"Song Ngư cậu đâu rồi! Giúp bọn tớ với, bên ngoài bây giờ loạn lắm!" Bỗng cửa phòng bật mở cùng tiếng hét rất to của một cô gái.
Thiên Bình giật mình quay người về phía có tiếng hét. Ngay sau đó nhỏ sững lại, trời ơi, câụ ấy đẹp quá. Từ cậu ấy toát lên vẻ xinh đẹp khó nói thành lời. Với mái tóc tím dài được buộc đuôi ngựa gọn gàng, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn cùng làn da hồng hào. Đôi môi trái tim cùng đôi mắt to tròn màu đỏ rượu vang ấy như làm cho người nhìn vào nó chìm vào một bể rượu vang và say trong đó.
"Kim Ngưu à mình đến ngay đây." Song Ngư quay lại đáp lời. "À, cậu giúp mình hướng dẫn cậu ấy nhé, cậu ấy là thành viên mới." Nói rồi Song Ngư chỉ về phía Thiên Bình và nói.
"Thành viên mới à? Được thôi." Kim Ngưu hơi ngạc nhiên nhưng rất niềm nở đồng ý. Kèm theo đó là một nụ cười sáng chói như toả hào quang.
Thiên Bình đưa tay lên che mắt vì ánh sáng chói mắt từ nụ cười ấy. Oa, sao trên đời lại có người đẹp thế chứ.
"Thiên Bình à, cậu ấy là Kim Ngưu hoa khôi của câu lạc bộ chúng ta đấy. Cậu ấy sẽ giúp cậu thay mình." Song Ngư ở bên cạnh thì thầm vào tai nhỏ rồi vội vàng đội tóc giả chạy ra ngoài.
Nhỏ nhìn theo bóng lưng cô ấy mà thấy gấp gáp thay. Song Ngư đi khỏi căn phòng chỉ còn lại hai người, nhỏ bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng.
"Cậu có thích làm giống tớ không? Hay tớ giúp cậu chải tóc nhé." Kim Ngưu là người phá vỡ sự im lặng. Cô hào hứng chỉ vào kiểu tóc đuôi ngựa rất kiểu cách của mình.
"Tớ thích lắm. Cậu giúp tớ nhé!" Hai mắt Thiên Bình sáng lên đáp lại.
Kim Ngưu nhanh nhẹn lấy ra một hộp tinh xảo từ một ngăn tủ. Chiếc hộp hình chữ nhật dài khoảng ba gang tay với màu trắng và những đường điêu khắc chìm trên mặt hộp. Thiên Bình thì ngồi xuống một cái bàn trang điểm gần đó.
Nhỏ nhắm mắt lại để mặc cho chiếc lược đang chải chuốt mái tóc nhỏ cùng cảm giác của của cọ trang điểm lướt nhẹ trên khuôn mặt. Khoảng mười phút sau khi nhìn mình trong gương không khỏi làm nhỏ sững sờ.
Người trong gương là nhỏ ư, sao lại giống một cậu nhóc đẹp trai thế này. Mái tóc dài của nhỏ đã được đội tóc giả cùng màu với tóc trước. Gò má nhỏ được tô điểm một chút phấn hồng, đôi mày mảnh được tô thêm sắc nét cùng một vài nét chấm phá làm cho ai nhìn cũng nghĩ đây là cậu chàng đẹp trai.
"Cậu khéo tay quá Kim Ngưu! Lần đầu tớ được trang điểm đẹp như vậy đấy." Nhỏ không khỏi tấm tắc khen ngợi tài năng của cô. Đây không phải là lần đầu tiên nhỏ trang điểm nhưng lần này lớp trang điểm quá thật. Nó như thể chính là khuôn mặt vốn có của nhỏ vậy.
Kim Ngưu ngại ngùng đỏ bừng mặt trước lời khen của nhỏ làm cô càng nhiệt tình giúp Thiên Bình chọn đồ.
Nhỏ mặc lên người một bồ độ y hệt các quản gia hay thấy trên phim với màu xanh lam và trắng làm chủ đạo. Vì vốn dáng người của Thiên Bình cũng quá nhỏ nên không cần phải làm gì cầu kì chỉ cần mặc đồ rộng chút thì chẳng ai nghĩ đây là con gái. Thiên Bình lần đầu ăn mặc như vậy nên không quen lắm nhưng Kim Ngưu lại thấy rất đẹp.
Cô kéo Thiên Bình ra khỏi phòng, người đẹp thế này chắc chắn sẽ rất được chào đón đấy. Quả nhiên vẻ ngoài của Thiên Bình rất được mọi người chào đón.
"Các cậu tìm ở đâu ra người đẹp này vậy. Năng suất cũng nhanh đấy! Không phải là lại dùng chiêu trò để dụ dỗ người ta đấy chứ?" Khi Thiên Bình còn đang bị vây quanh bởi vô số các nữ sinh với ánh mắt hình trái tim thì giọng nói vừa cất lên đã làm các nữ sinh dạt ra hai bên ngay lập tức. Nhìn trước mắt mình bỗng quang đãng hẳn làm Thiên Bình thấy dễ thở hơn một chút. Nhỏ tự hỏi ai mà vừa mới cất tiếng đã làm đám nữ sinh đang kích động này im re vậy kìa. Nhỏ liếc mắt nhìn khoảng trống trước mạt mình đứng ở giữa khoảng trống ấy là một nữ sinh chững chạc. Chắc cô ấy là học sinh năm hai, đôi mắt hai mí, làn da trắng nhưng hơi thiếu sinh khí còn lại không có gì đáng chú ý. Đúng kiểu vẻ ngoài nhìn qua là quên nhưng dù vẻ ngoại không nổi bật mấy nhưng ở giữa đám nữ sinh cô ấy vẫn toát lên vẻ thanh lịch đúng chuẩn một tiểu thư xen lẫn chút nghiêm khắc nữa.
"Chị Tử Đằng cậu ấy là thành viên mới bọn em mời vào đàng hoàng nhé!" Kim Ngưu cười tươi rói, nhanh nhẹn đáp lại những lời đầy địch ý kia.
"Thật ư, ai mà biết đươc. Cái câu lạc bộ này từ lúc mới thành lập đã mờ ám." Cô gái kia lườm nguýt đáp lại Kim Ngưu.
Thiên Bình cảm thấy hơi bất bình định lên tiếng giải thích thì có một bàn tay đặt lên vai nhỏ, nhỏ quay đầu hóa ra là Kim Ngưu đang nhìn nhỏ trấn an.
"Đừng lo, bọn tớ quen rồi. Với cả "cứu tinh" đến rồi." Nhỏ nhìn theo hướng mà Kim Ngưu nhìn để xem "cứu tinh" là ai.
Khi Tử Đằng đang đắc ý nhưng trực giác cho cô biết có gì đó không đúng. Sao mọi người lại xôn xao bất thường thế, sao con bé Kim Ngưu lại cười vậy. Như đã có kinh nghiệm cô quay đầu lại, khuôn mặt ấy đã gần kề cô.
"Cậu, cậu là ma à? Đột ngột xuất hiện sau lưng người khác." Tử Đằng theo phản xạ nhảy lùi lại, cố tránh xa tên ấy nhất có thể.
Thiên Bình mở to mắt nhìn vị "cứu tinh", đó là chàng trai rất cao anh có khi cao đến mét chín. Mái tóc nâu bồng bềnh, làn da anh có một màu lúa mạch rất quyến rũ. Gương mặt thì quá điển trai, chiếc cằm thon thả, cần cổ duyên dáng cùng đôi mắt màu nâu nhưng sáng lên màu xanh kì lạ. Thiên Bình thật sự không còn từ nào để miêu tả anh ngoài từ quyến rũ, quá quyến rũ.
"Ồ, chứ không phải cậu biết nhưng để tôi đến gần ư? Nếu thế thì đau lòng quá đi! Cậu cứ ba ngày một cuộc kiểm tra thế này thì làm sao câu lạc bộ của tôi hoạt động được?" Chàng trai kia thở dài nhún vai như bất lực.
"Tôi làm thế vì muốn tốt cho học sinh trong trường." Cô gái Tử Đằng kia đã yếu lí từ lâu nhưng vẫn cứng miệng.