Kim Chiến Dịch sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng, gã suy nghĩ một hồi, sau đó lắc đầu nói - Trước kia ta mời ngươi làm Khách Khanh Tôn giả của Linh Tiêu Bảo Điện, ngươi cũng không đồng ý. Hạ Nhất Minh xuy một tiếng, nói: - Nói nhảm. Ta vì ước định hai mươi năm cùng với Đồ Đằng nhất tộc, không muốn Linh Tiêu Bảo Điện dính vào. Kim Chiến Dịch hai hàng chân mày nhíu lại, hào khí bốc lên, nói: - Hạ huynh. Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta lẽ nào sợ chuyện đó sao? Hạ Nhất Minh cũng học bộ dáng của gã, nhíu mày, nghiêm túc nói: - Đây là chuyện của ta, không cần người khác nhúng tay. Kim Chiến Dịch bất đắc dĩ vỗ trán, nói: - Ta nhận lời cũng được. Bât quá sau khi phó ước, ngươi nhất định phải nhận lời. Hạ Nhất Minh không chút do dự gật đầu, nói: - Được. Chúng ta trao đổi. Kỳ thực trước đây danh tiếng của Kim Chiến Dịch mặc dù khá lớn nhưng còn chưa được ttt coi trọng. Bất quá lần luận võ vừa rồi hắn trong sinh tử quang hóa thần binh thành công, điều này đủ khiến bất cứ thế lực nào động tâm. Có thể quang hóa thần binh, chẳng khác nào bước một chân lên con đường tấn giai Ngũ khí triều nguyên cảnh giới. Nhiều Tôn giả thiên phú ngút trời cũng phải dừng lại ở bước này, cuối cùng không thể tiến vào hàng ngũ Ngũ khí triều nguyên Tôn giả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Bởi vậy khi Kim Chiến Dịch thành công quang hóa thần binh, địa vị của hắn thậm chí còn vượt qua Hạ Nhất Minh. Dù sao Hạ Nhất Minh cũng không biểu hiện quang hóa thần binh, bởi vậy bất luận là ai cũng không dám khẳng định hắn sẽ tấn giai thành công. Điều này cũng đã được vô số thiên tài đi trước chứng minh. Kim Chiến Dịch trầm ngâm một chút, nói: - Được. Chúng ta trao đổi. Chỉ một câu nói ngắn ngủi của hai người đối với môn phái của họ có thể nói là một sự kiện vô cùng trọng đại. Bất quá cũng chỉ với giao tình cùng thân phận của họ mới có thể hào sảng làm được chuyện này. Đổi lại là người khác tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy. Hạ Nhất Minh nhìn mọi người trong phòng đột nhiên trong đầu xuất hiện ý nghĩ, hắn đi tới trước mặt Ngã Văn Bân nói: - Ngả huynh. Ngã Văn Bân vốn đang bận rộn vẫn tập trung chú ý, nói: - Hạ huynh. Có chuyện gì? Lão vốn là Tôn giả lâu năm tại Thiên Trì nhất mạch, căn bản không cần phải chu đáo như thế, làm như vậy sẽ tự hạ thấp bản thân, thậm chí khiến người ta hoài nghi. Bất quá đối mặt với Hạ Nhất Minh, bất luận là tiềm lực hay thực lực nắm giữ cũng đủ để Ngã Văn Bân làm vậy. Hạ Nhất Minh khẽ đưa tay vuốt sống mũi, nói: - Ngả huynh. Tiểu đệ muốn mượn Luyện khí thất, hơn nữa muốn một chút tài liệu. Không biết Ngả huynh có thể trợ giúp một chút không? Khi Hạ Nhất Minh tìm tới Ngã Văn Bân, lỗ tai mọi người không khỏi dựng lên, sau khi nghe được lời này của hắn tất cả ngơ ngác nhìn nhau cho dù là đám Tôn giả tới từ Đại Thân cũng không ngoại lệ. Bọn họ mặc dù biết Sở Hạo Châu là một vị Đoán tạo sư hiếm có, nhưng lúc này bên cạnh Hạ Nhất Minh không có nhân vật tuyệt đỉnh kia, bởi thế bọn họ đã âm thầm phỏng đoán ý đồ của hắn. Thậm chí có người còn hoài nghi, chẳng lẽ vị Sở Hạo Châu kia đã tới Thiên Trì, hơn nữa lại còn có ý định đoán tạo thần binh lợi khí. Ngã Văn Bân có chút ngẩn ra, sau đó cười nói: - Hạ huynh đệ nói đùa. Ngươi cũng là Tôn giả bổn môn, việc nhỏ này còn cần thông qua ta sao? Lão nhìn Chu Bát Thất gật đầu, nói: - Dẫn Hạ huynh đệ tới Luyện đan thất. Phân phó một tiếng, cần tài liệu luyện đan gì cứ thoải mái chọn lựa. Chu Bát Thất cung kính vâng mệnh, bất qua trong lòng hoài nghi, sư phụ nói Luyện đan thất sao? Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói: - Ngả huynh. Tiểu đệ muốn tới Luyện khí thất chứ không phải Luyện đan thất. Ngã Văn Bân lúc này mới giật mình. Lão vừa rồi dĩ nhiên không nghe rõ ràng, vốn tưởng rằng Hạ Nhất Minh nói nhầm, nên cố ý sửa lại, không ngờ chính mình nghĩ sai rồi. Lão sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: - Hạ huynh đệ. Theo lão phu biết, ngươi tại Hoành sơn cũng như Linh Tiêu Bảo Điện học tập Luyện đan thuật chứ không phải là Đoán tạo thuật. Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, tủm tỉm cười, nói: - Tiểu đệ biết. Bất quá lúc này ta có chút hứng thú với Đoán tạo thuật nên muốn thử một chút. Những lời này vừa nói ra, mọi người ở đây ngay cả không phải Tôn giả như Vu Kinh Lôi cùng Chu Bát Thất cũng không khỏi nhăn mặt. Nhưng chỉ nháy mắt vẻ mặt những người này đã tự nhiên như thường. Bọn họ không hẹn trong đầu thầm xuất hiện ý nghĩ coi thường. Bất luận là tu luyện võ đạo, Luyện đan chi đạo hay Đoán tạo chi đạo đều đòi hỏi tập trung toàn bộ tinh lực. Trên thế giới này, Tôn giả Luyện đan sư hay Tôn giả Đoán tạo sư đều không phải là hiếm, bất quá cao thủ tầng tầng lớp lớp như vậy nhưng khi đạt tới Tôn giả cảnh giới đồng thời vừa là cao thủ Luyện đan sư cùng Đoán tạo sư tuyệt đối không có. Bao nhiêu thế hệ trải qua cũng chưa từng có nhân vật như vậy xuất hiện. Sức người có hạn, câu nói này mỗi người khi tiếp xúc với võ đạo đều đã từng được trưởng bối của mình dặn qua. Nếu muốn tinh thông tất cả mọi thứ khẳng định cuối cùng sẽ không thu hoạch được gì. Bởi thế mọi người tai nghe Hạ Nhất Minh lên tiếng muốn đồng thời tu Luyện đan thuật cùng Đoán tạo thuật, từ đáy lòng họ xuất hiện cảm giác xem thường. Hạ Nhất Minh có suy nghĩ như vậy quả thực là khinh thường vô số bậc tiền bối, dĩ nhiên bị mọi người coi thường. Kim Chiến Dịch nhíu mày nhưng ngại ở đây đông người, không tiện mở miệng khuyên can. Về phần Vu Kinh Lôi muốn khuyên nhưng đối mặt với Hạ Nhất Minh lúc này, lão chỉ cười khổ một tiếng. Ngã Văn Bân nhìn Chu Bát Thất, nói: - Việc nhỏ này Hạ huynh đệ tự mình làm chủ là được. Hạ Nhất Minh nhìn lão khẽ gật đầu, hài lòng đi theo Chu Bát Thất. Bách Linh Bát vẫn một tấc không rời sau lưng hắn, thật xứng với chức bảo tiêu như hình với bóng. Mọi người thấy được cảnh này không khỏi hâm mộ trong lòng. Nếu có được một vị cao thủ đỉnh cấp như vậy bên người, địa vị của họ cũng đề thăng khắc hẳn lúc này. Hạ Nhất Minh sau khi rời khỏi phòng, Kim Chiến Dịch lập tức đi theo. Gã nghiêm mặt, nói: - Hạ huynh đệ. Ngươi thật sự muốn học tập Đoán tạo thuật sao? Hạ Nhất Minh gật đầu xác nhận, chân thành nói: - Không sai. Ta phát hiện Đoán tạo thuật tương đối thú vị. Nếu có thể tự tay làm ra thần binh lợi khí cho mình, ắt hẳn với tu vi võ đạo càng nhiều chỗ tốt. Hắn nói ra những lời này không khỏi nghĩ tới ảo giác trong phòng khi đó. Nếu có thể tùy ý phóng thích loại ảo giác này, như vậy bất luận trước mặt hắn là địch nhân cường đại ra sao, hắn cũng có tự tin chiến thắng. Đương nhiên nếu muốn đoán tạo sáu kiện vật phẩm như vậy xem chừng khó khăn còn không kém hơn bao nhiêu so với đoán tạo một kiện thần khí mô phỏng, bởi thế Hạ Nhất Minh cũng không có ý định lập tức rat ay. Kim Chiến Dịch lắc đầu, than nhẹ một tiếng, nói: - Hạ huynh đệ. Ta biết ngươi thiên phú đặc biệt. Bất luận tu luyện võ đạo, hay Luyện đan thuật cũng đạt tới cảnh giới cực cao. Hơn nữa tuổi ngươi còn trẻ, thành tựu sau này sẽ càng thêm to lớn. Nhưng sức người có hạn, ngươi lựa chọn tu luyện hai đường đã đủ tiêu hao tinh lực cả đời rồi. Nếu còn tiếp tục phân tâm nữa e rằng không phải là lựa chọn tốt nhất. Hạ Nhất Minh đưa tay sờ sống mũi, hắn biết Kim Chiến Dịch nói đều theo khuôn vàng thước ngọc trước đây, hơn nữa nếu không phải quan hệ thân thiết như huynh đệ, gã tuyệt đối không có khả năng nói với mình những lời này. Do dự một chút, Hạ Nhất Minh nói: - Kim huynh. Shc từng nói qua, ta có thiên phú đoán tạo cực cao. Hơn nữa về phương diện này đã chỉ điểm rất nhiều. Tiểu đệ cũng có hứng thú với nó, bởi thế muốn thử xem có thể đạt chút thành tựu nào không? Kim Chiến Dịch nhướng mày, khinh thường nói: - Sở lão ca nói ngươi có thiên phú đoán tạo. Hác Đồng sư thúc nói ngươi có thiên phú luyện đan. Bản thân ngươi có thiên phú tu luyện. Nếu sau này có ai nói ngươi còn thiên phú khác ngươi cũng muốn học theo sao? Hạ Nhất Minh giật mình, nhất thời cảm thấy nghẹn lời. Kim Chiến Dịch nghiêm mặt, nói: - Hạ huynh đệ. Ngươi muốn thử đoán tạo ta cũng không phản đối. Nhưng ta nghĩ ngươi cần phải biết, muốn đạt tới đỉnh cao một mặt nhất định phải đánh đổi. Chọn hay bỏ đều là quyết định khó khăn. Nếu bỏ đi lựa chọn tốt e rằng quay đầu lại cũng đã muộn rồi. Hạ Nhất Minh nhìn Kim Chiến Dịch hành lễ thật sâu, mặc dù không nói gì nhưng bằng hành động biểu đạt hoàn toàn ý tức của hắn. Kim Chiến Dịch thở dài một hơi, gã đã hiểu chọn lựa của Hạ Nhất Minh, bắt đắc dĩ nói: - Bất quá tuổi ngươi còn trẻ, hẳn có thể lựa chọn nhiều hơn so với người khác. Ngươi có thể thử nghiệm đoán tạo nhưng vẫn nên nhớ lấy hai chữ "chọn, bỏ" Hạ Nhất Minh lên tiếng xác nhận sau đó xoay người theo Chu Bát Thất rời đi. Chu Bát Thất mặc dù hoàn toàn đồng ý với Kim Chiến Dịch nhưng lão biết Hạ Nhất Minh chọn lựa thế nào cũng không tới lượt lão mở miệng. Nhìn đám người Hạ Nhất Minh rời đi, Kim Chiến Dịch trong lòng cũng không biết có tư vị ra sao. Bất luận Sở Hạo Châu hay Hác Đồng đều là những nhân vật đỉnh cấp trong lĩnh vực của họ. Bọn họ đồng thời nhìn trúng Hạ Nhất Minh có thiên phú trong lĩnh vực của mình. Nhưng đối với Kim Chiến Dịch mà nói, gã hi vọng nhất là Hạ Nhất Minh có thể bỏ đi cả hai mà tập trung toàn bộ tinh lực vào võ đạo. Chính như lời gã nói, chọn cùng bỏ, chỉ có thể xem bản thân Hạ Nhất Minh lựa chọn thế nào mà thôi.