Tình huống này không ai có thể dự liệu được.
Tổ tiên của tứ đại thế gia vào sinh ra tử cuối cùng cũng chỉ cướp về một cái hộp sắt như vậy. Bọn họ lật đi lật lại cái hộp sắt thì cái gì cũng không phát hiện ra.
Bọn họ không tin chuyện này xảy ra mà thôi, bọn họ còn tưởng trong chiếc hộp này có bảo vật gì. xem tại Trà Truyện
Cuối cùng bảo vật đều không tìm thấy mà chỉ có một phế vật.
- Ha ha.
Một vị trưởng lão của Đạm Thai gia thấy tình huống này thì thở không ra hơi mà cười nói:
- Ta hoàn toàn có thể khẳng định đây chỉ là một quyển kinh thư thế tục ở phàm nhân giới, đối với thế giới phàm nhân thì thật quý giá, nhưng đối với giới huyền sĩ chúng ta thì hắc hắc…
Nói đến đây hắn hơi ngưng lại một chút, hiển nhiên mọi người đều hiểu rõ ý tứ của hắn.
Không ít người im lặng, ở phàm nhân thế tục có rất nhiều thứ quý giá giống như là châu ngọc trang sức, hoặc một món đồ cổ, một bộ xiêm y, một thanh đoạn kiếm, một quyển phật huyết bảo kinh. Những thứ này có ý nghĩa kỷ niệm sưu tầm, hoài niệm, giá trị thực tế không quá nhiểu, nhưng bọn họ sẽ cẩn thận cất giữ như bảo vật. Tuy nhiên đối với giới huyền sĩ mà nói, tất cả chỉ là một đống phế phẩm.
- Hoặc là nó là một quyển bí kíp, chỉ có điều xem ra nó chỉ hơn hôi giai đê cấp bí kíp một bậc, chưa tới hôi giai cao cấp, gọi là một quyển hôi giai trung cấp bí kíp cũng được.
Vị trưởng lão của Đạm Thai gia này tiếp tục nói.
Dĩ nhiên hắn có lý do để vui mừng, nếu như chuyện này xảy ra ở trong Đạm Thai gia tộc thì bọn họ cũng sẽ khó hiểu giống như Diệp gia mà thôi. Bọn họ vốn đang mất hứng vì đồ vật này đang ở trong tay mình mà bị Diệp gia cướp đi, bây giờ thấy trong hộp sắt chẳng có thứ gì quý giá thì dĩ nhiên là vui mừng, khó trách vị trưởng lão kia lại cao hứng như vậy.
Nếu như không phải Diệp Bạch chiến thắng Đạm Thai Tử Nguyệt thì rơi vào tình huống này hiện nay sẽ là Đạm Thai gia tộc bọn họ. Hóa ra những thứ mà mọi người cẩn thận cất giấu chỉ là một phế vật.
- Này, các ngươi nhìn xem, ở đây có một đồ án cổ quái giống như bốn chiếc chìa khóa.
Đột nhiên một vị trưởng lão La gia la hoảng lên, hắn ở bên phải Diệp Thiên Vấn, sau khi thấy Diệp Thiên Vấn lật sách thì mới phát hiện ở bìa sau của quyển sách xuất hiện những đồ án kỳ quái giống như là bốn chiếc chìa khóa. Nếu như không cẩn thận xem thì sẽ không phát hiện ra được.
Diệp Thiên Vấn nhìn qua, quả nhiên ở đó có song giác bốn vó ngửa mặt lên trời mà rống, trong miệng tựa như phun ra một luồng sáng. Ở trên mặt của bốn chiếc chìa khóa lúc trước cũng có đồ án này.
Chỉ có điều ngoại trừ đồ án đó ra thì ở bên trong quyển sách một chữ cũng không có, xem ra đây là một quyển quái thư trống rỗng. Tâm tình của Diệp Thiên Vấn lúc này không tốt, hắn tưởng rằng mình sẽ chiếm được một đại tiện nghi, ai biết cuối cùng lại trở thành trò cười cho mọi người như vậy.
Vị trưởng lão kia lại thấp giọng cười nói tiếp:
- Diệp gia chủ, quyển sách này có một đồ án, rõ ràng là bảo vật của gia tộc nào đó, chỉ là không biết tại sao lại lưu lạc đến đây. Tuy nhiên nó chắc chắn là vô cùng trân quý, gia chủ phải giữ gìn cho thật tốt. Ta thấy quyển sách này sửa lại tên. Đừng gọi là Bạch Thủ Thái Huyền Kinh nữa mà nên gọi là…
Bạch Tự Thái Huyền Kinh, hoặc là Vô Tự Thiên Thư là hay nhất!
- Không chừng gia chủ cầm về nhà dùng lửa đốt dội nước phơi nắng lại khiến cho chữ hiện ra cũng không chừng, ha ha.
Diệp Thiên Vấn mặc kệ hắn mà thản nhiên nói:
- Tuy không biết đây là kinh thư gì nhưng tuyệt đối nó không đơn giản, bằng không thì sẽ không phòng hộ chu đáo như vậy. Hơn nữa cái hộp sắt này chế tạo một cơ quan khiến cho cường giả huyền tông cũng phải táng đảm, loại vật này nhất định là thứ mà nhà bình thường không thể có được.Vừa rồi trưởng lão nói không thai, dùng lửa đốt, thủy thấm rồi phơi nắng nói không chừng lại có chữ hiện ra. Chỉ là đồ vật này chính là thứ ban thưởng đệ nhất tưởng thưởng cho Diệp Bạch cho nên chúng ta không có quyền phá hỏng nó, phải giao cho hắn thăm dò, mặc kệ thế nào đã quyết định rồi thì phải làm theo, không thể đổi ý.
Vị trưởng lão Đạm Thai gia kia liền ngạc nhiên, không ngờ Diệp Thiên Vấn lại có thể nói như vậy. Hắn thật sự muốn lấy vật này làm phần thưởng cho Diệp Bạch sao?
Diệp Thiên Vấn nhìn nghiêng qua hắn mà cười lạnh nói:
- Người xếp thứ hai chính là Đạm Thai Tử Nguyệt của Đạm Thai gia cũng nhận được một thứ chí bảo, không lẽ Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không chịu nhận phần thưởng thứ hai, lùi về sau một bước, xếp thứ ba sao?
- Không, không được, làm sao có thể như vậy, tuyệt đối không thể!
Vị trưởng lão Đạm Thai gia nghe Diệp Thiên Vấn nói như vậy thì vội vàng từ chối nói:
- Phần thưởng này đã định rồ, không thể sửa lại, vị trí thứ hai cũng không thể sửa.
Diệp Thiên Vấn nhàn nhạt nhìn hắn một cái, mệt mỏi rồi nhìn về phía chúng nhân nói:
- Được rồi, đã có kết quả, cứ theo như kim bảng mà phát phần thưởng.
- Dạ!
Xếp thứ nhất chính là Diệp Bạch của Diệp gia.
Xếp thứ hai chính là Đạm Thai Tử Nguyệt của Đạm Thai gia.
Xếp thứ ba là Diệp Khổ của Diệp gia.
Thứ tư: Tư Đồ Xa của Tư Đồ gia.
Thứ năm: Diệp Khuyết của Diệp gia.
Thứ sáu: La Long Hạc của La gia.
Thứ bảy: Diệp Bồng Lai của Diệp gia.
Thứ tám: Diệp Thiên Nhi của Diệp gia.
Tổng cộng là tám cái tên, chỉ có tên của Tư Đồ Xa là có màu đỏ, tựa hồ như bị bôi đi, ở phía dưới vị trí thứ tám có một dòng chữ nữa là người xếp thứ chín Đạm Thai Thiên Phong.
Nhìn thấy bảng xếp hạng được bày ra, không ít người đều nhìn.
- Thứ nhất chính là Diệp Bạch, trời ạ, điều này có thể sao?
- Đúng thế, thứ nhất chính là Diệp Bạch, ta bây giờ nhìn mà vẫn còn không thể tin, nhất định là ta nhìn lầm rồi.
- Diệp Bạch đúng là thắng, tuy thắng không rõ ràng lắm nhưng đúng là Đạm Thai Tử Nguyệt thiếu chút nữa thì đã chết ở trong tay hắn. Vị trí thứ nhất này của Diệp Bạch quả là không oan.
- Đúng thế, Diệp Bạch này đúng là đạt được vị trí thứ nhất, chuyện này quả là ngoài dự đoán của mọi người. Đạm Thai Tử Nguyệt rớt xuống vị trí thứ hai.
- Đúng thế, chỉ là cái tên Tư Đồ Xa kia tại sao tên tại sao lại bị xóa mất, lại thêm một cái tên Đạm Thai Thiên Phong ở phía đằng sau.
- Chà, điều này thì ngươi không biết rồi, tin tức kém quá, Tư Đồ xa thủ đoạn toàn nhẫn dẫn đến sự phẫn nộ của chúng nhân, Diệp Bạch đã ở trên lôi đài phế bỏ huyền khí của Tư Đồ Xa, Tư Đồ Xa hiện nay đã trở thành phế nhân không thể tu luyện huyền khí cho nên Tử Cảnh cốc dĩ nhiên sẽ gạch tên hắn, thêm một Đạm Thai Thiên Phong ở phía sau.
- Hóa ra là như vậy, vị trí thứ chính không phải là của Đạm Thai Liên Thành hay sao, tại sao bây giờ lại chuyển thành Đạm Thai Thiên Phong, đây là nguyên nhân gì?
- Hóa ra ngươi cũng không biết Đạm Thai Thiên Phong là nhân vật số hai của Đạm Thai gia. Đạm Thai Liên Thành so với Đạm Thai Thiên Phong thì còn kém một chút. Đạm Thai Thiên Phong vận khí không tốt, trong cuộc thi đấu chọn chín trong mười tám gặp phải Diệp Bồng Lai, mà Đạm Thai Liên Thành chỉ phải gặp Tư Đồ Quỷ của Tư Đồ gia cho nên chiến thắng. Lần này đi Tử Cảnh Cốc còn phải tham gia thí luyện cho nên Đạm Thai Liên Thành chủ động nhường danh ngạch cho Đạm Thai Thiên Phong, bởi vì hắn biết rõ thực lực của mình so với bảy người phía trước kém quá nhiều, miễn cho bị mất mặt.
- Hóa ra là như vậy, tin tức của huynh đệ thật linh thông, không biết tôn tính đại danh là chi?
- Đạm Thai Liên Thành.
- A a… Hóa ra là Liên Thành huynh, thật là thất kính, tiểu đệ là La Tam Tài.
Rất nhiều nơi đều diễn ra nghị luận giống như vậy. Rõ ràng là tin tức Diệp Bạch chiến thắng Đạm Thai Tử Nguyệt đã khiến rất nhiều người kinh ngạc.
Cơ hồ hơn phân nửa người ở đây đều nghị luận Diệp Bạch này đột nhiên giống như là Tuệ Tinh quật khởi. Mà lúc này, Diệp Bạch vẫn còn đứng ở trên lôi đài, vẻ mặt thống khổ không thôi.
Cả kinh mạch hắn đều run rẩy một hồi, tựa hồ như bị dao cắt vậy, vừa rồi trận chiến đó tuy hắn thắng nhưng cũng công phải là thắng nhờ thực lực. Đạm Thai Tử Nguyệt quả không hổ danh là thiên tài tuyệt thế nghìn năm khó gặp, luận về thực lực chân chính thì hiện tại Diệp Bạch vẫn còn thua kém so với nàng.
Sở dĩ hắn có thể thắng chính là nhờ vào Tiên Thiên kiếm khí, huyền kỹ lục giai đê cấp công pháp, uy lực mạnh mẽ vô cùng. Tuy nhiên kết quả cũng rất thê thảm, di chứng của huyền kỹ công kích này thật sự là quá lớn.
Diệp Bạch không chịu nổi đau khổ nhưng vẫn cố gắng trấn trụ. Kinh mạch trong cơ thể của hắn trở nên rối loạn.
Hết quyển 1