Editor + Converter: ngocquynh520
Trước tiên xin khuyến cáo các bạn yếu tim, thích truyện sủng ngọt, làm ơn bấm back, để tránh khiếu nại về sau ^^Đây là 1 bộ truyện không dài, nhưng cỏ đủ tình tiết cảm xúc làm rung động lòng người, lột trần cuộc đời của người phụ nữ phong kiến một cách chân thật nhất.
Nếu bạn thích 1 người phụ nữ kiên cường dám đối mặt sự thật, yêu hận rõ ràng, xin ở lại.
Nếu bạn thích 1 vị vua không để tình cảm lên trên ngôi vị, nhưng vẫn rất thâm tình, xin ở lại.
Nếu bạn thích 1 vai vị nam phụ thể hiện được đủ tình yêu của mình sau khi mất đi, xin ở lại.
Và.
nếu bạn có thể chịu đựng những cảnh buồn, xin ở lại ^^Giới thiệu:
Thân thể yếu đuối của Thần Quang bị tên vàng xuyên qua, La Trường Khanh anh tuấn thu hồi cung tốt.
Nàng nhớ ngày hôm qua, hắn hôn nàng, nói yêu nàng, muốn cứu nhau trong lúc hoạn nạn.
La Trường Khanh không chút do dự giết chết vị hôn thê của mình, khải hoàn mà về, quyền nghiêng thịnh thế.
Ba năm, chẳng qua là vì sao còn không thể quên được mùi của nàng, đôi mắt nàng.
Cho đến mềm mại thoáng nhìn ở chợ nô lệ, hắn mua một nô lệ xấu nhất.
Nhưng có một đôi mắt mê người, cơ thể có mùi thơm làm hắn điên cuồng dưới bóng đêm. . . .
Sống lại làm người, dù thân là nô, nàng cũng muốn leo lên đỉnh núi trong lòng, máu tẩy 138 nhân mạng Tiết gia.
Gả cho Triêu Mặc - Ngũ hoàng tử ngu dốt vô năng nhất.
Nàng hiền huệ nhẫn nhịn, săn sóc đại độ.
Khổ học với hắn dưới ánh trăng, cầm sắt hòa minh.
Chọn lựa mỹ cơ, lấy lòng thể xác và tinh thần của hắn.
Ngồi ở chùa chiền rét lạnh giữ cửa cho hắn và nữ nhân yêu mến.
Trợ giúp hắn lấy được nữ nhân yêu mến nhất.
Vì cứu nữ nhân hắn yêu mến, không tiếc rưng rưng ủy thân cho La Trường Khanh.
Dễ dàng tha thứ hắn hủy diệt lời thề, phong nữ nhân yêu mến nhất làm chánh phi.
Nàng mỉm cười chải đầu cho chánh phi hắn, từ đó chánh phi không cách nào sinh con.
Chẳng qua là Triêu Mặc quên hỏi nàng: Quang nhi, con đường này, ngươi có từng yêu ta? Tình dục có từng đền bù vinh hoa phú quý ngươi muốn?
Nàng nói nàng thương hắn, hi vọng hắn có thể thương tiếc nàng, phong con trai của nàng làm thái tử.
Lệ lướt qua khuôn mặt, Triêu Mặc cô đơn cười một tiếng: Quang nhi. . . . . .
Tình yêu của hắn không phải tới quá muộn, cho nên khiến Quang nhi của hắn chưa bao giờ từng tin tưởng thế gian này trừ chính nàng, còn có một người thật yêu nàng, thương nàng, đau lòng vì nàng.
Hắn học ghen, học ăn ngủ không yên, học ánh mắt không ngừng lưu luyến ở trên thân một người.
. . . . . .
Nói đơn giản, đây là chuyện xưa về một nữ nhân bị vị hôn phu hại chết rồi trọng sinh (sống lại), nhân duyên trùng hợp gả cho hoàng tử đương triều, tiến tới báo thù, vị hôn phu lại nhân duyên trùng hợp yêu nàng sau khi trọng sinh, từ đó bị ngược, hoàng tử phu quân nghiêm trang xin nàng giúp tán gái, rồi lại yêu nàng thật sâu.
. . . . . .