Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 380: Chấn động toàn thành phố

Ngay khi lời của Lôi Định Quốc vừa dứt, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười, đi lên trước bục. Đầu tiên, Nhiếp Chấn Bang hơi cúi đầu với đoàn chủ tịch, sau đó lại quay về phía hội trường, cúi đầu gửi tới toàn thể đại biểu Hội đồng nhân dân lời cảm ơn.

Mỗi một cử động lại lập tức được nghênh đón bằng những tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Thần sắc Lý Quốc Hoa rất khó chịu, trông mặt tái mét, chính mình vất vả thao tác việc kéo phiếu, nhưng vô hình chung lại bị Ninh Thủ Thường hóa giải, có thể tưởng tượng, tiếp đây giữa mình và Phạm Thường Thắng nhất định sẽ nảy sinh hiềm khích, thậm chí nếu Phạm Thường Thắng và Nhiếp Chấn Bang liên thủ, điều này cũng không phải là không thể. Dù sao, về bản chất mà nói thì Phạm Thường Thắng là một dây với Thẩm Ngôn Thạc.

Nếu như kéo phiếu thành công, Phạm Thường Thắng có làm chức Bí thư Thành ủy này hay không đối với Lý Quốc Hoa cũng không có vấn đề gì, bản thân Lý Quốc Hoa chắc chắn cũng sẽ không xảy ra chuyện. Một mặt, bản thân không phải là nhân vật số một của Thành ủy, trách nhiệm phải gánh vác cũng nhỏ hơn rất nhiều. Mặt khác, có Lý gia bảo đảm, Lý Quốc Hoa chắc chắn sẽ không có chuyện gì được. Còn về việc sống chết của Phạm Thường Thắng, có quan hệ với Lý Quốc Hoa sao?

Nhưng hiện giờ, việc kéo phiếu không thành công, tình cảnh của Lý Quốc Hoa trở nên nguy hiểm. Phạm Thường Thắng cũng không phải kẻ ngốc, nhất định có thể hiểu được điểm mấu chốt này. Bất kể thế nào, biết có người muốn hại mình, cứ việc, chỉ là kẻ bị hại gián tiếp, thì cũng không được.

Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng vẫn giữ nụ cười thản nhiên, đây chính là cảm xúc của người chiến thắng. Lý Quốc Hoa tiền mất tật mang, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên không có lý do gì mất hứng. Từ trước tới nay, Lý Quốc Hoa luôn là cái kiểu phóng khoáng, thản nhiên, nho nhã, có thể nói là phong độ ngời ngời, vậy mà đến giờ cuối cùng lại bị chính mình là cho đau đầu váng óc rồi, đây cũng coi như một kiểu thắng lợi.

Giờ phút này, trong tay Nhiếp Chấn Bang không có bất kỳ bản thảo nào, đây là diễn thuyết không cần bản thảo, điểm này cũng khiến mọi người ngồi đó có chút khâm phục. Diễn thuyết mà không cần bản thảo có sẵn, đây là chuyện mà không phải bất cứ người bình thường nào cũng có thể làm được. Phải bám sát vào chủ đề, diễn thuyết phải sinh động, cần phải tích lũy được tri thức vô cùng phong phú, cũng là một cách thể hiện năng lực khác nữa.

Hiện tại, tuy rằng mọi người chưa biết Nhiếp Chấn Bang diễn thuyết như thế nào, nhưng với thái độ quyết đoán này cũng khiến mọi người thưởng thức. Tất cả đại biểu Hội đồng nhân dân tham dự hội nghị đều vỗ tay vang dội, tỏ vẻ cổ vũ.

Nhiếp Chấn Bang lại cúi đầu, lập tức nói:

- Thưa Chủ tỉnh tỉnh Ninh, Bí thư Phạm Thường Thắng, thưa các đồng chí. Đầu tiên, tôi xin cảm ơn sự tín nhiệm và ủng hộ của một ngàn tám trăm sáu mươi hai vị đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Lương Khê. Nói thật, tới thành phố Lương Khê làm chức Chủ tịch thành phố này, thật sự tôi cũng không muốn.

Những lời này vừa nói ra khỏi miệng, khiến không ít đại biểu Hội đồng nhân dân đều trợn mắt há mồm. Còn các lãnh đạo và Ninh Thủ Thường thì vẻ mặt vẫn bình thản, thân là lãnh đạo thì chút khả năng kiềm chế đó vẫn phải có.

Ngay sau đó, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:

- Vì sao không muốn ư? Bởi vì sự phát triển kinh tế của thành phố Lương Khê chúng ta thật sự đã quá tốt rồi, toàn thành phố gồm có năm quận, hai thị xã. Trong top 100 huyện có kinh tế phát triển nhất của cả nước, Lương Khê chúng ta đã giữ ba cái. Tổng sản lượng GDP toàn thành phố đứng đầu toàn tỉnh vượt qua thành phố Giang Châu. Một thành phố cấp ba lại vượt qua cả thành phố tỉnh lị, nhìn xa ra cả nước cũng chỉ có tỉnh Giang Bắc chúng ta, cũng chỉ có thành phố Lương Khê chúng ta.

Những lời này đều là lời nói hay. Mỗi người đều có loại tâm lý này, bất luận là ai đều thích nghe người khác khen ngợi con mình, nó ưu tú thế nào. Rộng hơn chút nữa, ai cũng thích nghe người khác khen quê hương mình tốt, những lời nói này của Nhiếp Chấn Bang cũng khiến phần lớn các đại biểu đang ngồi đây có cùng cảm nhận.

- Nói tới đây, sẽ có người nói, với hoàn cảnh kinh tế tốt như vậy, sao còn không muốn chứ? Bởi vì, càng là địa phương có kinh tế tốt, càng khó có thể làm ra được thành tích. Nếu ở một địa phương nghèo đói, ví như ở thành phố Tân Lê, cùng là mấy cái thành tích này thì sẽ rất đáng quan tâm, coi trọng, nhưng ở thành phố Lương Khê thì lại không được như vậy.

Những lời này, giống như những lời nói đùa vậy, phong cách khôi hài này của Nhiếp Chấn Bang lập tức vì bản thân mà tăng lên không ít sự đồng cảm.

Lập tức, lời nói của Nhiếp Chấn Bang thay đổi:

- Cho nên lần này, tôi nhận chức là hết sức lo sợ đấy. Xin vô cùng cảm ơn sáu triệu quần chúng nhân dân toàn thành phố đã tín nhiệm và ủng hộ. Đây là áp lực và cũng là động lực của tôi. Tôi sẽ cố gắng luôn giữ sự khiêm tốn, thành khẩn, cần cù, chăm chỉ làm tốt từng công tác một. Hy vọng, trong nhiệm kỳ của tôi, có thể đem đến cho dân chúng toàn thành phố, đem lại cho Lương Khê một chút gì đó.

Sau đó, Nhiếp Chấn Bang đưa ra bài diễn thuyết vô cũng sinh động, các dẫn chứng phong phú, các loại từ ngữ tinh diệu từ miệng Nhiếp Chấn Bang phát ra, nhưng lại hoàn toàn gắn bó chặt chẽ với chủ đề diễn thuyết, hoàn toàn phô bày được bản lĩnh văn chương vô cùng phong phú, sắc sảo của Nhiếp Chấn Bang. Cuối cùng, Nhiếp Chấn Bang dùng phương thức chính quy để kết thúc, toàn hội trường, tất cả các đại biểu Hội đồng nhân dân đều đứng dậy, tiếng vỗ tay vang như sấm.

Giờ phút này thì Nhiếp Chấn Bang đã chinh phục được mọi người. Nếu như lúc này vẫn có người đưa ra ý kiến nghi ngờ đối với quá trình bầu cử của Nhiếp Chấn Bang chỉ sợ là cũng không có ai tin.

Sau khi tan họp, ngày hôm sau, Ninh Thủ Thường lần lượt tham dự cuộc thảo luận phân tổ của đoàn đại biểu Hội đồng nhân dân thị xã Tư Sa và thị xã Diên Lăng. Thị xã Tư Sa, lúc này đây, tiến hành cải cách và thăm dò theo hướng công nghiệp hóa hiện đại hóa đối với ngành sản xuất truyền thống dụng cụ pha trà Tử Sa, và đã giành được sự đánh giá cao của Ninh Thủ Thường.

Về điểm này, Ninh Thủ Thường vẫn khó có thể bảo thủ được, căn bản không có là bởi vì con trai ông là Ninh Trí Viễn mới bảo thủ. Phạm Thường Thắng và Nhiếp Chấn Bang từng người cũng tham gia vài quận phân tổ thảo luận.

Buổi sáng ngày thứ ba, Ninh Thủ Thường được toàn thể thành viên bộ máy lãnh đạo của bốn cơ quan, phòng ban chính của Thành ủy Lương Khê đưa tiễn, rời khỏi thành phố Lương Khê. Đại hội Hội đồng nhân dân thành phố Lương Khê thuận lợi bế mạc.



Lúc này bên trụ sở làm việc của Thành ủy, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng trước của phòng làm việc của Phạm Thường Thắng. Gõ cửa, cửa phòng mở ra, thư ký của Phạm Thường Thắng là Uông Minh Hiện rất nhiệt tình đứng dậy nói:

- Chủ tịch Nhiếp đến đấy sao, mau mời vào.

Lần thứ hai bước vào căn phòng này, Nhiếp Chấn Bang cũng có cảm giác khác một chút so với trước đây, mỉm cười nói:

- Thư ký Uông, đang bận sao.

Vừa dứt lời, cửa phòng làm việc phía trong cũng mở ra từ bên trong, Phạm Thường Thắng đứng ở cửa, nét mặt cười tươi, nhìn Nhiếp Chấn Bang rất nhiệt tình, bước tới:

- Chủ tịch Nhiếp đến đó sao, mau mời vào đây.

Nói xong, Phạm Thường Thắng còn dặn dò với Uông Minh Hiên:

- Tiểu Uông, sau này khi Chủ tịch Chấn Bang đến đây, không cần thông báo, trực tiếp mời vào.

So với trước kia, sau đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, Phạm Thường Thắng quả thật có sự thay đổi hết sức rõ ràng. Nhiếp Chấn Bang trong lòng cười thầm, cũng không nói ra. Trong đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, Phạm Thường Thắng bị Lý Quốc Hoa chơi ngầm một phen, bất cứ ai gặp phải chuyện như vậy đều sẽ không chấp nhận được, huống chi lại là loại người cao ngạo như Phạm Thường Thắng.

Đi vào văn phòng, Phạm Thường Thắng tự mình rót cho Nhiếp Chấn Bang một lý nước sôi, rồi tới ngồi vào chỗ ngồi của mình, thản nhiên mỉm cười nói:

- Chủ tịch Chấn Bang, lần này tới đây là vì chuyện của khu dệt may sao?

Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng mỉm cười nói:

- Bí thư Phạm, bên tập đoàn dệt may, tổ điều tra của Ủy ban Kỷ luật thành phố đang cắm điểm điều tra, tôi thấy trong vòng nửa tháng này chắc sẽ không xảy ra chuyện gì lớn đâu. Lần này qua đây chủ yếu là có một vài việc về vấn đề nhân sự, muốn cùng thảo luận một chút với bí thư Phạm.

Nói xong, Nhiếp Chấn Bang lấy ra từ cặp của mình một chồng văn kiện, sau khi đưa lại cho Phạm Thường Thắng, tùy ý ngồi xuống.

Năm nay là nhiệm kỳ mới của hai cấp Hội đồng nhân dân huyện và thành phố, các lãnh đạo đứng đầu của các cục cơ quan trực thuộc thành phố cũng tới thời kỳ mấu chốt đề điều chỉnh. Nhiếp Chấn Bang thân là Chủ tịch thành phố, đương nhiên sẽ phải gánh vác công việc trọng yếu.

Nghe được lời của Nhiếp Chấn Bang, sắc mặt Phạm Thường Thắng cũng trở nên nghiêm túc, tuy nói bởi vì Lý Quốc Hoa tự tiện hành động, khiến cho quan hệ của Nhiếp Chấn Bang và Phạm Thường Thắng hòa hoãn lại không ít, nhưng vấn đề mấu chốt liên quan đến nhân sự, Phạm Thường Thắng cũng rất coi trọng.

Tiếp nhận văn kiện từ Nhiếp Chấn Bang, vừa mở ra xem, Phạm Thường Thắng cũng ngây ngẩn cả người. Toàn thành phố, bao gồm ủy ban Kế hoạch, Ủy ban Quan lý Gián sát tài chính nhà nước và các đơn vị trực thuộc thành phố, tổng cộng có hai mươi cục, các nhân vật lãnh đạo đứng đầu cơ cấu hành chính cấp thành phố đều được đề cử, trong đó, ngoại trừ một số ít bộ phận không có điều chỉnh ra, còn lại những thứ khác không ngờ đều là người mới. Nhiếp Chấn Bang làm thế này, đúng là một trận lớn đấy.

Trong đó, khiến Phạm Thường Thắng chú ý chính là một số người của Nhiếp Chấn Bang, ngoại trừ Hùng Vĩ hiện đã điều nhiệm tới quận Khê Sơn đảm nhiệm Chủ tịch Ủy ban nhân dân quận Khê Sơn ra, những người khác như Liễu Thanh Tuyền, Nghê Khắc Chi, Đàm Miểu Trăn mấy người đó ngoại trừ có thay đổi nhỏ về chức vụ, ví dụ như Liễu Thanh Tuyền thăng lên chức Phó cục trưởng thường trực cục Tài chính, Nghê Khắc Chi từ cục Cán bộ lão thành được điều đến Cục Nhân sự đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng của Đàm Miểu Trăn, còn lại thì Đàm Miểu Trăn điều nhiệm tới cục Địa chính đảm nhiệm cục trưởng, ngoài ra những chức vụ khác, trên cơ bản là chia đều cho một vài ủy viên thường vụ Thành ủy mỗi người một ít. Ba người Phó bí thư Thành ủy Chu Trác Chân, Lôi Định Quốc, Hoàng Giang đều có hai người. Mặt khác còn có mấy người cán bộ có năng lực và kinh nghiệm thực sự khác. Ví dụ như ứng cử viên cho vị trí cục trưởng cho cục Xúc tiến đầu tư Quách Thái Ba, đề cử cho vị trí chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch Trương Lực Phong, đề cử cho vị trí Cục trưởng cục Nông nghiệp Hoàng Căn Bảo, cùng với một vài vị trí khác nữa.

Mặt khác, một vài người thuộc hệ chính của mình, lần này cũng giữ không ít cương vị trọng yếu. Ví như chức vụ cục trưởng cục Tài chính này, Nhiếp Chấn Bang đề cử ứng cử viên là Phó chủ tịch quận Lương Giang hiện tại Nhâm Dũng, ai cũng biết rõ Trường Nhâm Dũng là người của mình.

Sau khi xem hết toàn bộ kế hoạch điều chỉnh, Phạm Thường Thắng cũng trầm tư một chút. Chiêu thức này của Nhiếp Chấn Bang, rốt cục là có mục đích gì? Chia đều lợi ích sao? Xem toàn bộ sự điều chỉnh, trong bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy, ngoại trừ Hoàng Tuấn Sơn và Lý Quốc Hoa không có được chút lợi ích thực chất nào ra, những lãnh đạo khác, hoặc nhiều hoặc ít đều được phân chia một chút ích lợi, mà phần to nhất lại là chính mình chiếm.

Tổn hao của bản thân để lợi cho người khác? Phạm Thường Thắng lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Nhiếp Chấn Bang tuy nói là không phải là kẻ cùng hung cực ác, nhưng tuyệt đối cũng không phải người tốt lành gì. Trong chính trị đấu đá tàn khốc, Nhiếp Chấn Bang có thể thuận buồm xuôi gió mà đi lên, đương nhiên cũng do nguyên nhân bối cảnh, nhưng cũng không thể bỏ qua một nhân tố, tự mình vượt qua thử thách. Người như vậy tuyệt đối không để cho người khác chiếm lấy lợi ích của mình được.

Nghĩ đến đây, Phạm Thường Thắng dường như nhìn ra được một ít manh mối, sắc mặt cũng có chút giật mình. Chiêu thức ấy của Nhiếp Chấn Bang rất là khéo léo, rất rõ ràng, nếu đơn thuần chỉ sắp xếp người của hắn, đầu tiên không nhắc tới dưới tay Nhiếp Chấn Bang không có nhiều người như vậy, mặc dù có đi nữa, các ủy viên thường vụ khác cũng sẽ không đồng ý. Mà hiện tại, ích lợi chia cho mỗi người, tất cả đều vui vẻ, không ai phản đối, chỉ có Lý Quốc Hoa và Hoàng Tuấn Sơn căn bản là không thể dấy lên sóng gió gì được. Mà phương án này truyền ra cũng là do Nhiếp Chấn Bang đưa ra, không hề có bất kì sửa đổi nào, số phiếu bầu thông qua nhiều, đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói cũng có ảnh hưởng rất lớn đây.

Giờ phút này, Phạm Thường Thắng cũng thu lại suy nghĩ coi thường Nhiếp Chấn Bang, do dự một chút, Phạm Thường Thắng đưa ra quyết định, mỉm cười nói:

- Chủ tịch Nhiếp, đề án này tôi thấy tốt lắm, suy xét các mặt thật sự rất chu toàn, cũng là bản thân suy tính năng lực của cán bộ. Tôi thấy có thể được thông qua vào hội nghị thảo luận thường vụ lần tới.

Phạm Thường Thắng do dự một chút, vẫn là lựa chọn ủng hộ. Chuyện đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân đã khiến quan hệ với Lý Quốc Hoa trở nên rất căng thẳng, lúc này Phạm Thường Thắng phải sửa chữa lại quan hệ giữa mình và Nhiếp Chấn Bang, nhất định phải tỏ ra nhượng bộ một chút, huống chi bản thân mình cũng có được sự ưu đãi lớn nhất, Phạm Thường Thắng đương nhiên không có lý do gì cự tuyệt.

Rất nhanh, có được sự ủng hộ của Phạm Thường Thắng, bên này Nhiếp Chấn Bang, Hoàng Giang, Chu Trác Chân cùng Lôi Định Quốc tán thành đề nghị này. Ở trên hội nghị thường vụ Thành ủy, Nhiếp Chấn Bang nêu tên danh sách đề cử cho hai mươi lãnh đạo của cấc cục cấp thành phố một lượt ra, thông qua toàn bộ số phiếu, ngay lập tức toàn thành phố xảy ra một sự chấn động rất lớn.