Chương 48: Muối thì Có bị mặn không nhỉ?
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Dịch: Lãng Nhân Môn Mà lúc này, trong thế giới gương. Hứa Kỳ Tịch nhìn xuống mặt đất, nơi đó có tám miếng thú phù, là bảo vật tinh thú để lại sau khi bị sấm sét đánh nổ. "Đúng là phải nhìn mặt thật à?" Hứa Kỳ Tịch cảm nhận được ác ý sâu nặng của thế giới này. Đám tinh thú gầy còm, chỉ toàn da bọc xương trước đó bị hắn giết hết thì mới rơi ra được có một phù văn. Còn đám tinh thú thoạt nhìn có vẻ ngon lành, mùi vị cũng không tồi mà hắn định mang ra ngoài bị giết xong lại rơi ra một lúc tận tám miếng thú phù. Ngay cả giới tinh thú cũng là thế giới nhìn mặt để sống ư? Niệm lực của hắn khởi động, gom hết thú phù lại. "Hoặc là do thực lực bản thân của đám tinh thú gầy còm kia không đủ, nên sau khi bị cưỡng chế nhét vào hiện thế thì bị tám mươi mốt tầng phòng ngự còn lại ảnh hưởng, năng lượng trong cơ thể bị ép khô, nên không thể ngưng tụ được thú phù... Còn đám tướng mạo trông phì nhiêu đáng yêu kia là vì bị ảnh hưởng ít nên mới có thể hóa ra được thú phù?" Hứa Kỳ Tịch đau lòng cố tìm cách an ủi bản thân. Nhiều tinh thú như thế, cuối cùng cũng bị giết hết rồi... Thứ còn sót lại chắc là chỉ có mấy cái chân heo, chân bò và cả tinh thú sáu tay đã bị nước mắt của hắn phong ấn mà thôi. Nhưng con tinh thú sáu tay này nhìn đã biết không thể ăn được, trông chẳng ngon lành chút nào, lại còn bị nước mắt của mình ướp muối nữa, có thể sẽ hơi bị mặn. Hứa Kỳ Tịch thở dài, bắt đầu thu thập mấy cái chân tinh thú còn thừa, cũng thử thổi một hơi nhốt chúng vào lồng giam, để lát xem thử có thể mang ra khỏi thế giới gương hay không. Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy, Hứa Kỳ Tịch thúc giục niệm lực, tinh thú sáu tay bị nước mắt phong ấn và đống chân tinh thú kia đều bị niệm lực của hắn nâng lên, bay lơ lửng sau lưng hắn. Theo hắn thăng cấp, ở bụng lại có thêm một trái tim thì tinh thần lực của hắn cũng được cường hóa gấp mười lần. Niệm lực cũng được tăng cường theo. Hắn bước chân vào hiện thế, xuất hiện trong toilet nhà Cao Thoán. Tiếp theo, ý niệm của hắn lóe lên, kéo đống chân tinh thú kia ra khỏi thế giới gương... Vừa mới kéo ra thì chân tinh thú khổng lồ đã bắt đầu co rút lại... Cái chân vốn dĩ dài mét tám, vừa vào hiện thế đã nhanh chóng thu nhỏ lại hơn phân nửa... Trái tim của Hứa Kỳ Tịch ẩn ẩn co thắt lại. Cái chân dài mét tám nói mất là mất, may mà chỉ thu nhỏ lại phân nửa chứ không hoàn toàn biến mất. "Vẫn còn chấp nhận được." Hắn lại giơ tay kéo một cái, cái lồng nước đang phong ấn tinh thú sáu tay cũng bị lôi ra. Thể tích của con tinh thú sáu tay này quá lớn, vừa xuất hiện đã suýt nhồi kín cả toilet. May mà chúng chỉ là thứ hư ảo nên không bị vách tường ngăn lại, đầu và một phần thân thể của tinh thú sáu tay đã xuyên qua tường. Cũng không biết trên lầu có ai đang ở trong toilet hay không, không biết mấy người bình thường có thể trực tiếp nhìn thấy bản thể của tinh thú không? Liệu có bị dọa không nhỉ? "Không bị co lại à?" Sau khi tinh thú sáu tay bị đưa ra thì lại không hề co lại như cái chân dài kia. Chẳng lẽ vì Lồng Nước thuật của mình có hiệu quả cấp nước, nên dù bị đưa vào hiện thế thì nó cũng không bị co lại ngay à? Lần tới phải thử lại mới được, chỉ cần không ướp muối lâu quá thì mùi vị cũng không đến nỗi nào. Có điều... nên xử lý con tinh thú sáu tay này như thế nào nhỉ? Hay là gọi điện cho chị em Diệt Phượng trước? Hứa Kỳ Tịch đang suy nghĩ thì chuông điện thoại lại vang lên. Hắn lấy điện thoại ra xem thử, là bác sĩ Diệt Hoàng gọi tới. "A lô, Diệt Hoàng đấy à, tôi đang định tìm các cô đây." Hứa Kỳ Tịch vui vẻ nói. "Thầy Hứa, có phải anh lại thăng cấp rồi không?" bác sĩ Diệt Hoàng hỏi ngay, trong giọng nói mang theo cảm giác không thể tin nổi. "À, đúng. Vừa tăng một cảnh giới. Bây giờ chắc tôi đang là cấp hai nhỉ?" Hứa Kỳ Tịch ngẩng đầu nhìn lên, chỉ cần hắn muốn thì trên đỉnh đầu sẽ xuất hiện một bầu trời đêm, sau đó lại có hai ngôi sao hư ảo xoay tròn trong đó. Dựa theo hệ thống Đại Hạ thì đây phải là cảnh giới đối ứng với phiên bản 1.0 chính thức. Hắn đang nghĩ có nên kiến nghị với chị em Diệt Phượng đổi tên phiên bản 1.0 thành 2.0 luôn, như vậy sẽ tương xứng với số lượng ngôi sao trên đầu hơn. Nếu phiên bản 1.0 mà đi cùng với cấp hai thì cứ có cảm giác giả heo ăn thịt hổ, cố ý nói cảnh giới của mình thấp hơn ấy? "Tôi vừa nhận được tin, nói sau khi thầy Hứa thăng cấp thì bị pháo kích, đúng không?" bác sĩ Diệt Hoàng lo lắng hỏi. "Đúng vậy... đó cũng có thể chính là kiếp nạn mà chúng ta sẽ gặp phải khi thăng cấp." Hứa Kỳ Tịch lại nói. Hắn đã xác định được một chuyện, ở thế giới của hắn, lúc thăng cấp cũng sẽ có tai kiếp xuất hiện. Nhưng do bên ngoài thế giới vẫn còn mấy chục tầng phòng ngự do A Giải để lại, nên tai kiếp vốn có thể giáng lâm xuống đã bị quấy nhiễu, không thể xuất hiện một cách bình thường. Nên sẽ xuất hiện một dòng xoáy không gian, dẫn dắt kẻ xâm nhập ở bên ngoài... Có thể sẽ là họng pháo tinh hạm, cũng có thể là một con tinh thú cực mạnh, hoặc là thứ nào khác chẳng hạn? Dù sao thì thứ có thể xuất hiện đều có cường độ ngang ngửa với dòng xoáy đó. Thay thế vào vị trí diễn ra kiếp nạn. [Cứ có cảm giác dòng xoáy đó là do A Giải cố tình để lại nhằm thử thách mọi người thế nhỉ?] trong lòng Hứa Kỳ Tịch sinh ra một loại trực giác. Loại kiếp này thoạt nhìn thì có vẻ nguy hiểm... Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác thì sẽ khiến bọn họ có thể sớm ngày hiểu rõ và nắm giữ thêm tin tức về những kẻ xâm nhập ngoài hành tinh kia. Trong đầu Hứa Kỳ Tịch đã tự động đắp nặn A Giải thành nhân vật hoàn mỹ. Mặc kệ là chuyện gì đi nữa, chỉ cần nghĩ không ra thì đều có thể đổ hết lên đầu A Giải, kiểu gì cũng sẽ có được một lời giải thích tương đối hợp lý. "Mỗi người thức tỉnh thăng cấp đều gặp phải cái đó ư?" bác sĩ Diệt Hoàng lại hỏi, đây mới là trọng điểm... "Tôi nghĩ chắc là vậy đấy." Hứa Kỳ Tịch nói: "Hơn nữa, rất có thể cường độ lớn nhỏ của dòng xoáy không gian kia có liên quan với thực lực của người thăng cấp... Nếu có nhiều người cùng thăng cấp ở cạnh nhau thì có thể sẽ khiến cường độ của dòng xoáy được tăng cường. Nên ta phải cẩn thận một chút mới được." Bác sĩ Diệt Hoàng nghiêm túc đáp: "Vậy thì chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn để ứng đối với kiếp nạn có thể xuất hiện trong tương lai này." "Đúng rồi, tôi sẽ gửi định vị của mình qua cho cô." Hứa Kỳ Tịch nói: "Cô phái thêm người tới nhận vài thứ nhé. Tôi đã đưa một con tinh thú và một phần chân tinh thú ra khỏi thế giới gương rồi. Các cô cũng có thể lấy chúng làm thí nghiệm." Bác sĩ Diệt Hoàng: "!!!" Thầy Hứa mang tinh thú ra khỏi thế giới gương? Sao anh ấy làm được thế? Bác sĩ Diệt Hoàng lập tức kể lại chuyện này cho chị gái Diệt Phượng của mình và thành viên trong tổng bộ nghe, "Không hổ là người mở đường của chúng ta, dù đã mất trí nhớ nhưng những chuyện thầy Hứa làm vẫn đang dẫn đầu mở lối cho chúng ta..." "Lập tức phái người tới chỗ thầy Hứa để nhận tinh thú." "Nhiệm vụ thảo phạt tinh thú sa mạc của chúng ta bên đây cũng phải bắt đầu thôi. Tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất để nâng cấp hệ thống Hoa Hạ lên phiên bản 1.0, đuổi kịp tiến độ của thầy Hứa." ... tinh thú tạm để tinh thú bị phong ấn trước đó để tạm ở căn phòng nhỏ kế bên. Sau đó hắn nhanh chóng trở lại phòng khách. Họa Mi ngoắc Hứa Kỳ Tịch, ý bảo hắn ngồi bên cạnh cô. "Kỳ Tịch à." Tô Thất Thất ở đối diện thấy hắn ngồi xuống thì định nói gì đó, từ từ mở miệng. "Tao biết bọn mày đang định nói gì." Hứa Kỳ Tịch gật đầu: "Bọn mày muốn hỏi những thay đổi trên người tao chứ gì? Thật ra nó rất đơn giản." Hứa Kỳ Tịch nhẹ nhàng cầm tay của Họa Mi, nói: "Biến hóa gần đây của tao đều liên quan tới bà xã của tao cả." Hắn nói đều là thật cả. Tô Thất Thất: "..." "Ở đây, tao xin long trọng đề cử một phương thuốc có liên quan tới chuyện bổ não cho bọn mày. Mỗi tuần vợ tao đều nấu cho tao uống." Hứa Kỳ Tịch lại nói: "Tao gửi cách điều chế và thời gian nấu lên nhóm chat nhé. Sau đó bọn mày có thể tự mình nấu uống một thời gian thử xem sao." Dù sao bọn mày cũng không có vợ, không ai nấu cho bọn mày uống cả. Những lời này Hứa Kỳ Tịch không nói ra, khoe khoang cũng phải có mức độ. Vượt quá mức độ nào đó thì sẽ có nguy cơ bị đánh chết, phải tém tém một chút.