Tổng Giám Đốc, Tôi Vô Tội!!!

Chương 2

- Anh Thái, em đang mệt. Phiền anh tránh xa em 1000m nếu không muốn em nổi điên

- OK. Bé cưng của anh đáng yêu quá à!!!

Thái nói xong chạy tót đi mất. Anh từng thấy cô nổi điên 1 lần rồi nên chắc chắn sẽ không muốn thấy 1 lần nữa đâu còn Triệu Hà thì đang đau khổ ôm đầu. Sao xung quanh cô toàn là những con người quái dị không vậy nè?

Vứt chiếc túi xách lên bàn rồi thả người lên giường, đầu óc cô đang suy nghĩ mông lung thì chiếc điện thoại lại 1 lần nữa réo vang

“Ai lại làm phiền mình vậy nhỉ? Chắc chỉ có thể là Trúc Phương thôi”

Cô tự nhủ rồi bắt máy, không để đối phương kịp nói gì thì đã tuôn ra 1 tràng

- Alo, cậu đấy hả? Hồi nãy cuộc phỏng vấn thành công rồi nhưng cái người phỏng vấn thì kì cục lắm. Anh ta toàn hỏi mấy cái câu chả ăn nhập gì cả rồi đùng đùng cho tớ vào làm luôn. Người gì đâu mà quái đản thiệt chứ

Thấy đối phương không trả lời mà chỉ có tiếng thở phì phò như đang tức giận. Triệu Hà lo lắng hỏi:

- Cho hỏi...là ai...đang nghe máy vậy?

- Tôi đây

- Tôi...là ai?

- Là anh chàng quái đản toàn hỏi những câu không ăn nhập gì cả

Triệu Hà giật bắn người, là anh chàng “anime” đó sao. Thôi chết cô rồi

- Tôi...thật sự không biết. Xin...lỗi anh

- Cô tưởng xin lỗi là xong à! Thôi được rồi, mai tôi sẽ xử lí

- Sao anh biết số tôi vậy?

- Là tổng giám đốc. Tôi không có quyền biết thông tin của nhân viên sao?

Lần này Triệu Hà khóc không ra nước mắt, anh chàng “anime” đó là tổng giám đốc sao? Thật sự là không thể tin được! ân bờ li vơ bồ. Cô vờ đánh trống lảng:

- A HA HA HA!!! Không ngờ anh là tổng giám đốc sao? Thôi tôi có việc bận rồi. Tạm biệt

Nói 1 câu không liên quan gì hết. Triệu Hà vội vàng cúp máy. Cô mà nói chuyện thêm với tên này chắc có ngày lên tăng xông não mà chết mất

oOo

Triệu Hà lo lắng, đạp chân tứ lung tung, tưởng tượng cảnh mình bị tên “anime” đó tra tấn giống như thời trung cổ

Cô quỳ xụp xuống, chắp 2 tay, miệng lẩm bẩm:

- Vái trời, ngày mai cho con đươc ăn ngon ngủ yên. Con xin cúng ngài quả chuối

Nói xong liền chìm vào giấc mộng đẹp

Sáng sớm ngày hôm sau....

Triệu Hà tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể sảng khoái vô cùng nhưng...có lẽ ông trời đã không nghe thấy nghe thấy lời cầu nguyện của cô

- THÔI CHẾT RỒI, TRỄ RỒI!!!

Cô hét toáng lên rồi vội vàng thay đồ, vệ sinh, dùng hết sức còn lại phóng tới công ty. Gặp cô tiếp tân, Triệu Hà run run:

- Tổng...tổng...tổng giám đốc...

- Đang họp ạ

Ôi vậy là ông trời đã nghe thấy lời cầu nguyện của cô mà nhưng ý nghĩa đó chợt vụt tắt khi tiếng loa vang lên:

- MỜI CÔ TRIỆU HÀ ĐẾN PHÒNG HỌP LIỀN, NGAY VÀ LẬP TỨC

Triệu Hà lôi nhật kí ra, ghi: Tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại trên thiên đàng. Hôm nay là đám tang của tôi, nhớ tham dự đầy đủ

Cô vội vàng chạy lên lầu, hỏi thăm mãi mới biết phòng họp ở đâu. Mở cửa ra, cúi đầu chào. Quay người định đóng cửa lại, Triệu Hà cảm giác có cái gì đó đang phóng tới lưng mình liền quay người chụp lấy. Mở tay ra, là cây bút. Nhìn thủ phạm bằng ánh mắt ăn tươi nuốt sống. Ô MAI...CHÚI!!!

Thủ phạm đang cười toe toét kia là con...Trúc Phương chết tiệt. Triệu Hà không tự chủ được mà hét lên:

- Cái con kia, mày định ám sát tao à?

Những ánh mắt quét lên người Triệu Hà, giờ cô cũng hối hận không kịp. Án tử hình đang chờ cô rồi. Triệu Hà nhẹ nhàng hắng giọng rồi tìm chỗ ngồi, bao nhiêu tiếng xì xầm nổi lên:

- Cô ta là ai vậy?

- Không biết nữa, nghe nói là người mới

- Gan dữ ta, mà cũng xinh đấy chứ

- Nhìn là biết cô ta không phải dạng đàng hoàng rồi, tóc đã nhuộm lại còn chơi mắt xanh nữa chứ. Chắc là định quyến rũ tổng giám đốc đây mà

- Nhưng hình như cô ta biết võ thì phải, trông cũng ghê gớm thiệt

.......

Triệu Hà muốn tán vào những cái mồm đó ghê. Dạ thưa các anh các chị, tóc em vàng, mắt em xanh đều là hàng di truyền 100% đấy ạ, làm như em thích lắm vậy. Với lại em cũng không rảnh đi quyến rũ tổng giám đốc của các chị đâu ạ, các chị cứ việc đem anh ta về nhà chơi, anh ta có chết chắc em cũng mừng lắm đó

Mà thôi, quay lại việc chính. Triệu Hà sau khi yên vị ngồi xuống, liền lôi ngay điện thoại ra, gửi 1 loạt tin nhắn “khủng bố” cho Trúc Phương:

“ Cái con khốn kia, mẹ bà mày, mày nghĩ sao lại phóng cây bút vào đầu tao thế kia, bộ muốn gây sự à”

“ Bây giờ mày hại tao bị hiểu lầm đó, muốn tao xử sao đây!”

“ Tao thề, tao rủa mày không sanh không đẻ, không bảo toàn nòi giống được đâu con. Đi xe, xe đụng. Đi tàu, tàu chìm. Ở nhà, nhà cháy. Mày có chồng, chồng mày ngoại tình, mày có vợ, vợ mày đi theo trai. Đi chết hết đi.....” ( mấy lời chửi này là từ bộ phim “ chuyện thần tiên ở sứ xở ôdam”, ai coi rồi thì biết)

Nhắn 1 đống tin mà Trúc Phương chỉ nhắn lại 4 chữ: “Lát tao giải thích”

Và bây giờ tâm trí mỗi nhân vật đều khác xa

Tổng giám đốc “anime” vẫn thao thao bất tuyệt

Trúc Phương thì vẫn cười thầm trong lòng

Còn nhân vật chính là Triệu Hà thì đau khổ ôm đầu, chờ khi buổi họp kết thúc