Ý niệm tinh thần của Hạ Nhất Minh thoáng chốc đã tiến vào bí tịch, bất quá sau khi tiến vào trái tim hắn không khỏi đập dồn dập. Tuổi tác của hắn không phải quá lớn nhưng kinh nghiệm cũng tương đối phong phú. Cho dù Tôn giả cấp bậc cũng chưa chắc có được kinh nghiệm như hắn. Hành trình tới Quỷ Khốc Lĩnh cùng Sinh tử giới đối với Tôn giả mà nói cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên, nhưng trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh thấy Long xà, tại Sinh tử giới tiến vào Luân hồi, đây là chuyện các Tôn giả khác có mơ cũng không thấy. Trừ những lần đó, tình huống bị cường giả Nhân đạo đỉnh cấp đuổi giết mà hắn vẫn trốn thoát. Điều này trong mắt Tôn khác càng không thể tưởng tượng ra. Nhưng giờ phút này, tâm trạng Hạ Nhất Minh lại kích động vạn phần. Sau khi hai nửa bí tịch hợp làm một, Hạ Nhất Minh tiến vào trong đó mặc dù thấy rất nhiều ấn kỳ thần kỳ, nhưng giờ phút này đột nhiên trước mắt hắn xuất hiện năm quang cầu. Năm quang cầu này tỏa ra ánh sáng khác biệt, đại diện cho Ngũ hành lực lượng. Chúng bay lượn trong không gian để lại những quỹ tích thần kỳ, giống như ánh sao trên trời, khiến kẻ khác say mê trong đó. Ngũ hành luân hồi chi hoa... Đây mới chân chính là kỳ công Ngũ hành luân, so sánh với nó, Kỳ Liên Song Ma cùng bản thân hắn nắm giữ Ngũ hành luân hồi chỉ như đồ chơi trong nhà. Đột nhiên quang mang tại mỗi ngõ ngách trong không gian ngưng tụ thành một Ngũ Hành Hoàn cực lớn, Đây là Ngũ Hành Hoàn nhưng cũng không phải Ngũ Hành Hoàn. Nó nắm giữ lực lượng Ngũ hành hợp nhất nhưng thể tích vô cùng to lớn. Theo sau siêu cấp Ngũ Hành Hoàn này bắt đầu xoay tròn, vô số quang mang theo đó phát ram Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn, trong lòng hiểu được. Dưới sự điều khiển của Ngũ Hành Hoàn này, từng quang mang phát ra đều vừa vặn, nó phối hợp cùng vòng xoay của Ngũ Hành Hoàn, phát huy uy lực cực hạn. Cảnh này nếu rơi vào mắt người khác, cho dù là Phiền Thạc Tôn giả cũng cảm thấy hết sức hoang mang. Bọn họ có lẽ sẽ phát hiện có điểm lạ, nhưng muốn nhìn ra huyền ảo trong đó là không thể. Nhưng Hạ Nhất Minh khác biệt, trên tay hắn không chỉ nắm giữ thần khí mô phỏng Ngũ Hành Hoàn, hơn nữa thể chất của hắn kiêm tu Ngũ hành, cuối cùng là hắn đã thành công ngưng tụ Ngũ hành chi hoa. Hắn chính là người có thể phát huy uy lực Ngũ hành luân hồi tới cực hạn. Bởi thế trong mắt Hạ Nhất Minh, siêu cấp Ngũ Hành Hoàn luân chuyển lúc này như một vị sư phụ tốt nhất, không hề lưu lại vận dụng toàn bộ công pháp trước mặt hắn. Hạ Nhất Minh vốn muốn giữ lại một chút tinh thần ứng phó với biến cố, nhưng giờ phút này gặp được siêu cấp Ngũ Hành Hoàn, toàn bộ ý niệm của hắn đã bị hấp dẫn lại, một chút cũng không thể phân tâm. Cho tới nay, mặc dù trong tay đã cầm Ngũ Hành Hoàn nhưng cách vận dụng kiện thần khí mô phỏng này thế nào để phát ra uy lực lớn nhất, Hạ Nhất Minh vẫn chỉ có thể dựa vào cảm giác. Nhưng giờ phút này, Hắn đã tìm được vị sư phụ tốt nhất, hơn nữa dưới sự chỉ dẫn của vị sư phụ này, hắn đã mau chóng nắm giữ điểm mấu chốt. Có thể nói, sau quá trình học tập này, Hạ Nhất Minh đối với cách vận dụng Ngũ Hành Hoàn cũng như Ngũ hành luân hồi chi hoa đã tăng thêm một bước dài. Nhưng đáng tiếc, sau nửa canh giờ, Hạ Nhất Minh đã trợn tròn hai mắt. Hắn ngẩng đầu nhìn siêu cấp Ngũ Hành Hoàn trên đầu đang không ngừng phô diễn uy lực, trong lòng không khỏi thở dài bất đắc dĩ, rốt cuộc buông tha học hỏi. Lúc này hắn có thả xác định, vật này chính là Ngũ Hành Hoàn nhưng không phải Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn, cũng không phải do Ngũ Hành Môn chế tạo. Đây chính là kiện thần khí được Ngũ Hành Lão tổ khảm nạm năm khỏa nội đan Thần thú, Ngũ Hành Hoàn đánh khắp thiên hạ không đối thủ. Cũng chỉ có kiện siêu cấp thần khí Ngũ Hành Hoàn kia mới có khả năng phát ra uy lực như vậy, đồng dạng muốn phát ra uy lực như vậy, tuyệt đối không phải cường giả Nhân đạo có thể làm được. Khi nghĩ thông suốt điểm này, Hạ Nhất Minh đã không chút do dự ngừng việc học hỏi. Muốn học tập uy lực Thần đạo cường giả, bây giờ còn chưa phải lúc tốt nhất. May là trong quá trình phát ra uy lực, tuy khó nắm bắt nhưng nó cũng bộc lộ phần cơ bản nhất trong tu luyện. Có được một phần cơ bản này, đối với việc tu luyện của Hạ Nhất Minh đã tính là hỗ trợ cực lớn, hơn nữa uy lực phát ra cường đại hơn rất nhiều. Ý niệm tinh thần của hắn sau khi thời khỏi Ngũ hành không gian cũng không rời khỏi Thần đạo chi thư mà sau khi dừng lại, tiếp tục đi tới một nơi thần kỳ. Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn quanh, trong mắt lộ rõ vẻ kinh dị. Đây là một khoảng không gian rộng lớn, khi Hạ Nhất Minh thấy nó trong đầu đột nhiên nghĩ tới siêu cấp đại điện tại Luân hồi. Mơ hồ, hắn cảm nhận được vài thứ, hai địa phương này khẳng định có liên lạc thần bí, có lẽ cấu trúc kia đều xuất phát từ tay một người. Mà vị Thần đạo cao thủ này chẳng những kiến tạo một đại điện tại Luân hồi, còn muốn lưu giữ nó trong Thần đạo chi thư. Uy năng của người này quả nhiên không phải tầm thường, kẻ khác khó mà tưởng tượng được. Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, trong lòng cảm giác như đang tại Luân hồi. Chỉ bất quá, sau khi tiến vào Luân hồi, nếu chưa thể tiến giai Thần đạo, cũng đừng mong rời khỏi, so với nơi này hoàn toàn khác. Nhìn Ngũ sắc quang mang tỏa ra trên không trung, trong mỗi luồng quang mang này như ẩn chứa một loại bổn nguyên lực. Khi năm luồng quang mang dung hợp lại hình thành một không gian đặc biệt. Hạ Nhất Minh ngây ngốc, hắn vô thức nhẩm lẩm thứ gì tựa hồ như cái nhìn đặc biệt về Ngũ hành không gian này vậy. Rốt cuộc hắn thở một hơi thật dài. Theu sau hắn đã rõ ràng giá trị chân chính của bản Thần đạo chi thư này. Trong bí tịch này không ngờ phong ấn bổn nguyên lực, bất quá loại bổn nguyên lực này không cường đại như tại Luân hồi, cũng không có năng lực cấm chế cường đại. Đồng thời bổn nguyên lực ở nơi này chính là Ngũ hành bổn nguyên lực. Đối với Ngũ Hành Môn mà nói, bọn họ cũng chỉ cần Ngũ hành bổn nguyên lực là đủ. Đạt tới Tôn giả trong Ngũ Hành Môn, bọn họ không cần phải tới Sinh tử giới, chỉ cần ở nơi này thấu triệt bổn nguyên lực để củng cố sở học. Bản Thần đạo chi thư này, tương đương với một Sinh tử giới thu nhỏ, nhưng vô cùng an toàn, không nguy hại. Ngũ hành luân hồi, Thần đạo chi thư quả nhiên nắm giữ năng lực khó lường. Một khi hai nửa hợp làm một, uy lực phát ra nhất thời tăng gấp trăm lần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Cũng không biết bao lâu, ý niệm tinh thần của Hạ Nhất Minh rời khỏi nơi này, trong nháy mắt đã xuất hiện bên ngoài, hơn nữa bị một trời quang mang bao phủ. Hắn ngẩng đầu lên, quang mang trên đầu đã hành thành một ấn kỳ thần kỳ. Ấn ký này không hề cứng ngắc mà phảng phất như được rót sức sống vào nên vô cùng sống động. Trên không trung nó không ngừng luân chuyển, tùy thời biến hóa thành những ấn ký khác nhau, giống như một vòng luân hồi thật lớn, đem toàn bộ ấn ký hiển thị ra. Hạ Nhất Minh nhìn cảnh này, đôi mắt sáng ngời, gương mặt đầy vẻ thoải mái. Nhưng cảm giác này chỉ diễn ra trong chốc lát, sau đó sự uể oải nhất thời ùa tới tràn ngập thân thể hắn. Theo sau ý niệm tinh thần của hắn như thủy triều thoát ra ngoài. Khi tinh thần trở lại cơ thể, hắn mới phát hiện mồ hôi thẫm đẫm trang phục. Nhìn lại ấn ký biến hóa sau cùng , không ngờ lại khiến Hạ Nhất Minh tiêu hao tinh thần như vậy. Bất quá mặc dù hắn cảm thấy uể oải nhưng tinh thần không khỏi vô cùng hưng phấn. Mơ hồ trong đầu hắn xuất hiện suy nghĩ, suy nghĩ này như sét đánh ngang trời, cứ thế dũ phát cường đại. Hắn không nghĩ ngợi lấy ra Cực Quang Kiếm trong Không gian hạng liên. Hai mắt nhìn thanh kiếm không trọng lượng, Hạ Nhất Minh trong đầu không ngừng nhớ lại lĩnh ngộ vừa rồi, theo sau tay hắn phát ra một đạo quang mang. Một đạo quang mang thần kỳ giống khi trước hắn từng quang hóa Ngũ Hành Hoàn, ánh sáng đó lúc này chiếu lên Cực Quang Kiếm. Sau một giây, quang mang dần khuếch tán ra ngoài. Chỉ trong nháy mắt, đạo quang mang này đã bao phủ toàn bộ Cực Quang Kiếm, hơn nữa càng kinh dị hơn là thanh kiếm này bắt đầu thu nhỏ lại. Hạ Nhất Minh gương mặt lộ ra vẻ hài lòng, mặc dù không phải lần đầu tiên quang hóa thần binh, nhưng hắn lần đầu dưới trạng thái tỉnh táo quang hóa. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng mỗi một biến hóa trong đó, có thể nắm giữ uy lực đạo quang mang này. Sau khi đạo quang mang này kết hợp cùng Cực Quang Kiêm, rốt cuộc sẽ xảy ra tình huống gì, chưa một ai nói cho Hạ Nhất Minh biết. Nhưng lúc này hắn đã hiểu được toàn bộ thắc mắc trước đây của mình không sót điều gì. Sau hồi lâu, quang mang này rốt cuộc cũng biến mất, lẳng lẳng dung nhập vào thân thể Hạ Nhất Minh. Hắn đưa mắt nhìn bàn tay trống trơn, gương mặt không áp chế được nụ cường sáng lạn.