Song Sinh Linh sau khi được Yến Tử giải vây liền chạy tới lạc vào nội cung. Ở đây tối om không một ai canh gác có lẽ tất cả mọi người đều đang ở yến tiệc hết rồi.
Nhìn lên trên là dòng chữ bay lượn Tề Long cung.Nếu nàng không nhầm đây là nơi ở của hoàng đế, vậy có lẽ là cha của tên mặt lạnh kia rồi. Chắc không có ai? Nàng định đi qua nhưng lại nghe tiếng thở thổn thềm trong phòng vọng ra.
"Cứu với... Cứu... Với "
Có người bên trong sao? Nàng liền phi bóng dáng lên cửa sổ cửa phòng thấp thoáng ánh nến mờ ảo có bóng người nam nhân đang với tay gọi nàng lại.
"Cứu... Ta... "
"Hoàng thượng?" - Song Sinh Linh giật mình chạy thẳng vào phòng không hề do dự.
"Sinh Cửu Ngọc là nàng sao... Cứu ta..." - Hoàng thượng mở mắt to hơn nói.
"Ta là Song Sinh Linh! Nhưng sao người lại biết tên bà ngoại của ta? " - Song Sinh Linh khó hiểu đi gần đến bên long sàn.
"Con là cháu gái của nàng ấy ư?" - Hoàng thượng nhắm chặt mắt lại hai khoé mắt bỗng dưng trào khoé lệ.
"Đúng thế? Nếu như không lầm người biết ta không phải người của thế giới này đúng không Hoàng thượng? " - Song Sinh Linh ngay từ lần đầu gặp Hoàng thượng ở yến tiệc đã thấy ông ta rùng mình rồi cáo phép xin về nghỉ.
"Cả Yến Tử cũng thế! Thế nên hàng ngày người triệu Yến Tử đến thỉnh an người và Thái hậu là có mục đích khác" - Song Sinh Linh kiên định nói tiếp.
"Nếu con là cháu gái của Sinh Cửu Ngọc vậy Yến Tử hẳn cháu gái của Yến Tiêu Dao là người đến từ thế giới khác!" - Hoàng thượng khó khăn mở giọng nói.
"Đúng là như vậy?! Người có thể nói cho ta biết cách trở về chứ?" - Song Sinh Linh nắm chặt lấy tay của Hoàng thượng lé lên một tia hi vọng.
"Ta... Thực sự cũng không biết cách làm sao cho con trở về cả. Nhưng mà trước khi bà của con và bà của Yến Tử ra đi để lại cho ta và hoàng huynh của ta hai thứ" - Hoàng Thượng dùng hai tay nắm chặt Song Sinh Linh hơn.
"Thứ gì ạ?" - Song Sinh Linh nghĩ nếu có đồ để lại vậy chắc hẳn là đồ tốt.
Hoàng thượng liền sờ tay lên mép giường có một cái hộp mở nắp hiện ra dưới gối. Người liền rút ra một cây tiêu và một bộ ngọc thạch bích trong suốt như gương.
"Cái gương ngọc này là của bà con để lại cho ta, còn cái tiêu này bà của Yến Tử để lại cho hoàng huynh Thái thượng hoàng của ta" - Hoàng Thượng liền giơ hai món đồ này lên cho nàng xem.
"Người có thể kể cho ta nghe chuyện khi đó được không ạ" - Thực sự nàng muốn tìm hiểu rõ sự tình tại sao nàng và Yến Tử lại bị lạc đến nơi này không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Ngay cả bà của hai người cũng lạc tới đây thì tất nhiên phải là do duyên phận gì đó.
"Được ta sẽ kể cho con nghe... "
Đông Tề Quốc năm thứ ba do vua Mạc Hoàng Lăng trị vì có ba người con trai: Đại vương gia - Mạc Hoàng Vân, Nhị vương gia - Mạc Hoàng Thăng, Tam vương gia - Mạc Hoàng Kim.
Mạc Hoàng Vân tính khí trời sinh độc đoán ganh gét ai có dòm ngó đến hoàng vị của hắn giết không tha ngay cả huynh đệ ruột thịt. Mạc Hoàng Thăng chiến đấu trên chiến trường tiếng danh vang dội. Mạc Hoàng Kim bình tâm không hề quan tâm đến tranh đoạt quan hệ triều chính nịnh bợ suy nịnh của các quan đại thần.
Tình thế hoạn lạc vua Mạc Hoàng Lăng trước lúc lâm chung ra chiếu truyền ngôi cho Nhị vương gia - Mạc Hoàng Vân nhưng lại bị Mạc Hoàng Vân tính ra tay giết hại. Sau khi cướp ngôi Mạc Hoàng Vân vì muốn dân chúng chấp thuận hắn không hề cướp ngôi liền tha mạng cho hai vị vương gia.
Cùng lúc đó có sự xuất hiện của hai vị công chúa nước quân bại trận đến hoà hôn tên là: Sinh Cửu Ngọc - Yến Tiêu Dao. Tính tình hai nàng công chúa bướng bỉnh ngang ngược luôn làm điều trái ngược nói năng dị nghị khó hiểu.
Nhưng không hiểu sao sống lâu dần với nhau tình cảm lâu dần sâu sắc đến thiên trường địa cửu. Từ lúc có hai nàng ấy mối thù diệt cha đã hoàn thành tuyệt đối cùng nhau bước đến bến bờ tương lai. Ngôi vị thuộc về Nhị vương gia Mạc Hoàng Thăng tất nhiên là vương hậu chính là Yến Tiêu Dao. Còn tam vương gia Mạc Hoàng Kim - tam vương phi Sinh Cửu Ngọc sống hạnh phúc phò trợ cho hai người kia.
Đến một ngày kia thời điểm ngày mặt trời biến đổi thành màu đỏ. Được gọi là Mặt Trăng Máu mọi thứ liền thay đổi trong tức khắc có hai bóng dáng hắc y nhân màu vàng và màu đen bay đến hậu cung. Bắt hai nàng đem ra hai vật bảo bối kia nhất quyết hai nàng không chịu giao ra.
Trời đất nổi lửa rung chuyển ánh trăng đỏ chiếu xuống Sinh Cửu Ngọc và Yến Tiêu Dao hai nàng liền gió ra một chiếc tiêu và một chiếc gương ngọc giơ ra lên trời.Khiến cho hai hắc y nhân kia bị trọng thương nặng nề biến mất trong gió đêm. Một cách cửa màu xanh hiện ra trước mặt hai nàng... Là cánh cửa của sự trở về thế giới của hai nàng.