[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 10: Thanh xuân của Boss (9)

Tại sân sau trường Đại Học A, Lộ Tiểu Mạt đang được một nam sinh cùng lớp tỏ tình, tay chân luống cuống nói năng lắp bắp:" A...bạn...bạn đứng lên đi"


Nam sinh C quỳ một chân, nói to:" Lộ Tiểu Mạt tôi thích em, xin em hãy chấp nhận tình cảm của tôi" , nói xong hắn liền dâng một hộp chocolate và một bức thư hình trái tim.


Lộ Tiểu Mạt luống cuống:" Tớ...tớ... còn chưa nói xong một người đàn ông áo đen, trông như vệ sĩ cao cấp vọt ra từ trong bóng tối:" Tiểu thư, để tôi giải quyết việc này, xin tiểu thư hãy vào lớp đi ạ"


Việc một vệ sĩ ẩn thân bảo vệ tiểu thư, công tử nhà quyền quý ở Đại học A khá là phổ biến, phải nói Đại học A là nơi hội tụ của con ông cháu cha, từ con nhà quyền quý con trai, con gái của ông trùm ngành dầu khí, cho đến những tiểu thương nho nhỏ cũng đều cho con đi học tại đây, một là điều kiện vật chất nơi đây vô cùng tốt, hai là vì ngôi trường này cũng thuộc đầu tư góp vốn của nhiều ông trùm lớn nhỏ trong các ngành.


Từ sau sự việc bắt nạt tại căng tin truyền đến tai Thẩm Tư hắn đã phái vệ sĩ đi theo bảo vệ nữ chính dù cho cô có phản đối đến thế nào.


Lộ Tiểu Mạt xấu hổ liếc về phía nam sinh đành phải theo vệ sĩ về lớp.


Hoa Y nhẹ liếc về phía người đàn ông đang xem trò vui trước mặt, thư kí của hội học sinh Lã Vọng Thư, hội trưởng hội học sinh chính là Lã Hạo Hiên con trai của chủ tịch tập đoàn dầu khí lớn nhất nước, cũng là tình nhân trong mộng của nhiều cô gái, còn Lã Vọng Thư là em trai cùng cha khác mẹ, cũng là con ngoài dã thú mới được Lã gia thu về vào một năm trước.


Tầm mắt chạm nhau, cô nhẹ nở nụ cười, xoay người bước về lớp.


Tại phòng hội học sinh, Lã Hạo Hiên hôm nay được cha dẫn đến công ty ra mắt các đại cổ đông cho nên không đi học, Lã Vọng Thư nhìn chằm chằm vào tư liệu trên bàn, tư liệu về Lộ Tiểu Vãn, đồng thời nheo mắt nhìn về người con gái đang ngồi uống trà trên sofa.


Hương trà lan tỏa trong không khí, đưa chén trà lên môi, nhẹ nhấp, hương vị của lá trà vừa đắng lại có chút ngọt đọng lại trên đầu lưỡi.


Cô nhấc ánh mắt, liếc về phía hắn, thân hình hắn trong một chốc ấy thoáng run rẩy, như hàng trăm con giun, con rết đang bò trên người.


Hoa Y cụp mắt xuống, nhìn lá trà trong ly, đi vào chủ đề chính:" Xin lỗi vì đã vào mà không xin phép chủ nhân, nhưng mà tôi nghĩ chuyện sau đây sẽ chỉ có lợi cho anh chứ không hề có hại"


------------------------------------------


Ly trà đặt trên bàn đã nguội, bóng hình người con gái đã rời đi, trên tách trà vẫn còn hơi ấm của cô, cùng với vệt son môi nhè nhẹ in trên miệng tách.


Hắn lặng lẽ nhìn đến xuất thần......


Lại cúi xuống nhìn tư liệu trên bàn....


-------------------------------------------


Hoa Y bước trên hành lang chuẩn bị đến phòng y tế chờ đến khi tan học, một bóng đen chặn bước chân cô:" Liễu tiểu thư, giám đốc muốn gặp cô"


Cô nở một nụ cười tươi:" Nếu tôi từ chối?"


Người áo đen lại nói:" Vậy thì xin thứ lỗi, tôi sẽ dùng biện pháp mạnh"


Nụ cười chợt tắt trên khóe môi, đôi mắt khẽ đổi sang màu trà, trong veo, xoáy sâu vào con ngươi người trước mặt:" Anh có vẻ rất tự tin nhỉ?"


Người đàn ông áo đen trong 1 khắc cảm giác như không khí rút hết đi, không thể thở, thân hình to lớn khẽ cứng nhắc, tứ chi trở nên run rẩy, nhũn ra, không thể kiểm soát nổi cơ thể mình, cho đến khi cô gái thu lại tầm mắt, lướt qua hắn mới trở lại bình thường.


Cô bước đi trên hành lang dài bước chân lanh lảnh nhẹ vang lên, chỉ để lại một câu nói:" Bảo hắn muốn thì tự đến gặp tôi"


Người đàn ông vẫn chưa thể hồi thần, thật áp lực, một con bé tí tuổi đầu lại có uy thế áp lực đến như vậy, thậm chí giám đốc cũng không thể khiến anh tim đập chân run, thiếu chút nữa là quỳ xuống rồi.


Trầm tư suy nghĩ, phải báo lại cho giám đốc.


Ở bên đây, cô gái vừa bước vào phòng y tế liền nằm xuống, chùm chăn lên, cả người run rẩy....


[...Kí chủ chú ý thân thể của cô....Tinh thần lực và linh hồn của cô càng cường đại bao nhiêu thì cơ thể này sẽ càng suy tàn bấy nhiêu, nó cũng sẽ bài xích linh hồn của cô, để có thể hoàn thành nhiệm vụ mà không làm cơ thể này hỏng nát trước thời hạn, xin kí chủ hãy thu liễm lại ]


Người trong chăn im lặng, một lúc lâu sau mới đáp:" Ừ biết rồi....ai bảo anh cho tôi cái cơ thể chết dẫm như thế này chứ, chả múa may được cái gì cả toàn để người khác bắt nạt"


[...........]


Hệ thống của chúng ta cạn lời với kí chủ nhà nó, ai mà bắt nạt nổi cô, không thấy điển hình là anh trai tình thương mến thương của cô ấy bị gãy 2 cái xương sườn rồi à!


Thôi cô giỏi, cô là nhất, tôi nhịn!!!


Đang mải đôi co với 6996 trong đầu, chăn bị người khác kéo ra, bị một đôi mắt xanh thẫm đánh úp lại không kịp trở tay.


Liễu Hi Thần gặp cô từ lúc ở hành lang, hắn đứng ở cầu thang phía trên nhìn thấy cô sau khi làm màu, tại khúc ngoặt liền xiêu xiêu vẹo vẹo bước đến phòng y tế, thấy tình trạng cô không ổn liền đi theo.


Sau khi kéo màn chăn ra suy đoán của hắn hoàn toàn đúng, đôi mắt cô mờ sương, khuôn mặt hơi tái, mặc dù trông cũng không khác bình thường là mấy nhưng những giọt mồ hôi rịn ra trên trán lại bán đứng cô.


Liễu Hi Thần khẩn trương lấy thuốc trợ tim, hắn đỡ cô dậy, nhét thuốc, đưa nước, một loạt các động tác nhanh được thực hiện, khi cô vẫn còn đang lơ mơ thì hắn đã cởi áo khoác, bọc cô vào bế ra ngoài.


Cho đến khi ngồi lên xe, đến bệnh viện đầu óc cô vẫn còn chưa nhảy số kịp, cô đờ đẫn quay sang nhìn người đang lái xe kia nhẹ thốt:" Không cần đến bệnh viện, tôi sẽ khá lên nhanh thôi"


Hắn quay sang nhìn cô, đôi mắt khiển trách sâu sắc:" Nếu hôm nay em không đi bệnh viện, tôi liền nhốt em lại, em đừng mong có thể nhìn thấy trường học được nữa"


Thấy đôi mắt hắn lạnh giá, tràn ngập phẫn nộ cùng tia máu, lại nghĩ đến độ yếu đuối của thân xác này, cô cụp mắt xuống, im lặng đành phải thỏa hiệp.