Thông Thiên Đại Thánh

Chương 874: Thế giới trong Kim Thân Phật Đà Chưởng (4)


Một lần hô hấp, Tống Tử Phật từ trong đau nhức phản ứng lại, giận quát một tiếng, muốn phản kích. Thế nhưng Chu Báo đâu cho hắn cơ hội. Triển khai quyền pháp, từng tầng chồng chất quyền lực, hóa thành quyền ý vô biên, hoàn toàn đem Tống Tử Phật cuốn vào trong quyền ý của Chu Báo.

Đồng thời, một Thiên Mạc Lung Tráo hình trứng úp xuống, hồng vân trên bầu trời Võ Dương Lĩnh biến mất vô tung vô ảnh. Bầu trời lại một lần nữa khôi phục thanh minh, tinh quang đầy trời cũng biến mất không thấy. Trời trong nắng ấm, vân đạm phong khinh, phảng phất như cái gì cũng chưa từng phát sinh. Mặt khác, quyền ý của Chu Báo, Tống Tử Phật cả người mang theo vết máu, có chút mờ mịt.

Mờ mịt, phi thường mờ mịt, hắn thật sự là không thể tin được, một cửu phẩm cường giả, dĩ nhiên lại phát ra không gian quyền ý thần bí mà cường đại như vậy.

Chỉ là trong mê man, hắn vẫn không thể thoát khỏi Chu Báo đả kích. Trong không gian quyền ý của Chu Báo, quyền đầu hóa thành từng cỗ tinh thần thật lớn. Từ trong hư không đột nhiên xuất hiện, mãnh liệt hướng hắn oanh kích. So với vừa nãy còn muốn hung mãnh hơn.

Lúc này Tống Tử Phật đã không còn vẻ kiêu ngạo như trước nữa. Mà là lấy hồng vân cẩn thận bảo vệ toàn thân, tâm thần hợp nhất, một lòng phòng thủ.

Dù sao cũng là tu vi Tán Tiên đỉnh phong, chiến lực tuy rằng kém hơn Bạch Hổ, nhưng là không thể khinh thường. Trên người hắn có Thuần Dương pháp khí phòng thủ. Quyền đầu của Chu Báo mặc dù nặng, nhưng dưới tình huống hắn không biết xấu hổ một lòng phòng thủ, làm rùa đen rút đầu, thật đúng là không có cách nào. Chỉ có thể cậy mạnh từng bước một trùng kích lên Thuần Dương pháp khí kia.

Dưới Thuần Dương pháp khí bảo vệ, Tống Tử Phật một mặt chống đỡ, một mặt tu chỉnh. Hắn ngay từ đầu quá mức tự tin, cũng quá sơ suất, bị Chu Báo cướp được tiên cơ, đánh cho trở tay không kịp, đã bị trọng thương. Trước mặt quyền lực tràn ngập tính hủy diệt của Chu Báo, hắn cũng thật sự nghĩ không ra cách đối phó tốt nào cả.

Bởi vì hắn vốn không phải là một am hiểu cận thân bác kích. Trên thực tế, tu vi đến cảnh giới như bọn họ, ngoại trừ Bạch Hổ biến thái như vậy, có rất ít người am hiểu cận thân chiến đấu. Thân thể bọn họ quý trọng vô bì, bọn họ tu luyện các loại thần thông dị thuật, bọn họ thôn thổ thiên địa. Trong lúc nhấc tay đã có uy lực lớn lao, căn bản không cần cận thân bác kích. Đáng thương cho Tống Tử Phật đứng hàng Tán Tiên gần ba ngàn năm, cùng người giao thủ cũng chưa từng đánh sáp lá cà bao giờ. Ngày hôm nay bị Chu Báo thoáng cái đến như vậy, cả người có vẻ chật vật bất kham.

- Chu Báo, ngươi không nên quá kiêu ngạo, ngươi cho là ngươi có thể đột phá phòng ngự Hỏa Vân Cà Sa của ta sao? Hỏa Vân Cà Sa của ta chính là Trung phẩm Thuần Dương pháp khí, ngươi muốn lấy lực một người phá vỡ nó, quả thực là nằm mơ!

- Nhiều lời cái rắm ý!

Chu Báo từ trong ngữ khí của Tống Tử Phật nghe ra thiếu tự tin, có thể không chột dạ sao? Hiện tại hắn đã hoàn toàn bị mình đánh cho chỉ biết chống đỡ, không có năng lực hoàn thủ. Mặc cho có bao nhiêu thủ đoạn, muôn vàn thực lực trong không gian quyền ý của mình, dưới áp bách cường chế, hắn đều không thể thi triển ra. Chỉ có thể bị động chịu đòn, chờ đợi Chu Báo tạm hoãn thế tấn công mới lại phản kích.

Thế nhưng Chu Báo sẽ không cho hắn cơ hội này.

Vẫn thạch như cuồng phong bạo vũ từ trong hư không xuất hiện, mãnh liệt oanh kích đoàn hồng vân kia. Thường thường, trong mưa thiên thạch sẽ xuất hiện một hai vẫn thạch khổng lồ gấp mấy trăm lần, gọi là tiểu hành tinh vẫn thạch cùng một hai vẫn thạch tản ra khí tức cực kỳ yêu dị, Mỗi khi hai loại vẫn thạch này oanh kích lên hồng vân, sẽ khiến nó rung động một chút. Tâm thần Tống Tử Phật cũng theo đó rung động, bởi vì hắn đã cảm giác được rõ ràng dưới oanh kích gần như điên cuồng của Chu Báo, Hỏa Vân Cà Sa của hắn đã có chút không thể chịu được.

- Điều này không có khả năng, điều này sao có thể, tiểu tử này tuổi còn trẻ như vậy sao có thực lực cường đại biến thái như thế?

Trong lòng hắn rống giận, nỗ lực phát tiết bất an, trong cơ thể pháp lực điên cuồng đưa vào trong Hỏa Vân Cà Sa.

- Ta nói Tống Tử Phật, ngươi dù sao cũng là một trong mười ba tôn Hoạt Phật của Đại Luân Tự. Thế nào chỉ có chút bản lĩnh, thủ đoạn như vậy?

Lúc này đạt được ưu thế, đồng thời thăm dò được đại khái nội tình của Tống Tử Phật, trong lòng Chu Báo đại định. Tống Tử Phật này so với Bạch Hổ dễ đối phó hơn nhiều. Bạch Hổ công phu bác kích kinh người, đâu như hiện tại, dễ dàng chiếm thượng phong như vậy.

Tống Tử Phật nghe được ngữ khí mang theo trào phúng này của Chu Báo, thiếu chút nữa phun ra một búng máu:

- Chu Báo, ngươi không nên đắc ý quá mức, ta....

- Bang bang phanh....

Khi hắn nói, Chu Báo liên tục đánh ra ba đạo bạo kích, trong không gian quyền ý hiện ta ba khỏa tiểu hành tinh đường kính lên tới mấy chục dặm, mãnh liệt oanh kích lên hồng vân. Hồng vân rốt cục kiên trì không được, bắt đầu tan vỡ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Không tốt!

Cảm giác được Thuần Dương pháp khí của mình sắp bị Chu Báo đánh bại, Tống Tử Phật mở lớn miệng, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng hắn cũng không phải ngồi chờ chết, khẽ quát một tiếng, mạnh mẽ cắn đầu lưỡi của mình, phun ra một ngụm máu, cương khí quanh thân phi nhanh, trên đỉnh đầu hắn hình thành một pho Kim Thân Phật Đà, tản ra uy nghiêm vô cùng:

- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, cũng dám vô lễ với bổn tọa như vậy. Thật sự là quá không biết trời cao đất rộng, ngươi chết đi cho ta!

Tống Tử Phật nổi giận gầm lên một tiếng, cùng với tiếng rống giận này của hắn, kim quang trên người Kim Thân Phật Đà đại phóng, từng trận phạn âm vang lên như tiếng sấm, kinh sợ nhan tâm, kim sắc quang mang hình thành từng đóa kim liên, đem vẫn thạch đầy trời ngăn ở bên ngoài.

Bỗng nhiên, Kim Thân Phật Đà cự chưởng giơ lên.

Uy thế một chưởng này quỷ dị tuyệt luân, trong nháy mắt, áp lên quyền đầu của Chu Báo. So với lúc Tống Tử Phật vừa mới xuất hiện thi triển ra Thiên Long Đại Thủ Ấn còn cường đại hơn vô số lần.

Trong một chưởng đảo lộn càn khôn.

Đây phảng phất như là ảo giác, nhưng lại không giống ảo giác.

Trong nháy mắt, thủ chưởng này được phóng đại vô hạn, phảng phất như nâng lên cả không gian quyền ý.

Mặc kệ Chu Báo lăn qua lăn lại ra sao, đều thoát không khỏi lòng bàn tay của hắn!

Thế giới trong bàn tay!

- Thế giới trong bàn tay, sao có thể, đây là Lôi Âm Tự Như Lai nhất mạch Vô Thượng thần thông, hắn sao có thể nắm giữ?