Áo Mũ Chỉnh Tề làm cho hắn một vết thương khiến cho hắn trở nên không tín nhiệm bạn trên mạng nữa, nhưng Thiên Nguyên Sát Na lại không chút nào phòng bị đem tài khoản đưa cho hắn, phần tín nhiệm này làm cho Kim Hạ cảm động, đồng thời, hắn đem tài khoản mật mã của hắn nói cho Thiên Nguyên Sát Na, để y hỗ trợ nuôi. Thiên Nguyên Sát Na tỏ vẻ: Tôi một chút cũng không muốn phần này tín nhiệm của cậu (@﹏@)
Kim Hạ không cho y đường sống cò kè mặc cả, y như là nô dịch của hắn.
Năm mới, Fantasy’s World đổi mới hệ thống kỹ năng cuộc sống, nhóm tiểu hào của Kim Hạ khá bận rộn.
Vì ngày này hắn chuẩn bị thật lâu, kho hàng của năm mươi tiểu hào chất đầy vật liệu mà hắn thu được với giá rẻ. Những vật liệu này trước lúc hệ thống kỹ năng cuộc sống ra cùng đồ bỏ đi chẳng khác gì nhau. Bình thường ngoạn gia có tâm tư chơi một đống tiểu hào chỉ vì đống vật liệu này, còn không thì là ném không thì bán, thấy bên cạnh có người thu với giá tương đối liền bán toàn bộ đi.
Vật liệu của Kim Hạ cùng nghiệp vụ của công hội không so sánh được, nhưng cũng có chút quy mô, dù hắn rèn đầy đủ độ thuần thục kỹ năng còn có thể dư.
Fantasy’s World mở bốn chức nghiệp cuộc sống: dược sư, trù sư, thiết tượng, tài phùng, mỗi nhân vật chỉ có thể chọn một loại trong bốn, vật liệu chỉ có thể thông qua đánh quái và xoát phó bản có được. Kim Hạ không ngoài ý muốn chọn thiết tượng.
trù sư: nấu ăn
thiết tượng: thợ rèn
tài phùng: may mặc
Bốn chức nghiệp này, dược sư và trù sư dùng kinh phí đầu tư ít, thích hợp cho ngoạn gia bình dân. Thiết tượng và tài phùng thì khá cao, thích hợp cho ngoạn gia thích nạp nhân dân tệ chơi.
Dược sư và trù sư thông qua phó bản có được Sách chế dược vĩnh viễn và Sách dạy nấu ăn, một lần thu hoạch, được lợi chung thân.
Mà thiết tượng, tài phùng thì khổ hơn, trang bị đồ chỉ của bọn họ như nhau, bình thường xoát phó bản có được trang bị lam, tỉ lệ xoát ra {đồ tím} rất thấp. Mà Tháp vinh quang được công nhận là phó bản có độ khó nhất trong game, với người chuyên xoát {đồ tím} và cam trang, có thể nói, Kim Hạ có thể làm giàu được hay không thì phải nhìn xem người hắn thưởng thức như thế nào!
đồ chỉ: theo 2 nghĩa, đầu tiên trong QT thì ghi là khuôn mẫu. Còn mình thì theo game mình chơi nó có nghĩa như sau: là trang bị lấy làm khuôn mẫu, từ đồ trắng (thấp nhất) cho đến trang bị tím, cam (cao nhất), sau khi có được + thêm sách chế tạo chỉ cho riêng mỗi món đó thì có thể tạo ra 1 trang bị chất lượng, rồi tự cường hóa lên trở thành trang bị, vũ khí độc nhất hoặc ai may mắn thì tạo ra được các chỉ số cao nhất. Rồi đem bán.
Đại đa số ngoạn gia không cách nào phá được Tháp vinh quang, Xiêm Y Xốc Xếch bắt đầu hành trình của hắn!
Mà Thiên Nguyên Sát Na, bắt đầu đi khổ ép bán vật liệu.
“Cam trang cấp 50 sau tầng 45 mới có.”
“Cậu hôm nay đã xoát được nó chưa?”
“Chưa, xoát được cam trang cấp 45, tôi bán mất rồi.”
“Bao nhiêu?”
“Cũng tạm, ba trăm mà thôi, cấp 45 đã quá hạn.”
“Không tệ a, một ngày kiếm được ba trăm, một tháng cũng gần một vạn.”
Ngày thứ hai, ngày thứ ba. Nhân phẩm của Kim Hạ lại dùng hết rồi, không thu hoạch được gì. Nhưng là! Cái kia chết tiệt mặt người dạ thú kia lại xoát được trang bị cam cấp 50, hoặc là vũ khí! Kim Hạ ngắm thấy miếng cơm tất niên ăn không được ngon, rất buồn bực, kể từ khi gặp phải Thiên Nguyên Sát Na, vận khí của hắn lại bắt đầu kém.
“Thiên Nguyên, đưa hào anh đây, tôi đi xoát.”
“Gần sang năm mới, cậu lại vào game?”
“Năm mới vui vẻ.”
“Năm mới vui vẻ.”
“Tôi lên.”
“…”
Hắn đối với tiết mục cuối năm không có hứng thú, thà rằng đóng cửa lại trốn ở trong phòng chơi game cũng không muốn cùng người nhà ở chung một xem mấy tiết mục nhàm chán cuối năm, Kim Lăng nói hắn quá lạnh mạc, ngay cả người nhà mình cũng không thể hòa tan sự lạnh lùng. Kim Hạ hoàn toàn không muốn, nhưng tuổi càng lớn hắn càng muốn tránh người nhà, mỗi lần ở cùng một chỗ, hàn huyên chỉ có hai chủ đề đơn giản, công việc, kết hôn. Phiền đến chết.
Điều khiển nhân vật Thiên Nguyên Điện Hạ xoát tháp, đối với Tháp vinh quang quen thuộc đến nhắm mắt lại cũng có thể qua cửa, hắn không yên lòng phá hết tháp, quay đầu lại xem tay nải thu thập được gì, phát hiện một cái đồ chỉ —— “Phi Hồng chi diễm pháp trượng “.
Giật mình, Kim Hạ cả người thanh tỉnh!
Phi Hồng chi diễm hệ liệt sáo trang, cam trang cấp 50, đúng là năm mới đổi mới đẩy ra trang bị mới nhất mạnh nhất! Được xưng tụng thần trang, tùy tiện một đồ chỉ vũ khí lên giá ít nhất cũng 500, mà chức nghiệp pháp sư lại hấp dẫn như vậy, giá tiền vũ khí lại tăng cao gần một ngàn!
Hệ thống kỹ năng cuộc sống mới ra chưa tới năm ngày, trên diễn đàn đã xuất hiện ba món cam trang cấp 50, trang bị nào cũng bị người thiên giới lấy đi. Ai cũng muốn có được trang bị mạnh nhất mới nhất, ngoạn gia nhân dân tệ ở phương diện này sẽ không keo kiệt. Nhưng tỉ lệ rơi Phi Hồng chi diễm đồ chỉ, cùng với {đồ tím} và cam trang vẫn là chủ lưu nhất.
Xoát phó bản ra được cam trang Mạt Nhật cấp 50 cũng bình thường, trước khi Phi Hồng chi diễm hệ liệt ra nó là trang bị mạnh nhất, nhóm cao thủ xem nó như một lựa chọn. Xiêm Y Xốc Xếch chính là cả một ngày có được sáo trang Mạt Nhật, sử dụng vũ khí là “Mạt Nhật chi chiến đấu trường mâu”, trước mắt đem cường hóa đến 9, thuộc tính đều đã đánh tốt, cầm đi bán ít nhất một ngàn năm.
Hắn hiện tại rối rắm chính là, rốt cuộc là tiếp tục dùng Mạt Nhật, hay là đem Phi Hồng chi diễm chế tạo tư dụng?
Phi Hồng chi diễm công kích so với Mạt Nhật cao hơn hai nghìn năm trăm, quá cao! Nhưng Mạt Nhật trước mắt cũng ổn, dù sao nếu có ai đó mặc được Phi Hồng chi diễm không phải là có tiền thì chính là đế nhân phẩm.
Rối rắm hồi lâu, hắn rốt cục nhớ tới một vấn đề —— ID này là của Thiên Nguyên Sát Na.
Gọi điện thoại đem chuyện nói với Thiên Nguyên Sát Na, y không có nửa điểm kích động, hết sức bình tĩnh: “Đồ chỉ là Thiểm Thiểm xoát được, Thiểm Thiểm tự quyết chứ sao.”
“Tôi bán đem tiền chia anh một nửa.”
“Tiền mừng tuổi?”
“Ừ.”
“Tôi cảm thấy hay là để bản thân mặc thì tốt hơn.”
“Mạt Nhật là được rồi.”
“Cày phó bản thì được, nhưng PK trang bị càng mạnh càng tốt đúng không!”
Thiên Nguyên Sát Na nói có lý, trò chơi này cường thủ như mây, ít nhất với các huynh đệ hắn, mấy người đó kỹ thuật cũng khá, dưới tình huống có trang bị tương đối khá sẽ có phần thắng nhiều, nhưng nếu như trang bị hắn kém bọn họ một đoạn, ưu thế của hắn sẽ không còn tồn tại, sẽ ảnh hưởng đến địa vị bá chủ của hắn trên bảng PK, đây cũng là thứ hắn quan tâm nhất.
cường thủ: chơi giỏi, trái nghĩa với thủ tàn
Vừa muốn kiếm tiền vừa muốn chơi, cá và hùng chưởng không thể có cả hai, Kim Hạ nói: “Nếu như ngày mai lại xoát ra một cam trang đồ chỉ, tôi sẽ để mình mặc.”
Mùng một, Kim Hạ ngay cả dùng hai số xoát cũng không thu hoạch được gì, cuối cùng đem Phi Hồng chi diễm pháp trượng chế tạo, lên bán ba ngàn.
Ngày thứ hai đã bị người chụp đi, Kim Hạ gọi điện thoại nói cho Thiên Nguyên Sát Na: “Đưa số tài khoản của anh cho tôi, tôi gửi một nửa qua cho anh.”
“Ách, cậu nói thật? Không cần, coi như tôi tặng cậu tiền mừng tuổi.”
“… Tôi là người không thích khách sáo, anh không lấy tôi sẽ không khách khí.”
“Không cần phải khách khí.”
Bỗng dưng chiếm được tiện nghi, Kim Hạ lại muốn bồi bổ cho đối phương cái gì đó, chính là Thiên Nguyên Điện Hạ toàn bộ đều là Mạt Nhật, vũ khí + 15, so với hắn còn khí phách hơn. Thiên Nguyên Điện Hạ cái gì cũng không thiếu, y là ngoạn gia nhân dân tệ, rất chịu đập tiền.
“Thiên Nguyên, gần đây anh rất ít lên mạng, đang làm gì đó.”
“Chơi tiểu hào.”
“Chức nghiệp gì?”
“Chiến pháp sư.”
Kim Hạ cảm thấy ngoài ý muốn: “ID tên gì? Thêm bạn.”
“Duy Tâm.”
“…”
Duy Tâm, Kim Hạ đối với cái ID này có ấn tượng sâu sắc, là người mua “Thánh Quang Thiên Sứ chi vinh quang” của hắn lại chính là tiểu hào chiến pháp sư của Thiên Nguyên Điện Hạ!
Người này có tiền thật a!
Kim Hạ cảm thán: “Anh thực sự rất có tiền.”
“Tàm tạm tàm tạm.”
“… Tôi nói rồi, bộ kia không đáng giá để anh mua với giá tiền như vậy, công kích so với Phi Hồng chi diễm lại thấp 500, trừ tất cả kỹ năng +1, không có gì đáng giá.”
Kim Hạ vì Thiên Nguyên Sát Na khuyên y không đáng giá, đối phương lại hoàn toàn không đem chút tiền kia có cảm giác gì, mới sâu sắc biết được giàu nghèo chênh lệch, Kim Hạ không nói thêm, thật ra thì hắn còn muốn nói là: với kỹ thuật của Thiên Nguyên Sát Na, mặc Thánh Quang Thiên Sứ chi vinh quang đúng là phí của trời.
Thần trang phải là xứng với thần cấp cao thủ mới hoàn mỹ.
Lễ mừng năm mới chỉ ở nhà chơi game, trừ với việc ngày không cần đi làm không có gì khác biệt, ba mẹ trách hắn chơi game đến phát rồ nửa điểm cũng không có tác dụng, hắn nhất nhất nhận lấy không có nửa câu phản bác, quay đầu lại vẫn như vậy.
Trước khi đi, mẹ hắn kéo tay của hắn nói lời thấm thía: “Con trưởng thành rồi, nên vì mình mà lo liệu.”
Cha hắn ánh mắt chăm chú nhìn vào tờ báo: “Lúc trở về cho cha một đứa cháu, đừng chỉ lo làm việc.”
Kim Hạ không nói lời nào.
Xoay người, mẹ hắn lại kéo tay Kim Lăng: “Làm việc không cần quá cực khổ, một mình ở bên ngoài phải cẩn thận một chút, bị ủy khuất gì nhất định phải nói với mẹ, có bạn trai cũng phải nói với mẹ.”
Cha ánh mắt chuyển hướng Kim lăng: “Khuê nữ nhà ta đã lớn như vậy rồi, những người cùng tuổi con bây giờ đã làm mẹ của hai đứa trẻ rồi đấy.”
Kim Lăng hì hì cười nói: “Con sẽ cố gắng.”
Đi ra khỏi nhà, hai chị em nhìn nhau, đều bất đắc dĩ cười.
Hắn và Kim Lăng ở hai thành thị khác nhau, nhưng trên mạng vẫn ở chung một chỗ, mỗi ngày đều có cảm giác nàng ở bên cạnh mình. Kim Hạ nghĩ, nếu như hắn không ở võng phối, chỉ sợ rằng cách liên lạc với Kim Lăng cũng giống với ba mẹ, ít đến cơ hồ không có, thế nên cuộc sống hắn càng thêm cô độc. Vì vậy, hắn rất cảm ơn võng phối, đem hắn và Kim Lăng liên lạc cùng một chỗ.
Cũng để cho hắn biết rất nhiều người.
Thiên Nguyên Sát Na, Loạn Thế Lưu Tinh, Phong Tranh, Hiên Phi, còn có các vị Đoàn ăn vặt.
Là người hâm mộ, có thể cùng Thiên Nguyên Sát Na trở thành bằng hữu, thậm chí trao đổi số điện thoại di động, đại khái là không có người hâm mộ nào so với hắn thành công hơn, mặc dù hắn không muốn thừa nhận Thiên Nguyên Sát Na là bổn mạng của hắn.
Tình cảm giữa mọi người nhanh chóng ấm lên, được đăng lên nhật báo của Loạn Thế Lưu Tinh. Bọn họ năm người, thiên nam hải bắc ở năm địa phương khác nhau, có công việc riêng cuộc sống riêng của mình, muốn tụ hội thật không dễ dàng. Phong Tranh nói thẳng y đang là học sinh, không có tiền để bay qua lại ở Trung Quốc.
Hắn làm việc ở thành phố N, Thiên Nguyên Sát Na ở thành phố S.
“Thiểm Thiểm, nói cho cậu biết một sự kiện, tôi được điều đến thành phố N làm việc, chúng ta gặp mặt được không?”
“Tôi không rảnh.”
Đối với người không thích cùng bạn trên mạng trao đổi ảnh chụp như Kim Hạ mà nói, gặp mặt hắn cũng khá là bài xích. Cùng các vị Đoàn ăn vặt tụ hội, cũng là do Kim Lăng kéo hắn đi. Nếu một ngày nào đó Loạn Thế Lưu Tinh nói rằng muốn gặp hắn, đang ở quán cà phê đối diện công ty hắn, hắn chưa chắc đã đi.
Nghe ra ý cự tuyệt của Kim Hạ, Thiên Nguyên Sát Na không nhắc lại nữa.
Không bao lâu sau Kim Hạ nghe Kim Lăng nói ở thành phố N có rất nhiều người trong võng phối, vừa nghe đại thần đến thành phố N, một số người bắt đầu tổ chức tụ hội, bao gồm Kim Lăng ở cách thành phố N một giờ đường xe cũng muốn tới tham gia náo nhiệt, để thấy tận mắt đại thần.
“Đệ, đến lúc đó em phải chứa chấp chị.”
“Ở khách sạn đi.”
“Em, em không thể vô tình như vậy!”
“Tổng giám đốc của công ty em bị điều đi, nên chén cơm em khó có thể giữ được, đến lúc đó em sẽ đầu nhập vào chỗ chị.”
“Gì gì gì? Tổng giám đốc bổ nhiệm em từ thực tập thành chính thức bị điều đi?”
“Ừ. Nữ nhân viên trong công ty khóc một mảng lớn, là kim cương vương lão ngũ a, bay mất rồi.”
“Giọng nói của em sao nhìn có chút hả hê? Thật cao hứng? Em đối với người cao phú suất hâm mộ ghen tị?”