“Vậy thì sao? Cậu định làm thế nào?” Thẩm Lệ nói xong, giống như nhớ ra điều gì hỏi cô: “Tớ hỏi cậu, bộ dạng này của cậu gả cho Tư Mộ Hàn, hai người…”
“Anh ấy chê tớ xấu, bọn tớ tôn trọng lẫn nhau.
” Nguyễn Tri Hạ biết cô ấy muốn hỏi gì, liền nói thẳng.
“Thật đúng là xấu người xấy cả nết, mình không ra gì còn chê người khác xấu.
Cậu không cần phải giả xấu nữa, bình thường ăn mặc đẹp vào trang điểm đi, đẹp cho mù mắt chó của anh ta!” Bộ phim Thẩm Lệ quay gần đây nội dung là báo thù, bởi vậy rất thích chuyện đánh ngược lại cho mất mặt này.
Nguyễn Tri Hạ bật cười: “Không cần, bây giờ như thế này là tốt rồi.
”
Tôn trọng lẫn nhau, không can thiệp vào chuyện của nhau là quá tốt rồi.
…
Chưa được bao lâu Thẩm Lệ bị người quản lý gọi đi.
Trước khi đi cô ấy còn tranh trả tiền.
Nguyễn Tri Hạ không nhanh bằng cô ấy, tay cũng không dài bằng cô ấy, không giành được.
Mặc dù bình thường cô ấy khá tùy tiện, nhưng trong những chuyện nhỏ vẫn suy nghĩ tinh tế, biết kinh tế của Nguyễn Tri Hạ không dư dả, ra ngoài ăn cơm sẽ nghĩ mọi cách để bỏ tiền thanh toán trước.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy rất ấm lòng, trong lòng lại có chút áy náy.
Thẩm Lệ biết tất cả mọi bí mật của cô, cũng hiểu rất rõ chuyện nhà họ Nguyễn.
Trước kia đã lâu, Thẩm Lệ cũng từng nói, bảo cô đừng ôm kỳ vọng gì với những người trong gia đình nhà họ Nguyễn đó nữa, đặc biệt là Tiêu Giai Kỳ.
Nhưng cô không tin, cho đến khi cô bị ép gả vào nhà họ Tư.
Nhưng, cho dù đã đến đường bước này, bọn họ không những không hài lòng, còn muốn lợi dụng cô.
Bọn họ thật sự cho rằng cô còn có thể dễ dàng bị lợi dụng sao?
Nguyễn Tri Hạ đang muốn bắt xe trở về biệt thự của Tư Mộ Hàn liền nhận được điện thoại của Tiêu Giai Kỳ.
Giọng nói của Tiêu Giai Kỳ dịu dàng hiếm có: “Tri Hạ, tối nay về nhà ăn cơm nhé.
”
Vào giờ phút quan trọng này, Tiêu Giai Kỳ gọi điện thoại cho cô với thái độ dịu dàng đến thế, mục đích rõ như ban ngày.
Nguyễn Tri Hạ lên tiếng cự tuyệt, giọng nói rất lạnh lùng: “Không có thời gian.
”
Tiêu Giai Kỳ không ngờ cô sẽ từ chối thẳng thừng, giọng nói bất giác trở nên hơi cứng nhắc: “Con bây giờ không có việc làm, có thể có chuyện gì chứ? Chỉ là về ăn bữa cơm thôi, cả nhà đều có mặt…”
“Ồ, nhưng con bây giờ là người nhà họ Tư.
” Nguyễn Tri Hạ trực tiếp cắt ngang lời của Tiêu Giai Kỳ.
Lần này Tiêu Giai Kỳ hoàn toàn tức giận, tăng âm lượng: “Con nói chuyện với mẹ như vậy sao?”
Trước kia cô chưa từng dùng giọng điệu lạnh nhạt kiểu này nói chuyện với Tiêu Giai Kỳ, Tiêu Giai Kỳ cũng chưa từng dùng giọng điệu mất kiên nhẫn này nói với Nguyễn Hương Thảo.
Suy cho cùng, cũng chỉ vì không quan tâm mà thôi.
Tiêu Giai Kỳ không quan tâm cô, bởi vậy liền đối xử tùy ý với cô.
Cô bây giờ cũng không quan tâm Tiêu Giai Kỳ nữa, đương nhiên cũng không nhiệt tình nổi.
“Vậy mẹ đi tìm Nguyễn Hương Thảo đi, chị ta hiếu thuận hơn con, cũng nhẹ nhàng hơn con, cái gì cũng tốt.
” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền cúp điện thoại trước.
Trên đường trở về biệt thự, Nguyễn Tri Hạ lướt facebook cả đoạn đường.
Chủ đề “Xấu người xấu cả nết” vẫn nằm trên top, không hạ nhiệt.
Bình luận hầu hết mọi người đều đang mắng chửi Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ cười lạnh lùng, cô mới là người bị hại, dựa vào cái gì mà muốn người vô tội tiếp nhận sự chửi rủa của người khác? Còn kẻ gây ra sự việc là Nguyễn Hương Thảo lại có thể được cả danh lợi?
Nguyễn Tri Hạ gửi tin nhắn cho Thẩm Lệ.
“Giới thiệu cho tớ một tài khoản nhiều lượt theo dõi.
”
“Cậu muốn làm gì???”
Cách màn hình điện thoại, Nguyễn Tri Hạ cũng có thể cảm nhận được sự hưng phấn của Thẩm Lệ.