"Các hạ muốn liên thủ đối phó hai con yêu thú?" Bạch quang lóe lên, bọn Ngụy Tác xuất hiện sau lưng Âm Lệ Hoa, "Với hoàn cảnh hiện tại của các hạ, còn tư cách giao dịch với bọn mỗ hả? Chúng ta không quen nhau, mỗ sợ bị đánh lén lắm." "Tiểu hoại đản, đúng là nhẫn tâm. Hai con yêu thú thế này, không có thư thư thì đệ đừng mơ thoát được." Âm Lệ Hoa bảo Ngụy Tác: "Nếu đệ cự tuyệt liên thủ đối phó hai con yêu thú này thì thư thư đành cùng chúng đối phó đệ, đằng nào trên đường xuống suối vàng có hai người bầu bạn cũng không đến nỗi tịch mịch. Sinh thời không thành phu thê, có nhân duyên như thế cũng hay." "Cùng chúng đối phó bọn mỗ?" Ngụy Tác cười lạnh, lại thôi động Như ý linh lung tháp, biến phương vị, lạnh lùng nói, "Giờ mà đối phó các hạ thì e các hạ sẽ chết dưới tay chúng ngay, Không thì thì cứ thử xem." "Tiểu hoại đản, đúng là thư thư hết cách với đệ. Đệ không chịu liên thủ, thư thư đành tự nổ kim Đan. Thư thư mà tự nổ kim Đan thì dù các vị có Như ý linh lung tháp cũng không thể bình yên." Âm Lệ Hoa vừa áp sát Ngụy Tác vừa bảo, "Nếu đệ không yên tâm thì dùng Hồn khế bí pháp của Âm Thi tông nối tính mệnh hai người lại, nếu đệ xảy ra chuyện gì, thư thư cũng không sống được." "Có thuật pháp đó hả?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nhỉn Âm Lệ Hoa, "Không bằng không cớ, ta không tin được." "Tiểu hoại đản, đừng giả bộ lãnh khốc nữa. Bảo vệ thư thư môt chút." Âm Lệ Hoa cười khổ, thò tay ra, lục sắc quang hoa nhang chóng ngưng tụ thành một đạo phù. Thủ đoạn này là ngưng nguyên thành phù mà Ngụy Tác đến giờ chưa thực hiện được. "Được!" Ngụy Tác gật đầu, bạch quang lóe lên, lại xuất hiện cách lưng Âm Lệ Hoa không đầy hai mươi trượng, Huyền sát quỷ trảo chụp mạnh. Chát! Lam quang lóe lên, trúng lưng cáp mô đầu yêu thú. Đồng thời, phi kiếm cánh cửa chém mạnh xuống yêu thú. Tốc độ của yêu thú này vượt xa phi kiếm cánh cửa, thân ảnh loáng lên thì đã tạo thành lam sắc tàn ảnh, tránh khỏi. "Quả nhiên đệ cảm tri được ẩn hình yêu thú. Tiểu hoại đản, xem ra lần này chúng ta còn sinh cơ." Sắc mặt Âm Lệ Hoa dễ coi hơn một chút, "Tiểu hoại đản, đón lấy", đoạn vung tay ném đạo lục sắc quang phù cho gã. Ngụy Tác đón lấy lục sắc quang phù, thần thức quét vào, nội dung quang phù như nước triều dồn lên óc, quang phù cũng tan thành vô hình. "Thật sự có thuật pháp này?" Gã tỏ vẻ kinh ngạc. "Thế nào, tiểu hoại đản, thư thư không lừa đệ chứ, yên tâm chưa? Thuật này chỉ duy trì trong một canh giờ, một canh giờ đủ cho liên thủ rồi, sau đó chúng ta chia tay, không sợ sinh tử của đối phương ảnh hưởng." Âm Lệ Hoa bảo. Cùng lúc, Ngụy Tác "nhìn" cáp mô đầu yêu thú vừa tránh khỏi đòn của mình, gật đầu với song đầu yêu thú quái dị thực lực Kim Đan kỳ nhất trọng. "Oành! Oành! Oành!" Song đầu yêu thú đánh mạnh về thông đạo sau lưng, chấn sập tất cả. Rõ ràng cáp mô đầu yêu thú thấy khó giải quyết gã và Âm Lệ Hoa, nên bảo song đầu yêu thú giúp sức. "Được, có đạo thuật pháp này thì mỗ và các hạ liên thủ, bất quá pháp bảo của các hạ thì mỗ không trả." Ngụy Tác gật đầu bảo Âm Lệ Hoa. "Tiểu hoại đản, cứ thế đi." Ngụy Tác nói vậy, Âm Lệ Hoa đã đến gần gã nhăn nhó, lục sắc ti quang từ ngón trỏ bắn vào gã. "Dù gì cũng nên trả lại Thập điện a tỳ phan, pháp bảo đó là huyết luyện pháp bảo của thư thư, đệ không dùng được đâu." "Thập điện a tỳ phan? Có công hiệu gì?" Lục sắc ti quang từ ngón giữa tay phải của Ngụy Tác tràn ra, quấn vào sợi từ tay Âm Lệ Hoa bắn ra rồi tan biến. "Là pháp bảo công thủ toàn diện ở phạm vi rộng, uy năng đạo giai hạ phẩm." Nhận ra Ngụy Tác vẫn chư yên tâm, Âm Lệ Hoa tắt tiếng, "Thư thư còn Vạn quỷ u minh đàn, cũng là pháp khí công kích đạo giai hạ phẩm, đệ có thể lấy ra đấu với hai con yêu thú." Thấy Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác đối thoại, Cơ Nhã hơi ngẩn người. Nàng không hiểu sao mọi thứ của Kim Đan kỳ đại tu sĩ lại rơi vào tay Ngụy Tác. "Cơ Nhã, điều khiển Vạn quỷ u minh đàn." Ngụy Tác không nhiều lời, ném bạch sắc trường phan có hình bạch cốt thi sơn từ trong nạp bảo nang cho Âm Lệ Hoa, đồng thời đưa mặc lục sắc viên bát cho Cơ Nhã. Thấy Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác, Cơ Nhã hội hợp lại, cáp mô đầu yêu thú không vội phát động tiến công mà đứng một góc lạnh lùng nhìn. Song đầu yêu thú từ thông đạo lướt ra, hai cái đầu phun hắc khí lên đỉnh nham động. Vào trong thanh bạch sắc quang tráo và Hắc thủy liên của Ngụy Tác, Cơ Nhã lại cầm Như ý linh lung tháp, Âm Lệ Hoa thấy an toàn hơn nhiều, thu kim Đan lại, vỗ vỗ ngực như thể sợ hãi lắm. "Hai cái đầu của nó đâm ra đần độn từ bao giờ thế nhỉ?" Thấy song đầu yêu thú đánh mạnh lên trên, nàng ta lại bảo. "Dù gì các hạ cũng là Kim Đan kỳ đại tu sĩ, đừng có ngớ ngẩn như thế được không?" Thấy Âm Lệ Hoa vỗ vỗ bộ ngực đầy đặn, cộng thêm nghe thấy câu đó, Ngụy Tác bực mình kêu lên, "Lẽ nào các hạ không thấy nó làm thế để hạn chế Như ý linh lung tháp thuấn di hả?" "Tiểu hoại đản, yên tâm đi, dù sập hết xuống cũng không sao." Thấy gã kêu lên bực bội, Âm Lệ Hoa mỉm cười đoạn kích phát "Thập điện a tỳ phan". "Lớn thế hả?" Ngụy Tác trợn tròn mắt. Thập điện a tỳ phan kích phát xong, trên không ngưng thành một tòa bạch cốt tiểu sơn cỡ bốn, năm mươi trượng, liên tục phát ra bạch sắc quang hoa hình người, đánh nát mọi đá vụn do song đầu yêu thú đánh rơi xuống, bạch sắc quang hoa xung kích tứ phía khiến động quật rộng hẳn ra. "Thế nào, lớn hơn thứ đệ cho thư thư chứ?" Âm Lệ Hoa tỏ vẻ ám muội, bảo Ngụy Tác đang chấn kinh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện "Ta chỉ cho nàng ta một nhánh mầm đá." Thấy Cơ Nhã nghi ngờ, Ngụy Tác vội giải thích. Nhận ra cách đánh sập động quật không hạn chế hành động được bọn Ngụy Tác, cáp mô đầu yêu thú loáng lên, hắc khí của song đầu yêu thú cũng tràn tới. Ngụy Tác thần sắc thong thả kích phát Như ý linh lung tháp. Đoạn gã cùng Cơ Nhã, Âm Lệ Hoa đồng thời tan biến trong bạch quang, xuất hiện cách vị trí cũ hơn ba mươi trượng. Cơ hồ đồng thời, Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa biến sắc, cáp mô đầu yêu thú xuất hiện sau lưng họ! Xem ra yêu thú này tựa hồ chỉ có thể cận chiến, không có thuật pháp công kích tầm xa. Tốc độ của nó gần như thuấn di, trí óc và kinh nghiệm đấu pháp cao đến kinh nhân, nó giả bộ tấn công để bọn Ngụy Tác thuấn di, đợi cho đợt thuấn di vừa kết thúc thì mới phát động công kích. Trước đó Ngụy Tác cho rằng có Như ý linh lung tháp thì giữ mạng không thành vấn đề, nhưng xem ra pháp bảo này không có bao nhiêu tác dụng áp chế nó. Gã cũng không đoán được mỗi đòn của nó là tấn công thật hay giả. ... Xuất hiện sau lưng bọn Ngụy Tác, cáp mô đầu yêu thú không hề khách khí vung trảo chụp Âm Lệ Hoa. Xem ra nó hứng thú với tu sĩ Kim Đan kỳ Âm Lệ Hoa lộ làn da trắng muốn ra ngoài hơn hẳn Ngụy Tác. Chát! Thanh bạch sắc linh quang quang tráo ở ngoài cùng có uy năng phòng ngự linh cấp cao giai vỡ vụn như vỏ trứng. Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác va chạm vào nó, nửa thân mình gã tê cứng, năm ngón Huyền sát quỷ trảo nổ tung. Tay cáp mô đầu yêu thú sáng rực lam quang. Bạch cốt tiểu sơn lơ lửng trên không cùng mặc lục sắc viên bát trên tay Cơ Nhã bừng lên vô số đạo bạch quang và quỷ ảnh xanh lè trùm lên yêu thú này. Nganh tiếp mấy đòn với Ngụy Tác xong, thân ảnh yêu thú này loáng lên, với tốc độ thuấn di tránh khỏi bạch quang và quỷ ảnh. "Oành! Oành! Oành!" Song đầu yêu thú thấy không thể đánh trúng bọn Ngụy Tác thì oanh kích bạch cốt tiểu sơn lơ lửng trên không. Bị công kích, đạo giai hạ phẩm pháp bảo này có vẻ không chống nổi. "Đối phó song đầu yêu thú đã." Ngụy Tác nói đoạn, thần sắc bất biến vung tay cầm Thanh tác ngân pháp trượng.