Khi đến bữa tiệc, tôi muốn nắm tay anh đi vào nhưng bị anh từ chối.
Tôi muốn đồng diễn đàn piano nhưng vẫn bị anh từ chối.
Không sao cả, càng tăng tính thử thách mà thôi.
Tay cầm ly vang đỏ, tôi tự tin bước đến bàn của anh để bắt chuyện.
“ Anh Giang, em nghe cô Từ kể về anh rất nhiều, hôm nay mới được gặp anh. Em kính anh một ly.”
Sau đó, theo kịch bản, tôi “vụng về” làm đổ rượu lên áo của anh, rồi sẽ đưa anh đi thay đồ, và tiếp theo…
Vô cùng hoàn mĩ.
Tôi hơi nghiêng ly rượu nhưng khi Giang Chí Đình quay mặt lại, tay tôi run rẩy và gương mặt của anh hứng trọn nửa ly rượu của tôi.
Gòi xong, tới công chuyện luôn.