Mỗi cất cao một phần, lực lượng và khí lực khí thế của Từ Huyền lại tăng thêm một phần.
Một khắc này, vô số tu giả ở Côn Vân Quốc Đô đều thấy được một màn kinh người như vậy.
Mắt thấy hư ảnh trên đám mấy kia dùng phương thức đáng sợ kinh tâm cất cao tăng trưởng.
Chỉ trong một lần hô hấp, khí lực màu vàng của Từ Huyền dẫn động rung trời gào thét nổ đùng, cất cao đến hơn một trượng.
Một trượng tương đương với ba mét, đã xa xa cao hơn nhân loại bình thường rồi.
Hơn nữa, khí lực của Từ Huyền vẫn còn cất cao, cho đến tăng lên tới một trượng năm, mới dần dần biến chậm.
Mà lúc này đây, lực lượng và uy thế hắn có được đều tăng phúc đến tình trạng đáng sợ.
Đông Phương Bá thân ở đối diện sắc mặt trắng bệch, tốc độ tăng phúc và uy thế của Từ Huyền, so với hắn khủng bố hơn nhiều lắm.
- Rất vinh hạnh, lấy ngươi ra để thử Thần Hỏa Kim Cương ta vừa tìm hiểu.
Trong con mắt đỏ thẫm của Từ Huyền bắn ra hàn ý nhiếp hồn kinh tâm, một quyền ngang nhiên đánh qua.
Chỉ một thoáng, lấy Từ Huyền làm trung tâm, trong thiên địa vang lên vô số viêm ôm liệt phong gào thét nổ vang, cuồng bạo cương liệt, phảng phất giống như có vô số núi lửa bạo tạc nổ tung, hắn hiện lên vẻ đỏ bừng, thân hình bị thần hỏa hư ảnh quanh quẩn như một Đại La Kim Cương.
Phanh --
Một tiếng trọng lay, văng tung tóe núi sông, Đông Phương Bá kêu thảm một tiếng, thân thể huyết nhục mơ hồ, gần như bị đánh tan, trong nháy mắt bay ra bên ngoài hơn mười dặm
Bầu trời đêm vương đô, tĩnh mịch một mảnh.
- Chiêu thứ chín
Thẳng đến đến khi một thanh âm âm vang như chuông lớn từ tiểu cự nhân như Kim Cương kia truyền đến.
- Chiêu thứ chín Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Thẳng đến khi thanh âm này từ hư không giao diện trên tầng mây truyền xuống, vô số tu giả trong Côn Vân vương cung mới hoàn toàn thanh tỉnh, một mảnh xôn xao oanh động, khiếp sợ toàn trường.
Đại đa số tu giả, vẻ mặt hoảng sợ nhìn thân ảnh Kim Cương trong tầng cương phong loạn lưu kia.
Thân thể Từ Huyền đỏ bừng như đèn lung, quanh thân quanh quẩn một tầng hư ảnh phiếm kim xích hồng, nương theo một hồi liệt phong viêm lực kinh tâm động phách.
Cổ lực lượng này, nguyên bản là huyết mạch bí thuật lấy hỏa chi tâm làm đầu mối then chốt thúc dục, khiến cho sức bật toàn bộ phương vị của Viễn Cổ Thể Tu đều được tăng phúc rất lớn, lại sinh ra loại viêm lực chi uy cuồng bạo rung chuyển Thiên địa như vậy.
Đương nhiên, Thần Hỏa Kim Cương vốn lấy cơ sở từ huyết mạch bí thuật cua Từ Huyền dung hợp với hai loại thần thông là Đại La Kim Cương và Cự Đại Hóa Thần Thông.
Thần Hỏa Kim Cương dung hợp huyết mạch và bí thuật sáng tạo ra có thể khiến thân thể biến hóa cực lớn, khiến khí lực cường hóa thêm một bước, tăng phúc lực lượng, gia tăng sức bật.
Thần Hỏa Kim Cương chi lực, vẻn vẹn chỉ một quyền đã đánh bay Đông Phương Bá ra hơn mười dặm, trọng thương trí mạng, thân thể không thành hình người, huyết nhục mơ hồ.
- Thiếu chủ!
- Bá nhi!
Cao tầng Đông Phương gia một mãnh hỗn loạn.
Người đầu tiên nghĩ cách cứu viện chính là Đông Phương Quý, luận quan hệ huyết thống, hắn và Đông Phương Bá thân thiết nhất.
Từ Huyền cố tình bổ xuống một quyền, lại rồi đột nhiên cảm nhận được một cổ khí tức cường đại áp bách từ phía dưới đánh úp lạ liền rùng mình một cái.
Bá XÍU... UU!!
Một thân ảnh màu tím đen cao lớn, hiện thân ở đoạn hư không giữa Từ Huyền và Đông Phương Bá, khu vực bốn phía lâm vào một mảnh kinh hãi không hiểu.
Người đến là một lão giả, mặc áo sợi tử hắc huyền tằm, thần sắc đạm mạc, ánh mắt như đao phong, như Ma Thần sừng sững giữa tinh không.
Đối mặt với Đông Phương Quân Côn Vân tu giới đệ nhất nhân, cho dù là Từ Huyền dưới trạng thái Thần Hỏa Kim Cương cũng phải kiêng kị vài phần.
Lần trước ở Bắc Phong trọng thành, vội vàng giao thủ với Đông Phương Quân... Từ Huyền bị thương không nhẹ, khó có thể đánh giá được thực lực đỉnh phong của đối phương.
Đều là tu giả có huyết mạch truyền thừa thuần chánh nhất của Đông Phương gia, nhưng Đông Phương Quân này vô luận tu vị, hỏa hầu, đều hơn Đông Phương Bá không chỉ một cấp độ.
Đông Phương Bá cưỡng ép tiến vào Ngưng Đan hậu kỳ còn có thực lực như vậy, vậy thì Đông Phương Quân sẽ ra sao?
- Đại trưởng lão cần gì vẽ vời cho thêm chuyện, Đông Phương Bá chịu một quyền của ta, toàn thân kinh mạch cốt cách, cơ hồ nát bấy, từ nay về sau không khác gì phế nhân cả, sao không để cho ta thuận tay đẩy thuyền... cho hắn một cái kết thống khoái chứ?
Từ Huyền ánh mắt có chút lập loè, khóe miệng nhếch lên một tia cười trào phúng.
Đồng thời khi xa xa giằng co với Đông Phương Quân, quanh thân Từ Huyền thần hỏa hư ảnh rít gào nổ tung, dần dần thu liễm, khí lực như Kim Cương cũng chậm rãi khôi phục lại như bình thường
Huyết mạch bí thuật Thần Hỏa Kim Cương tiêu hao đối với nguyên khí máu huyết rất lớn, nếu đã không có cơ hội đánh thêm một quyền nữa, vậy thì Từ Huyền dứt khoát giữ lại một chút nguyên khí.
Đông Phương Quân nghe vậy, khuôn mặt có chút run rẩy một chút, trong đồng tử lạnh như băng chớp động lên sát cơ và cừu thị nồng đậm, nhưng cũng có vài phần kiêng kị.
Ở sâu trong đáy lòng, hắn tự nhiên đối với Từ Huyền hận thấu xương, đến mức muốn băm thây vạn đoạn.
Nhưng mà thân ảnh cao ngất đứng ở trước mặt hắn, dĩ nhiên ở vào cấp độ đỉnh phong nhất Côn Vân, Thần Hỏa Kim Cương chi uy, đủ để khiến lòng hắn rung động. Hơn nữa Từ Huyền người này, trong tay còn có rất nhiều át chủ bài, thí dụ như con rối tên hề lúc trước... Hoàn toàn thâm bất khả trắc.
Rất nhanh, người Đông Phương gia dàn xếp tốt cho Đông Phương Bá đang huyết nhục mơ hồ, vài tên dược sư, trán đổ mồ hôi liên thủ trị liệu với nhau.
Đông Phương Bá bất tỉnh nhân sự... Khí tức yếu ớt, dưới sự hợp lực cứu trị của mấy danh y mới miễn cưỡng duy trì được sinh cơ, không có chết đi.
Trong hoa viên hoàng cung, rất nhiều cường giả trên mặt còn lộ ra rung động và hồi hộp, nỗi lòng thật lâu khó có thể bình phục, đại bộ phận cường giả đều nhao nhao nghị luận.
- Từ Huyền này cũng thật đáng sợ, mười chiêu định thắng bại, thật sự bị hắn làm được.
- Đông Phương Bá tuy rằng xưng hùng trong Côn Vân tứ kiệt, nhưng so sánh với Từ Huyền căn bản không phải một cấp độ.
- Đông Phương Bá kia rõ ràng đã dùng qua bí dược, trong thời gian ngắn thực lực tăng vọt, còn hơn cả lão quái Nguyên Đan sơ kỳ phổ thông, nhưng ở trước mặt Từ Huyền cũng không chống được mười chiêu.
Trên trận rất nhiều đan đạo cường giả đều sợ hãi thán phụcm sợ hãi với thực lực của Từ Huyền.
Nếu quyết chiến giữa hai người là công bình công chính, Từ Huyền cho dù còn hơn Đông Phương Bá, như vậy cũng chỉ trong dự liệu của mọi người, không có gì ngạc nhiên đáng nói.
Nhưng Từ Huyền cũng không đi đường tầm thương, tuyên bố "mười chiêu định thắng bại" cơ hồ hoàn toàn không có khả năng, mà từ đầu đến cuối vẫn siêu nhiên thong dong, đứng ở trên một điểm cao, dù cuối cùng Đông Phương Bá bộc phát ra thực lực khiến Nguyên Đan lão quái kinh hãi thì ở trước mặt hắn vẫn không chịu nổi một kích.
- Thắng, Từ sư đệ vậy mà thắng!
Nhạc Phong kích động không thôi, khó có thể hình dung tâm tính giờ khắc này.