Chương 20: Nhiệm vụ đặc biệt 3(7)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 217
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Hạ Hạ mở mắt nghe bên tai thiên lôi đánh ầm ầm xuống. Vừa mới vào nhiệm vụ đã bị thiên lôi đánh chào đoán rồi. Mẹ nó độ kiếp. Khoảng 99 đợt thiên lôi mây đen mới tan đi. Chỉ thấy Hạ Hạ bình yên vô sự nhưng mà bị đánh thành đen thui. Vài giây sau, Hạ Hạ khôi phục dáng vẻ bình thường. Độ kiếp trúc cơ thành công. Xém lấy nữa cái mạng của lão nương. [Vì linh hồn kí chủ là ở thế giới khác nên thiên đạo vốn không muốn dung nạp kí chủ. Mà kí chủ sao người chỉ nói là nửa cái mạng vậy? Đáng ra phải nói là cả cái mạng chứ] "Cái này còn nhẹ lúc mà phi thăng mới là cả cái mạng" [Có lí] "Hiểu chưa" [Hiểu] Hạ Hạ ngự kiếm tìm chỗ an toàn tiếp thu cốt truyện. Nữ chủ Tô Diệp Thanh là một người xuyên không. Nàng xuyên qua một cô gái bình thường nhưng đem theo cả một hệ thống tu tiên. Từ từ kiếm được cô duyên Tô Diệp Thanh phi tiên và gặp được nam chủ Thiên Mạc. Cả hai được tiên đế giao nhiệm vụ đi tiêu diệt một số ma tộc đang làm nào loạn. Thiên Mạc bị thương Tô Diệp Thanh giúp đỡ hắn. Hai người nhờ đó nảy sinh tình cảm và cuối cùng thì HE. Trần Tử Hàn boss phản diện của tiểu thuyết cũng là đối tượng công lược của cô. Hắn là đệ đệ của nam chủ. Thích nữ chủ bởi nữ mạnh mẽ và có sự kiên cường rất hợp để đạo lữ mà hắn thích. Khi biết nữ chủ thích huynh mình tìm cách chia rẽ nam nữ chủ. Cuối cùng bị nhập ma và bị nam chủ giết chết. Hạ Hạ:"...." Tốt anh em tương tàn vì nữ chủ. Nữ chủ cô thật trâu nha. Nguyên thân Hạ Hạ xuyên vào cùng tên với cô. Hạ Hạ để ý rằng hình như nhiệm vụ đặc biệt nguyên thân đều cùng tên với cô vậy là tên Trần Tử Hàn là tên thật người thật. Nguyên thân là nữ phụ phản diện trong tiểu thuyết. Vì thấy nữ chủ mạnh hơn mình luôn ghen ghét tìm cách hại nữ chủ. Nhưng lần nào nữ chủ cũng xử lí một cách thông minh vì là người hiện đại. Nguyên thân chết lúc độ kiếp lên trúc cơ nhưng xuất hiện tâm ma không chịu được lôi kiếp nên bị thiên lôi đánh chết. Hạ Hạ:"...." Chống lại nữ chủ không thể có kết cục tốt. Tốt nhất nên người không phạm ta không phạm người đi. Nước sông không phạm nước giếng như vậy mới tốt. Nếu có người nào xuyên vào coi thường việc cùng phe với nữ chủ mà phải chống lại nữ chủ mới đúng thì Hạ Hạ lại coi thường việc đó. Ngươi nghĩ ngươi đủ sức à? Nếu đủ sức thì làm đi. Ta là kẻ yếu gà nên vẫn tuân thủ quy tắc mà ta đã nói thôi. Hạ Hạ xuyên vào trước khi tâm ma xuất hiện nên bây giờ cô hoàn toàn an toàn. "Mà nè Tiểu Hệ Hệ chỉ có thời gian một tháng làm sao mà cô lược được? Ở trên thiên đình mấy cái thượng tiên đó ngủ một giấc là ba tháng đó. Chưa kể chị bây giờ chưa phi thăng nữa" [Cái đó thế giới này rất đặc biệt nên cho kí chủ ở thế giới này 20 năm] Hạ Hạ:"...." Cô ổn, 20 năm còn hơn một tháng. Hạ Hạ ngự kiếm về tông môn. Lên trúc cơ mới có thể ngự kiếm. Đúng là hơi lạc hậu. Sư phụ của Hạ Hạ là trưởng môn của tông môn này nên mọi người phải gọi một tiếng sư thúc đó. Ngay cả nữ chủ cũng phải gọi như vậy vì nữ chủ không được trưởng môn nhận mà là đồ đệ trưởng môn tức là sư huynh của Hạ Hạ. Phải nói là cực kì sung sướng nhưng nguyên thân không biết hưởng một hai đi làm khó dễ nữ chủ. Hôm sau, Hạ Hạ được trưởng môn gọi. Đến nơi Hạ Hạ ngoài ý muốn thấy nữ chủ. Tô Diệp Thanh thấy Hạ Hạ thì run sợ, sư huynh của Tô Diệp Thanh là nam phụ Đặng Hiểu Tư che chắn trước mặt Tô Diệp Thanh. Hạ Hạ:"...." Tốt nữ chủ này giống hệt Quý Nhiên(nữ chủ thế giới hai) đều là diễn xuất giỏi nha. Lúc mà nguyên thân khi dễ cô ta lúc một mình thì tỏ ra cứng rắn không chịu thua, ai ngờ nơi đông người lại nhưng vậy nha. Người ta nhìn phải bái phục xát đất. Có thể chỉ người ta cách diễn y vậy được không? Người ta sợ muốn chết luôn nè. Hạ Hạ không nhìn Tô Diệp Thanh một lần nào nữa mà nghe sư phụ phân phó. Nhiệm vụ là ba người gồm Hạ Hạ, Tô Diệp Thanh và Đặng Hiểu Tư phải đi điều tra tại sao dưới thành phía Nam lại diễn ra nhiều người chết mà không hiểu lí do. Chỉ thấy người chết thi thể khô một cách kì lạ. Sư phụ cô nói là do bị hút hết linh khí. Hạ Hạ ngự kiếm bay đi mà không chờ hai người còn lại. Đặng Hiểu Tư tức giận: "Cô ta nghĩ mình là đồ đệ của trưởng môn mà không thèm để ai vào mắt. Nếu không phải có trưởng môn ta đã giết cô ta cho muội rồi" Tô Diệp Thanh khuyên ngăn: "Dù gì sư thúc cũng không cố ý" Đặng Hiểu Tư nhíu mày nắm chặt tay lại: "Chắc chắn huynh sẽ tìm cơ hội giết cô ta" Tô Diệp Thanh im lặng như ngầm đầu ý. Hạ Hạ nở nụ cười lạnh. Cô vô tình thấy phù ẩn thân trong không gian nguyên thân nên quay lại dùng thử. Ai ngờ lại nghe được chuyện này. Lại có người tính kế cô a. Xem ra các ngươi đã phạm quy tắc rồi. Vậy ta không khách sáo nữa đâu. Tây thiên đang chờ hai ngươi a. Cố lên nha