Vợ Hờ Của Tổng Tài

Chương 13: Nghi ngờ-ghen-hành hạ

Trên 1 con đường X thuộc thủ đô Tokyo Nhật Bản. Hôm đó, rất nhiều chàng trai, cô gái bỗng nhiên lên cơn shock nặng, nhồi máu cơ tim, tăng huyết áp… làm rất nhiều bệnh viện quá tải. Nguyên nhân ư? Là vì có 1 thân ảnh vô cùng đẹp trai, lãnh khốc bế trên tay 1 thiên thần xinh đẹp thuần khiết, khả ái tuyệt trần. Trên đường, ánh mắt sắc lạnh của anh chỉ nhìn duy nhất 1 mình cô, hoàn toàn không để ý đến các cô ả xinh đẹp đang bao vây anh như kiến gặp đường.

Về phòng khách sạn, anh khóa cửa cẩn thận, sau đó, thô bạo ném cô xuống giường 1 cách tàn nhẫn khiến cô khó chịu thức giấc.

-Ủa, sao em lại ở đây? Không phải em đang ở chung với Lam Vũ à?-cô ngây thơ

Trong anh, 1 ngọn lửa bùng lên dữ dội vô cùng. Tim gan phèo phổi anh như bị đun trên chảo dầu, cái cảm giác khó chịu này dân gian hay gọi là GHEN

-Lam Vũ, Lam Vũ! Rốt cục, em và tên đó đã làm ra chuyện đồi bại gì hả?

-Em không có, thầy. Em bị bắt cóc là Lam Vũ, anh ấy đã cứu em

-Em còn dám nói dối, em xem kìa, 2 tiếng: “Lam Vũ” em nói ngọt như thế

-Em…

Cô còn chưa kịp giải thích anh đã hôn lên chiếc môi cánh hoa của cô mang theo sức mạnh chiếm đoạt. Anh gì chặt 2 tay cô, gỡ chiếc dây nịch bằng da siết chặt tay khiến cô khó lòng phản kháng.

Trong bóng đêm, ánh mắt tàn khốc, băng lãnh liếc lên cơ thể cô bằng cách sắt bén nhất có thể. Cô giãy giụa như 1 con thú nhỏ nằm trong tay con hổ đói, nhưng lại không ngờ lại đang kích thích tính thích chinh phục trời sinh của đàn ông. Cô biết, cô không thể chống cự lại anh nên lên tiếng cầu xin:

-Thầy, van cầu thầy hãy tha cho em!

Bên tai nghe rõ Xoạt 1 tiếng, từng mảnh áo văng ra tứ tung, không khó để nhận ra, nó đã bị xé vô cùng thô bạo. Anh áp môi lên người cô, thong thả dạo chơi trên từng mảng da thịt trơn mịn.

-Mở ra!-anh lãnh khốc

Sau 1 hồi chờ đợi vẫn không thấy cô có chuyển biến, anh lập tức mở rộng 2 chân cô ra, xoa nắn tiểu huyệt kích thích cô. Nhanh chóng, anh đưa thân dưới vào người cô, cắm vào nơi sâu nhất, cố tình khiến cô phải đau đớn không nguôi.

-A…..

Cô thống khổ kêu lên 1 tiếng. Gương mặt cô ướt nhòa vì lệ, nước mắt cô rơi lên ngực anh, chảy xuống nệm, gối, khiến chúng ướt nhòa 1 mảng.

Không khí mang theo 1 mùi hoan ái, thật nồng.

Thật đau đớn.

Thân dưới cô như muốn rách ra làm đôi. Tay cô đang bị dây nịch siết chặt lại cố gắng kháng cự nên giờ trở nên đỏ ửng, rát da. Cô dần mất đi ý thức, rơi vào trạng thái hôn mê.

Anh nhấc bổng thân cô lên, đưa cô vào phòng tắm.

-A….

Anh nắm tóc cô, nhúng đầu cô xuống nước. Nước xông vào mũi miệng cô, khiến cô sặc và ngạt thở.

-Nói, cô và Lam Vũ đã làm gì với nhau hả?

-Em..khụ..Lam Vũ có lòng tốt..khụ khụ…cứu em khỏi bọn bắt cóc

-Vậy tại sao cô lại mặc áo của hắn ta?

-Cái áo đó là của thầy, lúc sáng em không có đồ thay nên mặc đỡ nó…

-Cô nghĩ tôi sẽ tin lời cô sao? Tên Lam Vũ đó, đẹp trai như vậy lại nổi tiếng là không có hứng với các cô gái, tại sao lại ôm cô trong trạng thái đó?

-Là em mệt quá nên ngủ quên..

-Mệt? Em hoan ái với hắn ta nên mệt?

-Thầy, em không có, aaaaaa

Anh rút 1 sợi dây nịch khác treo trên giá quất mạnh vào cơ thể trần của cô thật mạnh.

-Cô nói, có phải cô chỉ hoan ái với tôi không?

-Không, em không bao giờ hoan ái với thầy, là thầy cưỡng đoạt em

“A” Anh lại quất cô thêm 1 lần nữa

-Em là món đồ chơi dưới thân của tôi, tôi không cho phép em hoan ái với 1 ai khác

-Em không phải món đồ chơi gì gì đó, em là con người, em có quyền yêu thương bất cứ 1 ai!

“A” Anh mất bình tĩnh, lập tức quất lên eo cô, mặt cô, ngực, lưng… đều chi chít vết roi. Vài chỗ da mỏng, tơ máu lập tức lộ ra. Ý thức cô mất đi, khi cô vừa sắp ngất, anh lại thô bạo ném cô vào bồn nước khiến cô tỉnh lại rồi tiếp tục tra tấn cô. Hành động dã man đó liên tục lặp đi lặp lại đến lúc cô hoàn toàn ngất đi, quăng vào nước cũng không thể tỉnh lại nữa.

“Em chỉ là của 1 mình Dương Hạo Phong này thôi! Không được phép yêu thương hay liếc nhìn 1 người đàn ông nào khác!” anh bế cô lên giường, cởi trói cho cô.