Ở trong sơn cốc có một đoàn huyết quang bao vây một bóng người, đột nhiên huyết quang biến động, thân hình người ở trong huyết quang đó cũng biến động, nhất thời Huyết Vụ tiêu tán, biến thành từng đạo huyết quang văng về tứ phía, dung nhập vào trong không khí, hoàn toàn biến mất không còn gì nữa.
Mà bóng người kia hô lên một hơi thật dài, đứng lên từ trên mặt đất.
Chính là Diệp Bạch. Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện
Diệp Bạch tìm một nơi vắng vẻ cởi quần áo ra rồi nhảy cả thân hình vào trong hồ nước, đem cả thân hình của mình tẩy rửa một hồi xong, lúc này hắn mới cảm thấy thật sảng khoái. Sau đó Diệp Bạch lên bờ cả người hoàn toàn thay đổi, bừng bừng sinh cơ, toàn thân có một khí chất không thể nói nên lời, thân thể tràn ngập kiện khang, so với trước kia thì mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.
Viên đan dược cao cấp này cuối cùng cũng đã phát huy hoàn toàn, trong thân thể Diệp Bạch lúc này cơ thể đã trải qua sự tinh luyện máu hoàn toàn, trở nên vô cùng rực rỡ, huyết quẩn mạnh mẽ, dày đặc và cứng cỏi, cả người tựa như là một khối cầu sắt vậy.
Cường Cân thuật cùng với Thác Mạch thuật dưới sự trợ giúp của hai viên đan dược đã khiến cho Diệp Bạch tăng cường độ thân thể của mình lên. Cuối cùng Diệp Bạch cũng phát hiện mình đã bước vào cảnh giới Huyền Sĩ trung cấp, có thể bắt đầu tu luyện Hoán Nguyên đại pháp.
Không hổ danh là Hoán Huyết đan, nếu như đổi lại là một viên đan dược đê cấp thì tuyệt đối sẽ không có công dụng này. Trong thời gian này, thanh bào khách đối đãi với hắn chẳng những không tệ ngược lại còn vô cùng tốt, tuy nhiên hắn chưa bao giờ có thói quen đem tính mạng của mình cho người khác giao phó, hắn muốn nắm giữ vận mệnh ở trên tay của mình.
Mà muốn có được năng lực này thì hắn nhất định phải nâng cao thực lực của mình lên. Hiện tại ở đây mặc dù phân tranh chỉ là nhỏ lẻ nhưng đó là tại vì Huyền Tông huyệt vẫn chưa tìm được, một khi Huyền tông huyệt tìm được thì lúc đó sẽ xảy ra một cuộc xung đột nguy cơ. Đến lúc đó, thanh bào quái khách cho dù muốn giúp đỡ cũng chưa chắc có năng lực bảo vệ mình, hết thảy đều phải dựa vào thực lực của mình, không được dựa dẫm vào người khác.
Nếu như trong hỗn loạn kế tiếp mà muốn bảo vệ được mình thì nhất định phải tăng thực lực của mình lên một bậc, đem Kiếm bộ kết hợp với Bàng du quyết, luyện thành một thân pháp Huyền kỹ tuyệt diệu, khi đó thực lực của mình choát ù không đủ thì cũng có thể tự vệ. Diệp Bạch hiện tại cảm thấy càng ngày càng gấp gáp, càng ngày Thanh bào quái khách trở về nhà càng muộn. Đôi lúc Diệp Bạch cảm giác được ở đằng sau núi có một số ít sóng cồn về những cuộc chiến đấu, hơn nữa tất cả đều là những cuộc chiến của Huyền Sư. Tuy rằng ở đây có cấm chế do Thanh bào quái khách đặt ra, Huyền Sư bình thường không thể xông vào nhưng Diệp Bạch cũng phải chuẩn bị cho thật tốt.
Vì vậy sau khi nghỉ ngơi một lát Diệp Bạch lại bắt đầu tu luyện Hoán Nguyên đai pháp. Hoán Nguyên đại pháp này kỳ thật vô cùng đơn giản, chuyển đổi quá trình hoán công không cho Huyền khí bất đồng xung đột ở giữa làm ảnh hưởng đến mình. Diệp Bạch sau khi đột phá tới cảnh giới Trung cấp Huyền sĩ xong, chỉ hai canh giờ sau cả người hắn đã đại thành.
Sau đó hắn bắt đầu chuyển đổi giữa Bàng Du quyết và Kiếm bộ. Lần đầu tiên Diệp Bạch vẫn cảm thấy không thích ứng, nhưng lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư, dần dần Diệp Bạch cũng luyện tập thuần thục, tốc độ chuyển đổi càng lúc cangfn hanh. Cuối cùng, Bàng Du quyết chưa gián đoạn xong thì Kiếm bộ đã sử xuất ra, thân hình của Diệp Bạch lướt trên mặt nữa tựa như là én lướt sóng, vô cùng nhẹ nhàng, chỉ trong chốc lát đã có thể vọt tới hơn chục trượng. Mà Bàng Du quyết chưa hết thì Kiếm bộ ở dưới chân Diệp Bạch đã vận chuyển, làm cho hồ nước văng ra từng luồng bọt, đến khi Kiếm bộ gần hết, Diệp Bạch sắp rơi xuống nước thì Diệp Bạch một lần nữa vận chuyển thân hình, vọt ra tới mấy trượng rồi tiếp tục sử dụng Kiếm bộ.
Cứ như vậy mà tuần hoàn, Diệp Bạch cuối cùng cũng đã đem hai môn thân pháp tu luyện tới mức độ quán thông, ngự thủy như gió, ngự phong như nước.
Diệp Bạch đạp nước mà đi, lăng són mà đứng, toàn thân nhẹ nhàng như chim yến, như lá cây. Mà bởi vì Kiếm bộ có nhiều bước ngoặt công kích cho nên Bàng Du quyết cũng trở nên phiêu hốt quỷ dị khó lường.
Lúc này, Bàng Du quyết hiện tại của Diệp Bạch đã có rất nhiều biến hóa, không còn là Bàng Du quyết như lúc trước nữa. Theo như Kiếm lão nói thì Bàng Du quyết này đã từ mức độ Hoàng giai cao cấp, thăng lên một đẳng cấp, có thể xem như là một môn Hoàng giai đỉnh cấp thân pháp.
Tuy nhiên Diệp Bạch vẫn không hài lòng, đột nhiên hắn nhớ tới ngày trước ở ở Tử Vân Sơ, La Long Hạc dùng Bách Hoa thái bộ, bộ pháp này thật là kinh người, vậy mà hôm nay mình mới đạt tới như hắn, quả thực không tưởng tượng nổi.
Bàng Du quyết mặc dù mạnh mẽ nhưng cuối cùng vẫn có dấu vết có thể tìm ra, mà Bách Hoa Thác bộ thì khiến cho người ta không đoán được, bước trái với quy luật bình thường, lúc mình cho rằng hắn ta sẽ đi về phía bên trái thì hắn lại đi về phía bên phải, lúc mình cho rằng hắn đi về phía bên phải thì hắn lại đi về đằng trước, hết lần này đến lần khác khiến cho người khác không thể đoán ra được. Trong chiến đấu chỉ cần không có quy luật, diễn ra không theo tự nhiên thì sẽ khiến cho người khác cảm thấy ngây ngốc, mà một thoáng ngay ngốc cũng đủ quyết định sinh tử.
Mình có thể đem Đạp Thủy quyết dung nhập vào trong Bàng Du quyết này thì Kiếm bộ kia không phải cũng có thể dung hợp vào trong Bàng Du quyết của mình sao?
Mặc dù mình không có bí kíp Bách Hoa Thác bộ nhưng dù sao cũng đã xem qua một lần, tư tưởng thác bộ này khiến cho Diệp Bạch cảm thấy có hứng thú. Hắn bắt đầu thí nghiệm, giờ đây hắn đã đi theo một con đường riêng. Sau khi quyết định xong, Diệp Bạch đáng lẽ phải bước về phía bên trái nhưng hắn lại bước về bên phải, ban đầu Diệp Bạch cảm thấy rất không quen nhưng hắn tin rằng chỉ cần mình cố gắng thì sẽ thành công, mốt lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần, ba lần không được thì mười lần, một trăm lần.
Cuối cùng Diệp Bạch cũng đã luyện được phản Bàng Du quyết, cả thân hình hắn vừa động thoạt nhìn tưởng chừng như ngả về phía bên trái nhưng trong chớp mắt thân hình đã quỷ dị uốn éo ngoặt sang phía bên phải, lúc này, Bàng Du quyết đã không còn hình dáng lúc trước nữa, sau khi được dung hợp Đạp Thủy quyết, Kiếm bộ rồi còn cả Bách Hoa thác bộ này thì nó đã biến thành một bộ pháp mới.
Tuy nhiên Diệp Bạch vẫn không hài lòng, sau đó hắn lại tiếp tục biến đổi Bàng Du quyết, từ phản chuyển thành chính sau đó lại chuyển thành phản, khiến cho bộ công pháp này càng ngày càng trở nên quen thuộc với mình, cuối cùng muốn chính được chính, muốn phản được phản, hoàn toàn không phụ thuộc vào quy luật, bước thứ nhất ngươi tưởng rằng hắn có thể bước theo đường chính nhưng kết quả lại là phản, bước thứ hai ngươi tưởng hắn là phản nhưng lại là chính, đây là tùy tâm sở dụng, bộ pháp này đã luyện tới mức độ lô hỏa thuần thanh.
Tạm thời mà nói, Diệp Bạch đã đạt tới tình trạng đỉnh phong,không thể cải tiến hơn.
- Bàng du vu thiên địa, thương hải chi nhất túc!
Mà ngay cả Kiếm lão cũng nhịn không được mà cảm thán:
- Quả nhiên là kỳ diệu, quá tốt bộ pháp này thật la quỷ dị khó lường khó lòng mà phòng bị được, có thể chạy một quãng dài nhờ Bàng Du quyết, dùng Kiếm bộ chiến đấu trong gang tấc, có thể dùng Đạp Thủy quyết mà khinh thân thuật, lại có Bách Hoa Thác bộ biến ảo khó lường. Bộ pháp này ngươi nên đặt cho nó một cái tên, cảnh giới của bộ pháp này đã đạt tới siêu việt Hoàng giai đỉnh cấp so với Lục giai đê cấp thì cũng chỉ còn một quãng ngắn.
Diệp Bạch kinh ngạc nói:
- Lục giai đê cấp, sư phụ, người nói bộ pháp của con đã gần bằng một quyển Lục giai đê cấp công pháp rồi sao?
- Kiếm lão cất tiếng nói:
- Không sai, tuy rằng còn thiếu một chút nhưng miễng cưỡng cũng có thể xem là một công pháp lục giai đê cấp, ngươi làm rất tốt, rất giỏi.
Trong lòng Diệp Bạch vô cùng phấn chấn, hóa ra bộ pháp này đã đến trình độ Lục giai đê cấp công pháp, tuy dựa theo lời nói của Kiếm lão thì nó chỉ miễn cường đạt tới nhưng dù sao nó cũng là công pháp Lục giai, Hoàng giai công pháp hoàn toàn không thể nào so sánh nổi. Điều này Diệp Bạch hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Hoán Nguyên đại pháp tuy là công pháp Lục giai đầu tiên của Diệp Bạch, thậm chí so với công pháp này thì còn cao hơn một bậc nhưng hai thứ đó không thể nào so sánh nổi. Hoán Nguyên đại pháp chính là công pháp do tiền nhân lưu lại, không hề có bất kỳ lực công kích hay phòng ngự nào, không thể xuất hiện trên thân hình con người, chỉ có thể là một công cụ mà thôi. Mà hiện tại, Diệp Bạch đã có một công pháp lục giai đê cấp, hơn nữa còn là thân pháp Huyền Kỹ. Có thân pháp Huyền kỹ này Diệp Bạch đã có thể vững vàng chiến đấu, hơn nữa còn có khả năng vượt cấp khiêu chiến.
Nhất là bộ pháp nà cũng có thể coi là một nửa do Diệp Bạch chế tạo nên, mặc dù hắn thừa hưởng trí tuệ của tiền nhân nhưng những sáng tạo của hắn cũng rất nhiều, đây mới đúng thực là bộ Lục giai công pháp chân chính, là một trong ba loại Huyền kỹ quan trọng nhất, Huyền kỹ thân pháp, đối với sự phát triển thực lực Diệp Bạch không thể đánh giá được.
- Môn công pháp này vốn đã không còn là Bàng Du quyết nữa mà một nửa là do ngươi tạo nên, ngươi nên đặt cho nó một cái tên đi!
Kiếm lão nhìn Diệp Bạch, mỉm cười mà nói.