Chương 21: Nhiệm vụ đặc biệt 3(8)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 217
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Hạ Hạ im lặng đi phía trước Tô Diệp Thanh và Đặng Hiểu Tư. Đi đến nơi cái xác thì Hạ Hạ nhíu mày. Nếu nhìn kĩ thì tên này trong rất trẻ nhưng bị hút đến khô, da nhăn nheo thế này. Tên của nạn nhân là Sa Hoàng là một tên ăn chơi có tiếng. Hình như mấy nạn nhân trước cũng đều là tên ăn chơi. Điều đặc biệt nạn nhân đều là nam nhân. Vậy con yêu gây án chắc là giống cái. Nói về tài quyến rũ thì không con nào qua được hồ ly vậy chắc là hồ ly tinh rồi. Tô Diệp Thanh nhìn thấy cái xác sắc mặt trắng bệch, Đặng Hiểu Thư ôm cô ta vào lòng. Tô Diệp Thanh chống cự một chút rồi để yên. Hạ Hạ:"...." Nói tốt, mạnh mẽ đâu? Độc lập tự chủ đâu? Sao lại sợ một xác chết? Năm nay bạch liên hoa sao nhiều thế nhỉ? Hạ Hạ lười nhìn hai người đó nữa đi thuê một phòng trọ. Vì người tu tiên lên trúc cơ đã không cần ăn cơm mà hất thụ tinh hoa trời đất nên Hạ Hạ cũng lười ăn. Tối đến, Hạ Hạ im lặng nhảy khỏi phòng. Điều tra ban đêm mới hợp. Đứng ở trên kiếm Hạ Hạ nhìn xuống. Chờ một lúc lâu thì thấy một nam tử như người mất hồn đi về phía kĩ viện. Hạ Hạ:"...." Hồ ly này cũng thật thông minh vào tới kĩ viện luôn. Hạ Hạ dùng nhẹ ngự kiếm theo sau tên nam tử kia. Vừa đáp xuống đi bộ bỗng nhiên vừa đến trước cửa kĩ viện Hạ Hạ bị tập kích. Không hiểu vì sao người đó thấy mình nhưng Hạ Hạ không phải là người để yên cho người khác chém. Cầm kiếm lên đánh nhau với hắn. Hai người đánh nhau đến tận trong rừng. Thanh kiếm trên tay Hạ Hạ gãy. Hạ Hạ:"...." Đáng giận, kiếm gì mà hết hạn sử dụng nhanh thế. Hạ Hạ đành lấy thanh kiếm mình ra. Thanh kiếm phát ra ánh sáng tím liên tiếp tấn công người đối diện. Người đối diện ngạc nhiên sau đó vội đáp trả. [Kí chủ hắn là đối tượng nhiệm vụ] Hạ Hạ:"...." Tốt ngay cả hệ thống cũng hố cô. Hạ Hạ tức giận đá về phía đối diện. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một nguồn linh lực màu tím từ dưới đất lên theo quỹ đạo cú đá của Hạ Hạ mà trúng người đối diện. Thanh kiếm trên tay Trần Tử Hàn rớt xuống. Trần Tử Hàn ngạc nhiên. Thực lực nha đầu này cũng chỉ ở kim đan kỳ thôi nhưng tại sao cứ như thực lực của một người đã phi thăng. Hạ Hạ nhẹ nhàng đi đến nơi thanh kiếm nhặt nó sau đó hỏi Trần Tử Hàn: "Ngươi vì sao lại muốn giết ta?" Trần Tử Hàn im lặng. Tại vì cô chưa chết giống cốt truyện nên hắn muốn giết cô cho nhiệm vụ thất bại. Dù gì thì hắn cũng không sợ mấy cái hình phạt của hệ thống. Ai ngờ, thực lực của cô lại mạnh như vậy. Và cả chiêu đó nữa dù hắn không nhớ rõ nhưng mà hắn cảm nhận được đây là chiêu bình thường thôi. Hạ Hạ cũng mới lên kim đan kỳ hai ngày trước. Ở đây linh khí nhiều nên tốc độ tu luyện nhanh. Hạ Hạ chờ thật lâu cũng chưa nghe Trần Tử Hàn trả lời thì nói: "Ngươi có biết vì ngươi mà ta đã để một người sống chết nữa không?" Trần Tử Hàn trả lời: "Con hồ ly đó tu vi chỉ có 200 năm thôi. Một kiếm của ngươi đủ giết nó rồi" Hạ Hạ ném thanh kiếm trả lại cho hắn. "Ngươi đánh không lại ta đâu đừng phí công giết ta nữa. Nên về tiên giới đi" Hạ Hạ nhấc chân bước đi. Trần Tử Hàn đi theo Hạ Hạ. Giết không được thì đành phải công lược thôi. Hạ Hạ tùy ý để hắn đi theo. Lúc đầu cô định đến lúc lên tiên giới thì mới công lược hắn. Nếu người tới cửa rồi thì dễ dàng hơn thôi. Hạ Hạ ngồi trong phòng tu luyện, Trần Tử Hàn đứng kế bên nhìn Hạ Hạ. Rất quen rốt cuộc Hạ Hạ này là người trong tiềm thức hắn quen hay chỉ là người giống người. Hạ Hạ mở mắt nhìn trời đã sáng và tên Trần Tử Hàn đó biến đâu mất tiêu. Vừa mở cửa đã nghe tên tiểu nhị nói lại có người chết. Hạ Hạ đi đến nơi đó. Bây giờ xác lại ở dưới sông. Nếu nhìn kĩ lại thì hắn đúng là tên nam tử Hạ Hạ thấy lúc tối. Vậy chính xác cô hồ ly đó ở kĩ viện. Theo tên Trần Tử Hàn đó nói tu vi con hồ ly này chỉ có 200 năm. Đắc Kỹ tu luyện bao lâu mới thành người vậy ta? Mệt quá nghĩ cái gì đâu không. Hạ Hạ lắc lắc cái đầu mình. Nhưng vấn đề là hồ ly là người nào trong kĩ viện? Hạ Hạ cải trang thành nam nhân đi vào kĩ viện. Mama hỏi Hạ Hạ: "Công tử người muốn..." Mama chưa nói hết đã bị Hạ Hạ ngắt ngang: "Ta muốn gặp cô nương từng hầu trà những người này" Hạ Hạ liệt kê vài tên. Mama đương nhiên biết mấy tên này nhưng vì nạn nhân chết đã bị hút hết linh khí. Thân xác khô héo nên người trong thành không nhận ra họ. Hạ Hạ đưa cho mama một thổi vàng. Mama thấy vàng liền sáng mắt nói với tên kế bên: "Mau gọi Đồng Nhi cô nương chuẩn bị đi" Hạ Hạ lên một phòng ngồi chờ. Đồng Nhi khả năng rất cao là hồ ly hóa thành. Xem ra rất nhanh có thể về rồi.