Tiên Ngạo

Chương 596: Xong chuyện Tam Thiên giới

Dư Tắc Thành bắt đầu thu vét điên cuồng, chọn lựa thu thập, sau thấy chậm chạp, hắn bèn dùng thế giới Bàn cổ hấp thu tất cả những thứ có ở nơi này. Ngay cả đất hắn cũng đào sâu bảy thước, sau đó mới tiến hành phân loại chọn lọc.

Kim loại kỳ dị do thiết thụ hóa thành có tới mười ba loại, mỗi loại có tới mười vạn cân, trứng điểu yêu còn nguyên vẹn có ba ngàn trứng, trứng các loại cổ trùng có mười một loại, tổng cộng ba vạn trứng, ba ngàn cân thần thổ. Những vật phẩm khác còn đang kiểm kê. Nguồn truyện: Trà Truyện

Thân Thụ Yêu bị cắt rời ra từng đoạn, rốt cục thụ tâm cũng lộ ra, to chừng một thước, chẳng khác tim người. Đặc biệt cứ cách bảy ngày nó lại đập một cái, so ra mạnh hơn gấp mấy lần Bất Tử Thụ Chi mà hắn cướp được của A Bà Cụ La Ma Thần.

Đây là Tiên Thiên Linh Bảo, Dư Tắc Thành mừng rỡ vô cùng, hắn lập tức cắt ngang quá trình tiến hóa của thế giới Bàn cổ, thu Tiên Thiên Linh Bảo này vào, sau đó ra lệnh cho thế giới Bàn Cổ dốc hết toàn lực sử dụng Ngũ Hành Thiên Diễn quyết, luyện hóa Tiên Thiên Linh Bảo thụ tâm của Thụ Yêu này chuyển sang Tiên Thiên Linh Bảo hệ Thổ. Như vậy mình sẽ có đủ năm món Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, có thể khiến cho thế giới Bàn cổ tiến hóa đầy đủ Ngũ Hành, trở nên hoàn mỹ.

Lập tức thế giới Bàn cổ chấm dứt quá trình tiến hóa, bắt đầu quá trình luyện hóa. Quá trình này rất lâu, cần phải mất từ vài năm tới mười năm. Khi đó Ngũ Hành đầy đủ, lại phải bắt đầu tiến hóa tiếp. Xem ra trong vòng mười năm tới, thế giới Bàn Cổ của mình sẽ không thể phát huy tác dụng, chỉ có thể xem như một pháp bảo trữ vật siêu cấp.

Bất quá công tác thu thập Ngũ Hành Tiên Thiên Linh Bảo này rốt cục đã hoàn thành, nguyện vọng canh cánh bên lòng bao nhiêu năm qua đã thu thập đầy đủ. Đây quả thật là chuyện như trong mộng, nhưng rốt cục mình cũng đã hoàn thành. Dư Tắc Thành không nhịn được cất tiếng hoan hô tỏ vẻ tự hào.

Cao hứng, thật sự là vô cùng cao hứng, Dư Tắc Thành ra sức kêu lên, thậm chí chảy cả nước mắt. Ta đã thành công, thật sự thành công, chỉ cần kiên trì thêm mười năm, thế giới Bàn Cổ tiến hóa xong, vậy vạn sự tốt lành.

Lúc mình bắt đầu tu tiên, ai cũng nói Ngũ Hành Linh Căn không có tiền đồ. Hiện tại ta sẽ cho bọn họ thấy ai mới là tiên chủng chân chính, ai có thể đi xa hơn trên tiên lộ.

Bất quá hiện tại phải lập tức rời khỏi nơi này, không còn sự duy trì của Thụ Yêu, di tích này cũng bắt đầu sụp đổ. Dư Tắc Thành lập tức ngự kiếm bay lên, bay nhanh như điên, rốt cục kịp thời bay ra khỏi di tích trước khi nó hoàn toàn sụp đổ.

Dư Tắc Thành nhìn về phía mảng tinh vân xa xa, nơi đó là quê hương của mình, thế giới Thương Khung, hắn cảm thấy không thể chờ đợi thêm một khắc nào nữa, thật sự muốn bay về ngay tức khắc. Nhưng mình không thể rời đi như vậy, trước khi đi phải an bày nơi này cho thỏa đáng, không thể để kế hoạch khai phá thế giới mới, giúp Nhân tộc hưng thịnh của Trác Văn Quân vì mình rời khỏi mà chết từ trong trứng. Đưa người phải đưa tới trời Tây, hành sự không thể bỏ dở nửa chừng.

Ánh nắng sớm mai dần dần lộ ra màu xanh đậm, vầng dương vừa mọc chiếu xuống những tia nắng lác đác. Dư Tắc Thành chưa từng thấy mặt trời vừa lên đỏ tươi như vậy, nháy mắt quả cầu đỏ rực này bay lên không, hắn dõi theo từng tia nắng sớm, ánh nắng như thiên biến vạn hóa, từ trên không bắn xuống hàng trăm hàng ngàn tia sáng.

Đây là lần đầu tiên Dư Tắc Thành trông thấy mặt trời lên trên đại lục Thanh Khâu này. Lúc này hắn đang chậm bước trên đại lục Thanh Khâu, di tích đã sụp đổ, hiện tại nơi này, cũng đã trở thành thế giới tàn khuyết như bao giới khác ở Tam Thiên giới. Sau khi sự tình chấm dứt một ngày, thông qua bí pháp do Trác Văn Quân lưu lại, Dư Tắc Thành thông báo cho bọn họ trở về. Sang ngày thứ ba, tinh thuyền con rết lại trở về, có đủ tất cả mọi người.

Thỉnh thoảng Trác Văn Quân hành sự còn non nớt, nhưng nàng vẫn đang trưởng thành, theo thời gian trôi qua, càng ngày nàng càng trở nên thành thục. Đám thủ hạ của Bất Phàm công tử còn sống sót đã bị nàng thu phục, từ chuyện này có thể thấy được, xem ra nàng có tài năng không tầm thường, chỉ thiếu thời gian từng trải và kinh nghiệm mà thôi.

Mọi người trở về bắt đầu xây dựng quê hương mới, bắt đầu khai phá đại lục Thanh Khâu này. Sau khi trải qua trường đại chiến vừa rồi, nơi này đã ngập tràn hơi nước, tất cả đều trở nên đơn giản, hết thảy thuận lợi như nước chảy thành sông.

Sau khi thành lập hệ thống vòm trời, hình thành bầu không khí của riêng mình, vô số tu sĩ bắt đầu nỗ lực chỉnh lại phương hướng, thúc đẩy nguyên khí, rốt cục khiến cho nơi này có được hệ thống tuần hoàn không khí hoàn mỹ.

Tới quá trình thành lập nhị thập bát tú, nhất nhất cố định tinh tú thiên thạch trên không, rốt cục cũng thành lập xong. Những thiên thạch này bắt đầu tự động vận chuyển, chỉ cần còn có chúng nó, là có thể chống đỡ vô số thiên thạch bên ngoài công kích.

Sau đó tới quá trình thành lập hệ thống sông ngòi, hồ nước, thôi thúc rừng núi thảo nguyên, phóng sinh các loại động vật... Đại lục Thanh Khâu đang từng bước trở nên hoàn thiện.

Chuyện phiền phức duy nhất chính là kích hoạt tâm thế giới, khiến cho nơi đây sinh ra Khí Linh thiên địa. Thật ra đây là một pháp thuật phụ linh cao cấp, vốn Trác Văn Quân đã mời phụ linh sư tới, nhưng năng lực của y không đủ, không thể tiến hành phụ linh toàn phương vị cho cả đại lục này.

Dư Tắc Thành lại phải ra tay tiến hành nghiên cứu cùng phụ linh sư kia. Rốt cục sau bảy ngày vất vả cũng nghiên cứu thông thuật phụ linh này.

Sau đó Dư Tắc Thành lệnh cho Trác Văn Quân tập hợp tất cả tu sĩ nắm được lực Thiên Đạo lại, dựa theo phương pháp mà mình nghiên cứu, tiến hành phụ linh cho đại lục Thanh Khâu.

Dư Tắc Thành cũng không ra tay, hết thảy để cho bọn họ tự tiến hành, Dư Tắc Thành đã sắp sửa phải rời khỏi nơi này, không muốn nhúng tay vào chuyện của bọn họ. Ngay cả Trác Văn Quân. Dư Tắc Thành cũng không có hứng thú với nàng. Nàng này dã tâm bừng bừng, nếu mình rời khỏi nơi này, nàng cũng sẽ không chịu đi theo. Vậy không nên làm cho nàng thương tâm, lặng lẽ rời khỏi là hơn. Có lẽ không lâu sau mình sẽ trở về, nếu lúc đó hữu duyên thì hãy nói.

Dư Tắc Thành chỉ lặng lẽ chỉ đạo cho bọn họ, hết thảy để cho bọn họ tiến hành. Rốt cục sau mười ba ngày, mọi người tập hợp tất cả lực lượng hình thành thiên địa cộng hưởng, nháy mắt kích hoạt tâm thế giới chôn sâu trong đại lục Thanh Khâu, sinh ra Khí Linh thiên địa.

Sau đó bia đá truyền công tự động sinh ra một thiên công pháp, nơi đây đã có thể có được môn phái của mình.

Sau đó kiến thiết Tinh môn, hết thảy thuận lợi vô cùng như nước chảy thành sông. Sau đó mọi người bắt đầu khai phá mười ba thế giới tàn khuyết xung quanh đại lục này, khai phá chúng thành những thế giới mới.

Thấy một đám thế giới mới sinh ra nhờ vào công lao của mình, mọi người ai nấy hết sức tự hào, đám di dân đầu tiên của giới bọn họ bắt đầu ngồi tinh thuyền bay tới.

Nhìn thấy thế giới mới hoàn mỹ, đám di dân quỳ xuống khóc ròng. Nơi đây sẽ là quê hương mới của bọn họ, ra ngoài dự liệu của mọi người, trong Tam Thiên giới lập tức hình thành làn sóng di dân vô cùng kinh khủng, vốn các thế giới cũ đã kín chỗ đầy người, hiện tại có thế giới mới sinh ra, lập tức bất kể là Nội Vực, Ngoại Vực, tất cả mọi người đều kích động điên cuồng. Bọn họ thậm chí dám sử dụng cả chiếc tinh thuyền tồi tàn nhất bay tới, cho dù chết giữa tinh không cũng phải bay về phía này, để nổ lực chiếm được một chỗ cho mình.

Theo thế giới mới này khai phá, thanh danh Trác Văn Quân dần dần lên cao, vô số Giới chủ tỏ lòng trung thành với nàng, vô số tu sĩ tự động đi theo nàng, vô số dân chúng bắt đầu thờ cúng, thanh danh của nàng coi như đạt tới cực điểm.

Mà Quang Thần tông kia không thấy có chút phản ứng gì. Thông qua nội tuyến, Trác Văn Quân biết bọn họ đang tổ chức hội nghị, nghiên cứu cách xử lý chuyện này. Hội nghị kéo dài lê thê, tranh cãi qua lại, cãi xong lại mắng. Thái độ nhùng nhằng như vậy, trong vòng một năm tới cũng không có kết quả gì.

Lúc này có thủ hạ Trác Văn Quân dâng lên bản đồ mà bản thân y thăm dò được. Lại phát hiện ra xa xa một bên tinh hệ có một tinh vực có thể xây dựng thế giới mới, thậm chí có thể xây dựng nên hơn bốn mươi thế giới đủ cho con người định cư. Thế là Trác Văn Quân quyết định xuất phát ngay tức khắc, tới đó khai phá thế giới mới.

Trong quá trình khai phá thế giới, Trác Văn Quân được mọi người ủng hộ, phong thái lãnh đạo của nàng dần dần đổi mới, tất cả thế lực ngăn cản nàng dù hùng mạnh tới mức nào cũng sẽ bị tiêu diệt như gỗ mục. Bởi vì hiện tại nàng đại biểu cho tiếng nói của cả Tam Thiên giới. Trong vô hình, ở Tam Thiên giới, vô số Khí Linh phóng xuất ra linh lực, những linh lực này dần dần tụ tập lên người nàng.

Lúc này Dư Tắc Thành cáo biệt Trác Văn Quân, tuy rằng ánh mắt của nàng nóng cháy, hy vọng Dư Tắc Thành đừng đi, nhưng Dư Tắc Thành hoàn toàn không nhìn tới.

Dư Tắc Thành nhìn vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Trác Văn Quân, trong lòng thầm nghĩ, kẻ mà nàng yêu thích là Quang Thần chứ không phải Dư Tắc Thành ta. Nếu ta ở lại đây trợ giúp nàng, như vậy có thể được nàng, nhưng đã quyết định rời khỏi, vậy không nên làm nàng thương tổn.

Tuy rằng mặt đào thơm ngon, nhưng còn chưa tới lúc thu hoạch. Sau này mình sẽ trở lại, Tam Thiên giới có nhiều tài nguyên như vậy, mình sẽ không để lãng phí vô ích.