Tối nay, Giang Chí Đình được mời tham dự tiệc sinh nhật lần thứ 50 của cô giáo dạy piano của tôi và đương nhiên với tư cách là học sinh cưng của cô tôi không thể vắng mặt rồi.
“Anh Giang, giày của em hỏng rồi, trước khi đến bữa tiệc, anh có thể đưa em đến…”
Chưa kịp nói hết câu, tôi đã thấy anh lấy ra một đôi giày pha lê, rất hợp với bộ váy tôi đang mặc.
Tôi khẽ cong môi nhưng cố ý nói:
“Hóa ra anh để em đợi 10p là đi mua giày ạ? Nhưng mà em sợ nó không vừa?”
Giang Chí Đình cuối cùng cũng quay đầu lại, anh hơi nhíu mày, giọng lạnh lùng:
“ Không phải lo, đôi này lấy theo size của em.”