-A..Nguyệt Hàm,dạo này cậu đâu thế,không thấy đi học nữa.sinh viên dù được tự do thõai mái cũng không nên nghĩ học lâu như thế._Tiểu Tư vui mừng kéo cô lại.
-Mình có việc riêng phải giải quyết.Cậu không lo.
Tiểu Tư nhoe răng cười.
-Sao không lo chứ,trường này chỉ có cậu là bạn thân với mình thôi.
Cô hơi bất ngờ.
-Bạn thân.!
-Phải là bạn thân._Tiểu Tư chóp chóp mắt,đáng yêu.:-Chẵng nhẽ bạn không muốn làm bạn thân với mình._Biển đỗi thật nhanh thành khuôn mặt buồn so.
Nguyệt Hàm hơi tức cười vì khuôn mặt biến đỗi tốc độ của cô bạn.
-Thôi vào học đi cô nương_Nguyệt Hàm mĩm cười nhẹ,vỗ vai Tiểu Tư.
Sau giờ học Nguyệt Hàm đi điều tra phòng tài liệu trường.
Mấy ngày nay cô đọc hết danh sách người ở trường,ai cũng như ai thật khó tìm ra được lỗ hỏng.
Đến nhà kho,vô tình nghe được tiếng cải nhau,sau đ1o al2 tiếng nói 1 nữ 1 nam rất lạ.
-Chúng ta đừng cải nhau nữa,mau nghĩ cách thực hiện nhiệm vụ đi.Lần này không thể thất bại.
-Cô có cách rồi sao.?.Đừng nghĩ là dễ dàng như vậy.Cô ấy sẽ đóan ra thôi.
Nguyệt Hàm giựt mình.
“Là giọng nói của henry”Cô cố ắng tai nghe tiếp.
-Anh nên nhớ,công việc và tình cảm phải tách biệt,nếu bị ảnh hưỡng bị trách phát,hậu quả rất khó lường.
-Cô đang nói cái gì thế.?Đừng nghĩ lung tung.
-Tự anh biết lấy.her..Đợi đến khi bọn chúng hành động,chúng ta ngồi yên 1 tay có thể bắt lấy 2 mẽ cá._Giọng nữ có phần mĩa mai.
-Cẫn thận,đừng tự đắc,nếu bị phát hiện chúng ta là..
--NGUYỆT HÀM—GiỌng tiễu tư kêu lớn.
Nguyệt Hàm hòang hốt,chạy đi xa.
-Cậu làm gì đứng đó thế.
-Ưm..không có gì,chẵng phải cậu bảo tôi lên đây chờ cậu sao.Có việc gì.
-À,mình có làm thức ăn,nhưng mà lúc nãy mình bỏ quen trên xe búyt rồi,nên tới đây vội kêu bạn xuống,mình đi xuống căn tin ăn đỡ nha.
-thế sao phải bảo lên đây ăn.??
À..mình nghĩ lên đây riêng tư,chúng ta thãoi mái hơn.con giờ mình đi thôi_Tiểu Tư cố muốn lôi Nguyệt hàm đi.
Lòng Nguyệt Hàm đầy những nghi vấn.Henry khiến cô có trực giác không phải người bìnhthường,có điều hắn ta giấu cô.Khiến Cô Quên đi thái độ kì lạ của Tiểu Tư.
Henry hơi bất ngờ khi thấy Nguyệt Hàm,anh có chút lo lắng:-Liệu cô ấy co nghe được gì không.
------------------------------
-Nguyệt Hàm ngồi trong phòng làm việc.Tay gõ liên tục.Cô đang điều tra về Henry.Hồ sơ không có gì bất thường.
Có thấy có phần bức bội,hai ngày nay mọi nghi vấn trong đầu cô về henry rất nhiều,những lời họ nói chuyện với nhau khiến cô thấy tò mò.Giọng nữ đấy là cô Thiên dạy Tóan cao cấp.Rõ ràng trong trường 2 người này tỏ ra không quen biết.Đi ngang cũng không hề nhìn lấy nhau 1 cái,vậy mà cuộc nói chuyện rất thân thếit.
Nếu Tiểu tư không gọi,cô sắp được biết lời Henry nói ra thân phận.
Suy nghĩ mãi vẫn không ra.cô cầm áo kháoc bước ra cửa.
Đi lanh quanh thư giản.cô dạo khắp các quán ăn,hè phố.
Cuối cùng đi đến 1 khu chung cư cao tầng,vì trước đ1o có 1 công viên nhỏ,hơi vắng người.
Hít thở không khi 1 chút,đầu cô rối bời. Thì bỗng—
---Két—Két---
Tiếng thắng xe.
Nhiều chiếc xe đỗ tới.
Giống như đang đuổi nhau.Nguyệt Hàm kinh ngạc chăm chú nhìn người đàn ông cánh tay chảy máu đang chảy xuống xe.Vì chiếc xe người đàn ông đó,đang bị bao vây chận đầu,khó mà thóat được,cách duy nhất là bước xuống xe bỏ chạy.
-HenRy---Nguyệt Hàm bật thốt.
Henry ôm tay mình chạy đi,cô ý không nghe thấy tiếng của Nguyệt Hàm gọi,anh chạy bỏ qua mặt cô làm như không quen biết.
-Hen..ry.._Nguyệt Hàm hơi chòang,nhìn đám sat thủ có khỏang 30 tên bao vây.
--Pằng—
--Hự.._1 bên vai Henry lại bị đạn cúa 1 tên torng đám sát thủ bắn.
--Hen.ry..Anh có sao không?_Nguyệt Hàm hốt hỏang,chạy tới.Đỡ lấy anh.
Henry đẫy tay cô ra,nói nhỏ giọng:-cô mau đi khỏi đây đi,tôi