Xuyên Văn: Ta Không Làm Nữ Chính

Chương 2: Cái người taọ ra hệ thống này thật đáng gờm

Khi mở mắt ra, không hề có hình ảnh quen thuộc như bình thường mà là một giọng nói kì lạ:

- Xin chào! hãy điền đầy đủ thông tin của bạn.

Một bảng thông tin hiện ra, An Dương không do dự điền vào:

+ Tên: An Dương

+ Giới tính: Nữ

+ Tuổi: 20

Thầm nghĩ chắc là game đã cập nhập phiên bản mới nên bắt buộc người chơi phải điền lại thông tin, nhưng sao thông tin lại ít hơn lúc trước nhiều như vậy???

Nhấn từ " Chấp nhận " ở dưới cùng, giọng nói kì lạ lại vang lên:

- Xin chào mừng, người chơi An Dương đến với thế giới " Tiểu bạch thỏ, em là đồ ngu ngốc "... Sau đây là cốt truyện bạn cần ghi nhớ.

Trong khi cô đang hoang mang không biết chuyện gì đã xãy ra, trước mặt lại hiện ra một đoạn nội dung

- Má nó.....

Đọc xong cô không nhịn được chửi tục một tiếng. Cả câu truyện NGƯỢC - NGƯỢC - VÀ NGƯỢC...... bà tác giả biến thái ~~~

-------

giờ thì cô đã hiểu cái quái gì đang diễn ra rồi.

Máy chơi game của cô, nó đã trở thành máy xuyên văn, mà cái này thì còn ai ngoài anh trai cuồng ngôn tình của cô nữa chứ.. tên chết tiết!

- tôi không tham gia nữa, thoát ra

Trước khi máy nhắc nhở, cô vôị nói... cô không có ngu nha, nếu bây giờ không thoát khỏi đây thì khi nào???

- Rất tiếc, bạn không thể thoát nếu bạn không hoàn thành hoặc nhân vật bị chết trước khi hoàn thành nội dung truyện.

Bị chết trước khi hoàn thành nội dung truyện??? An Dương lẩm bẩm, chợt mắt sáng lên... haha, vậy thì chỉ cẩn cô tự tử là ok???

- Cảnh báo! cảnh báo! nếu người chơi có ý tưởng hoặc suy nghĩ đến chuyện tự tử, nhân vật sẽ bị trừng trị bởi hệ thống, Máy xuyên văn sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Nhớ kĩ, máy này dù có tiền cũng chưa chắc mua được!

An Dương: =_=!!! hệ thống mà con biết đe dọa người ta nữa!!! cái người taọ ra hệ thống này thật đáng gờm mà...

Cô ngán ngẫm lắc lắc đầu. nên hay không nên đây??? nếu bị trừng trị thì cô không sợ nhưng lỡ máy hư thì....

Trong đầu hiện lên hình ảnh anh trai nước mắt nước mũi tùm lum, vừa quỳ lết dưới đất vừa kéo ống chân cô mà than khóc...

Cô rùng mình... thôi thì cố hoàn thành là được rồi, An Dương cô trên đời này có sợ gì đâu chứ!!!

Trong không gian tối bỗng chốc sáng lên, tiếng nói hệ thống vang vọng như loa phát thanh:

- Chúc bạn xuyên văn " Tiểu bạch thỏ, em là đồ ngu ngốc " thành công và có quãng thời gian " HƯỞNG THỤ" thật vui vẻ...

Dù đã cam nhận nhưng không phải cô có thể chịu được cái kiểu nói của hệ thống đâu nhé!

- Hưởng thụ? hưởng thụ cái cục SHITTTTTTTTTTT..........

-------------------------------------------------hết chương 2------------------------------------