Quyền Trượng

Quyển 5 - Chương 154

“Alfonso VIII là ma vật,” Vatican Ridge ôm một tia hy vọng hướng về phía Daifield xác nhận tin tức này lần nữa.

“Chúng tôi quả thực có suy đoán như vậy, nếu không quả thực không thể giải thích được vì sao Alfonso VIII lại muốn đuổi giết chúng tôi, nhất là sau khi chúng tôi biết được tình nhân của hắn là ma vật.” Daifield nói.

Đối nghịch cùng ma vật là lập trường và quy tắc cơ bản của y, Vatican Ridge rất xác định điểm này, cho dù là khi Gustav trăm phương nghìn kế cướp đoạt bảo tọa Giáo Hoàng y cũng chưa từng nghĩ đến việc hợp tác cùng ma vật.

Thế nhưng hiện tại y phát hiện, mọi chuyện đã phức tạp vượt quá tưởng tượng.

Ngay trước đó không lâu, cựu Giáo Hoàng từng báo cho y biết, Alfonso VIII rất có thể sẽ gặp một hồi ám sát. Y vì muốn ngăn chuyện này phát sinh mới phái Yannick qua đó, không ngờ Alfonso VIII lại không gặp phải ám sát mà là trực tiếp biến thành ma vật.

Nếu như nói ngay cả Hoàng đế của Đế quốc cường đại nhất đại lục Olin cũng là ma vật, vậy thì tương lai của nhân loại còn hy vọng gì đáng kể,

Vatican Ridge thở dài, y chợt nghĩ đến, nếu như hiện tại mình tùy tiện tìm một cái cớ gì đó đuổi Daifield đi, sau đó xoay người hợp tác cùng ma vật, mượn lực lượng của bọn chúng tiêu diệt Gustav, như vậy trên dưới Giáo đình sẽ không còn ai phản đối y nữa, y hoàn toàn không cần phải tự chuốc phiền não, tất cả nan đề đều có thể giải quyết dễ dàng.

Thế nhưng y đồng thời cũng tinh tường ý thức được, ma vật chính là ma quỷ, bọn chúng không có khả năng vô duyên vô cớ trợ giúp nhân loại. Cũng giống như giao dịch của cựu Giáo Hoàng và ma vật vậy, bọn họ nhất định muốn dùng cái giá ngang bằng để đổi lại, muốn hợp tác với ma quỷ cũng chẳng khác gì đào mồ cho bản thân.

Hiện tại Vatican Ridge đã hiểu vì sao một người tinh minh như Giáo Hoàng lại lựa chọn hợp tác cùng ma vật. Bởi vì chỗ tốt quá rõ ràng, ma vật có thể giúp bọn họ càng thêm tiếp cận dục vọng trong lòng, loại mê hoặc to lớn này cho dù là cựu Giáo Hoàng cũng không thể kháng cự được.

Daifield thấy nét mặt Giáo Hoàng bệ hạ biến ảo bất định, cơ bản cũng không biết trong lòng đối phương đang giãy dụa chuyện gì, bất quá y vẫn rất kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.

Thật lâu sau, biểu tình của Vatican Ridge rốt cục bình ổn lại, tựa hồ đã hạ quyết định gì đó.

“Daifield, anh chuyển lời cho Yannick Hill, ta muốn gặp ngài ấy.”

Một khi đã đưa ra lựa chọn, rất nhiều chuyện đều trở nên đơn giản. Mà mấy giờ sau, khi Vatican Ridge lần nữa gặp được Yannick, y phát hiện tâm tình của mình cư nhiên trở nên bằng phẳng kỳ lạ, ý nghĩ cũng thanh tỉnh hơn hẳn ngày thường.

“Yannick thân ái, nghe nói anh gặp phải ám sát, đối với sự kiện này ta cảm thấy vô cùng đáng tiếc, hiện tại thấy anh không có việc gì ta rất an tâm.” Vatican Ridge nhìn thần quan tóc bạch kim tinh thần phấn chấn, khóe miệng lộ ra nụ cười.

“Tạ ơn Bệ hạ bận tâm, thương thế của tôi đã khỏi hẳn.” Yannick rất phong độ cúi người, hoàn toàn không nhìn ra một chút hư nhược do thụ thương.

“Mời ngồi.” Vatican Ridge làm một thủ thế, “Ta đã nghe được từ Daifield toàn bộ trải nghiệm của mọi người, không ngờ đến Đế quốc Charlemagne hiện tại đã trở nên nguy hiểm như vậy, ta không nên phái anh đến đó, đây là trách nhiệm của ta.”

Yannick đối với tách trà Blanca thêm cánh hoa tường vi không quá yêu thích, bất quá cũng nhấp nhẹ một hớp khiến cảm giác ấm áp chảy xuôi khắp cơ thể.”Bệ hạ không cần tự trách, có một số việc nếu đã muốn phát sinh, chúng ta ai cũng không thể dự liệu được.”

Ánh mắt Vatican Ridge lóe lên: “Anh cùng ma vật cũng coi như chạm mặt không ít lần, anh đối với chúng nó có lý giải gì không?”

Yannick cũng không cảm thấy Vatican Ridge là đang thăm dò mình, dù sao sự tồn tại của ma vật đã trở thành vấn đề đau đầu của rất nhiều người, hiện tại ngay cả Alfonso VIII cũng rất có thể đã bị ma vật giả mạo, sự thật này đủ khiến kẻ khác chán ngán thất vọng.

“Ma vật rất thông minh, bọn họ không chỉ biết đả kích từ bên ngoài mà còn chuẩn bị phân rã nội bộ trận doanh nhân loại. Bất quá thứ cho tôi nói thẳng, việc sau cũng không khó đối phó, ngược lại việc trước tôi không quá lạc quan.”

“Vì sao?” Lời của y khiến Vatican Ridge có chút ngoài y muốn, theo y thấy những thủ đoạn nhỏ ùn ùn kéo tới này của ma vật quả thực khiến người ta khó lòng phòng bị. Khả năng ẩn dấu của bọn chúng vô cùng cao minh, thậm chí có thể khiến người khác không phân biệt được những kẻ thân cận với mình là người hay ma vật, đây chính là thứ đáng sợ nhất.

Vừa nghĩ tới đây, Vatican Ridge cảm thấy cần tiến hành vài đợt đại tẩy trừ với những thần quan hầu cận bên cạnh mình.

Yannick: “Bởi vì cho dù ma vật có mượn xác của loài người để hành động, bọn chúng nhất định sẽ để lộ sơ hở, tựa như Alexander, tựa như Alfonso VIII, những hành động của bọn họ đều đi ngược lại lợi ích của nhân loại,vì vậy không khó để phát hiện. Thế nhưng nếu như nhân loại vẫn duy trì hiện trạng như lúc này, đợi đến khi đại quân ma vật thành công chiếm giữ Công quốc Mecklen mà nhân loại vẫn chưa thể đoàn kết, đến khi đó chúng ta cũng chỉ có thể đợi đối phương chậm rãi tiêu diệt.”

Vatican Ridge yên lặng nghe xong, “Anh nói rất có đạo lý, bất quá ta muốn biết thái độ cụ thể của anh đối với ma vật là như thế nào? Giả sử nhân loại thực sự không chống đối được với ma vật, lúc này ma vật đưa ra hòa đàm, anh nghĩ chúng ta có nên tiếp nhận không?”

Yannick không cần nghĩ ngợi, “Đương nhiên không thể! Tạm thời không nói đến loại khả năng này gần như không thể xảy ra, cho dù bọn chúng đưa ra hòa đàm, loại hòa đàm này cũng chỉ là rắp tâm bất lương. Chỉ cần ma vật còn tồn tại một ngày, đại lục vĩnh viễn sẽ không có hòa bình chân chính, trừ phi đem bọn họ tiêu diệt sạch hoặc đuổi về ma vật vị diện. Nhân loại và ma vật đã định trước đứng ở phe đối lập, ta hoàn toàn không coi trọng loại hòa bình dối trá này.”

Vatican Ridge: “Cựu Giáo Hoàng đã hợp tác với ma vật rồi.”

Yannick trợn to mắt, cảm thấy lỗ tai của mình hẳn là gặp chút vấn đề.

“Anh không nghe lầm, đây cũng chính là mục đích chính hôm nay tôi muốn gặp anh.” Vatican Ridge sắc mặt đạm nhiên, phảng phất đang nói một chuyện hoàn toàn không có quan hệ gì với mình.

“…” Mà Yannick cho dù có thông minh hơn đi nữa, nhất thời cũng cảm thấy có chút hỗn loạn.

Cựu Giáo Hoàng cấu kết cùng ma vật, loại gièm pha này che lấp còn không kịp, môn đồ của ngài còn trực tiếp nói ra, đây là tình huống gì? Vatican Ridge quân pháp bất vị thân sao? Hay là chuẩn bị kéo y lên thuyền giặc? Như vậy bài phát biểu dõng dạc về cái nhìn đối với ma vật vừa rồi có khiến y bị diệt khẩu không?

Thần quan tóc bạch kim cảm thấy có chút khổ sở, y bất tri bất giác đã bị Vatican Ridge gài bẫy.

Vatican Ridge không nhìn phản ứng của y: “Ta có một cách có thể giết chết Alfonso VIII, anh có muốn nghe không?”

Xem ra là chuẩn bị quân pháp bất vị thân, Yannick thở phào nhẹ nhõm, không khỏi đối với người này sinh lòng kính nể.

Làm người phát ngôn của cựu Giáo Hoàng, cũng là môn đồ đắc ý nhất của ngài, lại có can đảm vi phạm ý nguyện của đạo sư.

“Ý chí của ngài khiến ta cảm phục. Nếu bệ hạ đã quyết tâm, ta tự nhiên sẽ theo tới cùng.” Yannick đứng lên, trịnh trọng cúi đầu với đối phương một lượt.

Vatican Ridge cười khổ, không biết là đang đáp lại Yannick hay đang tự giễu.

Y lấy ra một cái nhẫn màu bạc, trên nhẫn có khảm một viên bảo thạch xanh biếc cực lớn, xung quanh còn khắc hoa văn tinh xảo, thoạt nhìn phi thường xinh đẹp.

“Cái giới chỉ này là cựu Giáo Hoàng giao lại cho ta, chỉ cần xoay nó và đọc chú ngữ tương ứng liền có thể liên hệ với ma vật.”

Yannick vốn còn không hiểu vì sao đối phương lại đột nhiên cầm cái nhẫn này ra, vừa nghe nói rõ liền không khỏi sợ hãi kinh ngạc, ánh mắt bất giác quan sát thêm vài lần, cho dù thứ này có xinh đẹp hơn nữa trong mắt y cũng giống như một con rắn độc lúc nào cũng có thể cắn người.

Vatican Ridge nói: “Từ khi ta có được cái nhẫn này nội tâm không ngừng lo âu thấp thỏm khó thể bình tĩnh, đối với nó càng là căm thù đến tận xương tủy. Không ngại nói cho anh biết, ta trước đây tuy rằng không muốn làm theo đạo sư hợp tác với ma vật thế nhưng cũng không định chính diện đối kháng cùng bọn chúng, bất quá việc anh bị mưu sát đã cải biến ý nghĩ của ta. Nếu như ta lại ôm loại quan điểm chống cự tiêu cực này, một ngày nào đó trận doanh nhân loại nhất định sẽ tan vỡ, như vậy vô luận là danh dự hay sinh mạng của ta đều không thể may mắn tránh khỏi.”

Đoạn tự thuật này của y rất phù hợp với nhân tính, người không vì mình trời tru đất diệt, Vatican Ridge mặc dù có dã tâm nhưng y có thể chặt đứt dã tâm của mình, lựa chọn thẳng thắn với người khác cũng nói rõ y có một thế giới quan rất vững chắc.

Yannick gật đầu: “Ta có thể hiểu được nổi khổ tâm của ngài.”

Cuối cùng Vatican Ridge cũng lựa chọn thẳng thắn thành khẩn, đây hoàn toàn không phải vì muốn tranh thủ sự đồng tình, vậy nên sau khi nghe Yannick đáp lại thần sắc của y vẫn bất biến, tiếp tục nói: “Ta không muốn để càng nhiều người biết chuyện của cựu Giáo Hoàng, cho dù ngài ấy đã phạm sai lầm thế nhưng ngài ấy vẫn là đạo sư của ta, ta không hy vọng sau khi ngài ấy chết rồi cũng không thể bảo toàn danh dự. Vậy nên ta không thể đem chuyện này nói cho những người khác, mà anh không chỉ đã từng nhìn thấy gương mặt thật của ma vật hơn nữa còn chính diện giao thủ với bọn chúng. Trong mắt của ta, anh là người thích hợp nhất cùng ta đối phó với ma vật.”

Yannick: “Ngài muốn làm gì?”

Vatican Ridge rốt cục nói ra kế hoạch của mình: “Ta sẽ dùng chiếc nhẫn này giả vờ tìm kiếm sự hợp tác của ma vật, thông qua bọn chúng gặp gỡ với Alfonso VIII, sau đó tùy cơ bắt giết gã, chuyện này cần sự giúp đỡ của anh. Chỉ cần Alfonso VIII chết rồi ma vật liền vô pháp lợi dụng thân phận của ngài ra lệnh cho quân đội, đến khi đó ta sẽ khởi xướng Hội nghị liên minh đại lục để nói rõ chuyện này, từ đó Đế quốc Garde liền trở thành cường quốc mạnh nhất đại lục. Ta hy vọng ngài có thể vận dụng giao tình của mình và Nhiếp chính vương của Garde, thúc đẩy Hội nghị lần này, củng cố trận doanh nhân loại.”

Yannick nhướn mày: “Cái kế hoạch này nghe qua rất có tính khả thi, bất quá ngài định khi nào tiến hành?”

Vatican Ridge: “Hiện tại.”

Yannick: “…”

Vatican Ridge: “Ta không chờ được nữa, Gustav đã biết chuyện của cựu Giáo Hoàng và ma vật, gã muốn ta tự động thoái vị đồng thời cử hành nghi thức lựa chọn tân Giáo Hoàng. Ta cũng đã đáp ứng rồi.”

Yannick: “…”

Vatican Ridge: “Vậy nên hiện tại chúng ta chỉ còn ba ngày.”

Yannick: “… … …”

Thần quan tóc bạch kim gần như sắp phát điên: “Bệ hạ tôn kính, thứ cho ta nói thẳng, ta cũng không phải Thần minh không gì không làm được, ngài cũng không phải. Vậy nên chỉ bằng hai chúng ta cùng một kế hoạch thô sơ, ba ngày… rất khó để thành công!”

Vatican Ridge: “Ta tin tưởng năng lực của anh.”

Yannick: “…”

Vatican Ridge nở nụ cười: “Cũng tự tin tưởng ta. Được rồi, Yannick thân ái, đừng nên tức giận như vậy, thả lỏng một chút. Vì một vị Giáo Hoàng sắp không giữ được ngai vị, anh có thể kính dâng một chút trung thành sau cùng chứ?”

Yannick co giật khóe miệng: “Bệ hạ, ta rất vui lòng kính dâng trung thành, thế nhưng không bao gồm tính mạng của ta.”

Vatican Ridge trấn an: “Được rồi, anh bạn, trên thực tế cũng không cần phiêu lưu như vậy, chỉ cần có thể nhìn thấy Alfonso VIII ta liền có nắm chắc giết được hắn.”

Yannick: “Bệ hạ, dung ta nhắc nhở ngài, Alfonso VIII còn có một tình nhân, nàng rất có khả năng cũng đã bị ma vật khống chế, hơn nữa chúng ta hoàn toàn không rõ lắm bên cạnh hắn rốt cuộc còn ẩn nấp bao nhiêu ma vật, cũng không cách nào khống chế được những tình huống ngoài ý muốn sẽ phát sinh tiếp theo. Quan trọng hơn nữa là. Nếu như Alfonso VIII không phải bị vạch trần thân phận trước đám đông, cái chết của hắn sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho chúng ta.”

Y dừng một chút mới nói tiếp: “Nên biết rằng thần dân Đế quốc cũng không biết Hoàng đế của bọn họ là ma vật, bọn họ chỉ biết là Giáo đình đã giết Hoàng đế của họ, cho dù không ai biết là chúng ta làm, Đế quốc cũng sẽ vì vậy mà sụp đổ, rơi vào tranh đoạt. Hơn nữa, chúng ta càng không nắm chắc có thể giết cả Lily, oh, chính là tình nhân của Alfonso VIII. Có người nói trong bụng Lily hiện tại đang có con của Alfonso VIII, mà Alfonso VIII chính là đang định lập tình nhân của mình làm Hoàng hậu.”

Trước đó Vatican Ridge cũng không biết còn chuyện Lily mang thai, lúc này nghe được quả nhiên lông mày nhíu chặt.

Yannick thấy đối phương đã trầm mặc xuống liền đứng dậy: “Kỳ thực cũng không phải hoàn toàn không có cách nào.”

Lần trước y cũng là nhờn Ansel dẫn dắt mới nghĩ đến có thể ‘đường cong cứu quốc’.

Thấy Vatican Ridge nhìn về phía mình, Yannick cười cười: “Tôi nghĩ chúng ta trước tiên hẳn nên tìm một người.”



“Các ngươi nói cái gì?! Chuyện này tuyệt đối không thể!!”

Thanh âm kích động của một thiếu niên vang lên, gương mặt cậu tràn đầy khiếp sợ và không tin tưởng, sự giằng xé nội tâm kịch liệt đã biểu hiện ra ngoài qua những động tác cơ thể, tựa như hai bàn tay quơ loạn trước ngực ngay lúc này.

“Vương tử điện hạ, ngài bình tĩnh một chút, ngài cứ như vậy chúng ta không có cách nào nói chuyện. Phải biết rằng thời gian của chúng ta cũng không nhiều.” Yannick ôn hòa nói.

Bọn họ muốn hẹn vương tử George tới đây cũng không dễ dàng.

Yannick hiện tại còn bị vây trong trạng thái ‘bị thương mất tích’, vì tránh cho Alfonso VIII hoài nghi, Vatican Ridge không thể đứng ra mà là do Yannick trực tiếp liên lạc với Chris, dùng danh nghĩa Nhiếp chính vương của hắn khởi xướng một Hội nghị liên minh, chỉ thảo luận về vấn đề đối phó ma vật, còn gửi thư mời tới người lãnh đạo các nước. Ngại vì thời thế khẩn trương, rất nhiều Hoàng đế và Đại công tước không có thời gian hoặc giả không muốn tự mình đến, ai đều biết loại hội nghị này đơn giản chỉ là cãi cọ hoặc phô diễn một chút mà thôi, hoàn toàn không thảo luận ra được thứ gì có ý nghĩa, vì vậy đều chỉ phái một ít thành viên hoàng thất đến tỏ chút ý tứ. Alfonso VIII đương nhiên cũng vứt cái nhiệm vụ ngoại giao này lên người vương tử George.

Vương tử George vừa tới, Chris lại tùy tiện mượn cớ muốn đơn độc gặp mặt với đối phương, phi thường dễ dàng, hơn nữa cũng vô cùng hợp lý.

Vatican Ridge chỉ có ba ngày, ba ngày sau y nhất định phải thực hiện hứa hẹn thoái vị với Gustav. Đến khi đó y đã không còn là Giáo Hoàng, không có thân phận này, cho dù y muốn giả vờ hợp tác với ma vật, ma vật chưa chắc sẽ coi trọng y. Vậy nên thời gian của bọn họ phi thường hữu hạn, hôm nay cũng là ngày thứ hai rồi.

Bởi vì thời gian hạn chế khiến nội tâm của Vatican Ridge bị vây trong một loại trạng thái nôn nóng, thế nhưng ngoài mặt y vẫn kiệt lực giữ vững bình tĩnh, tránh cho hù dọa vị vương tử có năng lực chịu đựng tâm lý tương đối yếu ớt này.

Thành thật mà nói, nhìn vị vương tử điện hạ cao quý yếu ớt trước mặt, y hoàn toàn không cho rằng đối phương có thể tiếp nhận được sự thật tàn khốc đó, bất quá sau khi y cùng Yannick phân tích nửa ngày, quả thực ngoài người này ra thì không còn ứng viên tốt hơn.

“Ngươi muốn ta làm sao bình tĩnh chứ! Ngươi nói phụ hoàng của ta là ma vật! Ngài sao có thể là ma vật chứ?!” Vương tử George hiển nhiên còn đang kích động, thoạt nhìn càng muốn nhào tới đánh thần quan tóc bạch kim vài đòn, bất quá lý trí còn chưa mất hết, bộ dạng lạnh băng của Chris đang ngồi bên cạnh không ngừng nhắc nhờ vương tử George không được vọng động.

“Câm miệng!” Vatican Ridge rốt cục không thể nhịn được nữa.

Uy áp của Giáo Hoàng bệ hạ vừa phát ra lập tức khiến vương tử đáng thương câm như hến.

“Đây là sự thực, ngài không tiếp nhận cũng phải tiếp nhận, bịa đặt loại chuyện này với chúng ta mà nói có chỗ tốt gì đâu!”

Giáo Hoàng bệ hạ đã diễn người xấu, tự nhiên phải có người đi ra diễn người tốt.

Thần quan tóc bạch kim mỉm cười hòa ái với vương tử: “Điện hạ, ngài nghĩ tỉ mỉ lại một chút, thái độ của Alfonso VIII bệ hạ với ngài có phải đã không quá giống với trước đây?”

Thấy thần sắc của đối phương chậm rãi buông lỏng, Yannick biết mình đã nói đúng, tiếp tục dẫn đường: “Nếu thật là như vậy, thế thì ngài ấy bắt đầu chuyển biến tính tình từ lúc nào, ngài còn nhớ rõ sao?”

Trong ba người ở đây, Vatican Ridge vừa nhìn đã cảm thấy nghiêm khắc đáng sợ, Chris không cần phải nói, gương mặt lạnh lùng đó có thể trực tiếp dọa khóc những kẻ không quá lớn gan. Chỉ có thần quan tóc bạch kim là sắc mặt nhu hòa, ấm áp như gió xuân không ngừng an ủi trái tim thủy tinh bị thương của vương tử George.

Điều này khiến cho cái cân tiểu ly trong ngực vương tử không tự chủ được nghiêng về người sau, thân thể vốn đang ngồi cũng hơi dịch về phía đối phương: “… Lời của ngài nói khiến ta nhớ lại một việc, trước đây phụ hoang của ta đối với mẫu hậu có thể không có bao nhiêu cảm tình, thế nhưng cũng đủ tôn trọng, ta chưa từng thấy bọn họ cãi nhau. Thế nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào phụ hoàng đã rất ít đi tìm mẫu hậu, hiện tại còn muốn…”

Còn muốn lập tình nhân làm Hoàng hậu, như vậy chẳng lẽ không phải muốn phế mẫu hậu đi sao?

Vương tử George cắn răng, ánh mắt tối sầm lại.

Yannick hỏi: “Như vậy thái độ của người đối với vương tử có thay đổi sao?”

Vương tử George: “… Có! Phụ hoàng trước kia mặc dù đối với ta rất nghiêm khắc nhưng ta biết người vẫn rất yêu thương ta, có thứ tốt gì, cho dù có bao nhiêu trân quý ngài cũng sẽ lập tức đưa cho ta và Orthia. Thế nhưng từ sau khi chị Orthia đi rồi người không lại làm như vậy nữa, tuy rằng bề ngoài ngài vẫn tỏ ra rất coi trọng ta thế nhưng những lúc riêng tư rất ít trò chuyện với ta, ta nghĩ là do sự ra đi của chị Orthia khiến người không vui vậy nên không hề ngoài nghi…”

Yannick: “Xem ra ngài cũng phát hiện, chỉ là không muốn tin tưởng. Chúng ta cũng không muốn dùng ác ý lớn nhất đề phỏng đoán Alfonso VIII bệ hạ. Thế nhưng nếu như ngài ấy thật là ma vật, ngài nên biết hậu quả có bao nhiêu nghiêm trọng.”

Vương tử George: “Đây chỉ là suy đoán của các người!”

Yannick: “Đúng vậy, nhưng có khả năng rất lớn. Tôi biết ngài phi thường tôn kính phụ hoàng của mình, không muốn nghĩ đến tình huống bết bát nhất, thế nhưng ngài cũng nên vì mẫu hậu của mình mà ngẫm lại. Alfonso VIII bệ hạ đã biến thành ma vật mà nàng hoàn toàn không biết gì cả, giả như ma vật kia nhất thời hứng khởi muốn tìm một đối tượng khác để ký sinh, ngài cảm thấy hắn sẽ tìm ai? Ngài? Hay là Hoàng hậu bệ hạ?”

Gương mặt vương tử George trắng bệch, hẳn là đã bị loại dự đoán đáng sợ này dọa, ngón tay nhẹ nhàng run rẩy.

Yannick không ngừng cố gắng: “Cho dù hắn không giết ngài và Hoàng hậu bệ hạ, đợi đến khi hắn lập tình nhân lên ngôi vị Hoàng hậu, như vậy đứa trẻ trong bụng tình nhân kia tự nhiên cũng là người thừa kế danh chính ngôn thuận. Ngài cảm thấy ngài vẫn có thể trở thành Hoàng đế tiếp theo của Đế quốc Garde sao?”

Vương tử điện hạ cắn chặt rặng, nỗ lực để mình không tỏ ra quá mức luống cuống, hành vi này khiến cho mọi người cảm thấy thiếu niên mười mấy tuổi trước mặt đã có chút thành thục, ít nhất… cũng đã không còn kêu kêu quát quát không biết nặng nhẹ như trước đây nữa.

Bất quá, nếu đổi thành Chris hoặc là Vatican Ridge, bọn họ tuyệt đối không có phần kiên trì này để trao đổi với một người có chỉ số thông minh kém bản thân quá nhiều.

“…Vậy nên, các người muốn ta làm gì?”

“Ngài không cần làm bất luận chuyện nguy hiểm gì,” Yannick ôn hòa nói, “Chỉ cần giúp chúng tôi chế tạo một cơ hội.”