Thiên Tử

Chương 1: Quả trứng bảy màu

Tại một vị diện cách Trái Đất rất xa, có bốn khối tinh cầu khổng lồ, mỗi tinh cầu đều có đặc điểm bên ngoài khác nhau. Bốn tinh cầu nằm ở mỗi một vị trí cách xa nhau, chúng được ngăn cách thành hai nửa bởi một không gian đặc biệt đầy những đốm sáng nhỏ, một bên là ba khối tinh cầu có kích thước bằng nhau, còn một bên là một khối tinh cầu lớn gấp ba lần những tinh cầu còn lại. 

Ba khối tinh cầu ở một bên không gian ngăn cách kia, có một tinh cầu với năm màu khác nhau phân biệt, hai tinh cầu còn lại phân biệt thành hai tinh cầu trắng và đen. Ba tinh cầu này nằm ở ba góc khác nhau giống như ba đỉnh của một tam giác. 

Đột nhiên trong mảnh hư không nằm giữa ba tinh cầu này xuất hiện một lỗ đen rất lớn, nó tạo ra một lực hút kinh khủng, hết thảy mọi thứ xung quanh đều bị nó hút vào, trong đó ba tinh cầu kia cũng không có ngoại lê đều bị hút vào trong lỗ đen khổng lồ. 

Ba tinh cầu bị lực hút khổng lồ kéo đi với tốc độ kinh khủng....rồi cuối cùng ba khối tinh cầu này đâm thẳng vào nhau.

BÙM....BÙM.....BÙM!!!

Từng tiếng nổ lớn vang lên, ba tinh cầu đâm vào nhau rồi nổ tung. Vụ nổ làm không gian xung quanh vặn vẹo, từng khe rách đen xì xuất hiện, các mảnh vụn văng khắp nơi trong hư không.

Từng cột sóng năng lượng khổng lồ xung kích ra xung quanh, nó đi tới đâu tàn phá tới đó, tất cả những nơi đi qua chỉ còn lại tro bụi mờ mịt, nhiệt độ khủng khiếp do vụ nổ tạo ra vẫn chưa tiêu tán, không gian vặn vẹo một cách dị thường.

Lúc xảy ra vụ nổ có bảy tia sáng năng lượng khác nhau bắn ra từ trong ba tinh cầu này. Mỗi một tia sáng đều mang các màu khác nhau là lam, lục, đỏ, vàng, nâu, trắng, đen. Bảy tia sáng này hội tụ với nhau, ánh sáng bảy màu tỏa ra xung quanh.

Từ bên ngoài vụ nổ nhìn vào có thấy thấy bên trong có một ánh sáng bảy màu tỏa ra, ánh sáng này yếu dần rồi tắt hẳn.

Khi ánh sáng bảy màu tắt hẳn, chỉ thấy nơi những tia sáng hội tụ lại có một quả trứng bảy màu được hình thành. Thấp thoáng bên trong vỏ trứng bảy màu là một bào thai đang dần được hình thành, bên trong là một nguồn năng lượng khổng lồ nuôi sống bào thai này.

Vỏ trứng bảy màu bắt đầu ngưng thực hơn, nó dần trở nên rõ ràng rồi che mất đi bào thai bên trong. Quả trứng bảy màu loé sáng một lần rồi tắt, sau đó bị lỗ đen hút đi mất.

Vụ nổ khủng khiếp từ ba tinh cầu tạo ra khiến mọi thứ đều tan thành bụi phấn...nhưng vì xuất hiện lỗ đen cho nên tất cả bụi phấn bay đầy trời bắt đầu tụ lại với nhau.

Một thứ có hình dạng giống tinh cầu đang được hình thành, nó đang không ngừng lớn lên, theo thể tích đang không ngừng tăng lên của tinh cầu này thì lực hút của lỗ đen cũng bắt đầu giảm dần. Cảnh tượng này nhìn cứ như một pha quay lại vậy.

Nguồn năng lượng đặc biệt của ba tinh cầu trước vẫn chưa tiêu tán mà nó đang phiêu phù ở xung quanh. Khi tinh cầu mới được hình thành thì nguồn năng lượng này liên tục rót vào bên trong tinh cầu, khiến cho tinh cầu này xảy ra biến hóa rất lớn.

Sự sống đang được hình thành trên tinh cầu này, núi lớn, cây cao, biển rộng,...Cây cối đang không ngừng lớn lên, miệng núi lửa phun trào đầy dung nham,...mọi thứ đều được diễn hóa ra.

Khi quá trình hình thành tinh cầu mới kết thúc thì chỉ thấy một tinh cầu khổng lồ, kích thước của nó to gấp ba lần những tinh cầu tạo ra vụ nổ, và kích thước này giống như đúc với tinh cầu thứ tư ở đằng sau không gian ngăn cách kia

Hai tinh cầu này to lớn này, tinh cầu vừa mới hình thành thì mang đầy sức sống, còn tinh cầu thứ tư kia thì lại là một tinh cầu tràn ngập tử khí khác hẳn với tinh cầu xanh đầy sức sống kia.

......................

Quả trứng bảy màu sau khi bị lỗ đen hút đi thì bay xuyên qua vô số các không gian khác nhau, qua bao nhiều năm tháng nó vẫn cứ bay như vậy, phá vỡ không biết bao nhiêu mảnh ngăn cách vị diện. Cuối cùng tới một ngày quả trứng này lao thẳng vào một tinh cầu xanh chôn sâu vào trong đất...theo thời gian hành tinh này biến hóa thì quả trứng cũng không ngừng hấp thu năng lượng từ bên ngoài để nuôi sống bào thai bên trong.

Tại tinh cầu này, thời gian cứ thế trôi qua, xảy ra nhiều biến hóa, các loài động vật khác nhau được sinh ra, mọi thứ đều tiến hóa để thích nghi với sự thay đổi ở bên ngoài, dần dần những con người đầu tiên cũng được hình thành.

Theo thời gian thế giới này biến đổi thì quả trứng bảy màu cũng bắt đầu lộ ra bên ngoài không còn nằm sâu trong lòng đất nữa.

...........................

Trên bầu trời xanh có một đôi nam nữ đang đạp một thanh phi kiếm du hành. Nam tử rất khôi ngô tuấn tú, phần trên cơ thể để trần lộ ra cơ bắp quần quận, còn nữ tử bên cạnh thì xinh đẹp như tiên nữ, tóc dài như suối, đôi lông mày lá liễu cũng với môi anh đào xinh xắn, thân hình mảnh mai khoác lên một bộ bạch y trông thập phần hấp dẫn, nếu có ai nhìn thấy được cũng sẽ cho rằng tiên nữ có khi cũng không sánh bằng cô gái này.

Nam tử kia ở đằng sau cô gái xinh đẹp này, hai cánh tay to khỏe ôm nhẹ lấy bờ eo mảnh mai kia, kéo nàng vào trong ngực của mình, giống như một đôi tình nhân vậy

Bỗng nhiên tay cô gái kia chỉ về một nơi xa rồi nói:

- Sùng Lãm, chàng có nhìn thấy quả trứng bảy màu ở trên ngọn núi đằng kia không.

Nam tử tên Sùng Lãm đưa mắt nhìn về phía đôi tay ngọc đang chỉ kia, ở trên ngọn núi đó đúng thật có một quả trứng bảy màu rất lớn, sau đó nói:

- Ta nhìn thấy rồi. Âu Cơ, hay là chúng ta qua đó xem thử một chút??

Âu Cơ nghe phu quân nói như vậy thì lập tức đồng ý, sau đó hai người lập tức bay qua ngọn núi đó.

( Sùng Lãm chính là tên khác của Lạc Long Quân)

Sùng Lãm cùng Âu Cơ đáp xuống ngọn núi sau đó đi tới chỗ quả trứng bảy màu kia. Âu Cơ cầm quả trứng trong tay nói:

- Thiếp cảm nhận được trong quả trứng này có sức sống mãnh liệt, nhưng có lẽ phải mất rất lâu nó mới có thể nở ra.

Sùng Làm nhìn quả trứng trên tay Âu Cơ sau đó gật đầu:

- Ừm. Ta cũng thấy như vậy, mà trong quả trứng này có dao động linh khí, mà linh khí xung quanh dường như cũng được nó hấp thu vào với một lượng rất lớn.

Âu Cơ cũng gật đầu tán thành, hai người quan sát một lúc lâu sau đó Âu Cơ lên tiếng nói:

- Thiếp cũng không đoán ra đây là trứng gì, nó không giống với trứng của yêu thú, cũng không giống với loại trứng mà tiên tộc của thiếp sinh ra, nhưng từ dao động từ quả trứng này có lẽ nó có lai lịch không tầm thường.

Sùng Lãm vẻ mặt ngưng trọng nhìn quả trứng, nhưng một hồi lâu cũng không đoán ra đây là trứng gì, chỉ đành lắc đầu nói:

- Hay là chúng ta thử luyện hóa nó xem sao??

Nói là làm, Sùng Lãm hai tay bắt pháp quyết sao đó truyền chân khí vào trong quả trứng bắt đầu luyện hóa, một lúc sau Sùng Lãm ngừng lại rồi thở dài:

- Quả trứng này không thể luyện hóa, mỗi khi ta truyền chân khí vào thì nó đều hút hết tất cả những chân khí này, nhưng nó lại chẳng có động tĩnh gì, cứ như vậy hút đi chân khí của ta.

- Lại có thể như vậy sao, thật kì lạ??

Âu Cơ nhíu mày nhìn quả trứng trước mặt, dường như đang suy nghĩ điều gì nhưng cuối cùng cũng không thể nghĩ ra:

- Hay là chúng ta cứ mang nó về trước, chăm sóc đến khi nó nở ra là biết. Thiếp thấy quả trứng này cũng rất đang yêu, chàng cho thiếp mang về nuôi nha.

Âu cơ nhìn quả trứng đang ôm trong tay, sau đó đưa đôi mắt đẹp nhìn Sùng Lãm nói một cách dịu dàng, giọng điệu giống như đang làm nũng vậy.

Âu cơ vừa dứt lời thì Sùng Lãm đã di chuyển ra phía sau nàng rồi đưa tay ôm lấy bờ eo nhỏ kéo sát vào trong người, đầu Sùng Lãm ghé sát vào tai Âu Cơ rồi nói nhỏ:

- Nàng muốn nuôi cũng được, nhưng không phải nàng cũng nên sinh cho ta một đứa con hay sao??

Sùng Lãm ghé sát miệng nói vào tai Âu Cơ khiến cho nàng hơi rủn rẩy một chút, sau đó cả mặt đỏ bừng lên, trong cổ họng nhẹ " ừm " một tiếng rất nhỏ như muỗi kêu. Sùng Lãm tất nhiên cũng nghe được sau đó cười cười bảo Âu Cơ cất quả trứng đi rồi bế nàng lên và bay đi thật xa.

Thời gian dần dần trôi qua, Âu Cơ sinh cho Sùng Lãm một bọc trăm trứng, trăm trứng này nở ra một trăm người con trai. Trăm người con kia cũng dần lớn lên được Sùng Lãm và Âu Cơ chia ra mỗi người năm mươi người con trai, sau đó Sùng Lãm đưa năm mươi người con xuống biển, còn Âu Cơ thì để năm mươi người con ở lại đất liền sau đó xây dựng đất nước và phòng cho người con trai cả làm vua, hiệu là Hùng Vương.

Sau khi mọi thứ đều được an bài xong xuôi thì Sùng Lãm cùng Âu Cơ cũng không xuất hiện nữa mà để cho những người con của mình tự sinh tự diệt, sống một cuộc sống phàm tục, không dạy cho chúng tu luyện. Sở dĩ không dạy cho chúng tu luyện bởi vì thế giới này linh khí quá thưa thớt, nó thích hợp cho một cuộc sống bình thường hơn.

Trên một đỉnh núi xanh, mây trắng vờn quanh che phủ khắp đỉnh núi, ở đó có hai thân ảnh một nam một nữ, người này chính là Sùng Lãm và Âu Cơ. Hai người đang nằm dài trên bãi cỏ, Âu Cơ tựa đầu vào trong ngực của Sùng Lãm, còn Sùng Lãm thì ôm lấy eo của nàng kéo sát vào bên cạnh

Sùng Lãm hai mắt nhìn về phia xa sau đó nhỏ giọng nói:

- Ta cảm giác được cánh cửa kia sắp mở ra...theo tu vi tăng lên thì thế giới này cũng có một loại bài xích với sức mạnh của chúng ta, cõ lẽ ngày chúng ta rời đi một phương thế giới này đến " Tam Sinh giới " cũng không còn xa nữa.

Âu Cơ nghe Sùng Lãm nói vậy thì trong lòng cũng hơi động, ánh mắt cũng trở lên mờ mịt:

- Vậy sao, muội cũng muốn biết thật ra " Tam Sinh giới " kia là nơi như thế nào. Hơn nữa ở đó cũng có tổ tiên " Long tộc " của huynh và tổ tiên " tiên tộc " của muội.

Sùng Lãm đưa mắt xuống nhìn Âu Cơ nói:

- Theo như thông tin mà Long Mẫu để lại cho ta thì ở đó linh khí rất đậm đặc chứ không thưa thớt như ở đây, nơi đó chính là thiên đường tu luyện. Không những linh khí đậm đặc mà còn có rất nhiều bảo vật khác nhau, nhưng mà bên cạnh đó sự nguy hiểm cũng luôn luôn rình rập, vì tranh giành tài nguyên tu luyện mà phải chém giết lẫn nhau. Những ngày tháng yên bình như ở đây sẽ không còn nữa mà thay vào đó sẽ là một hồi chém giết ác liệt, ngươi sống thì ta chết. Nàng có sợ không??

Âu Cơ đưa mắt nhìn Sùng Lãm, trong ánh mắt đầy vẻ kiên định nói:

- Chỉ cần được ở bên cạnh chàng, thiếp cái gì cũng không sợ.

Nhìn ánh mắt sâu thẳm cùng gương mặt xinh đẹp kia, trong lòng Sùng Lãm hiện lên sự quyết tâm:

- Ta nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, trở thành cường giả cái thế, ta sẽ bảo vệ nàng vượt qua mọi nguy hiểm, ai cũng không thể tổn thương nàng.

Nói xong Sùng Làm nhìn vào đôi môi anh đào nhỏ nhắn kia, rốt cuộc cũng không kìm được mà hôn lên. Bất chợt bị Sùng Lãm tấn công Âu Cơ cổ họng rung lên "ưm" một tiếng sau đó vòng tay qua cổ Sùng Lãm ôm lấy đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào kia.