Thông Thiên Chi Lộ

Chương 597: Không dừng lại được

"Chát!"
Nữ tu kinh hô, "Mị ma nữ lộc" đập vỡ viên đan châu.
Cùng lúc, một đạo ám kim sắc quang hoa và thanh quang lóe lên, "Mị ma nữ lộc" văng đi, phun máu.
Một viên thanh sắc yêu đan văng ngược lại khiến nó thổ huyết.
Để chặn đòn của Ngụy Tác, "Mị ma nữ lộc" tế xuất yêu đan.
Hiện tại nó đã triệt để hóa thân thanh loan, yêu đan cũng biến thành yêu đan của thanh loan, nhưng tổn thương của nó quá nặng, chật vật lắm mới chống nổi một đòn của Ngụy Tác, cả yêu đan cũng không khống nổi, bị yêu đan hất văng thổ huyết, thập phần thê thảm.
"Muốn giết ta không dễ đâu, ta còn phải xem kịch hay." Nó tỏ vẻ đắc ý vô cùng.
Cùng lúc, viên đan châu vỡ ra lan tràn kim hoàng sắc khí vụ.
Khí vụ như gió biển, có phần ẩm thấp nhưng mùi thơm như mùi rượu.
"Không xong! Đây là... thứ quỷ quái này cũng tiêu hao được chân nguyên và nguyên khí, ta không ra được." Dưỡng quỷ quán lóe lên lục quang, lục bào lão đầu vừa cất tiếng thì kinh hoảng cực độ, rõ ràng lão vừa thò ra là thụt vào ngay.
"A!"
Thấy kim hoàng sắc khí vụ bạo phát, thân thể nữ tu run người, mặt cắt không còn hột máu.
Kim hoàng sắc khí vụ bao phủ ngũ sắc ngọc sơn, nguyên khí kỳ dị khiến da mỗi người bóng loáng.
"Là cái gì hả?" Hàn Vi Vi ré lên.
Thể nội vừa khôi phục được một chút chân nguyên giờ lại tan hết, kim hoàng sắc khí tiêu tan chân nguyên còn hơn cả thiên long sát khí. Bị khí vụ bao lấy khiến gã có cảm giác khác, nhưng không nhận ra là cảm giác gì, chỉ thấy hơi ngứa ngáy, không thể áp chế được.
"Cái gì nhỉ?" Ngụy Tác sầm mặt, quay hỏi nữ tu. Thể nội chân nguyên của gã lại cạn sạch, thần sắc dã "Mị ma nữ lộc" ở dưới lớp bột long cốt khiến gã có cảm giác cực kỳ hung hiểm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng gã nhìn sang, nữ tu không đám mà run lên, bất giác lùi lại như con nai kinh hãi.
"Ngươi quá coi thường thực lực cao giai yêu thú! Tiên nhân tuy để lại cho các ngươi vô số tu đạo công pháp, nhưng bọn ta cũng có những thứ mà tu sĩ không sánh được!" Rớt xuống đống bột long cốt, "Mị ma nữ lộc" vừa ho khẽ vừa kiêu ngạo nhìn Ngụy Tác, "Không cần hỏi ai, ta sẽ cho ngươi biết."
"Có một loại phong hệ viễn cổ thiên long là Thương long. Thiên long này trời sinh đã biết phong hệ thuật pháp hùng mạnh nhưng tính cách lạnh lùng, cô gia quả nhân, không hề hứng thú đối với việc phồn thực hậu đại. Nếu chiếu theo tính cách của thiên long này, e rằng chỉ một đời là diệt tuyệt. Nhưng khi thương long trưởng thành thì thể nội hóa sinh một viên Thiên dục tinh, còn gọi là Dâm long nang. Khi tinh khí nó thịnh vượng nhất thì viên này sẽ tan, khiến Thương long chìm vào tình dục vô biên, tìm bạn lữ, phồn thực hậu đại."
"Đề phòng tu sĩ ngăn trở nó động tình, nguyên khí của Thiên dục tinh khiến mọi tu sĩ và yêu thú đến gần nó tan hết chân nguyên cũng như yêu nguyên, sa vào tình dục vô biên."
"Cái gì!"
"Mị ma nữ lộc" nói thế, Ngụy Tác nhợt nhạt mặt mày, cảm giác thể nội có thứ gì đó cực kỳ cổ quái dấng lên, không thể khống chế nổi.
"Nói đan giản là mị dược cấp cao nhất." "Mị ma nữ lộc" nhìn bọn Ngụy Tác, tỏ vẻ chế nhạo. Mục quang nó quét qua mình Ngụy Tác rồi sang nữ tu đang run lên như bị mưa bão làm ướt người. "Từ giờ các ngươi sẽ không thể khống chế bản thân, chìm vào tình dục. Ngụy Tác, không phải có đạo lữ của ngươi hả? Cả nam tu này là hảo hữu của ngươi chứ gì?"
"Ngươi nói gì hả!" Hàn Vi Vi run người, nhợt nhạt mặt mày kêu lên.
"Còn ý gì nữa." "Mị ma nữ lộc" cười nhạo Hàn Vi Vi, "Nếu hảo hữu cùng đạo lữ của ngươi song tu giao hoan ngay trước mặt ngươi, lúc ngươi tỉnh lại sẽ thấy thế nào?"
"Mị ma nữ lộc" liếc Hàn Vi Vi và nữ tu đoạn bật cười, "Chốc nữa chưa biết chừng ngươi và y sẽ song tu không ngừng, có khi song tu với y xong, ngươi lại cùng Ngụy Tác song tu cũng nên. Nếu ngươi muốn biết thế nào thì ta sẽ ở lại, viết chữ kể lại việc ngươi song tu với ai trước."
"Không thể nào! Nếu vật này đúng như ngươi nói vì sao ngươi lại không bị ảnh hưởng!" Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh, bọn Ngụy Tác đều biến sắc, Hàn Vi Vi kêu lên.
"Cao giai yêu thú có nhiều thứ mà tu sĩ không so được. Yêu nguyên của ta hiện tại không còn nhưng phượng tộc huyết mạch lại không bị tình dục kiểu này ảnh hưởng." "Mị ma nữ lộc" đắc ý mỉm cười, nhìn Hàn Vi Vi, "Ta hiện tại đã là thanh loan chân chính, huyết mạch viễn cổ phượng tộc, còn vật này có như ta nói không, ngươi chắc đã hiểu rõ chứ nhỉ?"
"Ta phải giết ngươi!"
Hàn Vi Vi kêu lê nhưng thân thể lại chao chát như lá sen dưới nước, răng cũng va vào nhau, chân khép chặt, không thể đi nổi, sắc mặt đỏ lên.
Ngụy Tác bước về phía "Mị ma nữ lộc" đang cười đắc ý, sát ý của gã ngút trời nhưng cảnh tượng trước mắt lại méo mó, thần thức tựa hồ bị sức mạnh cực độ ép phải tụ lại ở chỗ Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh.
"Giết muội đi! Ngụy Tác, mau giết muội! Muội vĩnh viễn là người của huynh! Báo cừu cho muội!"
Cơ Nhã sắp mất ý thức, hơi nóng không ngừng tràn ra, đẩy nàng về phía Ngụy Tác nhưng vẫn giữ được đôi chút sáng suốt, nang kêu lên thê lương.
"Giết tỷ đi..." Nam Cung Vũ Tinh cũng lên tiếng, tu vi của nàng kém, Cơ Nhã, nhãn thần đã triệt để mê ly.
Tích tắc đó, Ngụy Tác không thể di động cước bộ.
"Ngụy Tác..." Tay gã bị Âm Lệ Hoa nắm lấy.
Âm Lệ Hoa đứng cạnh gã, hai vai run run, tay bị một tay Ngụy Tác giữ chặt.
Tay nàng ta mềm nhũn, mắt ướt như chảy nước ra.
Tay nàng ta cầm tay Ngụy Tác cho vào pháp y, nắm lấy hai quá núi tuyết nhô lên.
Thân thể nữ tu như bị lôi hệ thuật pháp đánh trúng, càng run lên.
Nàng nhìn lên vách núi, chỉ muốn lao sang vách núi kia đập đầu.
Chợt có tiếng rên rỉ vang lên.
Chỉ nhìn thôi là nàng không dứt ra được.
Một thân ảnh mềm nhũn tựa vào Ngụy Tác, nắm lấy tay kia của gã.
Thân ảnh này mông rất cong, eo thắt lại thành một nét vẽ hoàn mỹ cực độ.
Hàn Vi Vi.
Nét tuyệt vọng và cô độc của nàng ta tan biến, làn môi đỏ run run, đôi mắt biết nói như có nước mắt, như hổ thẹn, nóng lòng xen lần khao khát.
Ngân sắc pháp y của nàng ta đã cởi quá nửa, cặp chân dài và nửa cặp mông đã lộ ra, trắng toát.
Tay Ngụy Tác được nàng tay đưa vào dưới tiểu phúc, nàng ta dựa vào gã, cơ hồ không thở nổi, giọng nói xen lẫn đôi chút hổn hển đặc biệt.
Nữ tu cảm giác đầu óc rung lên ong ong, ý thức kháng cực độ tan biến ngay tích tắc đó, phảng phất Ngụy Tác biến thành một vũng xoáy khổng lồ hút nàng từng bước đến gần.
"Đáng kiếp, ai bảo định giết ta!"
"Mị ma nữ lộc" thấy Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh ở phía sau ôm Ngụy Tác, tay run run vuốt ve gã.
Mắt nó đầy khoái cảm trả thù, đắc ý vô cùng.
"Sao lại như thế!" Thấy nữ tu, "Mị ma nữ lộc" kêu lên không dám tin, suýt nữa nhảy lên.
Nữ tu đang tan đi lớp linh quang quanh người, ngoại hình đang biến hóa.
"Nàng ta là..." "Mị ma nữ lộc" tức thì đầu óc trống rỗng.
Cùng lúc, một thân ảnh tỏa linh quang vàng rực đột nhiên xuất hiện trước mặt nó.
"Ngươi... định làm gì...!" Đã là thanh loan chân chính, "Mị ma nữ lộc" đột nhiên hiểu ra, kêu lên kinh hãi cực độ!
"Ta..." Dương chi điểu áp lên thanh loan.
"Cứu... mệnh... Cứu mệnh!" Thanh loan giãy giụa nhưng không đẩy được Dương chi điểu.
"Mau dừng lại... A!" Tiếng khóc tức thì vang lên.