Thông Thiên Chi Lộ

Chương 322: Yêu thú tề tụ

"A!"
Cùng lúc, tiếng kêu thê thảm từ thông đạo vọng ra rồi vô thanh vô tức.
"Oành! Oành! Oành!"
Hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung đều tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, nghe thấy tiếng kêu thảm thì mặc kệ bọn Ngụy Tác, liều mạng thi triển pháp bảo cùng thuật pháp oanh thông đạo bị Yêu Tán Tán đánh sập.
"Cơ Nhã, muội được truyền tống đến gần đây? Ẩn hình yêu thú thật ra là chuyện gì?" Ngụy Tác nắm tay Cơ Nhã ép mình bình tĩnh lại, đồng thời vỗ lên nô thú đại thả Phệ tâm trùng.
Âm Lệ Hoa tỏ vẻ kinh ngạc, với thần thông của tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không cảm giác được Phệ tâm trùng ẩn hình.
"Nơi muội bị truyền tống đến gần đây, nghe thấy tiếng đấu pháp thì nghĩ rằng có lẽ huynh ở đây nên đến thử xem, không ngờ gặp huynh thật." Tay Cơ Nhã bị Ngụy Tác cầm, vốn hoảng sợ vô cùng thì giờ nàng yên tâm, sắc mặt nhợt nhợt hơi ửng lên, "Muội gặp tu sĩ Kim Đan kỳ ban nãy và hai tu sĩ, thì đột nhiên xuất hiện một con ẩn hình yêu thú, cả pháp khí phòng ngự linh cấp thượng phẩm đều không cách nào ngăn được một đòn. Tu sĩ Kim Đan kỳ đó cũng trực tiếp bỏ chạy."
"Linh điểu này đi cùng huynh?" Thấy Dương chi điểu theo Ngụy Tác như tiểu đệ, Cơ Nhã lại hô khẽ.
"Cô cô..." Dương chi điểu rùng mình, nhìn Ngụy Tác van xin.
"Yên tâm đi." Ngụy Tác an ủi con linh điểu đầy nhân tính, "Ta nói là giữ lời, ngươi nhả yêu Đan thì ta sẽ dốc sức tìm linh dược để ngươi nhanh chóng ngưng lại yêu Đan."
Nghe Ngụy Tác bảo, Dương chi điểu mới tỏ ra yên tâm.
Lúc trước mà nghe thấy Ngụy Tác và Dương chi điểu đối thoại, Âm Lệ Hoa khẳng định sẽ trêu gã là oa, tiểu hoại đản, cả linh điểu của đệ cũng có linh tính như thế, mau để thư thư thử xem nào. Nhưng giờ nàng ta liên tục biến sắc, nhìn chăm chăm vào thông đạo đầy hắc phong.
Yêu Tán Tán là thiên tài tu sĩ nổi danh của Hỏa Hoàng cung, công pháp cùng thuật pháp đều thập phần lợi hại, danh khí tại Vân Linh đại lục cực cao, lại thập phần giảo trá, thực lực cao hơn nàng ta. Nếu gặp cao giai yêu thú có thể giết được, y tuyệt đối không bỏ qua. Cả y cũng không thể đối phó, sợ đến mức kim Đan cũng trực tiếp tế xuất thì thực lực yêu thú đó cực kỳ đáng sợ.
"Đánh sập thông đạo sau lưng đã!"
Trong lúc tâm tình khẩn trương, Ngụy Tác đột nhiên lạnh lùng bảo, cùng lúc đó, phi kiếm cánh cửa chém điên cuồng vào thông đạo Cơ Nhã vừa ra.
Hiện tại Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi đã an toàn đến bên, bỏ qua tiếng thê thảm vừa này, dù có ai sống ở phái sau cùng không liên can đến gã.
Âm Lệ Hoa ngẩn ra, tu sĩ Âm Thi tông còn lại và hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung mặt mày nhợt nhạt như tỉnh mộng, thi triển thuật pháp và pháp bảo oanh kích thông đạo vừa lao ra. Tích tắc sau thông đạo sụp đổ.
Đánh sập thông đạo, hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung trông dễ coi hơn một chút lại im lặng mở một thông đạo bị Yêu Tán Tán đáp sập.
Sau nửa tuần hương, hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung tỏ vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng, thân ảnh loáng lên, lướt vào thông đạo toàn là đá vụn.
Ngoái nhìn thông đạo được hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung đả thông rồi nhìn lối bọn Cơ Nhã vào bị ngăn lại, không còn động tĩnh gì, Ngụy Tác tựa hồ hơi trù trừ rồi cùng Cơ Nhã lướt vào.
Âm Lệ Hoa và tu sĩ Âm Thi tông đứng trên Tử ma anh cũng đi theo.
Thuận theo thông đạo này được hơn trăm trượng, lại vào một một động quật như đại sảnh.
Động quật vốn có hai lối ra nhưng một đã sụp đổ.
Hai tu sĩ Hỏa Hoàng cung không cần nghĩ ngợi, lao vào thông đạo nguyên lành.
Trong mắt Ngụy Tác loáng lên thần sắc kinh nghi, kéo tay Cơ Nhã dừng lại.
"A!"
Âm Lệ Hoa và tu sĩ Âm Thi tông ở phía sau cơ hồ vừa vào động quật hơn một trăm trượng này thì đột nhiên, tu sĩ Hỏa Hoàng cung hô lên thê thảm, từ ngực thấu ra lưng là một lỗ thủng, tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng này rơi phịch xuống mất mạng.
Tu sĩ Hỏa Hoàng cung nín thở, kinh hãi bắn ngược lại.
Âm Lệ Hoa tỏ vẻ không tin nổi.
Thật khó mà tin được!
Thông đạo đó nằm trong phạm vi thần thức nhưng nàng ta không nhận ra có gì khác lạ.
Đồng thời, Ngụy Tác hít sâu một hơi, trong lòng đầy hàn ý.
Phệ tâm trùng cách gã không đầy hai trượng, tu sĩ khác không nhìn rõ trong thông đạo có gì nhưng nó đã tiến giai hai lần, có năng lực cảm tri ẩn hình lại tâm thần tương thông với gã, giúp gã "nhìn" rõ một lam sắc nhân ảnh.
Đầu lam sắc nhân ảnh là một cái đầu cóc đáng sợ.
Gã cảm nhận rõ ràng Phệ tâm trùng run lên. Đây là phản ứng tự nhiên của yêu thú đối diện yêu thú mạnh hơn.
Ban nãy ở trong thông đạo hồi lâu mà không có phản ứng, gã hoài nghi yêu thú khiến Yêu Tán Tán bỏ chạy này có linh trí cực cao. Hiện tại đã triệt để chứng thực, yêu thú này rất quen thuộc đại hắc thiên điện, lén lén lút lút vòng ra phía sau. Tình hình lúc Yêu Tán Tán lúc gặp gã thì Yêu Tán Tán đang trốn tránh yêu thú này truy sát, chỉ là Yêu Tán Tán không quen thuộc đại hắc thiên điện nên bị yêu thú này vòng lại chặn đường.
Linh trí cao minh như thế, lại là ẩn hình yêu thú cổ quái mình người đầu cóc, Ngụy Tác chưa từng nghe nói.
Cảm giác thấy khí tức tu sĩ Kim Đan kỳ, lúc gặp Yêu Tán Tánthì lục bào lão đầu đã quay lại Dưỡng quỷ quán, sở nên gã không cách nào hỏi xem là yêu thú gì, mục quang lóe lên, gã định khống chế phi kiếm cánh cửa chém yêu thú này xem sao.
Thân thể gã cứng lại, yêu thú này lóe lên biến mất, xuất hiện trước mặt tu sĩ Hỏa Hoàng cung đang lướt đi, tốc độ như thuấn di!
Chát!
Yêu thú này khẽ chụp, hồng sắc linh quang quang tráo mà tu sĩ Hỏa Hoàng cung vừa phát ra nát tan rồi từ ngực thấu đến lưng y xuất hiện một lỗ thủng bằng bàn tay.
Không cần phí sức cũng giết được hai tu sĩ Phân niệm kỳ củ Hỏa Hoàng cung, yêu thú này lại nhắm đến Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, thân ảnh lóe lên, biến mất khỏi tu sĩ thi thể Hỏa Hoàng cung.
Ngụy Tác bình tĩnh kích phát Như ý linh lung tháp, bạch sắc quang trụ dấy lên, gã cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, thậm chí Phệ tâm trùng và Dương chi điểu đều tan biến.
Ẩn hình yêu thú cổ quái tột bậc chụp hụt, xuất hiện sau lưng bọn Ngụy Tác hơn ba mươi trượng, thanh hắc sắc âm khí từ tay gã tràn ra, hóa thành ma trảo, nhân lúc nó đánh hụt mà giáng thẳng vào lưng.
Chát!
Yêu thú này lắc mình bắn ra lam quang, chặn đứng mà không bị bất kỳ tổn thương nào.
"Đây là yêu thú gì!"
Lam quang như sóng nước lóe lên, Âm Lệ Hoa và tu sĩ Âm Thi tông còn lại nhìn rõ yêu thú này, đều kinh hãi. Âm Lệ Hoa cũng chưa từng nghe nói đến.
Lam quang nhàn nhạt bao phủ, yêu thú này tựa hồ hơi kinh ngạc nhìn Ngụy Tác rồi lắc mình thành tàn ảnh, trong lúc lao đi với tốc độ kinh nhân thì lam quang của nó tan đi, trở nên trong suốt.
Ngụy Tác mục quang lóe lên, tựa hồ biết mình không đối phó nổi yêu thú này, chuẩn bị thi triển Như ý linh lung tháp, thuấn di bỏ chạy. Nhưng rồi gã lại tỏ ra kinh hãi.
Gần như đồng thời, sắc mặt Âm Lệ Hoa càng khó coi.
Khí tức yêu thú đẳng cấp cực cao từ thông đạo trước mặt tràn ra, song đầu yêu thú quái dị thực lực tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ nhất trọng thò ra.
Yêu thú này không vội vào động quật, mà lui lại mấy trượng, chỉ phụ trách chặn đường, giết người cướp của là do cáp mô đầu yêu thú thực hiện.
"Bốp!"
Đột nhiên, Âm Lệ Hoa ngửa mặt, một đạo lục sắc quang trụ từ miệng phun lên. Một viên thúy lục sắc kim Đan cỡ trứng chim câu bay lên.
Quanh kim Đan lưu động tvô số lưu vân phù văn, rực rỡ hào quang, ngưng thành một lục sắc khô lâu đầu, bổ sang chỗ trống bên trái.
Ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một cánh tay rực lam quang thò ra.
"A!" Thấy cánh tay kinh nhân này, tu sĩ Âm Thi tông còn lại rú vang, lao vào thông đạo vừa từ đó chui ra.
"Đừng!"
Âm Lệ Hoa chưa kịp ngăn thì cánh tay rực lam quang tan biến, cơ hồ đồng thời, tu sĩ Âm Thi tông sững lại, mắt trợn lên không tin nổi, ngực thủng một lỗ, Tử ma anh cũng không biết nên phun huyết tiễn vào đâu thì đã bị bóp nát thành bột!
"Tự tìm chết, đúng là vô dụng, chết cũng đáng!"
Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày mắng. Vốn nàng ta đã cảm giác được khi yêu thú này đến gần mười mấy trượng thì mới phát giác, định bảo tu sĩ Âm Thi tông này nhất định ở cách mình mười trương là cũng nhưng y quá sợ mà bỏ chạy, bị yêu thú giết chết dễ dàng. Nguồn truyện: Trà Truyện
"Tiểu hoại đản, chúng ta giao dịch nhé?" Âm Lệ Hoa vừa mắng vừa lướt đến chỗ Ngụy Tác.