Editor: Quỳnh Nguyễn

Hứa Thời đối với yêu cầu con gái nhà mình chưa bao giờ nói qua một cái chữ không.

Nhưng buổi chiều này sắp tan tầm, đột nhiên làm chứng minh thư làm cái gì?

Bên này nhớ lại, liền hỏi lên.

Nói chung là tâm tình Tiểu Quỷ Đạm tốt, thanh âm mềm mại nói điện thoại truyện tới, mềm dẻo làm đầu quả tim Hứa ba ba đều đã mềm rồi.

"Ba có biết Tiểu Vương Tử cùng hoa hồng sao?... Tiểu Vương Tử muốn thuần phục hoa hồng, nhưng hoa hồng không muốn đợi tại Tháp Tượng Nha, so với một người trong không trung không chạm đất, không biết nhân gian gian khổ, cô càng muốn cùng Tiểu Vương Tử cùng đi du lịch."

Hứa Thời lau hắc tuyến thái dương: "Nói người nói."

"A..." một tiếng, thái độ cầu người làm việc cô gái nhỏ ngoan ngoãn nói: "Con muốn mua vé, chính mình ra khỏi nhà."

"Nghĩ muốn đi chơi? Chờ ba mẹ xong việc lại cùng con ra ngoài du lịch có thể chứ? Trừ bỏ Nam Cực quá lạnh con thể chất thiên hàn, đồ ăn ngọt Đông Nam Á con không thích, Trung Đông quá nguy hiểm, chỗ khác Địa Cầu tùy con chọn lựa... Có thể đi núi Alpes trượt tuyết, hoặc là công viên Hoàng Thạch Công xem suối nước nóng, Đảo Cheju cũng không vẫn còn không dùng làm hộ chiếu..."

Hứa Thời bên này nói được hưng trí bừng bừng, Tiểu Quỷ Đạm lại nghe được chán nản.

Dằn lại tính tình chờ ông nói xong, cô yếu ớt lên tiếng: "Con chỉ là muốn nhìn Toan Toan..."

"Không được!"

Hứa Thời thốt ra.

Cô gái nhỏ cũng không gấp, bình tĩnh lập lại một lần: "Con muốn nhìn Toan Toan..."

"Một mình con ra ngoài không an toàn.... Hơn nữa chỗ anh hẻo lánh như thế, hạ máy bay còn muốn ngồi xe buýt ba giờ sau, nghe cha nuôi con nói xuống xe buýt còn muốn ngồi một giờ xe đò mới có thể đến.... Lạ nước lại cái, một người cô gái nhỏ mười một mười hai tuổi, ngộ nhỡ bị bán...."

Mặc dù giọng nói mềm xuống, hành động phô trương vẫn không đành lòng nhìn thẳng.

Cô gái nhỏ cực kỳ hoài nghi, lại để cho ông nói tiếp.... Có thể biến thành lên núi đao xuống chảo dầu hay không?

Có nghiêm trọng như vậy không?

Lông mi xinh xắn dần dần nhíu thành một đoàn, từ từ buông ra.

Lại nhăn lên, lại buông ra.

Một cái chớp mắt trầm mặc làm cho Hứa Thời kinh hỉ cho rằng chính mình khuyên bảo hữu hiệu, đang chuẩn bị thêm chút sức để cho cô gái nhỏ buông tha, ống nghe lại truyền tiếng.

Bây giờ, ngay cả âm cuối đều đã thu được rõ ràng.

"Con, muốn, đi!"

Ba chữ.

Ngữ khí cô cực kỳ kiên định cùng khẳng định, làm cho Hứa Thời thiếu chút nữa không có thở gấp đi lên.

Ôn Tình cùng chính mình đều là tính tình quật cường, di truyền Tiểu Quỷ Đạm làm ra quyết định lại có thể nào dễ dàng sửa đổi...

Thở dài một hơi, ông lui mà cầu tiếp theo: "Chứng minh thư làm ít nhất phải nửa tháng, con chờ một tháng nữa mà nói, Toan Toan nhà con đã trở lại..."

Nghiêng đầu suy tư một hồi, cô gái nhỏ không lên tiếng.

Hứa Thời thở phào một hơi, thừa dịp rảnh rỗi gửi một tin nhắn báo cáo tình huống khẩn cấp cho Ôn Tình.

Ước chừng 3 phút, Ôn Tình trả lời.

Giữa lúc Hứa Thời mở tin nhắn, Tiểu Quỷ Đạm mở miệng lần nữa, ý vị thâm trường.

"Ba vẫn nói cho con biết, trên thế giới trừ bỏ chuyện tình yêu chia hai loại..." Dừng một chút, cô khẽ cười một tiếng tiếp tục, "Một loại là tiêu tiền có thể giải quyết, một loại là rất nhiều rất nhiều tiền bạc có thể giải quyết.... Cho nên---"

" Ôn Tình lập tức điện thoại cho con, con có thể không nghe ba nói, nhưng là con không thể không nghe mẹ, con không phải thích nhất bài hát đó sao, nghe lời mẹ nói."

Nhìn thấy nội dung tin nhắn, Hứa Thời như được đại xá.

Con gái lớn không thể giữ a.... Vẫn lại là lão bà chính mình khuyên có vẻ có lực uy hiếp.

Đương nhiên, rất nhanh ông liền biết chính mình nhờ không đúng người...