Đoán tạo thất ( Luyện khí thất) nằm tại sườn núi cách không xa vụ đỉnh chủ phong. Có lẽ khoảng cách từ nơi các vị Tôn giả tập trung tới đó khá xa, nhưng với tốc độ của ba người Hạ Nhất Minh chỉ thoáng chốc đã tới được nơi này. Đoán tạo thất cùng Luyện đan thất đối với mỗi môn phái có thể coi là nơi vô cùng quan trọng. Đặc biệt tại siêu cấp môn phái như Thiên Trì, mặc dù không phải mỗi một giai đoạn đều xuất hiện Tôn giả Đoán tạo sư hay Tôn giả Luyện đan sư đỉnh cấp nhưng với lịch sử hàng ngàn năm, ít nhiều cũng đã từng có người như vậy. Do đó khi những thiên tài kia xuất hiện, nơi để họ thể hiện bản lĩnh không thể tầm thường, tới khi họ chết đi, môn phái vẫn giữ nguyên hiện trạng, chờ đợi một vị Đoán tạo sư hay Luyện đan sư cao giai xuất hiện. Đây là một vòng luân hồi, bất quá chỉ có thể trong các đại môn phái mới có khả năng xuất hiện Đoán tạo thất như vậy. Những người canh gác trước Đoán tạo thất lúc này đều là những đệ tử tinh anh của Thiên Trì chủ phong, mỗi người đều đạt tới bát tầng nội kình, hơn nữa bên trong còn có một vị Tiên thiên cường giả tọa trấn. Người này đối với Hạ Nhất Minh không xa lạ, chính là người có quan hệ khá tốt với hắn, Dương Hạo. Nếu người bình thường muốn vào Đoán tạo thất e rằng tuyệt đối khó khăn, nhưng đối với Hạ Nhất Minh mà nói đó chỉ là chuyện nhỏ. Vừa nhìn thấy Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát, Dương Hạo lập tức bộc lộ vẻ kích động. Hắn tập trung tất cả đám đệ tử trong Đoán tạo thất lại, hướng Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát giới thiệu một lượt. Sau đó hắn mới cung kính mở ra một gian Đoán tạo thất tốt nhất. Mặc dù không phải là lần đầu tiên gặp phải tình huống này nhưng mỗi khi nghĩ tới người ba năm trước đây cùng mình xưng hô huynh đệ, lúc này gặp lại thân phận khác nhau một trời một vực, Hạ Nhất Minh trong lòng cũng không khỏi có chút cảm khái. Bất quá hắn tuyệt đối không vì thế mà kìm hãm tốc độ tu luyện. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện Nếu là vì lý do đó mà dậm chân tại chỗ, đám người Kim Chiến Dịch khẳng định sẽ tăng tốc vứt bỏ hắn về sau. Sau khi tiến vào Đoán tạo thất, Hạ Nhất Minh liếc mắc qua đã thấy một cái ao thật lớn, trong lòng hắn thầm kêu xấu hổ. Sở Hao Châu đã từng nói qua phương pháp Tôn giả Đoán tạo sư thường dùng, nhưng lại chưa từng nói qua những Đoán tạo sư bình thường bắt đầu tiến hành đoán tạo như thế nào. Sau khi tiến vào thấy được ao nước này, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi hồi hộp. Nếu chính mình nói với đám người Dương Hạo là bản thân không biết sử dụng thứ này, không biết bọn họ sẽ lấy ánh mắt nào nhìn mình nữa. Nhìn thấy chân mày Hạ Nhất Minh nhíu lại như bất mãn, Dương Hạo cả kinh, vội vàng nói: - Hạ Tôn giả. Nơi này đã là Đoán tạo thất tốt nhất của bổn môn ròi. Nếu ngày cảm thấy không hài lòng có thể nói rõ yêu cầu, chúng ta chắc chắn sẽ dựa theo yêu cầu của ngài mà sửa chữa. Hạ Nhất Minh trong lòng thất kinh, muốn vì một người mà tạo riêng một Đoán tạo thất phù hợp, hao tổn khẳng định không hề ít. Nhưng Dương Hạo căn bản không có chút do dự nào, có thể thấy thực lực của Thiên Trì còn hơn xa tưởng tượng của hắn rất nhiều. Hạ Nhất Minh mỉm cười, nói: - Ta cũng không có yêu cầu đặc biệt nào. Dương Hạo sửng sốt nhưng không dám hỏi nhiều, đành vâng vâng dạ dạ. - Hạ Tôn giả, ngài muốn yêu cầu nguyên liệu gì chỉ cần phân phó một tiếng, tại hạ sẽ mang tới. Chu Bát Thất mỉm cười hỏi. Bất quá trong lòng lão không ngừng cầu khẩn. Chỉ mong Hạ Nhất Minh không sử dụng cao giai thiên tài địa bảo, nếu không tuyệt đối sẽ như bánh bao ném chó, phí phạm vô cùng. Hạ Nhất Minh lúc này có chút do dự, mặc dù trong lòng hắn rất muốn luyện chế sáu kiện vật phẩm kia, nhưng thứ hắn quen thuộc nhất không nghi ngờ chính là tài liệu kim hệ. Hơn nữa trong không gian giới của hắn đa phần là tài liệu kim hệ. Hạ Nhất Minh lập tức quyết định, nói: - Chu huynh. Ta muốn một phần Kim ngọc, ba trăm cân tinh cương, còn có... Sau khi Hạ Nhất Minh toàn bộ nói ra một lượt, Chu Bát Thất nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Trong số những tài liệu Hạ Nhất Minh yêu cầu, chỉ có Kim ngọc là nhị cấp thiên tài địa bảo, những thứ còn lại mặc dù trân quý nhưng với Thiên Trì mà nói cũng không phải vấn đề. Nếu như Hạ Nhất Minh yêu cầu nguyên liệu nhất cấp thiên tài địa bảo, Chu Bát Thất cùng Dương Hạo dĩ nhiên là không thể làm chủ, nhưng lúc này bọn họ vô cùng sảng khoái đáp ứng. Dương Hạo lập tức ra lệnh, rất nhanh những nguyên liệu Hạ Nhất Minh yêu cầu đã được đưa tới Đoán tạo thất. Mấy thứ này thể tích cũng không nhỏ, may là gian Đoán tạo thất này cũng lớn mới có thể chứa hết. Hạ Nhất Minh cẩn thận quan sát sắc mặt mọi người, đối với việc hắn một lần yêu cầu nhiều nguyên liệu như vậy không ngờ không có ai cảm thấy lạ kỳ. Trong lòng Hạ Nhất Minh chợt hiểu, xem ra Đoán tạo sư cường đại, mỗi lần ra tay phỏng chừng hao tổn rất nhiều nguyên liệu. Sau khi toàn bộ nguyên liệu được đưa tới, Hạ Nhất Minh gật đầu hài lòng. Quay đầu nhìn lại ao nước, nếu dưới tình huống bình thường, sử dụng ao nước này đoán tạo không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất. Dương Hạo cung kính nói: - Hạ Tôn giả. Ngài kiểm tra một chút, xem những thứ này có hài lòng không? Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, hắn đối với những tài liệu này kỳ thực rất xa lạ, chưa tiếp xúc nhiều, có trời mới biết rốt cuộc nó tốt hay xấu. Nhưng có một chuyện Hạ Nhất Minh khẳng định, Dương Hạo tuyệt đối không dám trước mặt mình đùa giỡn. Chu Bát Thất cẩn cẩn trọng trọng hỏi: - Hạ Tôn giả. Ngài định đoán tạo thứ gì? - Một kiện thần binh lợi khí. Hạ Nhất Minh tin tưởng nói. Chu Bát Thất cùng Dương Hạo không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí. Thần binh lợi khí dễ dàng chế tạo vậy sao? Tu vi chưa tới Tiên thiên cảnh giới, không có vài chục năm thậm chí vài trăm năm kinh nghiệm bất luận là ai cũng không có thể mạnh miệng như vậy. Nhưng khi nghĩ tới tuổi tác của Hạ Nhất Minh, bọn họ không tin hắn có được vài chục năm kinh nghiệm kia. Chu Bát Thất do dự một chút, rốt cuộc lấy hết can đảm nói: - Hạ Tôn giả. Trước đây ngài đã từng đoán tạo qua thần binh lợi khí chưa? Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, không cho Chu Bát Thất chút hi vọng nào, nói: - Chưa. Vẻ mặt Chu Bát Thất nhất thời trở nên trắng bệch, lão thì thào nói: - Ngài là lần đầu tiên Đoán tạo thần binh lợi khí? Hạ Nhất Minh nghiêm túc nói: - Đúng vậy. Lúc này không có Sở lão ca bên cạnh nhắc nhở, ta cũng không dám quả quyết nắm chắc bao nhiêu phần. Chu Bát Thất cùng Dương Hạo nhìn nhau cười khổ. Xem ra số tài liệu này sắp thành phế liệu rồi. Hạ Nhất Minh khoát tay nói: - Hai vị. Ta muốn bắt đầu rồi. Hai người lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng cáo lui. Bất quá khi rời khỏi Đoán tạo thất, vô thức cả hai cùng thở dài một tiếng. Nhưng trong lòng họ quả thật rất hâm mộ Hạ Nhất Minh Tôn giả. Nếu là người khác muốn làm như vậy căn bản không có khả năng được đáp ứng, nhưng Hạ Nhất Minh khi đưa ra yêu cầu này, bọn họ nhất định sẽ cung cấp tài liệu, hơn nữa ngay cả bớt lại một hai phần cũng không được. Đây chính là tác dụng của thực lực, bất luận làm chuyện vô lý hơn cũng được. Chu Bát Thất khẽ lắc đầu, lão rời khỏi Đoán tạo thất chạy về phía bên kia sườn núi. Khi lão tới nơi này, đám Tôn giả vẫn như cũ bàn tán xôn xao. Nguyên nhân chính là cơ hội hiếm có như vậy, bất luận ai cũng không muốn lãng phí. Bọn họ đều đưa những điều bản thân tâm đắc ra trao đổi, cho dù là Nam Cương Lệ Giang Phong phụ tử trong trường hợp này cũng rất được hoan nghênh. Dù sao với sự am hiểu về Hỏa hệ công pháp của bọn họ đối với bất kỳ người tu luyện Hỏa hệ nào cũng có lực hấp dẫn không nhỏ. Vì một bước tiến thêm trên con đường võ đạo, hạ thấp mặt mũi chút có tính là gì? Chỉ là khi Chu Bát Thất trở lại nơi này, tất cả không hẹn mà cùng ngừng nói, đồng thời ánh mắt hướng về lão đầy dò xét. Chu Bát Thất thân thể run lên, lão mặc dù là Nhất đường thiên cường giả nhưng khi bị nhiều Tôn giả như vậy nhìn vào, cảm giác thật sự vô cùng khó chịu. Ngã Văn Bân ho nhẹ một tiếng, nói: - Hạ Tôn giả tiến vào Đoán tạo thất rồi sao? Mọi người lúc này mới thu hồi ánh mắt, bất quá không tiếp tục nói chuyện mà im lặng như đợi câu trả lời của Chu Bát Thất. Chu Bát Thất lúc này mới biết, đám người này mặc dù biểu hiện vẻ không quan tâm nhưng trong lòng bọn họ đây thực sự là vấn đề nghiêm trọng. Lão không dám giấu giếm, lập tức đem tất cả những chuyện vừa xảy ra tại Đoán tạo thất kể lại. Khi lão nói tới yêu cầu của Hạ Nhất Minh về tài liệu, Phương Thịnh nhíu mày nói: - Thật là kỳ lạ. Chẳng lẽ Hạ Tôn giả có ý định làm một kiện thần binh lợi khí Kim hệ? Hắn mặc dù không am hiểu Đoán tạo thuật nhưng hảo hữu hắn là Chư Quan Hảo về phương diện này rất tinh thông. Ở cùng nhau một thời gian dài, Phương Thịnh cũng có chút am hiểu, đặc biệt là với tài liệu đoán tạo thần binh lợi khí càng nắm rõ hơn. Chu Bát Thất kinh ngạc nhìn Phương Thịnh, thật thà nói: - Phương Tôn giả nói không sai. Hạ Tôn giả đích thực đã nói qua muốn đoán tạo một kiện thần binh lợi khí. Phương Thịnh mỉm cười, nói: - Chỉ bằng những tài liệu này, muốn Đoán tạo một kiện thần binh lợi khí e rằng khả năng thành công rất thấp. Cho dù thành công đi nữa, chri e đưa một vị Tân Tôn giả yếu nhất ở đây sử dụng bọn họ cũng không cần, bởi vì không ai muốn sử dụng một kiện thần binh lợi khí thấp kém cả. Ngã Văn Bân mỉm cười nói: - Phương huynh. Thiên Trì nhất mạch chúng ta đệ tử không ít. Cho dù xui xẻ tạo ra thần binh lợi khí thấp kém e rằng cũng tranh nhau sử dụng. Lão nói câu này không cứng không mềm, Phương Thịnh sau khi nghe được sắc mặt khẽ biến nhưng lập tức khôi phục bình thường. Cho dù thần binh lợi khí cấp thấp không thích hợp để các vị Tôn giả cùng những người có tiềm năng trở thành Tôn giả sử dụng. Nhưng đối với tuyệt đại đa số những người không thể tiến giai lên Tôn giả hay Tiên thiên cảnh giới mà nói, có thể có được một kiện thần binh lợi khí, bất luận là cấp bậc nào bọn họ cũng nguyện ý sử dụng. Hoa Thụy Kim đột nhiên mở miệng nói: - Hạ Tôn giả trước đây đã từng đoán tạo thần binh lợi khí chưa? Chu Bát Thất vẻ mặt già nua khẽ đỏ bừng, nói: - Hạ Tôn giả nói, trước đây chưa từng thử qua. Vũ Mạc Phi cười ha ha tiếp lời: - Theo ta được biết, Hạ Tôn giả không chỉ là lần đầu đoán tạo thần binh lợi khí mà còn là lần đầu tự tay đoán tạo. Lời này vừa nói ra, mọi người trong phòng đồng thời có suy nghĩ. Lần đầu đoán tạo đã muốn đoán tạo một kiện thần binh lợi khí, người này rốt cuộc là thiên tài hay là kẻ điên.