[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 11: Thanh xuân của Boss (10)

Chiếc xe màu đen phanh kít tại cửa bệnh viện, người đàn ông vòng qua ghế phụ, bế cô lên, cô đưa tay vòng qua cổ hắn, mặt úp tại ngực, cảm nhận hơi ấm, cùng nhịp đập bất ổn của trái tim hắn.


Khẽ khép hờ đôi mắt, ngoan ngoãn một đường để hắn bế vào phòng bệnh, dùng các loại dây chằng chịt trên người cô, nhịp tim mới dần ổn định lại, cảm giác buồn ngủ ập đến, liền hôn mê....


Liễu Hi thần sau khi thấy người trên giường thiếp đi, mới thở ra một hơi, sau lưng đã lấm tấm mồ hôi, bước qua kéo rèm, căn phòng trở nên tối hơn, nhưng vẫn không thể ngăn cản hình ảnh người con gái ấy khắc sâu vào tâm trí hắn.


Cô nằm trên giường thực an ổn, có lẽ vì đau nên lông mi còn đọng lại một chút nước, đôi môi khẽ lấy lại màu vốn có của nó, khuôn mặt đã bớt tái nhợt.


Hắn chầm chậm nâng tay, chạm vào khuôn mặt cô, lưu luyến nhẹ vuốt ve....


Lưng khẽ cúi, nhè nhẹ hạ xuống một nụ hôn trên trán, " ngủ ngon nhé nữ vương của tôi!!!"


Liễu Hi Thần qua chủ nhiệm khoa xin nghỉ việc, hắn vốn là học sinh ưu tú của Đại Học Y vì hoàn thành chương trình học sớm cho nên hiện đang làm nghiên cứu tế bào cơ tim, cũng là bác sĩ khoa tim mạch của bệnh viện.


Để triệt để quan sát nữ vương bệ hạ của hắn, hắn đành phải chuyển công tác qua phòng y tế trường Đại Học A, và ngày hôm nay cũng là ngày đầu đi làm, cũng liền được trông thấy bộ dạng chật vật của cô.


Một đường trở về phòng bệnh, suy nghĩ liền tạt qua phòng bếp của bệnh viện, nấu một bát cháo trứng, mang vào phòng.


Đặt bát cháo xuống bàn, khẽ liếc về phía giường trống không, chăn đã bị lật ra, mà người trên giường cũng đã đi mất.


-------------------------------------------------


Về đến Liễu gia, theo lời của ba Liễu cô đã chuyển về Liễu gia sống, chào hỏi ba mẹ, liền đi về phòng.


Đóng lại cửa phòng, đôi mắt màu trà khẽ nheo, quét qua xung quanh, ừm... sạch sẽ không có vật thể lạ, ít ra cũng biết nghe lời.


Hơi nước lượn lờ, ngâm mình trong bồn tắm lớn, haizzz thật thoải mái, chất lỏng màu đỏ chảy vào cổ họng, có chút ngọt, lại có chút lên men xộc thẳng lên não, kích thích các giác quan.


Cầm tài liệu về các dự án của Hoa Hạ, đa số đều là các dự án góp vốn đầu tư, và quy mô còn khá nhỏ, tổ ý tưởng của công ty còn hạn chế, chưa chiêu mộ được người tài, suy nghĩ vẫn còn bị bó hẹp trong quy tắc chưa có sự sáng tạo.


Ừm.....bộ máy này có lẽ cần phải tay đổi từ gốc rễ, gốc rễ có lớn mạnh thì cái cây mới có thể xum xuê và phát triển được.


Viết lách một số thứ cần triển khai rồi mặc quần áo, tắt đèn đi ngủ.


--------------------------------------------------


Mấy ngày gần đây cô cảm nhận được Lộ Tiểu Mạt có tâm sự, nét mặt cô ta đôi khi hiện lên sự tức giận, lúc lại là dịu dàng, do dự.


Biết cảm xúc bất ổn định này của Lộ Tiểu Mạt từ đâu mà có, người có thể tác động đến nữ chính cũng chỉ có thể là nam chính thôi, có lẽ thế giới này cũng chơi gần xong rồi.


Mà người cô chờ mấy ngày hôm nay, cũng đã xuất hiện.


--------------------------


Tại sân khấu nhỏ câu lạc bộ kịch, cô gái trên đài ngân nga vài câu hát, đi theo đó là làn váy đỏ đong đưa theo từng điệu nhảy của cô, đuôi váy khẽ lướt, phiêu du trên không trung, cùng những điệu múa uyển chuyển, lắt léo như dòng suối.


Người đàn ông tại khán đài khẽ nheo mắt, như đang hoài niệm sâu xa.....


Dứt bài hát, hắn liền chậm rãi đứng dậy, bước chân hữu lực bước lên trên đài, đứng trước mặt cô gái váy đỏ, cô trước mặt hắn rất nhỏ bé, chỉ cao đến vai hắn, nhưng ánh mắt của cô khi nhìn hắn lại vô cùng giảo hoạt, phát sáng như nhìn thấy con mồi của mình vậy, và hắn rất không thích ánh mắt ấy.


" Liễu Hoa Y, con gái của chủ tịch công ty Hoa Hạ, bạn " tốt " của Tiểu Vãn? Tư liệu tìm được cho thấy, từ bé đã mắc bệnh tim, cho nên tính tình vô cùng lãnh bạc, tự bế, không thích giao du với ai? "


Nói đoạn Thẩm Tư lại nhếch miệng nói tiếp:" Tôi lại không thấy như vậy, phải là tính tình vô cùng thông minh, giảo hoạt, rất giỏi che đậy, vậy mục đích của cô khi tiếp cận Tiểu Vãn là gì? Hay nói mục đích cô tiếp cận tôi là gì?"


Hoa Y ngẩng mặt nhìn lên hắn:" Ừm....Anh nói xem?"


Thẩm Tư nâng tay, bóp cằm cô, đôi mắt vằn lên tia máu cùng sự giận dữ:" Đừng có cố đánh cược sự kiên nhẫn của tôi "


Cô đưa tay nắm lấy cổ tay hắn, một lực đạo chỉ nghe thấy tiếng vang crắc......


Đôi mắt hắn sâu thẳm, hút vào, u tối nhìn cô :" Cô đang đùa với lửa đấy "


Cô bước một bước, rút ngắn khoảng cách, ngón tay chỉ vào vị trí trái tim hắn:" Cái tôi muốn là trái tim anh, mà còn phải là anh tự móc trái tim ra dâng lên cho tôi"


Ngón tay cô khẽ vẽ một vòng tròn, hô hấp của hắn liền nặng nề, thô nặng:" Còn ai là lửa, ai là rơm thì chưa biết được đâu?"


Nói xong cũng mặc kệ sắc mặt đen như đít nồi của người đằng sau bước ra ngoài.


Đôi tay buông thõng bên hông của hắn nắm chặt thành quyền, khống chế dục vọng mãnh liệt muốn lôi cô lại, chà đạp cô, giam cầm cô, bóp nát cô, nhẹ điều chỉnh hô hấp, cùng dòng nhiệt nóng trong người, khuôn mặt trở nên u tối, cố chấp đến điên cuồng, Thẩm Tư hắn phải có được cô.