Tinh Võ Môn

Chương 174: Thái Cực vs Thái Quyền

Trận đấu thứ mười ở vòng đấu thứ hai: Trần Phát Học đánh với Nãi Bồng Đông.

Trận này chính là trận tỷ võ của hai nhân vật đại biểu đỉnh cao, nhu đối cương, nội gia đối ngoại gia, Thái Cực đấu với Cổ Thái quyền, đã hấp dẫn được toàn bộ hứng thú của Vương Chí Đạo, làm cho hắn đàng hoàng nghiêm túc cùng Ô Tâm Lan đứng ở hàng đầu đám khán giả tại tràng, quyết tâm không thể bỏ sót bất cứ một chi tiết nào.

Sau khi xuống khỏi lôi đài Trần Chân cũng đã đi tới phía sau bọn họ, đưa ánh mắt nhìn chăm chú lên trên lôi đài. Trận thi đấu này hai người tham dự đều là cao thủ đỉnh cao, người thắng cuộc lại chính là địch thủ của hắn ở vòng đấu tiếp theo, cho nên Trần Chân đành phải tạm thời bỏ qua việc chiếu cố Sơn Khẩu Tuyết Tử, lưu lại ở chỗ này quan khán trận đấu.

Trần Phát Học, chính là nhân vật đại biểu cho Trần thức Thái Cực Quyền, cao thủ Thái Cực xuất sắc nhất hiện nay của thánh địa võ học Trần Gia Câu. Thái Cực Quyền của hắn đã luyện được đến xuất thần nhập hóa, trong trận đấu ở vòng đấu trước khi tỷ thí cùng cao thủ đấu vật khổng lồ Trì Vượng, đã sử dụng thủ pháp "Tứ lạng bạt thiên cân" trong Thái Cực Quyền, vật cho Trì Vượng ngã đến váng đầu hoa mắt, cơ hồ không phân biệt nổi phương hướng, ngay cả cơ hội đem Trần Phát Học vật ngã dù chỉ một lần cũng không có, đành chịu thảm bại. Biểu diễn hoàn mỹ Thái Cực Quyền "Tứ lạng bạt thiên cân" khiến cho tất cả người xem đều thán phục không thôi.

Nãi Bồng Đông, Xiêm La quyền thủ, mặc dù đại đa số người xem đều không rõ ràng về danh tiếng của hắn cho lắm, nhưng là Vương Chí Đạo quen thuộc sử liệu về Thái quyền thì lại biết tên Nãi Bồng Đông này chính là một trong những Thái quyền vương vĩ đại nhất trong lịch sử Thái quyền lúc sơ kỳ. Danh hiệu xưng là "Độc dã ngưu" (con bò rừng), kinh qua ba trăm năm mươi trận đấu chưa từng bị người đánh ngã, kỹ thuật một chiêu "Phản trửu" (khuỷu tay ngược) trong lịch sử Thái quyền được xưng tụng là độc nhất vô nhị, nhất kích tất sát, về sau đời hắn không còn ai có thể sử dụng ra được kỹ thuật phản trửu đến xuất thần nhập hóa như thế nữa. Trong trận đấu ở vòng đấu trước, đối thủ của hắn chính là một người tự cho rằng bản thân mình là ẩn thế cao nhân, Nãi Bồng Đông chỉ là một đòn hạ khuỷu tay đã đánh lõm cả xương đỉnh đầu của ẩn thế cao nhân, thiếu chút nữa thì đã muốn mạng của vị ẩn thế cao nhân kia rồi. Mặc dù trong trận đấu đó chỉ cần một chiêu là đã chiến thắng, nhưng lại làm cho đa số người xem không cho là đúng, đều có cảm giác duyên cớ đó là do thực lực của ẩn thế cao nhân quá ư yếu kém. Nhưng là nếu suy nghĩ lại một chút về trận đấu giữa Á Sai đấu với Chu Quốc Phú, Á Sai mặc dù bại trận một cách khá bất ngờ, nhưng lại đánh cho Chu Quốc Phú vô cùng thê thảm, làm cho đến khi vào trận đấu thứ hai với Long Điệp, ngay cả cơ hội xuất thủ cũng còn không có mà đã bị thua luôn rồi. Mà Nãi Bồng Đông này, không thể nghi ngờ gì nữa, thực lực so với Á Sai còn mạnh mẽ hơn. Trần Phát Học đối địch với hắn, có thể thắng được sao?

Vào lúc đầu thế kỷ hai mươi, võ thuật gia môn của các quốc gia, kể các các võ thuật gia Trung Quốc, đều đã từng mấy lần viễn chinh Thái quốc, hướng Thái quyền thủ khiêu chiến, kết quả không lần nào mà không thảm bại quay về. Thần thoại về Thái quyền đánh khắp thiên hạ năm trăm năm vô địch thủ chính là bắt đầu từ thời kỳ đó mới được truyền lưu lên. Hiện tại, Thái Cực đại sư Trần Phát Học, có thể ngăn cản được thần thoại về Thái quyền vô địch hay không đây?

Đại loa vốn luôn luôn "tiện miệng" cũng tựa hồ biết rằng trận thi đấu này không phải tầm thường, cho nên cũng cải biến tác phong lúc trước, chỉ là đơn giản giới thiệu qua vài câu về hai người, sau đó trực tiếp tuyên bố cho trận đấu bắt đầu.

Trần Phát Học một thân quần áo vải thô, thái độ thong dong, ánh mắt bình tĩnh, thoạt nhìn rất có phong phạm của võ thuật gia Trung Quốc truyền thống.

Mà đứng đối diện với hắn, Nãi Bồng Đông thân cao cân nặng so với hắn đều cơ hồ kém hơn một chút, lại chỉ mặc một chiếc quần đùi, nửa thân trên lõa lồ thoạt nhìn không mấy nở nang phát đạt lại còn bị phơi nắng đến đen sạm. Hắn để trần hai bàn chân, hai bàn tay quấn chằng chịt dây bông vải, trên bắp tay bên trái còn thắt ngang một sợi dây thừng. Vẻ mặt thoạt nhìn rất là đông cứng, tựa hồ như không hề có chút thất tình lục dục nào.

Từ lúc bắt đầu lên lôi đài, Nãi Bồng Đông lập tức không coi ai ra gì bắt đầu vừa nhảy vừa tế ngay trên lôi đài, thậm chí còn quỳ mọp cả bốn chân xuống sàn đài, vẻ mặt rất thành kính. Trần Phát Học từ biểu hiện lúc thượng đài của Á Sai đã biết được đây là nghi thức nhất định phải làm trước khi vào trận đấu chính thức của quyền thủ Xiêm La, cho nên cũng biết ý không có gây nhiễu, kiên nhẫn chờ cho Nãi Bồng Đông đem điệu "chiến vũ" này nhảy hết.

Nhảy nhót múa may chừng đủ một phút đồng hồ, Nãi Bồng Đông mới đình chỉ khiêu vũ, trước hết hướng Trần Phát Học chắp tay hành lễ, sau đó mới bày ra một tư thế nghênh chiến, tỏ vẻ sẵn sàng cho trận đấu bắt đầu.

Trần Phát Học thấy thế, cũng bày ra một tư thế lâm chiến của Thái Cực Quyền, hướng Nãi Bồng Đông gật đầu ra ý bảo.

Nãi Bồng Đông nhìn rõ ràng được ý tứ của Trần Phát Học, cũng không khách khí, lập tức đạp bộ xông ngay đến trước mặt Trần Phát Học, tay trước một đòn Trực quyền kích xuất, nhằm thẳng vào giữa mặt Trần Phát Học, động tác toàn thể trơn tru lưu loát, vừa nhanh vừa liền lạc. Mắt thấy quyền đầu của Nãi Bồng Đông sắp đánh trúng lên mặt Trần Phát Học, Trần Phát Học thân mình đột nhiên rùn xuống, hai tay bày ra một thế "Thác tí thức" (thế nâng tay), tay phải nâng bộ vị khuỷu tay của Nãi Bồng Đông, tay trái cài chết vào cổ tay Nãi Bồng Đông, thân thể xoay nghiêng lắc một cái, thuận thế quăng đi, thân thể Nãi Bồng Đông lập tức bị quăng bay đi.

Chỉ có điều là Nãi Bồng Đông này phản ứng cũng rất nhanh, hơn nữa năng lực giữ thăng bằng rất kinh người, trước khi ngã xuống đất hai chân lập tức chia ra, liền vững vàng ổn định đứng xuống, không có bị trực tiếp quật ngã. Điều này làm cho đám khán giả vốn đã ầm ầm khen hay đột nhiên phải đình chỉ thanh âm.

Mà Nãi Bồng Đông bị một chút thiệt thòi, nhưng là mặt hắn vẫn không hề thay đổi, sau khi đứng vững lại lập tức sải chân một bước vọt đến trước mặt Trần Phát Học, lại một lần nữa tay trước sử ra một đòn Trực quyền oanh kích lên mặt Trần Phát Học, lần này đây so với lần trước thì ra đòn càng hung mãng lại càng nhanh hơn. Chỉ có điều là Trần Phát Học vẻ mặt vẫn không hề có chút hoang mang, sử xuất ra một chiêu Thái Cực Quyền Đan Tiên thức (thế roi đơn), chế trụ một quyền đang kích tới của Nãi Bồng Đông, thuận thế dẫn đi một cái, đồng thời dưới chân xuất cước câu vào cổ chân Nãi Bồng Đông đảo một cái. Nãi Bồng Đông lần này đã hoàn toàn mất đi khống chế thăng bằng của cơ thể, ngã xuống sàn đài đánh rầm một tiếng.

Khán giả lại một lần nữa phát ra thanh âm hô hay ầm ầm như sấm, chỉ có điều là thanh âm này hiển nhiên không hề có ảnh hưởng gì tới Nãi Bồng Đông, chỉ thấy hắn lại dường như không hề có việc gì, từ trên sàn lôi đài lại lủi lên. Chỉ có điều đến lúc này không đợi đến khi hắn tiến công nữa, mà Trần Phát Học đã đoạt tiên hướng hắn phát động công kích rồi. Chỉ thấy Trần Phát Học xuất thủ bắt được cổ tay Nãi Bồng Đông, thân mình bất ngờ lại lui mạnh về sau một bước, Nãi Bồng Đông vừa mới đứng lên đứng chân chưa vững, dưới sức dắt kéo cước bộ không tự chủ được mà lảo đảo tiến về phía trước một bước, đồng thời nửa thân trên cũng bị lôi cúi xuống. Đúng lúc này Trần Phát Học đột nhiên chuyển lùi thành tiến, chân sau bước lên phía trước, đồng thời xoay thân dùng bả vai mãnh liệt thúc lên trước ngực Nãi Bồng Đông đang bị cúi xuống, đem Nãi Bồng Đông húc cho lùi về phía sau "thịch thịch" đến vài bước, ngã phịch đập mông xuống trên mặt sàn.

Trong giây phút khán giả ra sức tán thưởng ầm ầm không dứt. Sau khi kiến thức được màn biểu diễn đặc sắc của Trần Phát Học, tất cả mọi người đều nhận định, trận thi đấu này nhất định là Trần Phát Học thắng rồi.

Vương Chí Đạo nhưng lại trầm mặc không nói gì, không hề cùng bọn người Ô Tâm Lan hô hào khen hay, ngược lại hắn lại xoay người, không nhịn được hỏi Trần Chân đang đứng phía sau lưng: "Ngũ sư huynh, huynh thấy thế nào?"

Trần Chân cau mày nói: "Thái Cực Quyền của Trần Phát Học đúng thực sự là tinh diệu tuyệt luân, xuất thần nhập hóa. Chỉ là rất đáng tiếc rằng Trần Phát Học rất rõ ràng là thiếu khuyết thủ đoạn trọng kích, cho nên hắn thoạt nhìn như là đang chiếm thượng phong, nhưng mà đối thủ của hắn thì đến nửa điểm tổn thương cũng không có bị. Thái Cực công phu không có thủ đoạn trọng kích, ở dưới lôi đài so tay luận bàn, có lẽ là thiên hạ vô địch. Nhưng ở trên lôi đài trong lúc đánh nhau lấy cứng đối cứng từng quyền từng cước đều phạm vào da thịt, hắn có thể tiếp tục bảo trì được ưu thế cứ như vậy tiếp diễn hay không, điều này thì ta có điểm hoài nghi."

Vương Chí Đạo gật đầu nói: "Ngũ sư huynh nói không sai, chỉ có điều là Thái Cực Quyền cũng không phải là không có thủ đoạn trọng kích, Thái Cực Quyền chân chính trên thực tế vẫn có mấy chiêu sát thủ rất trí mạng, chỉ là Trần Phát Học này rất rõ ràng là không luyện tập qua mấy chiêu đó. Thái Cực Quyền đả pháp của hắn trên cơ bản đều là điểm đến là dừng, hoặc là lấy đẩy ngã đối thủ làm mục đích chính, sát chiêu trí mạng có lẽ là hắn chưa từng dùng qua. Điều này làm cho ta có một loại dự cảm bất hảo, ta lo lắng rằng Trần Phát Học sắp bắt đầu gặp phải xui xẻo rồi!"

Trên lôi đài, Nãi Bồng Đông lại vừa từ trên sàn đài đứng phắt lên. Vốn từ đầu đến giờ chưa bao giờ mở miệng, hắn đột nhiên dùng tiếng Trung Quốc hỏi Trần Phát Học một câu: "Ngươi đang dùng chính là Thái Cực Quyền hay sao?"

Trần Phát Học mặc dù có chút kỳ quái khi thấy Nãi Bồng Đông nói tiếng Trung Quốc nhưng vẫn theo bản năng gật đầu.

Chỉ nghe Nãi Bồng Đông lắc đầu thở dài nói: "Đây là Thái Cực Quyền mà người Trung Quốc các ngươi vẫn hay cao ngạo viện dẫn ra đó sao? Trước khi đi đến Trung Quốc, ta còn tưởng rằng Thái Cực Quyền là dạng công phu lợi hại đến mức nào cơ chứ, không thể kiềm chế được muốn sớm lãnh giáo một chút đó! Không nghĩ tới Thái Cực Quyền lại là cái dạng này, thật là khiến cho người ta thất vọng hả!"

Trần Phát Học nghe vậy cảm thấy ngạc nhiên, không nhịn được hỏi: "Vị huynh đệ này cho rằng Thái Cực Quyền nên như thế nào mới đúng?"

Nãi Bồng Đông mặt không chút thay đổi nói: "Ta không biết. Ta chỉ biết là công phu chân chính không nên giống như cái dạng này. Nếu như kỹ kích của ngươi không hơn như thế này, vậy thì rất xin lỗi, ngươi sẽ không phải là đối thủ của ta!"

Trần Phát Học nghe được ngẩn người, nhưng vẫn còn chưa kịp nói chuyện, đã nghe được dưới lôi đài khán giả thi nhau mắng mỏ ầm lên:

"Con mẹ nó, nó vừa nói cái gì vậy chứ?"

"Mới vừa rồi rốt cuộc là ai thắng ai thua hả, hình như hắn tưởng rằng chính hắn đang thắng hay sao chứ?"

"Hắn tưởng rằng hắn là ai vậy hả, sao lại cuồng ngạo như thế?" T.r.u.y.ệTrà Truyện

"Con mẹ nó, không biết cảm thấy hổ thẹn sa, Xiêm La mọi người đều là như thế này hay sao? Đã thất bại lại vẫn còn tự đại như thế?"

"Đi! Lăn xuống khỏi lôi đài đi, người Xiêm La tự đại!"

"..."

Nãi Bồng Đông sắc mặt vẫn đang không chút thay đổi, hình như là hắn không nghe hiểu được những tiếng mắng chửi từ dưới lôi đài, hoặc là những tiếng mắng chửi này căn bản là không có chút gì ảnh hưởng đến hắn. Hắn lại một lần nữa bày ra tư thế nghênh chiến, hướng Trần Phát Học bức tới gần.

Trực quyền, vẫn đang là một đòn trực quyền công kích. Trần Phát Học hai tay vừa nhấc lập tức đã bắt được tay quyền này của Nãi Bồng Đông, lại kéo một cái, Nãi Bồng Đông thân thể một lần nữa không tự chủ được bị kéo cúi xuống về phía trước. Thật không ngờ đến lúc này đây đã có điểm bất đồng, Nãi Bồng Đông đang bị kéo về phía trước đột nhiên tay kia vung ngược lên thúc khuỷu tay ra, thuận theo tư thế đang bị kéo xuống phía trước mà một đòn khuỷu tay đánh về phía khuôn mặt Trần Phát Học.

Trần Phát Học lấy làm kinh hãi, mắt thấy khuỷu tay thép nhọn hoăn hoắt của Nãi Bồng Đông đang muốn nện vào giữa mặt mình, vội vàng buông quyền đầu đang bị chế trụ của Nãi Bồng Đông ra, sửa thành dùng thức Song chưởng đẩy ngực, hay tay mãnh liệt thúc lên trên ngực Nãi Bồng Đông, lập tức đem Nãi Bồng Đông đánh bay văng ra ngoài. Thiết trửu kích tự nhiên bị hóa giải.

"Hay!" Khán giả chứng kiến đến chỗ kinh hiểm, không nhịn được lại ầm ầm khen hay, có người thậm chí còn ra sức kêu to: "Đánh ngã hắn, đánh ngã người Xiêm La đó đi!"

Đã thấy Nãi Bồng Đông đờ đẫn một lần nữa hướng Trần Phát Học bức tiến tới gần, quyền đầu vừa thoáng lên một cái, bên dưới đột nhiên một cước đá ra. Một cước này nhanh như tia chớp, giống như ngọn roi đánh lén khó phòng, quét trúng ngay vào trên bắp chân của Trần Phát Học.

Từ lúc bắt đầu thi đấu cho đến nay, đây là lần đầu tiên Trần Phát Học bị Nãi Bồng Đông đánh trúng. Mặc dù chỉ là đá trúng bắp chân, nhưng là Trần Phát Học lại cảm giác được cái bắp chân này giống như là đã bị hỏa thiêu, đau đến cơ hồ tê dại.

Nãi Bồng Đông đá trúng đối thủ, không để cho Trần Phát Học lui về phía sau, vẫn cái chân đó lại bắn vọt lên, một đòn Cao tảo thích nhằm thẳng đầu não Trần Phát Học quất đến như roi thép.

Trần Phát Học biết nếu để cho ngọn cước vô cùng ác liệt này của Nãi Bồng Đông đá trúng vào đầu mình, chỉ sợ chính bản thân mình sẽ lập tức chết ngất ngay tại trận. Lập tức hắn cử hai tay nâng lên một cái, nâng ngọn cước đang bắn tới của Nãi Bồng Đông, dùng phương thức "Tứ lạng bạt thiên cân" thuận thế gạt một cái, Nãi Bồng Đông cước theo thân thể không tự chủ được mà bị quay đi một vòng, Cao tảo thích thất bại rồi.

Trần Phát Học đang muốn nhân cơ hội tiến lên cho hắn thêm một kích nữa, thật không ngờ, Nãi Bồng Đông đá trượt Cao tảo thích, chân vừa chạm đất đã lập tức dùng chân kia thuận thế xoay tròn một vòng, một thế toàn thân xoay tròn một trăm tám mươi độ nhấc chân lắc ngang vẫn là một cước nhằm thẳng đầu Trần Phát Học đá tới. Chính là tuyệt chiêu Hậu bãi thối (lắc chân sau) trong Cổ Thái quyền: "Ngạc ngư bãi vĩ"! (Cá sấu quất đuôi)

Mắt thấy Nãi Bồng Đông lại tiếp tục một cước bay đến đây, Trần Phát Học đang theo đà vọt tới trước đã không thể lui về phía sau né tránh. Cũng may hắn gặp nguy không loạn, thân thể đột nhiên sử ra một thức Thiết Bản kiều, thắt lưng cơ hồ gập đến chín mươi độ ngửa mạnh về phía sau một phát, đòn Hậu bãi thối của Nãi Bồng Đông hiểm đến vạn phần xẹt qua ngay sát cằm hắn.

Trần Phát Học mới vừa đứng thẳng thân mình lên, còn chưa có phục hồi lại tinh thần, đã thấy ngay trước mắt xuất hiện một cái đầu gối đang từ nhỏ biến thành lớn, chính là Nãi Bồng Đông đã lăng không một đầu gối nhằm mặt hắn đánh tới.

Trần Phát Học cước bộ lùi một bước, hai tay nâng được đỉnh đầu gối Nãi Bồng Đông lên đang muốn mượn xu thế đem công kích của Nãi Bồng Đông gạt ra, không ngờ Nãi Bồng Đông lại xuất tay một cái đã bắt được một cánh tay của Trần Phát Học, đầu gối kích vào khoảng không lập tức buông xuống, thân thể một lần nữa húc lên, một đòn hạ khuỷu tay nhằm thẳng lên đầu Trần Phát Học nện xuống

Trần Phát Học không ngờ tới năng lực phản ứng của Nãi Bồng Đông lại đột nhiên trở nên nhanh như vậy, trong lòng không khỏi hoảng sợ, cánh tay đang bị chế trụ xoay một cái, tá lực đem thân thể Nãi Bồng Đông xoay đi nửa vòng, khiến cho đòn hạ kỹ thuật thất bại. Thật không ngờ, còn không đợi cho Trần Phát Học kịp hồi khí, Nãi Bồng Đông tuy thân thể bị ép quay đi nửa vòng nhưng lại vẫn chuyển tới được một khuỷu tay.

Xoay người đánh khuỷu tay, chính là kỹ thuật Phản trửu.

Một đòn khuỷu tay này Trần Phát Học đã không thể phản kích được nữa, bị trực tiếp đánh lên trên khuôn mặt, lập tức chẳng những đầu choáng mắt hoa, ngay cả hàm răng cũng bị đánh gãy vài chiếc.

Sau khi đánh trúng Trần Phát Học, động tác công kích cước Nãi Bồng Đông vẫn không đình chỉ, một cước càng nhanh hơn quét thẳng về phía bụng trên của Trần Phát Học, lại một lần nữa trúng mục tiêu. Trần Phát Học cảm giác được lục phủ ngũ tạng giống như là bị sét đánh trúng, dường như bốc lên không thôi, cơ hồ muốn nôn mửa.

Nãi Bồng Đông cũng không hề biết cái gì gọi là thủ hạ lưu tình, sau khi đá trúng Trần Phát Học, một cước thứ hai lại đã liên hoàn hướng thượng đá ra, mục tiêu chính là dưới cằm Trần Phát Học, xem ra hắn có ý định đem Trần Phát Học một cước đá bất tỉnh, quyết đoán chấm dứt trận đấu.

Thế nhưng một cước này thật bất ngờ lại đá vào khoảng không. Trần Phát Học tuy đã trúng một cước rất nặng nhưng thật không ngờ vẫn còn có lực phản kích. Chứng kiến một cước nghênh diện đá tới, thân thể hắn theo bản năng rùn xuống né một cái, đồng thời xoay người lướt chân lách vào giữa hai chân Nãi Bồng Đông, một vai mãnh liệt phát lực nhằm bên hông Nãi Bồng Đông húc đi. Cả thân thể của Nãi Bồng Đông bị hắn húc bổng lên, bay văng ra xa, nặng nề văng tới tận bên bờ lôi đài, chỉ kém nửa bước nữa là đã rơi xuống rồi.

Nhìn thấy Trần Phát Học tuy đã chịu trọng kích đến thê thảm nhưng lại đột nhiên sử ra một đòn phản kích hoàn mỹ, suýt chút nữa đem Nãi Bồng Đông trực tiếp đánh văng xuống khỏi lôi đài, đám khán giả trong lòng đang lo lắng không thôi cho Trần Phát Học không nhịn được lại ầm ầm khen hay. Chỉ có điều sau khi bọn họ nhìn thấy Nãi Bồng Đông vẫn dường như không có việc gì, tiếp tục đứng lên, tiếng hô hào khen hay lại một lần nữa bị đình chỉ ngay trong tích tắc.

Suýt nữa bị té xuống khỏi lôi đài, lần này Nãi Bồng Đông trở nên vô cùng cảnh giác. Nếu như chính mình cũng giống như Á Sai vậy, đang nắm ưu thế trong tay đột nhiên lại bị ném xuống khỏi lôi đài mà thất bại, như vậy mặt mũi của quyền thủ Xiêm La đã bị chính bản thân mình làm mất hết rồi.

Trở nên thận trọng, Nãi Bồng Đông trở nên càng thêm đáng sợ, Đê tảo thích (đá quét thấp) giống như cương tiên liên tục hai lần ba lượt nhằm bắp chân Trần Phát Học quét tới. Đối mặt với loại công kích này, Thái Cực Quyền "Tứ lạng bạt thiên cân" của Trần Phát Học trở thành thất bại không thể làm thế nào được. Lập tức Trần Phát Học không dùng chiêu phá chiêu nữa, sửa thành chủ động xuất kích, một đòn Pháo chủy cùng thêm Trực thủ nhằm thẳng vào trước mặt Nãi Bồng Đông.

Nãi Bồng Đông lại không hề tránh né, trực tiếp ngạnh chịu hai đòn này của Trần Phát Học, thừa dịp trong hát mắt khi Trần Phát Học còn chưa có thu tay về, tay trước hắn lại một đòn Trực quyền nhằm thẳng diện môn Trần Phát Học đánh tới. Trần Phát Học vừa hơi nghiêng đầu tránh ra, không ngờ cánh tay phát Trực quyền này đột nhiên cong gập lại, lập tức biến thành đánh khuỷu tay ngang, khuỷu tay nhọn hoắt giống như mũi đao thoáng một cái đã quét trúng lên trên mặt Trần Phát Học. Nhất thời đem khuôn mặt Trần Phát Học quét ra thành một vết rách lớn, máu tươi đổ ra ròng ròng.

Tiếp theo, Nãi Bồng Đông lại chuyển thân nửa vòng, lại tiếp tục một đòn Phản trửu đánh ra. Một chiêu này chính là tuyệt chiêu của Nãi Bồng Đông, sớm đã dùng qua cả trăm ngàn lần chưa từng thất thủ. Kết quả, một khuỷu tay này nặng nề đánh vào giữa mặt Trần Phát Học. Bởi vì là đòn xoay người đánh ngược khuỷu tay, lực lượng lớn hơn rất nhiều, đòn tạt khuỷu tay ngang lúc trước không thể sánh bằng, nên khi Trần Phát Học bị đánh trúng, thân thể mất đi khống chế, đầu đảo ngã sấp xuống trên sàn lôi đài.

Khán giả thấy thế không khỏi ầm ầm kinh hô.

Còn tưởng rằng Trần Phát Học đến lúc này sẽ không đứng lên nổi, đã thấy Trần Phát Học cả hay tay dùng lực chống một cái, thân thể lung lay lắc lư từ trên sàn đài bò lên. Chỉ có điều là khi hắn đứng được lên, ánh mắt lại hoảng hoảng hốt hốt, hơn nữa tầm mắt lại không có rơi vào trên người đối thủ Nãi Bồng Đông của hắn.

Dưới lôi đài Vương Chí Đạo thấy thế không khỏi kinh hô: "Nguy rồi, Trần Phát Học đã bị một đòn Phản trửu kia của Nãi Bồng Đông đánh vào đầu làm cho hôn mê rồi. Bây giờ phỏng chừng ngay cả ai là cha của hắn, hắn cũng không nhớ rõ được nữa rồi!"

Quả nhiên, đã thấy Nãi Bồng Đông một đòn Cao tảo thích nhằm Trần Phát Học đá vào. Trần Phát Học lâng lâng nhìn ngọn xích cước đang bay vụt tới, chẳng những buông thõng cả hai tay không có giơ lên ngăn cản, ngay cả ý tứ muốn né tránh cũng không có. Kết quả, một ngọn Cao tảo thích này của Nãi Bồng Đông hung bạo đá vào giữa mặt Trần Phát Học. Trần Phát Học chỉ hét lên một tiếng rồi ngã gục, chết ngất ngay ở trên lôi đài.

Trận quyết chiến nhu đối cương, nội gia đối ngoại gia, Thái Cực đối Thái Quyền, đã lấy việc Trần Phát Học bị ngất xỉu mà kết thúc như vậy đó.

Trên bàn trọng tài Tôn Lộc Đường phát biểu bình luận nói: "Nếu chỉ lấy quyền thuật mà bàn luận, Thái Cực Quyền vô luận là cảnh giới hay là quyền lý đều cao hơn nhiều lắm so với Xiêm La quyền. Nhưng là ở trong phương diện 'Chiến', Thái Cực Quyền lại trọng về phần luận bàn thử tay, huấn luyện thực chiến cũng chỉ là một dạng điểm đến là dừng. Như vậy cho dù cảnh giới tu luyện được có cao tới đâu, gặp phải cao thủ Xiêm La quyền thường xuyên tiến hành lấy chiến đối chiến, từng quyền từng cước đều phạm vào da thịt, thì lập tức bại lộ ra chỗ thiếu sót của nó.

Càng quan trọng hơn là, nếu thiếu khuyết năng lực xuất đòn trọng kích trí mạng, cảnh giới dù có cao tới đâu, trong thực chiến cũng không áp dụng được hả!"

Cam Mạc Nhiên hỏi: "Cho nên Tôn lão tiên sinh khi dạy đệ tử Thái Cực Quyền, đồng thời còn muốn cho bọn họ luyện tập Hình Ý, có phải là bởi vì hai môn này có thể bổ túc những chỗ thiếu khuyết lẫn cho nhau có phải không?"

Tôn Lộc Đường cười nói: "Thái Cực Quyền kỹ xảo tinh diệu, nhưng năng lực trọng kích có chút không đủ. Mà Hình Ý Quyền năng lực trọng kích trong tất cả các chi phái quyền thuật Trung Quốc đáng phải kể đến đầu tiên. Ngay cả uy lực đòn trọng kích của đấm bốc Tây dương, so ra cũng còn kém Hình Ý Quyền rất xa."

Dưới lôi đài.

Vương Chí Đạo quay sang Trần Chân nói: "Ngũ sư huynh, Nãi Bồng Đông này chính là đối thủ trong trận đấu tiếp theo của huynh, không biết huynh có nắm chắc đánh bại được hắn hay không?"

Trần Chân cười nói: "Như vậy thì phải đánh qua mới biết. Chỉ có điều ta đối với bản thân mình luôn có sự tự tin!"

Vương Chí Đạo gật đầu nói: "Huynh có năng lực ra đòn nghiêm trọng mà Trần Phát Học không có được, lại thêm năng lực tấn công chính diện không có ai có thể bì được. Nếu như Nãi Bồng Đông vẫn giống như là đang đối phó với Trần Phát Học, đối với công kích của huynh không thèm để ý đến, như vậy ta phỏng chừng chỉ cần trong vài giây đồng hồ là huynh đã có thể chấm dứt chiến đấu được rồi!"

Trần Chân lắc đầu nói: "Ta xem ra Nãi Bồng Đông này chưa chắc đã là người khinh suất như vậy đâu. Nói không chừng trận thi đấu giữa ta và hắn sẽ phải đánh rất lâu đấy!"

Lúc này Đại loa bắt đầu hô hào lên tiếng, trước hết để cho nhân viên y tế đem Trần Phát Học đang hôn mê khiêng xuống đài cứu chữa, sau đó liền tuyên bố Nãi Bồng Đông thắng được trận thi đấu thứ mười ở vòng đấu thứ hai, thuận lợi tiến vào vòng đấu thứ ba.

Đại bộ phận khán giả đứng xem đối với kết quả này đều rầu rĩ không vui, nhất là những kẻ đánh cuộc đã xuống tiền mua Trần Phát Học thắng, ngay cả khí lực vỗ tay cũng không có nổi.

Đại loa bắt đầu hô gọi hai tuyển thủ tham gia trận tỷ thí tiếp theo tiến lên góc chuẩn bị trên lôi đài.

Lần này cả hai người tuyển thủ lại đều là người Nhật Bản, Vũ Điền Hốt Giác đánh với Thác Bổn Hùng Nhất.