“Mẫu phi, không cần rút dây động rừng, phụ hoàng nhốt Lý ngao vào lãnh cung nhìn như trừng phạt, nhưng thật ra cũng là bảo vệ, người lo lắng nhà ngoại sẽ ra tay với Lý Ngao vì con, nếu hiện tại chúng ta tiếp tục nháo lớn chuyện này lên, nói không chừng phản tác dụng, khiến phụ hoàng thấy phản cảm.”
“Việc cấp bách là tìm thái y đến đây nhìn vết thương của con trước, còn có thuốc mỡ này là chuyện như nào……”
Lý Liệt nói xong, nhìn về phía Lưu ma ma vẫn đang sợ hãi ở bên cạnh: “Làm phiền Lưu ma ma đi tìm Tôn thái y, những chuyện khác không cần phải nói, chỉ nói mẫu phi vì thương thế của ta quá nặng dẫn đến đau lòng tim đau thắt lại, thỉnh Tôn thái y đến đây nhìn xem……”
Ta cúi đầu, âm thầm gật đầu, quả nhiên Lý Liệt suy nghĩ chu đáo.
Đời trước Lý Liệt cũng là sau khi dùng thuốc xong khiến vết thương nặng thêm dẫn đến hôn mê, sau đó Lương phi bèn đại náo Ngự Thư Phòng, nháo đến mức toàn bộ mọi người trong hậu cung đều biết, ta ở lãnh cung cũng còn nghe nói đến.
Điều này trái lại khiến cho Hoàng Thượng cảm thấy Lương phi đang gây sự, nên không cho bà ấy một chút mặt mũi nào, cuối cùng còn trách Lương phi. Vốn dĩ Lương phi là người bị hại, nhưng giờ bị Hoàng Thượng ghét bỏ ngược lại.
Lưu ma ma cũng là người nhiều tuổi trong cung, rất nhanh đã ổn định cảm xúc, bà ấy biết nặng nhẹ nhanh chậm, cho nên nghe vậy trực tiếp chạy chậm ra ngoài.
Lúc này Lý Liệt mới nhìn về phía ta: “Ngươi cũng đứng lên đi, ngươi là cung nữ mà Nội Vụ Phủ mới đưa tới đúng không?”
Ta nghe vậy trả lời: “Thưa nhị Hoàng tử, nô tỳ là Hạ Thiền, do Nội Vụ Phủ phân đến đây để hầu hạ Lương phi nương nương…”
Ta cúi đầu, thân thể run nhè nhẹ, ngay cả nói chuyện cũng còn lắp bắp, dáng vẻ như bị dọa sợ.
Lương phi tức giận nói: “Lá gan nhỏ như thế, Nội Vụ Phủ càng ngày càng có lệ, nhưng ta coi như ngươi trong lúc đánh bậy đánh bạ đã cứu được Liệt nhi, về sau cứ ở lại hầu hạ nội viện đi.”
Lý Liệt mở miệng cắt ngang lời Lương phi: “Mẫu phi, đưa đến ngoại viện đi, để Lưu ma ma chăm sóc cho con là được rồi.”
Lương phi nghe vậy khẽ nhíu mày, ngay sau đó gật đầu: “Vậy cứ theo ý con mà làm.”
Ta hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi nói lời tạ ơn.
Ở nội viện muốn hầu hạ bên cạnh Lương phi, đương nhiên là có mặt mũi, có chỗ lợi, nhưng chỉ là một cung nữ mới tới có tài đức gì để được giữ lại hầu hạ ở nội viện đây?
Điều này chắc chắn sẽ khiến cho Hoàng Hậu chú ý, nói không chừng còn sẽ khiến ta chọc phải mầm tai hoạ, đặt ở ngoại viện để Lưu ma ma chiếu cố, ngược lại là thật tâm chiếu cố đến ta, không thể không nói, Lý Liệt đúng là suy xét chu đáo.
07
Tôn thái y nhanh chóng tới đây, ta cũng được Lưu ma ma đưa tới ngoại viện an bài chỗ ở.
Tôn thái y đi vào sau nửa canh giờ liền rời đi, lại qua nửa canh giờ, nội viện truyền đến tin tức, thương thế của Lý Liệt chuyển biến xấu, đã lâm vào hôn mê.
Lương phi không chịu nổi đả kích này nên cũng hôn mê bất tỉnh theo, Tôn thái y lại bị thỉnh quay lại.
Cảnh Dương Cung hỗn loạn, còn may có Lưu ma ma chống đỡ được trường hợp này.
Ta là một nha hoàn vừa mới tới bèn tránh ở trong phòng không đi ra ngoài xem náo nhiệt, ta biết đây là Lý Liệt cùng Lương phi tương kế tựu kế để cho Hoàng Hậu và Lý Ngao xem, khiến bọn họ cho rằng kế hoạch đã thực hiện được mà thả lỏng cảnh giác.
Ta cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cứu hai chân của Lý Liệt cũng tương đương cứu được Lý Liệt và Lương phi, đồng thời, một đời này Lý Ngao muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Đến bây giờ ta mới có thời gian lập kế hoạch tỉ mỉ để đối phó với Lý Ngao và tỷ tỷ tốt Xuân Chi của ta.
Ta nhớ rõ kiếp trước tuy Lý Ngao bị phế truất biếm lãnh cung, nhưng cũng chỉ chịu khổ có 3 ngày.
Sau này vì Hoàng Hậu không ngủ không nghỉ 3 ngày để sao chép huyết kinh cầu phúc cho Lý Liệt, chuộc tội thay Thái Tử khiến cho Hoàng Thượng rất cảm động. Sau đó truyền ra tin tức Thái Tử bị nhiễm bệnh vì không chịu nổi cái lạnh ở lãnh cung.
Lần này làm cho Hoàng Thượng sinh ra tâm không đành lòng, phân phó phủ Nội Vụ đưa một vài thứ tốt đến lãnh cung, cũng phái vài người hầu hạ Lý Ngao cho thật tốt.
Lúc ấy ta đang ở lãnh cung, đương nhiên biết rõ ngọn nguồn, không phải Lý Ngao giả bệnh, mà là nửa đêm chính bản thân mình tự dội nước, cố ý làm chính mình bị bệnh để diễn khổ nhục kế.
Cũng bởi vì như vậy mà gần như Lý Ngao ở trong lãnh cung không phải chịu sự đau khổ, được cung phụng ăn ngon uống tốt, thời điểm ra khỏi lãnh cung còn béo lên một ít.
Trong lòng ta cười mỉa, nếu ta đã trùng sinh rồi, vậy đương nhiên sẽ không để hắn tiếp tục được sống tốt, hắn sẽ phải vì hành vi chặt đứt hai chân Lý Liệt mà trả một cái giá lớn, nếu vào lãnh cung rồi cũng phải bị lột một lớp da.
8.
Ta chậm rãi chờ sự việc xảy ra giống như kiếp trước. Vào ngày thứ 3 trong cung liền truyền đến một tin tức, đó chính là Hoàng Hậu nương nương tâm địa lương thiện, dùng máu của chính mình để sao chép kinh văn, chép ba ngày ba đêm để cầu phúc cho nhị Hoàng tử Lý Liệt.
Sau khi Lương phi nghe thấy tin tức này, bà đã tức giận mắng Hoàng Hậu giả nhân giả nghĩa khiến người ta ghê tởm.
Mà ta cũng bắt đầu hành động, bởi vì kiếp trước, sau hôm Hoàng Hậu trình kinh văn lên một ngày, thì ở bên lãnh cung lập tức truyền ra tin Lý Ngao bị bệnh nặng, cho nên đêm nay lãnh cung sẽ có trò hay.
Ta tìm thấy Lưu ma ma, trực tiếp mở miệng nói:
“Ma ma, tỷ tỷ Xuân Chi của nô tỳ hầu hạ ở lãnh cung, nô tỳ có hơi lo lắng cho tỷ ấy, có thể đến thăm tỷ ấy được không?”
Nhiều ngày nay ta đã thân quen hơn với Lưu ma ma nên lúc nói chuyện cũng không giữ kẽ như trước nữa, vì lần trước ta chó ngáp phải ruồi cứu được Lý Liệt nên Lưu ma ma đối xử với ta cũng khá tốt.
Lưu ma ma nghe xong lời ta nói, khẽ gật đầu.
“Đi thôi, về mang theo một ít điểm tâm đến đấy đi, ở lãnh cung khổ lắm, thiếu ăn thiếu uống, đương nhiên tỷ tỷ ngươi chỉ là một cung tì cũng sẽ không vớt được đồ ăn ngon gì, chắc chắn cuộc sống ở bên đấy sẽ không như ý.”
Ta gật đầu, trên mặt tỏ vẻ cảm ơn, nhưng trong lòng lại cười nhạo, đó là do nàng ta tự làm tự chịu.
“Ma ma, con định buổi tối mới đi, ban ngày nhiều người soi mói, con sợ gây phiền phức cho nương nương, buổi tối ở lãnh cung bên kia không có người, ngài có thể đi đến đấy với con được không? Đi buổi tối con sợ lắm…” Ta nhìn Lưu ma ma và nói.
Đây mới là mục đích của ta, ta muốn cho Lưu ma ma tận mắt nhìn thấy xem Lý Ngao tiến hành khổ nhục kế như thế nào, sau đó mang tin tức này nói lại cho Lương phi và Lý Liệt, dù sao ta cũng không muốn khiến người khác quá chú ý đến mình.
Lưu ma ma nghe xong lời ta nói, liên tục gật đầu:
“Ngươi là người hiểu chuyện, biết suy nghĩ cho nương nương, lão bà ta buổi tối cũng không có việc gì, đến lúc đó sẽ đi cùng ngươi qua đó.’’
Ta nói lời cảm ơn liên tục.
Chờ đến giờ Tuất, ta cầm hộp đồ ăn và xách đèn lồng đi theo Lưu ma ma cùng tới lãnh cung.
Lưu ma ma mang theo tấm lệnh bài của Lương phi nương nương, cho nên chúng ta đi một đường thông suốt rồi vào lãnh cung.
Các địa phương khác trong cung ta có lẽ không quen thuộc, nhưng nói đến lãnh cung thì ta rất quen, dù sao kiếp trước ta cũng đã sống ở lãnh cung rất lâu.
Có vẻ Lưu ma ma chưa tới lãnh cung bao giờ, bà cho rằng ta và Xuân Chi đã hẹn gặp nhau ở một nơi nào đó trước đấy rồi, cho nên chỉ đi theo ta, dưới sự cố tình dẫn đường của ta, ta và Lưu ma ma rất nhanh đã tới sân bên ngoài nơi Lý ngao bị giam giữ.
Chắc chắn cửa chính có thị vệ canh gác, bọn ta vào không được, cũng may nơi này trên mặt tường viện đều có một vài hoa văn cửa sổ chạm rỗng, có thể nhìn từ bên ngoài vào bên trong.
Ta giả vờ tò mò đi đến một cái cửa sổ có chạm rỗng hoa văn rồi nhòm vào, Lưu ma ma vừa mới chuẩn bị quát ta, ta liền khẽ “Ô” một tiếng.
‘’Sao ở lãnh cung còn có nam nhân? Lúcnày đang là cuối mùa thu trời rất lạnh, vì sao hắn ta vẫn luôn dội nước lạnh lên người mình vậy nhỉ?”