Thông Thiên Chi Lộ

Chương 596: Hai cách gọi

"Ta không sao." Ngụy Tác lắc đầu.
Trong bức tranh, thuật pháp phát thần quang như thần vương của tu sĩ đó và cảnh tượng cả thành trì cùng mười mấy vạn tu sĩ bị hủy diệt, khiến gã không thể tỉnh khỏi chấn động.
"Viễn cổ thiên long thật ra giở trò gì!" Thấy khí tức của Ngụy Tác không hề tán loạn, Hàn Vi Vi biết gã không sao nhưng không nén được khí phẫn, nhìn về phía bạch sắc viễn cổ thiên long chìm xuống mà mắng.
"Là ý thức còn lại của viễn cổ thiên long, nếu các hạ trái lời, chưa biết chừng nó sẽ ra tay." Nữ tu qua thần sắc Ngụy Tác, đoán được manh mối, "Nhưng sau rốt nó thấy các hạ giữ chữ tín nên qua đó truyền tin cho các hạ?"
"Nó truyền cho ngươi?" Hàn Vi Vi như thay đổi cách nhìn về bạch sắc viễn cổ thiên long, hưng phấn hẳn, "Ngụy Tác, có phải công pháp gì không?"
"Dù là công pháp, ta không phải thiên long chi thân thì khó mà tu luyện." Ngụy Tác lắc đầu, đứng trên ngũ sắc ngọc sơn, được khí huyết gột rửa nên mảnh vỡ Diệu thụ thượng không ngừng hóa ra linh khí, liên miên chuyển hóa thành chân nguyên, thể nội chân nguyên liên tục tăng tiến, bất giác gã cùng như thần vương đứng trên đỉnh thành trì, phong hoa tuyệt đại, thần huy chói lòa.
Tích tắc đó, suy nghĩ tàn dư của viễn cổ thiên long và của gã hợp lại, gã đốn ngộ ngay.
"Thần huyền cảnh ngũ trọng!"
Ngụy Tác bất giác buột ra mấy tiếng.
"Thần huyền cảnh ngũ trọng? Là sao?" Cơ Nhã và bọn nữ tu đều hỏi Ngụy Tác.
"Là cảnh một Thần huyền cảnh ngũ trọng đại năng bị trời cao ghen ghét, sau rốt bị thiên uy tiêu diệt." Ngụy Tác bảo.
Bọn Cơ Nhã kinh ngạc, "Nó truyền cho huynh cảnh tượng đó làm gì?"
"Nó nhắc nhở mỗ." Ngụy Tác nhìn bọn Cơ Nhã, hít sâu một hơi, "Mỗ đã hiểu, theo điển tịch ghi lại, chỉ khi từ Chân tiên cảnh tứ trọng đột phá đến Chân tiên cảnh ngũ trọng thì do nguyên khí đột phá chấn động quá kịch liệt, mới khiến thiên địa nguyên khí kịch biến, dẫn phát thiên kiếp. Nhưng nếu một tu sĩ có công pháp và thần thông quá mạnh, hơn xa Thần huyền cảnh ngũ trọng tu sĩ, thì khi từ Thần huyền cảnh đột phá đến Chân tiên cảnh nhất trọng cũng sẽ dẫn động thiên kiếp!"
Sắc mặt nữ tu thập phần ngưng trọng, liếc Ngụy Tác, nhíu mày, "Ý nó là tu sĩ nếu phúc duyên quá kinh nhân, thành tựu như cầu vồng rỡ ràng, tu sĩ khác chỉ có thể ngẩng nhìn chứ không so được thì khi đạt Thần huyền cảnh ngũ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp trước, bị trời tiêu diệt."
"Ý nó là Ngụy Tác có thể sẽ thành tu sĩ như thế?" Nam Cung Vũ Tinh biến sắc.
Tu sĩ nào cũng hiểu tu đạo giới phân thành ngần ấy đẳng cấp vì tu sĩ giữa mỗi một đẳng cấp có thực lực cách biệt không thể san lấp.
Thần huyền cảnh ngũ trọng tu sĩ, dù có công pháp cùng thuật pháp kinh nhân, chân nguyên hùng hậu đến mức chấn động đối với thiên địa nguyên khí khi đột phá đến Chân tiên cảnh thậm chí ngang với Chân tiên cảnh tứ trọng tu sĩ đột phá, thì đan thuần về chân nguyên vẫn kém xa Chân tiên cảnh tứ trọng tu sĩ.
Hiện tại bọn Ngụy Tác tuy không biết gì về thần thông của tu sĩ Thần huyền cảnh trở lên nhưng theo trong truyền thuyết tu đạo giới thì từ Thần huyền cảnh trở lên, đột phá mỗi nhất trọng tu vi đều phải cảm ngộ thêm về thiên địa tinh thần nguyên khí, uy năng thuật pháp sẽ càng kinh nhân.
Thần huyền cảnh ngũ trọng và Chân tiên cảnh ngũ trọng, ít nhất cũng phải trăm năm rèn luyện.
Từ khi có Thiên khung, từ thượng cổ tu đạo giới đến hiện tại, lịch sử tu đạo giới không có ai chỉ mất một trăm năm là từ Thần huyền cảnh ngũ trọng đạt tới Chân tiên cảnh ngũ trọng. Dù chỉ một trăm năm, thì trong thời gian này, tu sĩ Thần huyền cảnh trở lên sẽ trải qua bao nhiêu rèn luyện, lấy được bao nhiêu bảo vật, thông hiểu bao nhiêu thuật pháp, tăng thêm bao nhiêu kiến thức?
Chân tiên cảnh tứ trọng tu sĩ, tuyệt đại đa số không thể chống nổi thiên kiếp, đổi lại là một Thần huyền cảnh ngũ trọng tu sĩ, trong tình huống không biết trước khẳng định sẽ mất mạng.
Trăm phần trăm mất mạng!
Thần huyền cảnh tu sĩ, cả Thiên Huyền đại lục chỉ có vài người.
Ngay cả đại tu sĩ Kim đan kỳ trở lên thường không truyền tham ngộ tu luyện cho ai nên cả tu đạo giới rất hiếm điển tịch về tu luyện ở cấp Kim đan tu sĩ. Lúc Ngụy Tác kết đan trong Hải Tiên thành, những gì liên quan đến kết đan là do Lý Dực Triển cho biết, còn không tìm được ở ngoài.
Gầm như không có điển tịch tu luyện về Thần huyền cảnh!
Thiên Huyền đại lục suốt vài nghìn năm nay, thậm chí không xuất hiện tu sĩ Thần huyền cảnh tứ trọng trở lên.
Ngụy Tác dù thuận lợi tu tới Thần huyền cảnh, thậm chí tới tuyệt thế tu vi Thần huyền cảnh tứ trọng ngũ trọng thì vẫn không biết được bao nhiêu tin tức về tu luyện Thần huyền cảnh.
Đừng nói Ngụy Tác, ngay cả nữ tu thân phận phi phàm cũng không biết gì về Thần huyền cảnh trở lên.
Theo bức tranh viễn cổ thiên long truyền lại cho Ngụy Tác thì tuyệt đại đa số Thần huyền cảnh tu sĩ cũng không biết có những thiên tài tu sĩ kinh thế tuyệt diễm, đạt tới Thần huyền cảnh ngũ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp!
Viễn cổ thiên long trải qua liễu không biết bao nhiêu tuế nguyệt, Ngụy Tác tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật đã biết thiên địa trong mắt thiên long khác xa của tu sĩ tu sĩ, vô cùng huyền ảo, thấy được những quỹ tích mà tu sĩ không thể.
Hiện tại rõ ràng viễn cổ thiên long cho rằng Ngụy Tác rất có thể thành tu sĩ như thần vương trong tranh.
Nên nó dùng ý chí tàn dư truyền vào óc gã cảnh tượng cực kỳ trọng yếu đó.
Không có tin tức gì, Ngụy Tác khi độ kiếp chắc chắn mất mạng.
Viễn cổ thiên long thậm chí có khả nhìn thấu quỹ tích khó tưởng tượng nổi, nhắc nhở gã.
"Dù là Lâm Phong Hoa được thượng cổ Tam Hoàng tông truyền thừa, lấy được cả long trủng thì rồi cũng sẽ mất mạng như thần vương tu sĩ đó." Ngụy Tác gật đầu với bọn Cơ Nhã.
Sau rốt gã nể tôn nghiêm của bạch sắc viễn cổ thiên long nên không động đến nhục thân và long đan của nó, bạch sắc thiên long mới cảnh báo gã trước.
Hiện biết được quỹ tích đó, dù gã có trở thành thần vương tu sĩ, cũng đã chuẩn bị đầy đủ, chưa chắc mất mạng như tu sĩ đó.
"Cơ Nhã, các vị thu hết thiên long hài cốt và long đan lại đã." Ngụy Tác lấy ra mười mấy nạp bảo nang, cả nạp vật cổ giới dung lượng thập phần kinh nhân cũng lấy ra, đưa cho Cơ Nhã. Nguồn: http://Trà Truyện
"Ngươi tự sát hay cần ta động thủ?" Đưa cho Cơ Nhã đoạn gã cười lạnh với "Mị ma nữ lộc": "Hoặc ngươi quy thuận ta, nghe lệnh ta thì ta sẽ tha cho ngươi."
"Họ Ngụy kia, không ngờ viễn cổ thiên long không đập chết ngươi, nó là yêu thú mà không giao dịch với ta, đúng là ngu xuẩn!" "Mị ma nữ lộc" thản nhiên, tỏ rõ thần sắc đắc ý, "Lẽ nào ngươi tưởng thắng chắc? Lẽ nào ngươi tưởng chỉ mình ngươi có thủ đoạn? Ngươi có thấy yêu thú bát cấp trở lênnào chịu xưng thần với tu sĩ chưa?"
Thần sắc "Mị ma nữ lộc" khiến Ngụy Tác hơi nhíu mày, gã không nghĩ ra đối phương có thủ đoạn gì nữa. Hiện tại khí tức của "Mị ma nữ lộc" lăng loạn như lá khô trong gió, chứng tỏ thụ thương không nhẹ sau đòn lúc trước, e rằng không thể kích phát thuật pháp.
"Ta nói rồi, đừng tự sát nữa, theo lão đại sẽ không thiệt đâu." Dương chi điểu chợt xen lời.
"Các ngươi quỳ xuống cầu xin, chưa biết chừng ta sẽ tha cho các ngươi." "Mị ma nữ lộc" cười lạnh, có vẻ khinh thường.
"Ngươi không bệnh chứ?" Dương chi điểu tỏ vẻ không dám tin nhìn trường vĩ thanh sắc linh điểu, cảm thấy cùng là chim sao cách biệt xa thế.
"Ngươi biết cái gì đây không?" "Mị ma nữ lộc" cười ranh ma, sau lưng lộ ra một viên trong xoe.
Là một viên đan châu vàng rực, trông như lưu ly, bên trong là kim sắc đại hải. Vật này là lúc nó bị thanh niên thần bí đánh ngã đã phát hiện.
"Đây là gì thì tiểu đệ không biết." Dương chi điểu sững người, diêu đầu.
"À!" Ngụy Tác và bọn nữ tu nhìn nhau, nhỏ một giọt máu Hỏa địa long vào Dưỡng quỷ quán.
"Không cần đâu, ta cho ngươi biết. Thứ này có hai tên, dễ nghe là Thiên dục tinh, thông thường hơn là Dâm long nang." Thấy Ngụy Tác hành động, "Mị ma nữ lộc" mỉm cười đầy thâm ý nhìn gã cùng bọn cùng Cơ Nhã, nữ tu.
"Không xong! Ngụy Tác, mau giết nó!" Nữ tu đột nhiên biến hẳn sắc mặt, kinh hô.