Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 101: Thương Tang Nhất Chiến

Dưới bầu trời âm u ảm đạm, cuồng phong cuồn cuộn gầm thét. Từng trận khí quỷ dị lạnh lẽo mang theo lực tà ác áp bức vô biên tràn ngập tại thông đạo nối giữa Quỷ vực và Nhân gian. Vào lúc này, một trận đại chiến chính tà sắp xảy ra làm cho bầu không khí đã căng thẳng lại trở nên nặng nề hơn."

Nhìn vô số quỷ quân theo sau các cao thủ đang dần dần tiến sát về phía mình, trong lòng Lục Vân không nén nổi cảm giác đau thương xen lẫn chua xót dâng lên. Từ lúc tiến vào Quỷ vực đến nay thì lần này có lẽ là tình huống nguy hiểm nhất, kẻ thù cũng mạnh nhất từ trước tới nay. Liệu còn có được may mắn như lần trước hay không, có thể thắng lợi mà đào thoát hay không? không ai dám nói trước bất cứ điều gì."

Không quay đầu lại, Lục Vân nói với sáu người phía sau:"

- Mọi người hãy cẩn thận, bây giờ nhất định phải kiên cường. Mặc dù thông đạo đã bị phong ấn, nhưng chúng ta cần phải rời khỏi nơi này. Tất cả phải phấn chấn lên, quan trọng nhất là tìm cơ hội quay trở lại Nhân gian. Bây giờ mọi người hãy kiểm tra lại nội và ngoại thương của mình xem có thể hành động được không, chúng ta chuẩn bị đột phá vòng vây."

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía sau Lục Vân, trong ánh mắt của sáu người bị thương đều ẩn chứa vẻ đau khổ và mệt mỏi. Tử Dương chân nhân cúi đầu lặng nhìn vết thương của mình, lão cười thảm một tiếng rồi nhìn sang những người xung quanh. Phong Viễn Dương ở kế bên cật lực đứng dậy, thanh kiếm trong tay cắm xuống đất, cắn chặt răng cố chống đỡ cơ thể rã rời của mình. Nhìn qua Tử Dương chân nhân, khuôn mặt nhợt nhạt của Phong Viễn Dương hé lộ ra một nụ cười mộc mạc, khẽ nói:"

- Sư thúc, không được bỏ cuộc, chỉ cần chúng ta không nản chí, nhất định sẽ có kết quả."

Thân mình run rẩy, trong ánh mắt vô thần của Tử Dương chân nhân lộ ra tia kiên cường, lão nghiêng mình gượng đứng dậy."

Trên mặt đất, Tất Thiên và Đỗ Lực bị thương có vẻ nhẹ hơn cũng đã gượng dậy, nắm chặt trường kiếm cẩn thận bảo vệ phía sau mọi người. Vân Phong nhìn Hứa Khiết bằng cặp mắt nhu hòa nói:"

- Đến lượt chúng ta rồi, mọi người đều đã đứng dậy, chúng ta cũng không thể để lũ quỷ vật kia coi khinh được. Nhanh nào, bất kể sinh tử thắng bại thế nào chúng ta đều cùng tiến lên. Sau này dù có bị hồn phiêu phách tán, thì ít nhất chút ký ức vẫn vĩnh viễn lưu lại trong những cơn gió tại chốn này."

Trên những khuôn mặt nhợt nhạt đều hiện rõ vẻ cảm động. Hứa Khiết nhẹ nhàng đưa tay trái của mình ra nắm chặt lấy tay phải của Vân Phong, hai người cùng đỡ nhau đứng dậy. Chống trường kiếm xuống đất, Hứa Khiết cố gắng giữ vững thân hình run rẩy của mình và nàng đưa ánh mắt có nét cười nhìn Vân Phong. Giờ khắc này khi tất cả lâm vào tuyệt cảnh, mọi tình cảm đều không cần phải che dấu làm gì nữa. Thà rằng cứ để cho mọi tâm ý, mọi yêu thương bộc lộ trong lúc này, có khi chỉ muộn một chút nữa thôi thì tất cả có lẽ sẽ là vô nghĩa."

- Ha ha... loài người ngu xuẩn, quả nhiên các ngươi có tình cảm phong phú làm ta phải cảm động. Tiếc rằng đây là Quỷ vực, là thế giới không có chút tình cảm nào cả, nên mọi thứ tình của các ngươi đều không thể tồn tại, phải bị hủy diệt hết. Bây giờ đã đến lúc các ngươi phải chịu sự trừng phạt rồi, lũ người đáng ghét kia! Xông lên!"

Sau mệnh lệnh của Âm Thi Quỷ vương, các mũi giáo của quỷ binh đồng loạt nhau đâm tới, các loại quỷ tiên, quỷ mị, quỷ tướng giữa không trung cùng tiến tới, tạo thành một thế công rất mạnh.

Đôi mắt ưu tư của Lục Vân thoáng chốc trở nên lạnh lùng, nhìn bọn quỷ vật phát động thế công một cách thâm trầm rồi chàng cười lạnh một tiếng, thân hình trên mặt đất biến mất không còn một chút dấu vết và xuất hiện ngay giữa không trung. Song thủ nhanh chóng huy động, Lục Vân trong toàn lực thi triển 'Ngũ Lôi Chính Thiên quyết'. Chỉ nghe thấy một tiếng hét giận dữ truyền tới, giữa không trung toàn thân chàng điện quang chói sáng, một cỗ khí tức hủy diệt dữ dội xuất hiện, trong thoáng chốc đã tràn ngập cả khoảng không gian trên chiến trường."

Xung quanh vô số các tia chớp hoa mắt kèm theo tiếng sấm nhanh chóng hội tụ về chỗ Lục Vân, chớp mắt hình thành một khối điện quang cầu bao quanh và vây kín thân hình chàng ở bên trong. Song thủ thu lại, tại hai bên chưởng tâm ẩn tàng khí tức cuồng mãnh bạo liệt của lôi điện quang cầu hội tụ phía trước ngực. Cùng với một đạo cường quang chói mắt, từ song thủ Lục Vân bay ra một lôi điện quang cầu rực rỡ. Cùng lúc đó trên bầu trời âm u cuồng phong lẫn tiếng sấm rền vang, vô số thiểm điện quang trụ như đan vào nhau kèm theo sau đó là những thanh âm kinh thiên hưởng ứng, mãnh liệt kích vào lôi điện quang cầu giữa không trung."

Dưới đất hai thanh thần kiếm của Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt quang hoa bạo trướng, Tử Long Hỏa Phượng đồng thời đằng không bay vòng quanh trên đỉnh đầu mọi người. Hét nhẹ một tiếng, thân ảnh hai nàng cũng nhanh chóng chớp động, thần kiếm trong tay không ngừng phát huy, trong thời gian ngắn xuất ra trăm đạo kiếm ảnh, xung quanh hình thành nên nên một vòng kiếm quang tử hồng lẫn lộn, bảo vệ chắc chắn phía sau bốn người Vân Phong. Trong lúc Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đồng thời phát động công kích, Tất Thiên và Đỗ Lực cũng vận toàn bộ công lực bản thân huy động trường kiếm, không ngừng chống lại sự tiến công của lũ quỷ binh giữ vững được vị trí của mình."

Gầm lên giận dữ, Âm Thi Quỷ vương phẫn nộ hét:"

- Tất cả cẩn thận, bọn người độc ác này định dùng Lôi Thần quyết, đó là pháp quyết chí dương chí cương có thể khắc chế mọi khí tức âm tà. Chúng ta nhất định phải tiêu diệt hắn trong lúc hắn chưa kịp thi triển."

Nói xong, hắn xoay người đi và lao về phía Lục Vân. Phía bên kia Âm Lệ, Bất Tử Huyết Lệ, Vô Gian Quỷ Sát, Vô Hồn Âm La nghe xong cùng hét lên giận dữ, thân hình chúng hướng về phía Lục Vân muốn ngăn cản chàng phát động Lôi Thần quyết."

Nhãn thần Vô phách bỗng nhiên biến đổi, hắn nhớ ngày mà Lục Vân dùng thứ pháp quyết này hủy diệt Vô Hồn Quỷ vương, kẻ được xưng là bất diệt nên trong ký ức hắn chuyện đó như mới xảy ra. Lúc này lại thấy Lục Vân thi triển pháp quyết ấy, sự kinh khủng trong lòng hắn không ngừng tăng lên thân hình cấp tốc bắn ra xa vài trượng, xuất hiện bên ngoài trận chiến cảnh giác nhìn Lục Vân. Phía không xa Hắc Hà Quỷ vương vừa bị thương rất nặng cũng nhìn về Lục Vân giữa không trung, ánh mắt lão ta mang vẻ gì đó rất cổ quái nhìn Âm Thi Quỷ vương cười với vẻ chế giễu."

Quỷ ảnh chớp động, năm đạo hắc ảnh phân chia năm hướng vây hãm Lục Vân. Cùng với tiếng gầm của Âm Thi Quỷ vương, năm đại cao thủ đồng thời tiến công với năm tư thế khác nhau mang theo lực công kích hung mãnh dị thường, tất cả nhằm hướng Lục Vân xông tới. Giữa không trung, Âm Thi Quỷ vương cùng Âm Lệ toàn lực phát động Hóa Hồn Đại pháp, hai đạo hắc sắc quang mang mang theo lực lượng tà ác thu hồn đoạt phách đánh thẳng vào quang cầu hộ thể của Lục Vân. Bên cạnh, Bất Tử Huyết Lệ song chưởng phát ra hai luồng huyết sắc quang hoa, giống như hai con hỏa xà, ẩn chứa huyết sát chi khí lao về phía thân hình Lục Vân. Vô Gian Quỷ Sát và Vô Hồn Âm La mỗi tên vung tay xuất ra một đạo hắc sắc quang mang, phối hợp với thế công của Huyết Lệ nhằm thẳng tới huyệt thái dương của chàng.

Lạnh lùng nhìn ngũ đại cao thủ, Lục Vân chắp tay trước ngực khống chế lôi điện quang cầu giữa không trung xoay chuyển xung quanh. Trên không trung những tia chớp chói mắt vẫn đang bao trùm trời đất, mỗi một tia sét từ trên trời đánh xuống đều nhằm vào đỉnh lôi điện quang cầu. Sấm chớp hiện rõ, vô số tia lửa điện dưới sự khống chế của Lục Vân bắt đầu phát động tấn công năm tên cao thủ ở xung quanh."

Sấm sét dữ dội, vô số đòn tiến công và phản kích đan xen giữa không trung tạo thành tấm màn ánh sáng ngũ sắc hỗn loạn chói mắt. Nghe thấy những tiếng hô hoán kinh hoàng truyền lại, đòn công kích của ngũ đại cao thủ Quỷ vực chạm vào tầng hào quang hộ thể chí dương chí cương ngoài thân Lục Vân, tức thì bị một lực phản chấn cường đại đẩy ngược trở lại. Cùng lúc thiểm điện lôi trụ đầy trời với tốc độ cực nhanh mãnh liệt truy kích ngũ đại cao thủ, làm cho bọn chúng phải cấp tốc tránh né. Bởi vì Lôi Thần quyết chí dương chí cương, chí phách chí cường là khắc tinh của mọi loại yêu ma quỷ quái trên thế gian, dù ngũ đại cao thủ này có tu vi cao đến đâu cũng không thể không vội vàng tránh né không dám trực tiếp đối đầu."

Sự né tránh của bọn chúng làm vô số quỷ binh trên mặt đất lâm nguy. Chỉ thấy ánh chớp chói mắt, một mặt phát ra lớp lớp sóng điện từ, mặt khác như rồng vờn trong gió quét qua bốn phía. Thiểm điện lướt qua, vô số quỷ binh thân thể tan như làn khói và biến mất trong tiếng kêu gào thảm thiết."

Các tia chớp xuất hiện một thời gian nữa rồi yếu dần, quang cầu trên đầu của Lục Vân không ngừng hấp thụ và dần dần phát sinh biến hóa. Khi lôi điện quang cầu thu nhỏ đến lúc đường kính chỉ còn một thước thì Lục Vân gầm lên một tiếng, tựa như lôi thần phát uy mãnh liệt đẩy lôi cầu tới chỗ lũ quỷ binh tập trung đông nhất. Ánh sáng chói mắt kèm theo một thanh âm chấn thiên, một làn sóng ánh sáng chớp lóe lôi điện quang mang mãnh liệt càn quét xung quanh. Sóng ánh sáng đi tới đâu thì bọn quỷ binh không chạy kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân ảnh phút chốc hóa thành mây khói không còn vết tích."

Hạ thân xuống dưới mặt đất Lục Vân khẩn cấp nói:"

- Mọi người chạy mau, để ta mở đường, còn những người khác bảo vệ người bị thương, theo ta xông ra ngoài!"

Nhân lúc bọn quỷ vật bị tổn thất trầm trọng đang kinh hoàng cuống cả tay chân, Lục Vân vội dẫn theo mọi người bắt đầu tăng tốc tiến ra phía ngoài."

Hiện tại cả chiến trường đang trở nên hỗn loạn, khoảng bốn nghìn quỷ binh dưới Lôi Thần quyết của Lục Vân chỉ một chiêu đã tiêu diệt hơn một nửa, chỉ còn lại chưa đến hai nghìn tên sống sót. Với kết quả này, đối với một kẻ tham vọng tranh bá Quỷ vực như Âm Thi Quỷ vương mà nói quả thật là làm cho hắn phẫn nộ đến phát điên. Đại quân Quỷ vực một vạn tên trong một phen giao thủ cực ngắn đã bị một số cao thủ nhân gian hủy diệt mất tám phần, thử hỏi mấy tên cao thủ Quỷ vực cao ngạo kia không tức phát điên sao được."

Khi bọn chúng nhìn thấy mấy người Lục Vân đang chạy, sự giận dữ trong tâm lại nổi lên nên chúng tiếp tục chỉ huy bọn thủ hạ toàn lực ngăn trở. Giữa không trung Âm Thi Quỷ vương với ánh mắt màu lục lấp lánh quỷ hỏa, đang phẫn nộ nhìn Lục Vân. Mục quang đảo qua bọn Huyết Lệ tam đại cao thủ, Âm Thi Quỷ vương cất giọng lạnh lùng :

- Tam hung, vào lúc này ta mong các vị tốt nhất là hãy tạm gác lại những thành kiến trước kia, kể từ bây giờ hợp sức lại tiêu diệt hết bọn người đáng ghét này. Chúng ta hãy cùng nhau giải quyết sự việc, các ngươi thấy thế nào? Bất kể trong chúng ta có những cừu oán gì, hiện tại đều không thể để bọn người đáng ghét kia dương oai tại chốn này, thử hỏi chúng ta để yên như vậy thì còn mặt mũi nào nữa?"

Trầm tư một lúc, Quỷ vực tam hung nhìn nhau cùng lúc gật đầu. Lúc này bọn chúng sở dĩ đáp ứng liên hợp tiến công, bởi vì chúng phát giác riêng Quỷ vương khó mà đối phó với Lục Vân. Từ những lần tiến công lúc trước mà phân tích, tam hung muốn tự mình tiêu diệt Lục Vân nhưng không thành công, niềm hy vọng duy nhất lúc này là dựa vào lực lượng Quỷ vương là tất cả cùng tiến tới thu thập Lục Vân. Do hợp sức cùng Quỷ vương, tam hung đã có phần yên tâm nên cũng không vội vàng gì."

- Các ngươi đã đồng ý rồi, vậy chúng ta cùng nhau thu thập bọn người đáng ghét kia. Trong đám người đó trừ tên nam tử biết sử dụng Lôi Thần quyết kia ra, thì chỉ còn hai nữ tử mỹ lệ có tu vi cao cường. Bọn họ bây giờ là chỗ dựa cuối cùng cho số bị thụ thương, bọn ta cần nhắm vào nơi đó mà hạ thủ tất sẽ phân tán sự chú ý của bọn chúng. Sau đó bọn ta phát động đột kích bất ngờ đánh chúng trọng thương, ắt dễ dàng thu thập bọn chúng. Giờ đây ta sẽ phân phối lại bọn quỷ tiên trong trận đồng loạt công kích bọn người bị thương giết sạch bọn đó trước tiên, như thế thì bọn ngươi sẽ nhân lúc bọn ta tiến công mà tìm ra cơ hội."

Đằng sau một lũ gồm sáu tên quỷ tiên và chín tên quỷ mị đang cười lạnh quan sát bọn Tất Thiên sáu người."

Thân ảnh dừng lại, ánh mắt Lục Vân lộ ra một tia thán tức, không cần quay đầu mà Ý Niệm Thần Ba mọi tình huống xung quanh đều hiện rõ trong đầu chàng. Ngầm thở dài, vẻ ưu thương biến mất trên khuôn mặt Lục Vân, chàng nói với giọng kiên cường bất khuất:"

- Mọi người cẩn thận, chỉ cần lần này chúng ta vượt qua được là sẽ giành thắng lợi hoàn toàn. Mấy người nghe Lục Vân nói vậy trong mắt đều hiện lên một tia tiếu ý tang thương. Chỉ cần vượt qua chắc chắn sẽ thắng lợi, nhưng vấn đề là lần này còn có thể vượt qua được không? Nhìn vào tình hình trước mắt ý của bọn địch nhân là đủ biết chúng quyết tâm thu thập tất cả mấy người tại đây, trong tình huống này cả nhóm sợ là không thể nào thoát nổi." Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện

Mục quang khẽ lướt nhìn thân ảnh của Lục Vân, Ngạo Tuyết trầm giọng nói:"

- Bất kể thế nào chúng ta cũng phải xông ra, dù phải trả một giá đắt cũng quyết không thể để tất cả phải bỏ mạng tại đây được. Hiện giờ chúng ta đã vô pháp đào thoát thì hãy cứ sảng khoái đánh một canh bạc, dù có chết cũng quyết không thể để cho địch nhân chiếm tiện nghi một cách dễ dàng, nhất định phải liều mạng đánh cho tới cùng."

Nói xong Tử Ảnh thần kiếm bạo phát quang hoa sáng trắng trong suốt ngọc, toàn thân Ngạo Tuyết tán phát một cỗ khí thế dũng mãnh."

Cảm nhận được khí thế của Ngạo Tuyết, quyết tâm đó khiến mọi người không còn sợ hãi gì nữa, ai cũng lộ vẻ kiên cường dũng cảm đối diện với địch nhân. Ánh mắt Thương Nguyệt nhẹ lướt qua, khích lệ mọi người:"

- Cố lên, hãy tin rằng chúng ta sẽ không thể chết như thế này được. Có Lục Vân ở đây, có ta và Ngạo Tuyết, chúng ta quyết không dễ dàng đầu hàng, nhất định phải liều với chúng một trận, tranh thủ đột phát sự công kích của địch nhân rời khỏi đây an toàn. Hiện tại mọi người cần phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau đối diện với cửa ải khó khăn này.

Quay sang nhìn nhau ánh mắt mọi người đều toát lên thần quang, tất cả cùng vươn người đứng thẳng lạnh lùng nhìn địch nhân tứ phía đang bức lại gần. Vân Phong khẽ đẩy tay Hứa Khiết ra, thấp giọng nói:"

- Không phải lo cho huynh, vào lúc này cần phải chấp nhận từ bỏ một số điều. Vì sự an toàn của mọi người, để có thêm nhiều người có thể sống sót rời khỏi đây, chúng ta buộc phải đối mặt với sự chọn lựa tàn khốc."

Thản nhiên cười, Vân Phong tỏ ra rất bình tĩnh, nụ cười ranh mãnh khi xưa đã biến mất không tăm tích."

Tả thủ vẫn nắm chặt hữu thủ của Vân Phong, trên khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Khiết nở ra một nụ cười ngọt ngào tuyệt mỹ. Mục quang khẽ dừng lại nơi sư tỷ Thương Nguyệt sau đó nhìn sang Vân Phong, Hứa Khiết ôn nhu nói:"

- Chuyến đi tới Quỷ vực này tuy đã trải qua biết bao nguy hiểm nhưng chúng ta đều đã vượt qua. Muội tin lần này cũng vậy chúng ta cũng có thể thuận lợi thoát hiểm. Nếu chúng ta không vượt qua được cửa ải cuối cùng, có chết cũng chết cùng nhau quyết không tịch mịch. Cả đời này bất kể là sống hay chết muội cũng sẽ không buông tay đâu, sống thì ở bên nhau, chết cũng không chia lìa."

Mọi người đứng bên nghe thấy đều chấn động, đúng là một thiếu nữ si tình. Tuy vào tình huống vô cùng khẩn cấp nhưng mối tình mà nàng luôn giấu trong lòng chưa từng công khai vẫn khiến mọi người hết sức cảm động. Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt nhìn Hứa Khiết ngầm chúc phúc cho nàng. Mục quang dời đến bên thân ảnh quen thuộc đó, trong lòng Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt đều dấy lên một thứ cảm xúc. Rốt cục mối tình giữa bản thân họ và Lục Vân sẽ mãi bền vững không thay đổi hay sẽ phải kết thúc ngay tại đây khi cái chết đang đến gần?"

Không còn thời gian để suy nghĩ về những vấn đề đó nữa, bởi lũ quỷ binh đã phát động tấn công toàn diện. Thế công mãnh liệt chỉ với một lần hợp lực đã bức mọi người phải quây lại thành một vòng nhỏ và liều mạng phòng thủ. Tứ phía, quỷ tiên khoái tốc di động thân ảnh thừa cơ xông vào một lỗ hổng trong vòng tròn phòng ngự, chúng bắt đầu phát động Hóa Hồn đại pháp. Chỉ trong chớp mắt, Tất Thiên, Tử Dương, Phong Viễn Dương đã bị quỷ tiên kích trúng, thân thể bị lực xâm thực tà ác khống chế, điên cuồng rống lến giận dữ chống trả nhằm thoát khỏi Hóa Hồn đại pháp đáng sợ. Vốn dĩ tu vi của ba người họ lúc bình thường còn không phải là đối thủ của quỷ tiên, trong tình huống này lại càng không phải nói đến."

Hai bên, Âm Lệ và quỷ tiên toàn lực tấn công Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt, thế công mãnh liệt khiến hai người hoàn toàn vô pháp đến cứu ba người đang gặp nguy khốn. Hứa Khiết múa trường kiếm, kiếm ảnh dày đặc tỏa ra kiếm mang đầy trời, hình thành nên từng màn kiếm kín mít chắn trước thân toàn lực phòng hộ bản thân và Vân Phong. Về phía Đỗ Lực thấy ba người Tất Thiên gặp nguy, tâm lý vừa lo lắng sốt ruột lại vừa tức giận, chân nguyên điên cuồng thôi động dũng mãnh tấn công con quỷ mị đối diện nhằm bức lui nó để đến cứu ba người. Nhưng quỷ mị tràn trề sinh lực, trong khi Đỗ Lực lúc này thân thể vô cùng hư nhược nên hình thành nên một sự đối lập rất rõ ràng. Đỗ Lực ngoài phẫn nộ ra thật chỉ còn cách bó tay không biết làm thế nào."

Lục Vân cẩn thận phòng ngự trước sự tấn công của bốn đại cao thủ, một mặt chàng vẫn chú ý lưu tâm đến tình cảnh của mọi người, thấy sư phụ và hai người gặp nguy trong lòng thất kinh, chân nguyên toàn thân bỗng bạo phát, kiếm mang cường kình chứa uy lực bá đạo phẫn nộ vung ra. Phía đối diện bốn đại cao thủ cảm nhận được ý đồ của Lục Vân đều cười âm trầm, toàn lực bức đến ào lên áp chế đòn phản công của Lục Vân. Những cao thủ mạnh nhất của Quỷ vực là Quỷ vương và tam hung liên thủ quả nhiên uy lực cường đại, sợ rằng tìm khắp tu chân giới cũng không có ai có thể chống cự nổi. Dưới đòn tấn công mạnh mẽ này, Lục Vân muốn đến tiếp cứu cho họ mà vẫn muốn che giấu bí mật của bản thân thì quả là lực bất tòng tâm.

Lúc này, Tử Dương chân nhân và Phong Viễn Dương đều bật ra những tiếng la thảm. Do lúc trước hai người đã bị trọng thương, chân nguyên gần như hao tận nên bây giờ khi phải đối mặt với Hóa Hồn đại pháp tà ác họ hoàn toàn không có cách nào phản kháng, đành để cho lực lượng tà ác hóa hồn thực phách đó phá hoại kinh mạch toàn thân, gặm nhấm thể xác hư nhược của mình. Tất Thiên ở bên tuy cũng bị Hóa Hồn đại pháp xâm thực, nhưng còn có một phần chân nguyên để chống lại nên tình hình khá hơn một chút."

Nhìn dáng vẻ thống khổ của ba người, Vân Phong rống lên phẫn nộ không ngừng nguyền rủa lũ quỷ tiên và quỷ mị, đồng thời vội vàng nói với Hứa Khiết:"

- Mau đi cứu họ đi, không cần phải lo cho huynh, mau lên!"

Hứa Khiết cười thảm, thần sắc bi thống nói:"

- Vân Phong, hiện giờ muội cũng không biết mình có thể duy trì được bao lâu nữa, làm sao có thể đến cứu họ được đây? Hơn nữa huynh đã quên rồi sao, muội đã nói rằng bất kể sống chết, cả đời này muội cũng sẽ không rời khỏi huynh. Dẫu có chết chúng ta cũng phải bên nhau!"

Nhìn thần tình kích động của Hứa Khiết, Vân Phong ngửa mặt lên trời hét lớn, tiếng hét bi tráng thảm thiết vang tận trời xanh! Thời khắc này hắn hận mình chỉ có thể đứng trơ mắt ra nhìn đồng bạn đang chết dần chết mòn mà bản thân lại bất lực không thể đến cứu họ."

Tiếng hét của Vân Phong khiến Lục Vân, Thương Nguyệt, Ngạo Tuyết, Đỗ Lực đều chấn động tinh thần, bốn người đồng thời huy động trường kiếm phản kích để có thể quay lại cứu họ. Nhưng lũ quỷ vật tứ phía cũng không hề ngu ngốc, lúc này không cần phải liều mạng ngăn trở, vô luận thế nào chúng cũng phải tìm cách kéo dài thời gian để tiêu diệt ba người Tử Dương chân nhân. Trong tiếng nộ hống, Đỗ Lực vô cùng xúc động trước tình cảm của Hứa Khiết và Vân Phong. Nghĩ đến ba người đã bị vây khốn trong mắt Đỗ Lực lộ ra thần sắc tang thương, thoáng chốc đã đưa ra một quyết định khiến nhiều người phải tiếc thương."

Lướt nhìn xung quanh, mục quang đảo quanh từng người mang theo vẻ lưu luyến không nỡ rời xa, Đỗ Lực tựa hồ như muốn đem dung mạo của từng người khắc sâu trong tim mình. Cuối cùng nhìn Tất Thiên, Đỗ Lực thầm nói trong lòng:"

- Sư huynh bảo trọng, đừng rơi nước mắt cũng đừng đau buồn vì sự ra đi của đệ. Thời khắc này không có sự hy sinh thì sẽ không có hy vọng, vì vậy đệ đã chọn con đường này. Trước khi chết đệ chỉ có một ước nguyện là huynh có thể bình an trở về Nhân gian, giúp đệ chiếu cố cha mẹ già. Tạm biệt sư huynh, nếu có kiếp sau đệ vẫn nguyện làm sư đệ của huynh."

Nhãn thần biến chuyển, hai mắt Đỗ Lực lóe lên quang mang chói lòa, ba đạo nhân ảnh nhỏ bé theo đó thu vào trong mắt hắn. Thời điểm này, không còn biện pháp nào cũng không có chút hy vọng nào, Đỗ Lực đã chọn phương thức đáng sợ nhất, đó là hủy diệt ba nguyên thần trong cơ thể chuyển hóa chúng thành một lực lượng cuồng bạo để đổi lấy sức mạnh gấp mười lần. Thời gian ngắn ngủi, cái giá phải trả quá đắt nhưng hắn không còn biện pháp nào khác. Đối với một người tu chân mà nói, phải trải qua ngàn vạn đắng cay khổ ải mới tu luyện thành nguyên thần nên nó vô cùng trân quý. Sau này có thể tu luyện thành tiên hay không có quan hệ rất mật thiết với nguyên thần này.

Tứ phía, chỉ nghe thấy tiếng hống phẫn nộ, tiếng cười lạnh âm sâm, tiếng la thảm thiết thê lương, tất cả giao hòa với nhau tạo thành một thứ giai điệu hỗn loạn. Trong giai điệu tạp loạn này, một cỗ khí thế vô hình tựa như cửu thiên kinh lôi xuất hiện lan tỏa khắp chiến trường. Trong trường đả đấu, toàn thân Đỗ Lực rực sáng hồng quang, liệt hỏa chân nguyên cường đại với tốc độ kinh người khiến cho khí thế tăng thêm gấp mấy lần điên cuồng bốc lên."

- Không, không được!"

Lục Vân, Thương Nguyệt, Ngạo Tuyết đồng thời quay đầu lại, nhãn thần hoang mang lo lắng ưu thương nhìn Đỗ Lực, luôn miệng kêu lên những tiếng hô thống thiết tan nát ruột gan. Dù trong tình huống không còn đường lựa chọn này, ba người vẫn không muốn Đỗ Lực sẽ từ bỏ hy vọng mà thực hiện hành động tự hủy diệt. Nhưng bây giờ tất cả đều đã muộn, chân nguyên trên thân Đỗ Lực đã bạo phát đến điểm quyết định, dù có tiếp tục hô hoán thế nào thì cũng đã không còn cách cứu vãn."

- Hạo Nhiên chính khí, nhân giả vô địch!"

Trong tiếng hét lớn, toàn thân Đỗ Lực như hỏa diễm phun trào, cả người bốc cháy như một hỏa thần, chân khí nóng như thiêu đốt xông đến ba tên quỷ tiên ở bên. Trường kiếm sáng rực tỏa ra liệt diễm dài mười trượng, với lực lượng có thể thiêu cháy mọi âm hồn quỷ phách mãnh liệt bổ xuống ba tên quỷ tiên."

Kinh hô một tiếng, ba tên quỷ tiên dưới đòn công kích đáng sợ của Đỗ Lực bắn mình ra xa cấp tốc tránh khỏi liệt hỏa chân nguyên, nhờ vậy ba người Tử Dương chân nhân đang bị hãm thân trong cơn nguy hiểm lập tức thoát khỏi tử vong. Kiệt sức nằm trên mặt đất, ba người nhìn Đỗ Lực với ánh mắt lộ ra vẻ tiếc thương thảm đạm. Tất Thiên môi run run, nước mắt tuôn như mưa cũng không biết phải nói gì, có lẽ do quá chấn kinh trước hành động của Đỗ Lực nên hắn như si ngốc đờ đẫn ra đó."

Tựa hồ cảm nhận được điều gì, Đỗ Lực đang điên cuồng công kích bỗng quay đầu lại nhìn Tất Thiên, ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung. Những lời an ủi khích lệ từ ánh mắt của Đỗ Lực truyền đến Tất Thiên, không có bi thương, không có mất mát, chỉ có một nụ cười nhẹ rồi Đỗ Lực lại quay đi. Ẩn tàng trong ngọn hỏa diễm hừng hực Đỗ Lực như đang thản nhiên mỉm cười, Tất Thiên không rõ vì sao lúc này mình lại không kềm được nước mắt như vậy."

Bức lui số lớn quỷ binh, Đỗ Lực thừa cơ chân nguyên vẫn chưa tiêu thất, thân thể xạ thẳng đến bên Lục Vân công kích Quỷ vương và tam đại hung tà. Có Đỗ Lực gia nhập áp lực lên Lục Vân đại giảm, chàng liền vội dẫn mọi người nhanh chóng tiến về phía trước."

Không nói lời nào, trong lòng Lục Vân minh bạch tâm tư của Đỗ Lực, hắn liều mạng là để tạo cho mọi người một cơ hội, hy vọng mọi người có thể sống sót đào thoát. Đây là tâm nguyện duy nhất của Đỗ Lực vậy Lục Vân làm sao có thể phụ sự hy sinh đó được?"

Thời gian có những lúc rất tàn khốc, khi hồng quang toàn thân Đỗ Lực tắt dần, thân ảnh hắn cũng dần hóa thành một làn gió. Nhìn thân ảnh đang tiêu thất đó, Tất Thiên cuối cùng đã không kềm được mà bật lên tiếc khóc thống thiết. Trường kiếm vung ra, Tất Thiên rú lên thảm thiết phẫn nộ tấn công lũ quỷ vật đang tới gần, như để chống cự, như để báo cừu cho cái chết thương tâm của Đỗ Lực. Những người khác thấy vậy cũng đều cố gắng chống lại với nghị lực kiên cường, bám sát theo Lục Vân từ từ tiến về phía trước.

Trên bầu trời, một cỗ khí tức âm trầm không ngừng phiêu lãng, một cảm giác tang thương đè nặng phủ trùm lên trái tim mỗi người. Đỗ Lực đã ra đi để cứu ba người Tử Dương, vậy người tiếp theo sẽ là ai đây?