh cửa của một ngôi đại viện.

Nhìn từ bên ngoài ngôi nhà này có chút cũ nát, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm rồi, trên tường còn đầy tro bụi và cỏ dại, xung quanh con hẻm tỏa ra một mùi hôi khiến người ta cảm giác buồn nôn. Trên vị trí ngoài cửa của ngôi nhà có treo một cái bảng hiệu lớn chữ to "Liệt Diễm Dong binh đoàn" ngay trên cánh cửa của ngôi nhà. Nhưng đáng tiếc vì thời gian đã lâu nên những chữ lớn màu đỏ thắm đã sớm trở thành màu đen như mực. Xem ra sinh ý của Dong binh đoàn này cũng không phải tốt lắm, nếu không thì đã không rơi vào tình cảnh như vậy. Dù cho công việc của Dong binh đoàn mặc dù nguy hiểm nhưng thu nhập vẫn rất cao, nhưng nhìn bộ dạng này e là tình hình kinh doanh của Liệt Diễm Dong binh đoàn không tốt lắm.

- Đại tiểu thư…

Khi Đế Na bước vào, có hai dong binh trung niên đứng ở cửa cung kính nói. Sau khi nhìn thấy đám người Bạch Khởi phía sau Đế Na trong nháy mắt có chút phòng bị, nhưng vẫn không dám nói gì nhiều, hơn mười gã binh sĩ vũ trang đầy đủ, mặc Đế phục nên bọn họ không dám tùy tiện động vào, dù sao người của Đế Quốc tùy ý tập kích quân nhân Đế Quốc là trọng tội, nếu quả thật bọn họ làm như vậy thì e là Liệt Diễm Dong binh đoàn sẽ lập tức bị Đế Quốc tức giận tiêu hủy, trách nhiệm này bất luận thế nào bọn họ cũng không đảm đương nổi.

Xoạt xoạt~~

Đám thân binh của Bạch Khởi từng người một lần lượt phi thân xuống ngựa, nhanh chóng xếp thành hai hàng chỉnh tề tạo thành một đường đi cho Bạch Khởi tiến vào. Hai dong binh ngoài cửa cũng không dám có chút ngăn cản gì. Thanh âm của áo giáp và vũ khí va chạm vào nhau trong giây lát đã thu hút tất cả mọi người xung quanh ngôi nhà đi ra, có người già có trẻ nhỏ, còn có mấy thanh niên khỏe mạnh. Trong đại viện đột nhiên có hơn trăm người, xem ra những người này đều là những dong binh của Liệt Diễm Dong binh đoàn và gia quyến của họ.

Bây giờ Bạch Khởi có chút hiểu tại sao Dong binh đoàn này lại rơi vào tình cảnh này, không có bổ sung những người mới, những dong binh của Dong binh đoàn này đều đã già rồi, mỗi người đến tuổi trung niên đều chuyển nhà đón người thân lên, đương nhiên không thể liều mạng giống như trước, huống hồ việc chi tiêu cho nhiều người như vậy tuyệt đối không phải là con số nhỏ. Vì vậy Liệt Diễm Dong binh đoàn mới rơi vào bước này, từ điểm này mà nói ca ca của Đế Na là Đế Long tuyệt đối không phải là một đoàn trưởng giỏi, không phải là người kinh doanh ưu tú, nhưng từ phương diện bên ngoài mà xem thì đây lại là người có tình có nghĩa, nếu là người khác tuyệt đối không cho phép dong binh chuyển nhà đưa người thân theo, đồng thời nuôi dưỡng toàn bộ bọn họ.

Bạch Khởi đứng ở giữa đội ngũ mặc trường bào màu trắng không hợp với cảnh vật xung quanh lắm, bên hông buộc một viên ngọc bích, còn Lưu Dịch Tư vẫn mặc mội chiếc áo đơn giản màu xám ở phía sau Bạch Khởi với khoảng cách không xa lắm, xem ra giống như một lão bộc trung thành.

- Mấy vị đại nhân không biết các ngài có chuyện gì? Nơi này là đất tư nhân, lẽ nào chúng tôi phạm pháp sao?

Một nam nhân tuổi khoảng ba mươi có diện mạo hơi giống với Đế Na, mặt mũi không có vẻ anh tuấn lắm, nhưng cũng không quá xấu xí, vẻ mặt cương nghị, thân hình cao một mét chín và có cơ bắp chắc khỏe, khiến người ta có cảm giác uy vũ, lúc này hắn đột nhiên mạnh mẽ đi ra, sau đó nói với Bạch Khởi như vậy, tình cảnh như vậy nếu là người khác lại nhìn không ra Bạch Khởi thì cũng hơi kỳ quái.

Đối với binh lính Đế Quốc đặc biệt là quan chức và quân đội, những dong binh luôn giữ thái độ nhất quán, đó là có thể nhịn được thì cứ nhịn, có thể tránh được thì cứ tránh, dù sao bọn họ cũng chỉ là dong binh mà thôi, đối mặt với quân đội với số lượng hơn ngàn người chỉ có chết, cho nên bọn họ luôn rất thành thật.

- Ca ca… đây chính là chồng chưa cưới của Linh Nhi…

Lúc này Đế Na lặng lẽ đi tới thấp giọng nói, thanh âm mặc dù không lớn nhưng cũng đủ để tất cả mọi người xung quanh đều có thể nghe thấy rõ. Nhưng nàng chỉ nói là chồng chưa cưới của Linh Nhi chứ không nói danh tính của Bạch Khởi, đại khái là sợ tạo ra chấn động lớn với những dong binh đơn thuần xung quanh, khó tránh khỏi bọn họ nhất thời không chịu được.

Dù sao ban đầu khi Linh Nhi bí mật nói chồng chưa cưới của mình tên là Bạch Khởi, là thiếu gia của Bạch Gia Liễu Thành với Đế Na, bản thân nàng đã rất sửng sốt, và có chút hoang mang. Nhưng sau này Linh Nhi nói phụ thân của chồng chưa cưới trong quân đội là Thống lĩnh của Cấm Vệ Quân, còn chồng chưa cưới tên gọi là Bạch Khởi… lúc đó Đế Na mới thật sự giật mình, nói thật lúc đó Đế Na nhớ kỹ mình sau khi mình nghe tin này phải nửa giờ sau mới khép miệng lại được vì sửng sốt, cả người như u mê đi. Dù sao tên của Bạch Khởi ở Đế Đô này ai cũng biết, là danh tiếng hiển hách khắp cả Đế Đô, Sát Thần Bạch Khởi. Tên gọi này không phải ai cũng có thể có được.

Nhưng sau khi trải qua sự chấn động, Đế Na vẫn quyết định đi tìm Bạch Khởi, vì Đế Na cảm thấy Bạch Khởi là một nam tử hán phụ lòng, đã hại Linh Nhi phải đau khổ như vậy. Cho dù là quyền thế của đối phương có ngập trời đi nữa, nàng cũng muốn đi, mặc dù trong lòng nàng có chút khiếp sợ, nhưng không thể không nói là Đế Na là một tỷ tỷ rất thú vị. Mặc dù biết danh tiếng của Bạch Khởi, cũng biết sự khủng khiếp của Bạch Khởi, hơn nữa càng biết khoảng cách giữa mình và Bạch Khởi, nhưng vì tình cảm tỷ muội mà nàng không sợ nguy hiểm vẫn cứng rắn chạy tới trước cửa Bạch Gia…

Cũng may mắn là được Bạch Khởi biết được, ngay lúc Bạch Khởi ở nhà, nếu không thì với bộ dạng của nàng tùy tiện chạy ào vào Bạch Gia, sợ là còn chưa vào đến cửa đã bị binh lính ngoài cửa chém thành thịt vụn. Dù sao Đế Na cũng không phải cao thủ cấp Đấu Vương, Đấu Hoàng, có thể không gây trở ngại gì, nàng chỉ là một Lục Tinh Đấu Sư nhỏ bé mà thôi, Đấu Sư mặc dù đã rất khá rồi, nhưng đám quân nhân, cao thủ lại nhiều như châu chấu. Trong đám thân binh của Bạch Khởi, Đấu Sư có ít nhất mười người, nói đơn giản, nếu nàng dám động thủ tuyệt đối sẽ chết ngay chứ không do dự gì cả. Từ điểm đó mà nói, thì không thể không nói Đế Na thật sự đã gặp may, nếu không phải người hầu lo lắng xảy ra chuyện, đi bẩm báo với Bạch Khởi, nếu không phải tâm tình Bạch Khởi đang vui nên mới đi ra ngoài thì sợ là nàng đã chết từ lâu rồi.

- Cái gì! Ngươi chính là kẻ phụ bạc đó sao! Hôm nay ta nhất định phải dạy cho ngươi một bài học mới được, ngươi lại nỡ vứt một mình Linh Nhi ở ngoài, để nàng một mình đi tới mấy ngàn dặm, đến nỗi chết đói mê man bên đường, ngươi thật ra có phải là nam nhân không! Hôm nay ta không dạy cho ngươi bài học thì không được!

Tất cả mọi người đều biết Linh Nhi có một vị hôn phu chưa cưới, nhưng vị hôn phu của Linh Nhi làm gì, là người thế nào thì không có ai biết, chỉ biết là một con cháu của một nhà giàu có hoặc là người trong quan môn, người trong dong binh đoàn này không ai biết đó chính là Bạch Khởi, nhưng trong lòng vốn đã có sự bất mãn với Bạch Khởi từ lâu. Dù sao mọi người cũng nhìn ra Đế Long có tình cảm với Linh Nhi, cũng có lòng muốn tác hợp cho bọn họ, đương nhiên phải bất mãn với Bạch Khởi. Còn về phía Đế Long, ngoại trừ chút đố kị bên ngoài, nhiều hơn là sự bất mãn vì Linh Nhi, cho nên sau khi nghe xong, tính khí vốn không tốt lại bốc hỏa lên, nói dứt lời đã xông tới, muốn cho Bạch Khởi một bài học.

Dĩ nhiên hắn không muốn đả thương Bạch Khởi, chỉ là đơn thuần nghĩ muốn dạy cho Bạch Khởi bài học mà thôi, nhưng đáng tiếc là chủ định của hắn ngay cả cơ hội đến gần Bạch Khởi cũng không có chứ đừng nói đến chuyện giáo huấn Bạch Khởi. Lời của Đế Long vừa dứt, thì mười tên thân binh bên cạnh Bạch Khởi đã xoạt xoạt trong nháy mắt rút trường đao của mình ra, lạnh lùng hướng về phía Đế Long, vây quanh bảo vệ Bạch Khởi ở giữa. Mặc dù bọn họ cũng biết Nguyên Soái căn bản không cần sự bảo vệ của bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không kìm được hành động này, đây là trách nhiệm của những thân binh như bọn họ, nếu ngay cả chuyện nhỏ như vậy mà cũng cần Nguyên Soái ra tay thì đó chính là sự sỉ nhục đối với bọn họ, những thân binh như bọn họ còn dùng để làm gì nữa?

- To gan! Ngươi dám công khai khiêu chiến với Bắc phương Nguyên Soái của chúng ta, ngươi chán sống rồi sao?

Một thân binh rất hiểu rõ tâm tư của Bạch Khởi, lời nói vừa rồi bọn chúng cũng nghe được, biết là vào lúc này không thích hợp để xảy ra chuyện xung đột đổ máu cho nên mới trực tiếp hét lớn như vây.

Một câu nói chấn động khiến tất cả những dong binh xung quanh và Đế Long đang nổi giận đều trợn tròn mắt. Trong giây lát thời gian như dừng trôi, không có ai dám nói gì. Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ giống như nếu một cây kim rơi xuống e là cũng nghe thấy rất rõ, dù sao… Bắc phương Nguyên Soái Bạch Khởi… là người mà ai cũng biết, Sát Thần Bạch Khởi, không nói những cái khác chỉ riêng cái tên đã đủ để gây chấn động đến tất cả mọi người.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người của Dong binh đoàn đều sững sờ, không dám nói gì, cái gì cũng không nói ra được, làm thế nào bọn họ cũng không thể nào nghĩ rằng chồng chưa cưới của Linh Nhi lại chính là Bạch Khởi, Sát Thần Bạch Khởi… làm thế nào bọn họ cũng không ngờ vị hôn thê chưa cưới của Bạch Khởi lại vì đói mà hôn mê bên đường, được bọn họ đi qua cứu được. Vì tất cả những điều đó giống như căn bản không thể nào xảy ra được, nhưng bây giờ nó lại xảy ra thật sự trước mặt bọn họ, điều này khiến tất cả mọi người trong giây lát không có cách nào tiếp nhận nổi.

Về phần Đế Long lại càng như vậy, nghe xong lời này sau khi trải qua sự kinh ngạc ngắn ngủi, lập tức trong lòng tràn đầy sự mất mát. Hắn biết là mình và Linh Nhi suốt đời này cũng không có duyên với nhau, nguyên nhân rất đơn giản, con người như Đế Long mặc dù không phải là người tự đại gì, nhưng một chút tự phụ vẫn có. Hắn cảm thấy trong những người bằng tuổi mình, trừ những người xuất thân và khởi điểm khác hắn, chẳng có ai bằng hắn. Một Bát Tinh Đại Đấu Sư ba mươi tuổi nói thế nào cũng là một tiểu cao thủ, tương lai tiến vào cấp Đấu Linh cường giả, thậm chí thăng lên cấp Đấu Tông cũng không phải không có khả năng. Bản thân rất hợp với Linh Nhi, có thể sống những ngày tháng hạnh phúc với Linh Nhi, bản thân hắn còn hơn vị hôn phu kém cỏi của Linh Nhi. Nhưng bây giờ xem ra đã hoàn toàn không thể, chồng chưa cưới của Linh Nhi lại là Bạch Khởi… Sát Thần Bạch Khởi… Nhất Đẳng Thế Tập Hầu Tước của Đế Quốc, Bắc phương Nguyên Soái, nắm giữ đội quân tinh nhuệ hơn một trăm vạn người của Đế Quốc, và được phong đất một hành tỉnh. Nguyên Soái của Bộ Thống Soái, Đế Quốc danh tướng, Chiến Thần Đế Quốc tương lai, là Đấu Tông trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đế Quốc cho đến bây giờ, và còn vô số hào quang phủ trên đầu Bạch Khởi. Đế Long mặc dù tự phụ nhưng so sánh với Bạch Khởi hắn cảm thấy bản thân mình quá ư là nhỏ bé. Trong vô số hào quang của Bạch Khởi chỉ cần chọn ra một cái cũng đáng giá để hắn phấn đấu cả đời, thẳng thắn mà nói Bạch Khởi là thần tượng của Đế Long, là thần tượng trong lòng của những người trẻ tuổi trong Đế Quốc. Tình hình bây giờ như vậy, Bạch Khởi lại là hôn phu chưa cưới của Linh Nhi, đó thật sự là đòn đả kích cực kì lớn với Đế Long. Hắn biết bản thân mình hoàn toàn không còn hy vọng gì nữa vì hắn hiểu, bất luận là về tướng mạo, danh vọng, thân thủ, tu vi, nhà cửa, nhân phẩm, công danh, quyền lợi… bản thân hắn không thể nào bằng được với Bạch Khởi, Bạch Khởi quả thật là quá hoàn mỹ, vì vậy Đế Long hoàn toàn nản chí…

Trong nháy mắt Đế Long đứng ở đó quyết định tuyệt tình với tâm ý dành cho Linh Nhi, thở dài một hơi cảm thán nói trong lòng:

- Có lẽ… chỉ có nam nhân như vậy mới có thể xứng với Linh Nhi, hai người đúng là một đôi trời sinh, dù sao người con gái như Linh Nhi cũng chỉ có anh hùng như vậy mới xứng đôi với nàng.

- Thảo dân xin ra mắt Hầu Tước đại nhân…

Đế Long đầu tiên quỳ rạp xuống đất, sau đó những dong binh xung quanh và gia quyến của họ cũng phản ứng như vậy, rối rít sợ hãi quỳ rạp xuống đất. Đây chính là Đế Quốc Nhất Đẳng Thế Tập Hầu Tước, Nguyên Soái Đế Quốc. Mặc dù quý tộc ở Đế Đô nhiều như cỏ, nhưng nhân vật có cấp bậc như vậy cả đời bọn họ vẫn chưa có cơ hội gặp được lần nào. Nhìn thấy đại nhân vật như vậy đương nhiên không tránh khỏi một chút sợ hãi, sau khi từng người quỳ rạp xuống đất, đến thở cũng không dám thở mạnh.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy Đế Long ca ca.

Đột nhiên lúc này một giọng nói nhu hòa yếu ớt vang lên, ngữ khí yếu ớt mà dịu dàng đó vang lên từ sau đám đông, một cô gái mặc áo trắng đơn bạc từ trong phòng đi ra, dựa vào khung cửa, nhìn sắc mặc trắng bệch, hết sức yếu ớt, nhưng có một điều có thể khẳng định chắc chắn cô gái này tuyệt đối là một mỹ nhân, là tuyệt thế mỹ nữ.

Mặc dù mặt mũi của nàng có chút tiều tụy, nhưng sự tiều tụy lại làm người ta thương xót, thân hình của nàng xinh xắn, lung linh, chỗ cần lớn thì lớn, chỗ cần nhỏ thì nhỏ, thân hình có thể nói là hoàn mỹ, giọng nói yếu ớt nhưng lại khiến lòng người rung động. Đôi mắt to linh động, khiến người ta say mê, lông mày lá liễu, miệng anh đào, một mái tóc đen thả xõa phía sau đầu. Bất luận là ở điểm nào cũng có lực hấp dẫn chết người đối với nam nhân, bao gồm cả Bạch Khởi, tất cả mọi người khi nhìn thấy nàng lần đầu đều không kìm được cảm giác muốn ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng an ủi nàng…