Tất cả chia làm tám cảnh giới Huyền giả, Huyền Sĩ, Huyền Sư và Huyền tông, sau đó là Huyền Tôn, Huyền Đế và Huyền Thánh.
Tại cảnh giới Huyền giả thì chỉ có thể học được Huyền quyết cơ sở cùng với một số Huyền kỹ cơ sở, chỉ khi nào tiến vào Huyền sĩ mới có thể chính thức học được công pháp Huyền khĩ, Huyền quyết thuộc tính cùng với các loại Huyền kỹ kỳ dị. Những công pháp này được chia làm bát gia, Hôi, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, Xích, Chanh. Tuy nhiên những bí kíp càng mạnh thì điều kiện tu luyện và khó khăn cũng càng cao hơn, loại Huyền Sĩ như Diệp Bạch thì thích hợp nhất cũng chỉ là Hoàng giai trung cấp hoặc là Hoàng giai cao cấp công pháp.
Mà trung cấp Huyền sĩ thì mới học được Hoàng giai cao cấp hoặc là Hoàng giai đỉnh cấp. Cao cấp Huyền Sĩ cùng với Đỉnh cấp Huyền Sĩ thì có thể học được Lục giai đê cấp và Lục giai trung cấp công pháp.
Mà muốn học được công pháp Lam giai ít nhất cũng phải đạt tới Huyền tông đỉnh cấp mới được, về phần Tử giai công pháp thì phải đạt tới Huyền Vương. Diệp Bạch đối với hai cảnh giới này thì hiện tại thật sự kém quá xa không thể chạm vào. Từ Sơ cấp Huyền Sĩ tới Huyền Tông cách tới hai giai chứ đừng nói là Huyền vương đỉnh cấp.
Cho nên Diệp Bạch chỉ có thể kìm chế tâm tình xuống tiếp tục quan sát Hoán Nguyên đại pháp này. Lam giai bí kíp cùng với Tử giai bí kíp tạm thời không cần suy nghĩ, hiện tại việc cần làm nhất chính là phải dùng thực lực của Huyền Sĩ sơ giai, tu luyện Lục giai trung cấp công pháp này.
Một canh giờ sau, Diệp Bạch cuối cùng cũng đã đem Hoán Nguyên đại pháp từ đầu tới cuối học xong,một chữ không bỏ xót. Sau đó hắn bắt đầu rơi vào trong trầm tư.
Bình thường bí kíp Lục giai trung cấp dĩ nhiên không thể học được từ giai đoạn này nhưng bản Hoán Nguyên đại pháp này không thuộc về bất kỳ Huyền kỹ công kích hay phòng ngự nào mà chỉ là một bản Huyền Kỹ phù trợ cho việc tu hành. Bởi vậy thân thể Diệp Bạch sau khi trải qua việc uống những đan dược thì đã khiến cho thân hình trở thành người mạnh mẽ. Hắn có thể khẳng định nếu như mình có thể đạt tới cảnh giới Huyền Sĩ trung cấp thì có thể học được bản Lục giai công pháp này. Tuy nhiên hiện tại Diệp Bạch còn cách Huyền Sĩ sơ giai đỉnh phong một bước ngắn, đối với Huyền Sĩ trung cấp còn xa hơn, làm sao có thể học được bản Lục giai công pháp trung cấp Hoán Nguyên đại pháp này đây?
Diệp Bạch đau khổ tự hỏi, đột nhiên hai mắt hắn sáng ngời ra, có cách rồi.
Tu luyện công pháp cần điều kiện chủ yếu chính là thân thể. Có thể chịu đựng được vận chuyển Huyền khí, đạt tới trình độ đó thì mới có thể tu luyện. Giả sử Huyền giả không thể tu luyện được Huyền kỹ công pháp này hóa ra cũng bởi vì Huyền khí của bọn họ quá sức mỏng manh không có cách nào suy trì loại Huyền khí cường đại này, hoàn toàn không thể. Dĩ nhiên tu luyện trở thành Huyền Sĩ, biến Huyền Khí trở thành Huyền Lực xong thì mới có thể tu luyện Huyền quyết thuộc tính.
Mà Huyền Sư khi tiến lên thành Huyền tông thì huyền lực trong người sẽ ngưng kết thành thể rắn lúc đó mới có thể luyện tập bí kíp Thanh giai. Tuy nhiên Hoán Nguyên đại pháp này không yêu cầu như vậy bởi vì nó chỉ là một công cụ để vận hành Huyền khí, cũng không cần duy trì Huyền khí, cũng giống như là Lục giai trung cấp công pháp. Yêu cầu của công pháp này là phải đạt tới Huyền khí, có thể chi trì phát ra. Như vậy Lục giai cao cấp công pháp thì phải thực lực Huyền Sư mới tu luyện được,.
Mà Hoán Nguyên công pháp này thì không giống như vậy, chỉ cần có một số Huyền khí yếu ớt duy trì là có thể đem hai môn công pháp chuyển đổi cho nhau, không thể nào tiêu hao quá nhiều, bằng không sẽ không có ai tu luyện. Diệp Bạch lúc này chỉ đạt tới Huyền Sĩ sơ giai cường độ thân thể chỉ còn kém một chút, nếu đem Hoán Nguyên công pháp này chuyển đổi thành một công cụ đưa vào thân thể thì không được, vậy thì chỉ có cách khiến cho thân thể của mình vượt lên cao một chút thành Trung cấp Huyền Sĩ mới có thể luyện thành.
Con người sợ nhất là không có mục tiêu, sau khi có mục tiêu thì tất cả mọi chuyện đều giải quyết, không phải chỉ là tăng cường độ thân thể sao? Diệp Bạch lập tức nghĩ tới khí lực cường thân pháp của Kiếm môn, lúc trước khi hắn ở giai đoạn Huyền giả đã tu luyện thân pháp huyền kỹ này khổ luyện trong đó, mãi đến bây giờ mới có chút thành tựu. Bây giờ Diệp Bạch mới luyện thành Kiếm bộ hiện tại muốn tu luyện Lục giai công pháp này thì chỉ có cách là dùng thân pháp tăng cường khí lực lúc đó mới có thể học được Huyền Kỹ.
Đệ tam pháp thuật Cường Cân thuật, đệ tứ pháp thuật Tứ Mạch thuật, vừa vặn không phải hiện tại mình có hai viên đan dược cao giai này sao? Lần trước khi gia chủ Diệp Thiên Vấn gặp mình lúc mình đạt tới cảnh giới Huyền Sĩ đã ban thưởng cho mình hai viên đan dược này, đan dược mà chỉ có trưởng lão mới được sử dụng. Bây giờ chính là thời cơ để sử dụng nó.
Lúc trước bởi vì mình bận nhiệm vụ trong lòng phải lo nghĩ cho nên không chú tâm, hiện tại không có việc gì để làm, phối hợp hai pháp thuật này tu luyện với nhau có thể đem công pháp phát huy đến hiệu quả lớn nhất thì vô cùng hoàn mỹ.
Sau khi dùng thân thể của mình nhất định sẽ đạt tới cảnh giới trung cấp Huyền Sĩ, khi đó có thể bắt đầu tu luyện Hoán Nguyên đại pháp này.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch không do dự nữa mà lập tức nhét bí kíp vào lồng ngực, sau đó hắn khẽ vươn tay ra lấy từ trong ngực của mình hai cái bình ngọc nhỏ. Hắn khẽ bóp bình một cái, nắp bình được mở ra, nhất thời hai luồng huyết quang đan dược đồng thời xuất hiện, thuốc từ bên trong rơi ra, đúng là viên thuốc mà hồi trước gia chủ Diệp Thiên Vấn cho Diệp Bạch, nhất giai cao cấp đan dược.
Trong lòng Diệp Bạch một lần nữa xem lại cách tu luyện Cường Cân thuật và Thác Mạch thuật, sau khi hắn đã xác định mình không bỏ sót gì thì mới vươn tay ra, đem một viên đan dược cao cấp nhét vào miệng sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Không hổ danh là một viên đan dược Hoán Huyết đan, Diệp Bạch vừa mới uống vào thì có một luồng tinh huyết truyền đến, tuy nhiên hắn cũng không cảm thấy khó chịu mà ngược lại từng đợt hương thơm bay vào. Dần dần dược lực của viên đan dược này bắt đầu thấm vào người của Diệp Bạch, khai thủy hoán huyết. Truyện được copy tại Trà Truyện
Quá trình này đau khổ vô cùng, so với việc tẩy gân phạt tủy thì còn đau đớn hơn. Tuy nhiên Diệp Bạch không sợ, hắn cắn răng mà nhịn, nhân cơ hội này mà tiếp tục tu luyện.
Diệp Bạch bắt đầu vận động huyền khí, thân thể bắt đầu vận chuyển, dựa theo pháp môn Cường cân thuật mà bắt đầu kích thích kinh mạch, cốt cách huyết quản và làn da của mình. Ngay lập tức, Diệp Bạch giống như cảm nhận được có hàng ngàn hàng vạn nỗi khổ truyền tới, khiến hắn vô cùng đau nhức, đồng thời kinh mạch cũng bắt đầu thay máu. Diệp Bạch lúc này tựa hồ như sôi trào vậy, khắp từ trong lỗ chân lông, bắt đầu có máu chảy ra, mới đầu chỉ là một chút sau đó càng ngày càng nhiều. Cả người Diệp Bạch lúc này giống như là một người máu, khiến cho người ta sợ hãi đến cùng cực.
Nếu như lúc này có người bên cạnh nhìn thấy hình dáng của hắn chỉ sợ sẽ lập tức nhảy dựng lên mà chạy trốn, bởi vì thân hình lúc này của Diệp Bạch vô cùng khủng bố, phảng phất giống như là lệ quỷ, may mà đây là nơi ở bên cạnh một hồ nước yên tĩnh không có bất kỳ ai, lại được bao phủ bởi cấm chế của Thanh bào quái khách nên Diệp Bạch có thể yên tâm tu luyện, không bị quấy rầy.
Mà tất cả chuyện này Diệp Bạch vẫn chưa hề phát giác ra, cả người hắn lúc này tựa hồ như đã quên hết mọi chuyện từ bên ngoài, toàn bộ tâ thần của hắn bắt đầu đắm chìm trong việc tu luyện Cường Cân thuật. Cùng lúc đó Thác Mạch thuật cũng bắt đầu vận chuyển, bắt đầu phối hợp với người mình mà mở rộng kinh mạch, khiến cho nó ngày càng trở nên cứng cỏi, mạnh mẽ hơn.
Cứ như vậy Diệp Bạch bắt đầu trở nên đau nhức, những viên đan dược cao cấp Cường cân thuật, Thác mạch thuật bắt đầu cải tạo thân thể của hắn. Thân thể của hắn lúc này càng ngày càng cường tráng, ở bên trong múa càng ngày càng nồng đậm, xuất ra những làn vụ khí màu đỏ, bao vây cả người của hắn lại. Mà cao cấp đan dược dần dần sau khi chạm phải kinh mạch đã rơi xuốt, ngưng kết thành những giọt huyết châu. Ban đầu nó ở trong thân thể của Diệp Bạch mà lưu chuyển, đồng thời những giọt Huyết châu này bắt đầu toát ra từng luồng thanh u hương khí, so với những mùi máu tanh trước kia hoàn toàn bất đồng với nhau, có một mùi vị thơm ngát như hoa sen.
Đây chính là tác dụng của đan dược, chỉ có điều những viên đan dược bình thường cũng không có công năng thần diệu như vậy, chỉ có đan dược cao cấp này mới thể thay đổi, mới khiến cho trong người toát ra từng luồng hương khí. Loại máu mới lạ này khiến cho Diệp Bạch có thể từ nay tu luyện tốt hơn, tốc độ tu luyện vượt xa hơn so với trước kia rất nhiều.
Một canh giờ, hai canh giờ đã trôi qua.
Toàn bộ thân hình của Diệp Bạch đã thay đổi, viên đan dược lúc này đã phát huy hoàn toàn cuối cùng không còn một chút nào du thừa nữa. Mà lúc này, Diệp Bạch cũng không hề do dự mà há miệng ra, viên thứ hai cũng được đưa vào trong người hắn, hăn tiếp tục tu luyện, cường gân, thác mạch bắt đầu chuyển động, đồng thời cả người Diệp Bạch đã có một sự biến hóa kịch liệt.