Thể loại: Đô thị, ngôn tình, ngược tâm.
Converter: ngocquynh520Editor: Rinn lùn
Vì quá yêu cô, anh bất chấp tất cả cướp cô ra khỏi hôn lễ.
Hôn ước trên giấy, ký tên tuổi lẫn nhau xuống nhưng cũng lấy đi bao nước mắt của cô.
“Quý Xuyên, tôi hận anh! Cho dù tôi ký tên, đời này anh cũng đừng mơ tưởng sẽ có được tôi!”
“Không sao, Johanne. Nếu không hạnh phúc thì ít nhất chúng ta có thể làm bạn!”
An An, để em bên cạnh người khác, tôi không thể nào yên lòng. Cho nên tốt nhất là tôi ích kỉ đem em cột chặt lại bên mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Anh dành hết toàn bộ tình thương cho cô, cưng chiều cô.
Đổi lại cô chỉ oán anh, hận anh, mong sao được ly hôn với anh.
Khi tâm trạng tốt, cô sẽ cùng anh cãi lộn.
Khi tâm trạng xấu, cô cho anh đội nón xanh.
Cô cho rằng trái tim mình đã trở nên sắt đá, kiên cố như thành lũy.
Chỉ là không nhận ra, một khắc kia, tâm đã sụp đổ rơi vào tay giặc.
Cô nghĩ rằng, rốt cuộc cô có thể một lần nữa chạm tới tình yêu ngọt ngào. Nhưng… sự thật tàn nhẫn lại nhấn chìm cô vào địa ngục vực sâu.
Đêm ấy…
Anh mất đi lý trí, thô bạo ấn cô trên tường, lạnh lùng nói: “Johanne, em không nên chọc tức tôi!”
Nhục nhã, khó chịu, anh hung hăn xé rách cô như một cơn ác mộng điên cuồng kéo đến.
Anh thô lỗ mà đoạt đi tất thảy của cô.
Giống như một dã thú…
Quý Xuyên…
Anh lại làm cho tôi hận anh!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quý Xuyên, cầm đầu thế lực, thủ lĩnh hắc đạo.
Truyền rằng anh ta nổi tiếng lãnh khốc vô tình, cả đời chỉ yêu độc nhất một người, rằng anh cưng chìu vợ lên tận trời…
Nhưng không lâu sau đó…
Lại truyền rằng anh ly hôn, anh đã mất tích.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Không thể nói cô sống tốt, chính anh cũng không quên được.
Thương cô, đã trở thành bản năng.
Yêu cô, thậm chí thành thói quen.
Cự tuyệt cô, vĩnh viễn đều không có hiệu lực.
Một giọt nước mắt, đã đủ cho anh không chút do dự buông dao đầu hàng.
Quý Xuyên nghĩ, Johanne là cả sinh mạng anh…
Bỏ không được, buông tha lại càng không…
Anh không bao giờ nghĩ tới… Có một ngày, anh lại tự buông tay mình… Để cô rời xa…